From: Bao Quockiem Subject: TRĂN THANH; LY&TINH 2 Date: Monday, May 25, 2009, 5:10 AM
TRẦN THANH: LÝ VÀ TÌNH 2 Bảo quốc Kiếm Trước khi tiếp tục tìm hiểu thêm về bài viết của Trần Thanh, chúng ta cần quan tâm đến hai vấn đề, mà có thể thúc đẩy nhóm Hứa vạn Thọ mở chủ trương tấn công thô bạo Đại lão Hoà thượng Thích quảng Độ và GHPGVNTN. Chuyện thứ nhất là, theo một bài báo mới đây thì CSVN đã cho không Tàu cộng khai thác Bô xít tại Tây nguyên chứ không có đấu thầu gì cả. Chuyện thứ hai là theo tiết lộ của Luật sư Nguyễn hữu Thống, CSVN đã đệ nạp tại Liên hiệp quốc văn bản thềm lục địa mở rộng của Đảng CS mà trong đó đã không còn thấy Hoàng sa Trường sa nữa. Như thế, Việt cộng và cha chúng là Tàu cộng đã âm thầm hợp thức hoá lãnh hải, hải đảo Việt nam thành của Trung cộng, trước quốc tế qua văn bản đệ nạp. Chính vì chỗ này, khi Đại lão Hoà thượng Thích quảng Độ cất lên lời kêu gọi chống lại Trung cộng, thì những kẻ nô tỳ Hán chệt nhảy đổng lên. Nhưng xét kỹ, thì những thành phần này trước đây không phải là nguyên Chệt, chẳng phải là Việt Cộng. Vậy chúng là ai mà tiếp tay làm việc bán nước, chà đạp văn hiến, phản lại đồng bào ? Tôi viết về Trần Thanh, một tác giả tiêu biểu cho chủ trương này, không phải để “hạ” Trần Thanh hay ai khác; mà để tiếc nuối, để thương khóc cho vận nước Việt nam, thương cảm cho những “tâm hồn lạc Mẹ” ! Tôi từng đọc một vài bài của Trần Thanh, của Trương minh Hoà…trước đây, tôi có một thiện cảm về mặt văn chương, dù có những ý không bằng lòng. Nhưng tôi chưa bao giờ viết gì về họ. Lúc này, ngồi đọc đi, đọc lại nhiều lần, tôi cảm thấy thương hại vô cùng. Thì ra, “Quân tử lúc cùng thêm thẹn mặt Anh hùng khi gấp cũng khoanh tay”. Riêng đối với Trần Thanh, giọng văn hoàn toàn đổi theo “lối mới của Vện Vĩnh long”, đây là một nhục nhã cho một kẻ cầm bút đã từng ghi hai chữ tiến sỹ. Trong một bài văn xem như “chính luận”, bỗng chốc cuối cùng dùng hai chữ “Nhà Lước”, làm cho người ta mất hết thiện cảm. Viết nói như thằng tôi, thì không ai trách, vì tôi chỉ là thứ “trôi sông lạc chợ”(mới được tặng hôm qua) từ thiên vạn kiếp nào. Như tôi, thì ai cho chữ gì cũng nhận cả, miễn là tôi có “lập trường Dân tộc” vững chãi là được rồi. Xin nhớ cho một điều, tôi là kẻ thích phương châm “phù hợp”, thì cho nhận cũng phải coi chừng. Trở lại với Trần Thanh trong câu nói: ”Mục đích của việc chống cộng của chúng ta là phải hủy diệt cái chế độ đó chớ không phải công nhận nó vẫn tiếp tục tồn tại và chỉ yêu cầu nó "sửa sai". Lời Kêu Gọi của Thích Quảng Ðộ chính là một cạm bẫy”. Trước hết, đi sâu vào ý thứ nhất:”phải hủy diệt cái chế độ đó”. Ý của Trần Thanh không khác với tôi và mọi người chút nào. Thế nhưng, đã nhiều năm rồi, Tiến sỹ Trần Thanh với tài cao Bắc đẩu như thế, không biết ông đã phát minh ra một đường lối nào để “huỷ diệt” nó hay chưa ? Hô cho đả miệng, thì ai làm không được, nhưng vận hành trí tuệ tìm một phương sách khả dĩ ứng phó, thì thiệt thiên nan vạn nan. Nếu như một kẻ thực sự có tâm huyết với việc “hủy diệt chế độ”, thì chắc chắn Trần Thanh và phe nhóm ấy phải lắng nghe, suy nghĩ, góp ý một cách chân thành mới phải. Cớ sao Hứa vạn Thọ, phải cổ xuý Trần Thanh dùng những ngôn từ “bàng sanh khổ thú” với một ông già trên tám mươi ? Nhóm Hứa vạn Thọ có thể giải thích thế nào cho rõ mục đích của họ hay không ? Trong mọi cuộc chiến tranh, “chiến tranh Tâm lý, chính trị” bao giờ cũng dẫn đầu và hậu thuẫn một cách hữu hiệu nhất. Không lẽ một đảng chính trị không biết chút chuyện nhỏ này ?
