“GIVE” AND “TAKE” “ðƯA ðÂY” VÀ “CẦM LẤY” One of Nasreddin’s friend loved money very much, and never gave anything to anybody. Soon he became rich. One day, he was walking near the river with his friends when he slipped and fell in. His friends ran to help him and one of them knelt on the ground, held out his hand and said, “ Give me your hand , and I will put you out!” The rich man’s head went under the water and then came up again, but he did not give his friend his hand. Again another of his friends tried, but again the same thing happened. Then Nasreddin said, “Take my hand and I will put you out!” The rich man took his hand, and Nasreddin pulled him out of the water. “You don’t know our friend very well,” he said to the others, “When you say “Give” to him he does nothing; but when you say “Take”, he takes!”
Một người bạn của Nasreddin rất mê tiền, và người này chẳng cho ai cái gì cả. Chẳng bao lâu ông ta trở nên giàu có. Một ngày nọ, ông ta ñang ñi dạo gần một con sông cùng với các bạn của ông thì ông trượt chân té xuống nước. Các bạn của ông chạy ñến giúp ông và một người trong bọn họ ñã quỳ xuống ñất, chìa tay ra và nói “ ðưa tay bạn ñây, tôi sẽ kéo bạn lên!” Cái ñầu của người giàu ñã chìm xuống rồi lại nhô lên, nhưng ông ta không chìa tay cho bạn nắm. Lại thêm một người bạn nữa cố giúp, nhưng rồi sự việc lại diễn ra giống như lần ñầu. Khi ñó cụ Nasreddin mới nói, “Cầm lấy tay tôi, tôi sẽ kéo bạn lên”. Người giàu ñã ñưa tay ra, và cụ Nasreddin kéo ông ta ra khỏi mặt nước. Cụ nói với các bạn cùng ñi “Các bạn không biết rõ tính ý của bạn mình. Khi các bạn nói “ðưa ñây” với ông ta , ông ta sẽ không làm gì hết; nhưng khi các bạn nói “Cầm lấy”, ông ta sẽ cầm thôi !”