Tục ngữ Ca dao về hôn nhân gia đình Cô kia cắt cỏ một mình Cho anh cắt với chung tình làm đôi. Cô còn cắt nữa hay thôi? Cho anh cắt với làm đôi vợ chồng. Cô kia cắt cỏ bên sông Có muốn ǎn nhãn thì lồng sang đây. Sang đây anh nắm cổ tay, Anh hỏi câu này: có lấy anh chǎng? Thẩn thơ dưới gốc mai già, Hỏi thǎm ông Nguyệt có nhà hay không? Bao giờ cho chuối có cành, Cho sung có nụ, cho hành có hoa. Bao giờ chạch đẻ ngọn đa, Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình. Bao giờ cây cải làm đình, Gỗ lim thái ghém thì mình lấy ta. Còn duyên kẻ đón người đưa, Hết duyên đi sớm về trưa mặc lòng. Còn duyên kẻ đợi người chờ, Hết duyên vắng ngắt như chùa Bà Đanh. Còn duyên đóng cửa kén chồng, Hết duyên ngồi gốc cây hồng nhặt hoa. Chẳng nên, tình trước nghĩa sau, Có con, ta gả cho nhau, thiệt gì! Chớ thấy duyên muộn mà phiền, Tuy rằng duyên muộn, có tiên đợi chờ. Gần thì chẳng hợp duyên cho, Xa xôi cách mấy lần đò cũng theo. Bao giờ cho gạo bén sàng, Cho trǎng bén gió, cho nàng bén anh. Nhờ ơn cô bác giúp lời, Chị em giúp của, ông trời định đôi. Đôi ta như đũa trong kho, Không tề, không tiện, không so cũng bằng. Còn duyên, anh cưới ba heo, Hết duyên, anh cưới con mèo cụt đuôi.
Thân em như tấm lụa điều, Đã đông nơi chuộng, lại nhiều nơi thương. Đấy còn không, đây cũng còn không Đấy kén vợ đẹp, đây trông chồng màu. Mình rằng mình chỉ lấy ta, Để ta bán cửa bán nhà ta theo. Còn một cái cối đâm bèo, Để ta bán nốt, ta theo mình về. Mình rằng mình chỉ lấy ta, Để ta bán cửa bán nhà ta theo. Còn một cái cối đâm bèo, Để ta bán nốt, ta theo mình về. Mua cau chọn những buồng sai, Mua trầu chọn những trǎm hai lá vàng, Cau tiện ngang, trầu vàng ngắt ngọn, Thời buổi này kén chọn làm chi. Sao em chẳng lấy chồng đi! Chẳng tham nhà ngói ba toà, Tham vì một nỗi mẹ cha hiền lành. Anh đà có vợ con chưa? Mà anh ǎn nói gió đưa ngọt ngào. Mẹ già anh ở nơi nao? Để em tìm vào hầu hạ thay anh. Trèo lên cây bưởi hái hoa, Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân. Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc, Em đã có chồng anh tiếc lắm thay. Ba đồng một mớ trầu cay, Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không? Bây giờ em đã có chồng, Như chim vào lồng, như cá cắn câu. Cá cắn câu biết đâu mà gỡ, Chim vào lồng biết thuở nào ra? Hôm qua tát nước đầu đình, Bỏ quên cái áo trên cành hoa sen Em được thì cho anh xin, Hay là em để làm tin trong nhà? Áo anh sứt chỉ đường tà, Vợ anh chửa có, mẹ già chửa khâu. Áo anh sứt chỉ đã lâu, Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng. Khâu rồi anh sẽ trả công, Đến lúc lấy chồng anh sẽ giúp cho: Giúp em một thúng xôi vò, Một con lợn béo, một vò rượu tǎm.
Giúp cho đôi chiếu em nằm, Đôi chǎn em đắp, đôi trằm em đeo. Giúp cho quan tám tiền cheo, Quan nǎm tiền cưới, lại đèo buồng cau. Chim khôn mắc phải lưới hồng, Hễ ai gỡ được, đền công lạng vàng. Anh rằng: anh chẳng lấy vàng, Hễ anh gỡ được thì nàng lấy anh. Trên trời có đám mây xanh, Ở giữa mây trắng, xung quanh mây vàng. Ước gì anh lấy được nàng, Để anh mua gạch Bát Tràng về xây. Xây dọc rồi lại xây ngang, Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân. Có rửa thì rửa chân tay, Chớ rửa lông mày, chết cá ao anh