ĐỜI HỌC SINH Ôi ! Sung sướng là thời đang cắp sách Ôi ! Vui tươi là lúc hãy còn thơ. Đời đẹp đẽ như một giấc mơ Và xán lạn như một mùa xuân mới ! Có những lúc hồn nhẹ nhàng phơi phới. Cũng có khi lòng nặng trĩu lo âu. Nhưng một khi bài đã thuộc làu làu Lo lắng biến, nhường phần cho vui vẻ. Có những lúc đời vô cùng đẹp đẽ Hướng tình chung của bạn hữu thân yêu Những chuyện buồn rồi những chuyện vui theo Cứ năm tháng chạy dần theo năm tháng. Những kỷ niệm nơi học đường xán lạn Quên làm sao dĩ vãng của xa xôi Đó là kỷ niệm của thời cắp sách Ôi cái thời vô cùng trong sạch ! Hè bước đến ve sầu kêu náo nức Áo học trò bỡ ngỡ lúc chia tay Mắt ngây thơ ngơ ngẩn nói gì đây Ướm dòng lệ, hai hàng mi chớp khẽ. Hè bước đến, xa cách nhau rồi nhé, Áo học trò theo nhịp bước ca vang. Sân trường đây, phượng nở rụng hai hàng Cửa chợt đóng, dãy hành lang trống trải Và cỏ cây dường như đang ái ngại Kỷ niệm cũ sẽ ghi mãi trong ta Vẳng đâu đây tiếng cười nói thiết tha Lời thầy, bạn thật hiền hoà nhắn nhủ. (st)
TRƯỜNG HUYỆN Học trò trường huyện ngày năm ấy Anh tuổi bằng em lớp tuổi thơ Những buổi học về không có nón Đội đầu chung một lá sen tơ, Lá sen vương vấn hương sen ngát Ấp ủ hai ta chút nhụy hờ Lũ bướm tưởng hoa cài mái tóc Theo về tận cửa mới tan mơ Em đi phố huyện tiêu điều quá Trường huyện giờ xây kiểu khác rồi Mà đến hôm nay anh mới biết Tình ta như chuyện bướm xưa thôi (st)
TÌNH CỜ Bất chợt cơn mưa chiều Giăng đầy trên mái phố Tình cờ kéo hai đứa Nép bên hiên nhà ai Anh khẽ hát vu vơ Em đưa tay nghịch nước Anh cũng vờ bắt chước Mắt tìm nhau mỉm cười Đường em về vui vui Anh xin đưa bên cạnh Cơn mưa chiều vừa tạnh Gió vội vàng cuốn mây Như tình cờ chiều nay Một mình bên cửa sổ Nhìn mưa giăng đầy phố Em nghe lòng nao nao. (st)
CON GÁI Con gái là chúa ngây thơ Đã tròn mười bảy cứ vờ mười ba Đã bảo rất ghét người ta Đôi con mắt cứ thật thà đong đưa Đang nắng sớm bỗng mưa trưa Bao nhiêu thời tiết chẳng vừa màu pha Để vẽ lúc tươi như hoa Khi hờn như bão giông và vân vân Con gái tứ thơ bâng khuâng Khiến con trai bước lạc vần chiêm bao Thoáng gặp, muối ngỡ ngọt ngào Điệu đàng gừng vội trốn vào lời ca Con gái khác với quê nhà Sao xa cứ nhớ như là tha hương ! (st)