Cảm Tác Thơ Ông, Tới ngày giỗ nhớ Ông cháu nghe lại, Những vần thơ sống mãi với thời gian, Từng chữ, từng câu vằng vặc tình dài, Càng nghe nhiều, càng thấy tràn cảm xúc. Những lúc lòng đầy lo âu, uẩn khúc, Nghe thơ Ông như xoa dịu buồn đau, Đường đời gian nan, nguy hiểm biển dâu, Thơ Ông cho cháu, niềm tin - sức mạnh. Trong thơ Ông Quê Hương luôn canh cánh, Tình thương Dân, lo vận mệnh nước nhà, Ông cứ lo khi sức yếu tuổi già, Làm gì được ??? cho Quốc Gia, Dân Tộc. Với gia đình tình thương yêu trãi rộng, Con, Cháu thương nhau gắn bó mấy giòng, Bảo ban nhau , lời khuyên nhủ của Ông, Đem TÀI- ĐỨc ra giúp Dân, giúp Nước Nguyên Thảo 15.03.08
Một đời Vì Dân, Vì Nước Trong Thơ Ông, chữ Tình bao la lắm, Dù ao dờI vật đổi với tháng năm, Từ lúc ra trường năm một chín mười lăm, Cho đến lúc vào Già Lam tu tập. Ở quê nhà, trong thời chống Pháp, Giúp chiến khu, chôn dấu thuốc men, Bị bắt khảo tra, lằn đạn, mủi tên, Không bẻ gãy lòng thương dân bất khuất. Năm bốn lăm tham gia vào Nội Các, Tổng Trưỡng Cựu Chiến Binh, chăm sóc Thương Binh, Thương ngườI trai, vì đất nước quên mình, Ông giúp đỡ, viếng thăm và uỹ lạo. Thời gian này Thơ dồi dào cảm xúc, Với Quốc gia , Dân Tộc lắm khổ đau, Từng chữ, từng câu ý nghĩa thanh tao, Ông nổi tiếng trên Tao Đàn, Thi Xã . VớI Hương Bình, cùng bạn thơ xướng hoạ Những ngày Xuân, ca hát với ngâm nga, Châm biến , khuyên răn, trào phúng đậm đà, Thơ chất chứa tình thương Dân Yêu Nước. Rồi Thời gian qua đi không cưỡng được, Tóc sương pha, sức yếu lại tuổi già, Khuyên nhủ Cháu, Con tiếp nối Ông, Cha, Đem Tài Đức giúp Quốc Gia, Dân Tộc. Nguyên Thảo 16.03.08