TP "Thuốc" của Lỗ Tấn Truyện ngắn Thuốc của Lỗ Tấn được viết vào năm 1919, đúng vào lúc cuộc vận động Ngũ Tứ bùng nổ, nói về căn bệnh "đớn hèn" của dân tộc Trung Hoa. Truyện kể về 1 gia đình lao động trong xã hội Trung Quốc xưa, đó là gia đình ông Hoa, làm nghề bán hàng trà nước. Cuộc sống mưu sinh vất vả, cậu con trai lại bị bệnh ho lao. Vì muốn chữa khỏi bệnh cho con, ông Hoa đã đi mua một chiếc bánh bao tẩm máu người tử tù về cho con ăn - đó chính là máu của Hạ Du, một người chiến sĩ cách mạng. Trong khi cậu con trai đã ăn xong chiếc bánh và đi nằm nghỉ thì ở ngoài kia, mọi người đang bàn tán xôn xao về Hạ Du. Họ nghĩ anh ta điên. Không ai hiểu rõ con người chiến sĩ cách mạng ấy, kể cả mẹ anh ta, tất cả đều chìm đắm trong sự ngu muội. Rồi cậu con trai ông Hoa cũng k qua khỏi. Trong một lần đi viếng mộ con, vô tình bà Hoa đã gặp mẹ Hạ Du cũng đi thăm mộ con trai. Hai người mẹ ấy đã rất kinh ngạc khi phát hiện trên mộ Hạ Du có một vòng hoa. Vòng hoa ấy - một biểu tượng nghệ thuật, thể hiện niềm tin, hy vọng vào ngày mai của chính Lỗ Tấn. TP "Số phận con người của Sô -lô- khốp Truyện ngắn Số phận con người (1957) của Sô lô khốp là cột mốc quan trọng mở ra chân trời mới cho văn học Nga. Tác phẩm thể hiện cách nhìn cuộc sống và chiến tranh một cách toàn diện, chân thực; sự đổi mới trong cách miêu tả nhân vật, khám phá tính cách Nga, khí phách anh hùng và nhân hậu của người lính Xô Viết. Tác phẩm kể về cuộc đời người lính Xô cô lốp. Cuộc đời anh là chuỗi những đau thương mất mát tưởng chừng như khó lòng vượt qua nổi. Trong chiến tranh, khi anh đang chinh chiến ngoài mặt trận thì ở nhà, vợ và 2 con gái bị bom giết hại. Rồi, anh lại mất đi niềm hạnh phúc, niềm hy vọng cuối cùng, đó chính là cậu con trai. Anh ở lại với đời, hoàn toàn cô độc. Sau khi giải ngũ, anh tìm đến nhà người bạn ở U riu pin xcơ. Ở đây, anh làm việc cho một đội vận tải, hàng ngày lái xe chở hàng, tối tối lại tìm đến men rượu - cố gắng quên đi nỗi đau đang hành hạ con tim. Anh đã gặp chú bé Vania, bị thu hút bởi ánh mắt của cậu và thương cảm trước số phận cậu bé, đã nhận Vania làm con nuôi. Kể từ đó, cuộc sống của Xô cô lốp đã đổi thay, tràn ngập những luồng sinh khí mới mặc dù anh cũng gặp k ít khó khăn trong việc chăm sóc cậu con trai bé nhỏ. Ít lâu sau đó, Xô cô lốp gặp chuyện xui xẻo và bị tước bằng lái, thế là anh cùng cậu con trai giã từ vợ chồng người bạn để đến Kasarư tìm một người bạn khác. Tuy niềm hạnh phúc bên cậu con trai thật lớn lao nhưng nhiều khi nó cũng k lấn át nổi nỗi lo sợ trong lòng Xô cô lốp, anh luôn lo lắng liệu một ngày mình bỗng chết đi thì ai sẽ là người chăm sóc bé Vania. TP “Ông Già Và Biển Cả” Nhân vật trung tâm của tác phẩm là Xan-ti-a-gô -một "ông già" đánh cá người Cuba, 74 tuổi . Suốt 84 ngày liền, ông lão không bắt được một mống cá nào, dân làng chài cho rằng lão đã “đi đứt” vì vận rủi. Cậu bé Ma-nô-lin cũng bị cha mẹ không cho đi câu chung với lão nữa. Vào ngày thứ 85, lão quyết định ra khơi trước khi trời sáng. Lần này lão đi thật xa, đến tận vùng Giếng Lớn. Khoảng trưa, một con cá lớn cắn câu, kéo thuyền về hướng tây bắc. Sáng ngày thứ hai, con cá nhảy lên . Đó là một con cá kiếm, lớn đến nỗi trước đây lão chưa từng nhìn thấy. Con cá lại lặn xuống, kéo thuyền chạy về hướng đông. Sang đến ngày thứ ba, con cá bắt đầu lượn vòng. Dù đã kiệt sức, lão kiên trì thu ngắn dây câu, rồi dốc toàn lực phóng lao đâm chết được con cá, buộc nó vào mạn thuyền dong về. Nhưng chẳng bao lâu nhiều đàn cá mập đánh hơi được đã lăn xả tới. Từ đó đến đêm, lão lại đem hết sức tàn chống chọi với lũ cá mập- phóng lao, vung chày, thậm chí dùng cả mái chèo để đánh- giết được nhiều con, đuổi được chúng đi, nhưng lão biết con cá kiếm của mình thì
chỉ còn trơ lại một bộ xương. Đến khuya, đưa được thuyền vào cảng, về đến lều, lão vật người xuống giường và chìm vào giấc ngủ , rồi mơ về những con sư tử Source: http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=47797&page=2