Thế nhưng, bằng những ngôn ngữ của các bài đăng trên một Website của một đảng chính trị, đồng bào nhận ra ngay, đảng ấy chỉ là ĐẢNG CHỬI; cán bộ đảng ấy chỉ là một thứ LÀM NGHỀ CHỬI MƯỚN, dù cho bọn họ mang bằng cấp đầy mình. Thế thì làm sao họ lãnh đạo đấu tranh ? Còn CS thì sao ? Dĩ nhiên là chúng vỗ tay khen ngợi, tung tiền nuôi lớn nhóm đảng này.. Và chúng sẽ kết hợp MỘT MẬU THÂN KHÁC CHO PHẬT GIÁO…Đọc mấy chữ “Ngu và thúi”, “thúi và ngu”, tôi hình dung ra ngay thảm trạng Mậu thân trên đất Huế do chính những tên đầy thù hận như thế đã kết hợp cùng CS gây ra. Hai thằng du thủ đối với nhau, thoạt đầu cũng còn có một vài lời qua lại cái đã, sau mới ĐỤC, chứ đâu lẹ làng đến thế. Từ trong những ngôn ngữ ấy, cho thấy lòng thù hận Phật giáo đã tích lũy từ lâu xa, mới phát ra được trước một cụ già bằng ông, bằng cha chúng. May thay, ông ấy còn trong nước, nếu ở ngay trước mặt nhóm này thì chúng đã “đập đầu chôn sống” ngay rồi. Chính thứ ngôn từ ấy, chúng đã cho rằng bọn CS Trường Chinh đấu tố cha mẹ chúng, còn nhân đạo hơn sao, và như thế, không những chúng đã dương cao ngọn cờ đấu tố; mà còn thực hiện một cách quyết liệt hơn. Chuyển biến ấy cũng có thể so sánh sự chuyển độ cao từ 1966 đến độ cao 1968 vậy. Cũng trong ngôn ngữ ấy, cho thấy bọn này sẽ cùng với đàn em sẽ thực hiện qui mô, mệnh lệnh: AI KHÔNG THEO TA THÌ PHẢI CHẾT. AI CẢI CÁN BỘ TA CŨNG PHẢI CHẾT. Và trước khi chúng thanh toán một lần cuối Dân tộc Việt nam, chúng sẽ tạo thêm nhiều cuộc đấu tố trong gia đình mọi giới. “Con sẽ phải chống lại cha, vợ chống lại chồng, dâu chống lại bà gia; họ hàng chống nhau, xóm thôn giết nhau, rồi toàn quốc giết nhau”. Trong Phật giáo hiện nay, chúng đã tạo những tên “du thủ khoác ca sa” như Quảng Ba, Bảo Lạc, Nguyên Trí, Nguyên Siêu, Minh Tâm, Như Điển, Tín Nghĩa, Tâm Hoà…Lũ “đầu rắn mình người, tâm địa ngục” này cũng đang bắt tay với bọn Đảng Chửi trên đây để đấu tố Thầy Tổ Tông môn, mà hiện tượng 08-5-09 tại Liên hiệp quốc là một ví dụ. Đó là chưa nói đến lực lượng trong nước, mà cầm đầu là Tuệ sỹ, Lê mạnh Thát. Nhìn lại một cách đơn sơ, tôi cảm thấy rùng mình trước số phận Dân tộc Việt. Có thể, đời tôi chưa thể chứng kiến toàn bộ kết quả “CHƯƠNG TRÌNH RẮN ĐỘC HOÀN VŨ” này; nhưng đó là một niềm đau không thể xoá nhoà trong tâm khảm. Khi Trần Thanh và nhóm đảng chửi này đang xăn tay áo chửi rủa kẻ khác, thì liệu họ có chứng minh được rằng bao năm qua họ đã làm gì hay không ? Với tôi, để có thể “hủy diệt chế độ Cộng sản”, thì trước hết phải có những con người chống Cộng sản. Một vấn đề quan trọng hơn là phải làm sao chỉ cho dân biết đâu là Cộng sản. Thế nhưng oái oăm thay, những thằng người đang theo “cổ đảng” lại há miệng chống Cộng được chăng ? Hắn vừa thực hiện những tội ác