Thanks for memories Thư mục: Kỷ niệm | Đăng ngày: 16:41 26-05-2009
Sáng ra trong lòng bỗng thấy là lạ... Cái cảm giác ấy hao hao như vài năm trước, ta hành động như thể ngày hôm đó để lục lọi trong ngăn ký ức - xem có còn cất giữ cẩn thận hay không! Nhớ sao cho hết, bởi nó quá nhiều và quá lâu. Mọi thứ gần như rất giống, ngoại trừ khung cảnh hiển nhiên phải khác, và nhất là tâm trạng của ta. Ngồi ôn lại thêm một lần nữa, trước đây cũng thế nhưng mỗi lần cái nhìn ấy lại khác đi chút ít, để rồi giờ đây ta chợt giật mình nhận ra: đã quá xa vời. Quyết định khi đó làm ta băn khoăn đắn đo, nó có nhiều nguyên nhân và khía cạnh, ta cũng trằn trọc không yên. Đến bây giờ khó có thể tìm lại được nhưng ta đã học cách biết chấp nhận, đứng bên nơi lạc quan để xem xét mọi việc. Thời ấy ta quá tôn trọng bản thân, kể cả công sức. Không, ta lầm rồi! Cả thế giới đột nhiên sụp đổ trước mắt quả thật rất đau nhưng lúc này trong chính thâm tâm ta lại thấy nhẹ nhõm biết bao... Và trong hằng hà vô số kỉ niệm đó lại khiến ta nhớ đến mưa... Thành phố đang trong mùa mưa, và nó luôn xuất hiện tại nơi ta trú ngụ vào chiều tối. Trong tiếng mưa vội vàng xối xả, ta ấm áp trong nhà,
tiếng nhạc êm dịu quen thuộc từ headphone làm ta thấy ...! Rồi từng ngày như thế, nhiều ngày như thế cứ trôi qua... Cứ đến khoảng thời gian đó, dù mưa hay không thì nó vẫn vấn vương trong tâm hồn. Sao, tại sao lại khó tìm đến vậy cơ chứ? Phải chăng ta đã bỏ lỡ một cơ hội quá lớn để bây giờ phải hối tiếc không nguôi. Ước gì đây? Có lẽ ta sẽ ước được sống lại khoảng thời gian thơ dại ấy để thu thập được chút manh mối cho cuộc truy tìm!? Cuộc sống ngày càng phức tạp, và ta cũng không đủ ý chí - nghị lực để dựa vào những gì sẵn có. Tất cả những gì ta cần làm là cố gắng, sống cho thực tại, vươn đến tương lai. Và nhất là: trân trọng quá khứ!