Em viết về Việt Nam năm 2030 Chiến tranh đã trở thành quá khứ, tương lai Việt Nam sẽ rực rỡ, được vun đắp nên bởi những đôi bàn tay và trí óc của thế hệ trẻ chúng em. Em dám nghĩ Việt Nam sẽ “sánh vai cùng cường quốc năm châu” như bác Hồ đã nói và sẽ trở thành một nước phát triển vào năm 2030. Đó sẽ là 1 hành trình 20 năm. Một hành trình của rất nhiếu cồ gắng của cả dân tộc. Một hành trình mà chính chúng em sẽ là những người thuyền trưởng lái con tàu Việt Nam đi tới một tương lai của hòa bình, hiện đại và văn minh. 20 năm đó sẽ đến nhanh, rất nhanh. Và mỗi năm là một thành công nhất định, vượt trội hơn những năm trước. Em dám nghĩ năm 2030, Việt Nam sẽ có một hệ thống giáo dục tốt và hoàn chỉnh. Đó sẽ là một giáo trình theo chuẩn quốc tế và đã được chỉnh sửa hợp lí cho học sinh Việt Nam. Khi đó người học sinh sẽ chỉ phải học 6 môn bắt buộc là Tóan, Văn, Ngoại ngữ, Thể chất, Giáo dục Công Dân và một môn hướng nghiệp, 7 môn còn lại sẽ là 7 môn do học sinh tự chọn theo sở thích hoặc liên quan đến môn hướng nghiệp. Em tin như thế người học sinh sẽ ham mê học tập hơn, bị ít áp lực về học tập và như vậy sẽ đạt điếm số cao hơn. Em dám nghĩ năm 2030, hệ thộng tàu hỏa nhanh, xe điện ngầm và xe buýt sẽ phỏ biến ở nhiều thành phố ở Việt Nam. Em tự cảm thấy việc có quá nhiều xe máy, ôtô, xe đạp và các phương tiện giao thông khác cùng tham gia trên một con phố là nguy hiểm. Hơn nữa, việc giảm tải các phương tiện cá nhân không những đảm bảo an toàn giao thông mà còn giúp giẩm ô nhiễm đô thị. Trái đất của chúng ta hiện nay đang đối mặt với những biến động thời tiết có hại và nguy hiểm do việc nóng lên của Trái đất gaya ra bởi những ô nhiễm do con người tạo ra. Là một thành viên và đồng thời cũng là cư dân của thế giới, Việt Nam cần tích cực tham gia vào công tác này. Đến đây, em càng dám nghĩ, rằng Việt Nam vào năm 2030 sẽ là một đất nước màu xanh. Em mơ ước Việt Nam sẽ có nhiều công viên cây xanh hơn. Và việc trồng cây và hoa là bắt buộc đối với mọi công trình. Mỗi người dân nên có trách nhiệm chăm sóc ít nhất 2 cây xanh quanh nhà. Và trên tầng thượng của mỗi nhà sẽ luôn là một vườn hoa cây cảnh hoạc một vườn cây dây leo. Như thế Việt Nam khi nhìn ở mọi góc độ và đặc biệt là từ trên cao sẽ rất đẹp. Em chắc chắn rằng điều này sẽ thu hút nhiều du khách quốc tế đến thăm đất nước chúng ta hơn. Em nghĩ đến những bãi biển chí có cát, nắng, gió và sóng biển, không có rác. Em nghĩ đến nhưng con song sạch mà chúng em có thể ngồi 2 bên bờ thả chân trong nước mát mỗi ngày hè. Em muốn một mai khi ra đường em sẽ không còn phải lo sẽ hit phải không khí ô nhiễm. Em muốn khi đó, mỗi mùa mưa về,em sẽ kô phải ngừng thở một chút chỉ vì nước cống tràn lên mặt đường. Em sẽ mơ Việt Nam có nhiều công viên đẹp để chúng em kô phải mạo hiểm
ra bãi đá song hồng để chụp ảnh mạohiểm. Em muốn mỗi khi ra đường quốc lộ và nhìn thấy cột khói đen đen xa xa, em sẽ kô nhầm đó là những cuộc đốt lửa trại. Em muốn mỗi khi em muốn ra công viên em sẽ không phải xả quá nhiều khói xe vào khí quyển. Em muốn được đi bộ. Em muốn có nhiều màu xanh. Em sẽ dám nghĩ Việt Nam năm 2030 sẽ kô còn đói nghèo. Mọi người sẽ được ăn cơm 3 bữa. Mọi trẻ em sẽ đc đến trường. Người lớn sẽ đều có việc làm. Sẽ kô còn những người phải sống ngòai đường, trên hè phố, trong công viên. Sẽ kô còn hình ảnh những trẻ nhỏ hay người già phải quỳ xuống, ngửa đôi bàn tay ra xin ăn. Sẽ kô còn những ngôi lều dựng tạm bợ của người dân nghèo bên bờ song Hồng. Ai ai cũng có một chỗ ở ấm cúng cùng người thân. Đó sẽ là hình ảnh của Việt nam năm 2030. Em cũng dám nghĩ mình sẽ có thể giới thiệu cho bạn bè quốc tế biết kinh thành thăng long mà kô phải giải thích những ngôi nhà ngay cạnh mới đựoc xây và kô thuộc về khu di tích. Và em dám nghĩ khi đó bạn bè quốc tế sẽ kô nhầm lẫn rằng những dây điện chăng đầy phố là một cách trang trí đường phố của người Việt nam. Vì khi đó, mọi dây điện sẽ được giáu dưới long đất và sẽ kô còn ai thấy dây điện cản tầm mắt nữa. Và em chắc chắn rằng đó chính là hình ảnh của đất nước Việt nam chúng ta năm 2030.
Bài viết 921 từ của Tuấn Đại Ca ^^ hehe