ghê gớm nhất, ghê gớm còn hơn “tân đảng”, thế mà thè lưỡi Rắn nói chuyện yêu thương được sao ? Một vấn đề khó khăn thứ ba hiện nay là những thế lực quốc tế đã “công nhận Cộng sản”, và bắt tay với chúng, thì làm sao chúng ta có khả năng đảo ngược ? Duy chỉ có một Minh chủ như Quang Trung may ra mới có thể. Thế lực trong nước mới có thể làm chủ chuyện này; mà muốn thế lực đương quyền TỰ GIÁC RA TAY, thì chỉ có một con đường vận động toàn dân giác ngộ trước nguy cơ của Tổ quốc. Chính tiếng nói của họ qua một phương pháp nào đó mới có thể kích thích những bùng nổ cuối cùng để tiêu diệt Cộng sản . Có lẽ nhóm này cũng ý thức như vậy, nên khi nghe lời kêu gọi của Hoà thượng Thích quảng Độ, chúng đã điên lên; rồi để cho những ngôn từ Ba ngàn năm trước tuôn trào không ngăn được. Để kiểm điểm lại tình hình đấu tranh chống Cộng, tôi thấy cần phải “tôn vinh” một người. Đó là Linh mục Nguyễn văn Lý. Có lần ông bà Baodang đã đề nghị tôn ngài lên ngôi Minh chủ. Tôi chờ ký tên, nhưng sau đó không thấy nữa. Cái đặc biêt của “linh mục chống Cộng” này là, ông dám hô “ĐẢ ĐẢO CỘNG SẢN” ngay trước một phiên toà; đồng thời ông trân trọng nhắc lại lời Giáo hoàng Gioan Phaolô 2 rằng:”LÝ TƯỞNG CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN VÀ CHỦ NGHĨA XÃ HỘI KHÔNG SAI…” Và ông tuyệt đối tin vâng lời Thánh phụ. Liệu tiến sỹ, nhà chính trị Trần Thanh có thể luận dùm cho đây là loại chống Cộng kiểu gì, có phải là cạm bẫy hay không ? Lý tưởng mà không sai, thì nó đả đảo cái gì hả ? Một điều khác có thể hủy diệt chế độ CS đó là sức mạnh đoàn kết của những tôn giáo trong nước; đặc biệt là của Giáo hôị La mã, một thế lực chính trị quốc tế. Thế nhưng mấy chục năm trôi qua, cơ quan đại diện Giáo hội hoàn vũ La mã tại Việt nam (HĐGM) đã làm gì, nói gì ? Khỏi cần phải thắc mắc, lời
linh mục Nguyễn văn Lý đã nói rõ ràng rồi. Từ năm 1982, Thượng đế trần đã giáng chỉ rằng “LÝ TƯỞNG CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN, CHỦ NGHĨA XÃ HỘI KHÔNG SAI..”. Do vậy mà người ta quyết tâm đẩy cao chủ nghĩa cộng sản, chứ làm sao chống ? Để thể hiện cụ thể lời Thánh phụ ấy, Hồng y giáo chủ Phạm minh Mẫn đã khôn khéo nói: “Giáo hội cần phải kiên nhẫn và phải tìm kiếm những điểm tương đồng với nhà nước trong các lãnh vực mà giáo hội có thể hoạt động để phát triển xã hội”. Chỗ này, ngài Mẫn nói hơi gượng một xíu, vì đâu cần tìm, mà “Vua các vua chúa các chúa” đã nói rõ LÝ TƯỞNG CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN, CNXH KHÔNG SAI rồi kia mà. Vậy đâu cần tìm chi cho mệt. Chỉ oái oăm ở chỗ, lâu nay bầy chiên hả họng kêu theo rằng CỘNG SẢN VÔ THẦN DIỆT CÔNG GIÁO, thì nay mấy chữ LÝ TƯỞNG CỘNG SẢN KHÔNG SAI này làm sao giải thích hả ? Dù sao, để được thấm thía thêm, chúng ta cần nghe Đại luật khoa tiến sỹ Nguyễn học Tâp ghi lại lời vị giáo hoàng lừng lẫy như sau: “Giáo hội can thiệp vào các lãnh vực trần thế trên phương diện luân lý, bởi vì luân lý liên hệ mật thiết với lãnh vực siêu nhiên phần rỗi của con người…nên Giáo hội có thẩm quyền can thiệp về các vấn đề xã hội, kinh tế, và chính trị, khi các vấn đề đó có liên quan đến lãnh vực luân lý”. Chính vì vậy, Giáo hội Hoàn vũ vũ La mã, qua lời Hồng y Phạm minh Mẫn, Bộ trưởng Bộ Thuộc địa tại Việt nam của Vatican tương đồng với tất cả các lãnh vực, không chừa thứ chi. Và như thế không những không chống Cộng sản, mà còn kích thích cho chúng nhanh hơn để thỏa mãn cho LÝ TƯỞNG CỘNG SẢN CỦA GIÁO HỘI LA MÃ. Chuyện buồn cười hơn là, cùng một lúc, theo Nguyễn học Tập, Giáo hoàng lại nói: “Nhiệm vụ của đức Giáo hoàng là rao giảng Phúc âm cho thấy sứ mạng của Giáo hội là sứ mạng tôn giáo, không thuộc về lãnh vực chính trị, kinh tế, Xã hội”. Thế thì, XUÔI CŨNG ĐƯỢC, NGƯỢC CŨNG XONG, ngài nói gì cũng đúng cả, miễn sao có lợi thì đúng. Vô thần cũng Cộng sản, Lý tưởng đúng cũng Cộng sản. Chống Cộng cũng chỉ La mã, công nhận lý tưởng Cộng sản cũng chỉ La mã…Vậy cái gì là La mã ? Để có thể tạm hiểu một chút về những lãnh vực mà GH La mã can thiệp, chúng ta hãy nghe lời Thiên chúa phán: “Giu đa cưới cho Ê rơ, con trưởng nam, một người vợ tên là Ta-ma. Nhưng Ê rơ độc ác trước mặt đức Giê hô va (Thiên chúa), nên ngài giết người đi. Giu đa bèn biểu Ô-nan rằng: Con hãy lại gần vợ anh con, kết bạn cùng nàng như em chồng, đặng nối dòng dõi cho anh. Ô-nan biết rằng dòng dõi này sẽ chẳng thuộc về mình, nên đương khi đến cùng nàng, thì làm rơi xuống đất để đừng sanh dòng dõi cho anh. Nhưng điều người làm vậy không đẹp lòng đức Giê hô va, nên ngài cũng giết người
luôn”. (And Judah took a wife for Er his firstborn, whose name was Tamar. And Er, Judah firstborn was wicked in the sight of the Lord, and the Lord slew him. And Judah siad unto Onan, go in unto thy brother’s wife and marry her, and raise up seed to thy brother. And Onan knew that the seed should no be his; and it came to pass;, when he went in unto his brother’s wife, that he spilled it on the ground, lest that he should give seed to his brother. And the thing which he did displeased the Lord, wherefore he slew him also GENESIS: 38:6-10). Xem thế, ngay từ khai thiên lập địa, Thiên chúa của La mã đã can thiệp vào “tất cả mọi sự mọi đàng”, kể cả chuyện làm tình giữa hai người. Bất kỳ lúc nào, ở đâu, bất cứ ai không thoả mãn ngài thì ngài đều giết hết. Giáo hội La mã truyền thừa sự nghiệp Thiên chúa của họ (chứ không phải chúa của nhân loại), nên cũng làm y chang như vậy. Tôi nhắc đại khái như vậy để Trần Thanh thấy rằng không dễ dàng “huỷ diệt” nó đâu, bởi vì Thượng để trần gian đã nói nó đúng, thì mẹ kiếp thằng nào dám cải ? Có thể trừ Dân tộc Việt nam ? Và đó chính là nguồn gốc của sự tồn tại của chủ nghĩa Cộng sản tại Việt nam. Tổng thống Hoa kỳ G.W Bush hô hào nhân quyền, tự do, dân chủ ghê rợn, rồi khi đến Việt nam cũng chỉ đi “mở cửa Nhà thờ”. Mười lăm lần đến Việt nam, phái đoàn Vaican vẫn xác nhận có tự do tôn giáo không thể chối cải, dù chỗ họ đang đứng tại Tây nguyên, nơi mà máu “tin lành” đang còn chảy. Ba mươi
mấy năm, Hội đồng Giám mục Việt nam vẫn thủ khấu như bình trước nạn Trung cộng xâm lăng lãnh hải, biên địa Việt nam, trước sự đàn áp đẫm máu các tôn giáo khác. Giao cho các Linh mục Tín, Lý, Lợi, Giải bày trò đòi đất nhà thờ từ Nguyệt biều đến Thuận an ra Hà nội, nhưng họ vẫn dấu mặt. Thế thì làm sao “hủy diệt” nó hả Trần Thanh ? Vin vào những lý do không chính đáng để chửi rủa vị lãnh đạo tối cao của Phật giáo là một trò bỉ ổi, hèn hạ, vô liêm sỉ của bọn Rắn con, chứ ai khác ? Nói đến một đảng chính trị, một con người chính trị, thì trước hết là phải nói đến mục đích đường hướng, nhưng việc quan trọng hơn đó là tư cách đạo đức, khả năng chuyên môn của cán bộ đảng viên. Vậy thì, một kẻ như Trần Thanh, Hứa vạn Thọ…có thể làm chính trị hay không ? Đọc tới, đọc lui mấy chữ NGU VÀ THÚI, THÚI VÀ NGU, chúng ta thấy ngay MỘT PHƯỜNG DU ĐẢNG, MỘT THỨ ĐẦU TRỘM ĐUÔI CƯỚP, thì làm sao làm chính trị ? Đừng nói là nói với kẻ khác, mà ngay cả dùng chữ này với vợ con, bạn bè của chúng, thì chúng ta cũng biết đó là thứ VÔ GIÁO DỤC rồi, thì làm chính trị cái gì hả ? Đến ngang đây, thì độc giả đã thấy hai nguyên nhân chính yếu để cho Chủ nghĩa Cộng sản tại Việt nam tồn tại rồi chứ gì ? Thứ nhất là sự tuyên bố của Giáo hoàng La mã về LÝ TƯỞNG CỘNG SẢN KHÔNG SAI; và hành động của Tổng thống Hoa kỳ G.W. Bush khi đến Việt nam. Thứ hai là những đảng phái chính trị như đảng của Hứa vạn Thọ, Trần Thanh…đã trở thành thứ đảng chửi, đảng vô nhân tính, đảng vô lại, đảng du côn…mang màu sắc PHẢN TỔ QUỐC, PHI DÂN TỘC. Chúng đua nhau bảo vệ nuôi dưỡng chủ nghĩa Cộng sản để hưởng lợi, thế mà còn ngoa ngoạnh chửi Phật giáo là Cộng sản. Để có thể hiểu được một cách sâu sắc lời tuyên bố trên đây của GH John Paul II, tôi xin phép nhắc lại lời phát biểu của ông Lâm lễ Trinh, phát biểu tại đại hội Cộng đồng Công giáo miền Tây Nam Hoa kỳ, ngày 16-52004, trong đó ông đã trích lời Giáo hoàng Felix như sau: “KHÔNG CHỐNG LẠI SAI TRÁI TỨC LÀ CHẤP NHẬN SỰ SAI TRÁI. KHÔNG BẢO VỆ SỰ THỰC TỨC XOÁ BỎ SỰ THỰC”. Xin hãy tự đọc và dùng tâm trạng bình tĩnh nhất để so sánh hai câu nói của hai vị Giáo hoàng này, thì quý vị sẽ được lên thiên đàng một cách dễ dàng. Đặc biệt lưu tâm đến chuyện không những không chống lại mà còn phán rằng LÝ TƯỞNG CNCS, CNXH KHÔNG SAI”. Mà không sai tức là đúng rồi, chứ gì. Mà đã đúng thì làm sao chống lại, không lẽ CHỐNG LẠI CÁI ĐÚNG ??? Do những thực tại ghê rợn ấy, Cộng sản Việt nam có thừa sức “chôn sống” ngay Giáo hội Phật giáo Việt nam Thống nhất, các Giáo hội Cao đài và Hoà hảo. Chúng đã dùng trăm phương ngàn kế, hợp tác trong ngoài với các thế lực xem Phật giáo là kẻ thù để xé nát ba lực lượng Dân tộc này hầu NÔ LỆ Dân tộc Việt nam. Ngược lại cơ quan thuộc điạ của La mã mỗi ngày một phát triển nhanh, đến nỗi Hồng y Phạm minh Mẫn đã sung sướng tuyên bố rằng, ông đã lập những trung tâm truyền giáo tại những chỗ CHƯA có giáo dân, và bây giờ giáo dân đông đến nỗi đứng từng hàng dài ngoài giáo đường. Vậy đó là hậu quả của cái gì, ngoài “hợp tác đôi bên cùng có lợi” hay “chỉ cha con ta cùng hưởng ơn trời” ? Làm sao Cộng sản chết hà Trần Thanh ? Nhưng dù cho Dân tộc Việt đang chịu đựng những khổ đau chưa từng có của lịch sử, tôi vẫn tin ở tấm lòng Dân Việt, trong cơn khắc khoải cuối cùng sẽ có những biến chuyển tốt đẹp. CHÍNH NGHĨA SẼ THẮNG HUNG TÀN. Từ hai thực tại của tình hình Việt nam về Tôn giáo lẫn đảng phái chính trị ở hải ngoại, chúng ta phải thấy rằng không tổ chức nào đủ sức chống lại Cộng sản hiện nay. Chỉ còn lại tiếng nói, nay đã trở thành thiểu số, của GHPGVNTN mà thôi. Chính vì vậy, mà bọn tay sai bản địa của thế lực quốc tế và Cộng sản Việt nam muốn cùng một lúc từ trong ra ngoài nước đều TỔNG TẤN CÔNG PHẬT GIÁO. Khi điểm lại một số bài viết của bọn Cộng sản trong nước, và đem so sánh với “bầy tôi hải ngoại”, chúng ta thấy bọn trong nước còn khá hơn về mặt đạo đức. Và từ chỗ này, tự cái đảng phái chính trị của Hứa vạn Thọ, Trần Thanh…đã không thể có đủ tư cách đấu tranh với chúng; vậy thì làm sao đồng bào tin vào mà cùng chúng lật đổ chế độ Cộng sản ? Khi chưa có chính quyền trong tay, mà chúng đã đối xử với một ông
già tuổi ngoại bát tuần như thế, một vị lãnh đạo tối cao của một giáo hội như thế, thì khi bọn chúng cầm quyền chúng sẽ tái thực hiện việc “đập đầu chôn sống” như Tết Mậu thân 1968 với Phật giáo, là chuyện chắc. Lần này nếu xảy ra được thì thảm nạn sẽ là toàn quốc chứ không chỉ miền Nam như trước đây. Tiếc thay, không một ai ý thức được những nguy hiểm gần kề như thế. Họ nhắm mắt làm ngơ, và dùng mọi lý lẽ từ bi, bác ái, lý luận trí thức…để trốn chạy bổn phận, che đậy hèn nhát. Trong lúc đó, bầy tôi của gian ác tiếp tục tung hoành ngang dọc, kể cả chửi tục với những bậc lãnh đạo các tôn giáo khác họ, các đảng phải không thuộc phe họ. TẤT CẢ CÚI ĐẦU CHỊU NHỤC. Than ôi !!!HỠI ĐỒNG BÀO VIỆT NAM HÃY NHẬN RÕ NHỮNG HÀNH VI THÂM ĐỘC TIÊU DIỆT VĂN HOÁ NHÂN BẢN CỦA DÂN TỘC ĐỂ THAY THẾ BẰNG MỘT THỨ VĂN HOÁ ĐẤU TỐ NGOẠI LAI, VÔ LUÂN LÝ, PHI DÂN TỘC, THIẾU TÌNH NGƯỜI. BQK-21-5-09