Tap San 10 Nam Tnt

  • Uploaded by: Van
  • 0
  • 0
  • May 2020
  • PDF

This document was uploaded by user and they confirmed that they have the permission to share it. If you are author or own the copyright of this book, please report to us by using this DMCA report form. Report DMCA


Overview

Download & View Tap San 10 Nam Tnt as PDF for free.

More details

  • Words: 20,938
  • Pages: 39
Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

LỜI NÓI ĐẦU Tình Nguyện Trẻ ra đời và phát triển đúng vào đầu thế kỷ 21. Chỉ cần mở mắt ra, ta đã thấy hơi thở nóng bỏng của guồng quay hiện đại hóa. Mở mắt ra, ta thấy những thành phố được mở rộng thêm, đầy bụi bặm, những tòa nhà cao tầng. Vô số công ty, ngân hàng, vô số cơ hội, việc làm, thử thách và đe dọa, vì xã hội thế kỷ 21 là một xã hội đòi hỏi cao hơn, khắc nghiệt hơn. Nhắm mắt lại, hít thở sâu trong vài phút, ta giật mình vì lối sống vội vã của mình. Chạy theo những dự án tương lai, quay cuồng trong học tập, công việc. Phải làm sao để không bị cái thể kỷ khắc nghiệt này bỏ rơi. Học tập, làm việc, lo toan, ta nhai thức ăn trong miệng cũng chẳng thấy ngon. Làm việc, vì mình, làm việc, vì mình, làm việc, vì mình… Cái vòng quay cứ thế quay đều cho đến khi ta ngoài 60 tuổi, nghỉ hưu. Thử tưởng tượng thời gian trôi đến khi đã ngoài 60 và về hưu. Ngoảnh lại, mình đã có những gì? Gia đình, ngôi nhà khang trang, xe cộ, đất đai... Nhưng tâm hồn khô cằn, vì không còn chỗ cho những kỷ niệm đẹp, cho một bông hoa mọc đầu tường, cho một lần hạnh phúc vì mấy chục năm trước đó, ta từng đưa một cụ già qua đường. Những ai từng tham gia Tình Nguyện Trẻ hẳn đồng ý với chúng tôi rằng: Nhờ Tình Nguyện Trẻ, tâm hồn mình giàu có hơn, mình có đầy ắp những kỷ niệm đẹp để nuôi dưỡng lòng yêu đời. “Tập san Tình Nguyện Trẻ” được in một cách ngẫu hứng nhân 10 năm sinh nhật Câu lạc bộ. Vì không có kế hoạch tỉ mỉ, vì ít thời gian chuẩn bị, vì kho tư liệu thất thoát nhiều, chúng tôi không thể bao quát được 10 năm sôi động và thăng trầm của tổ chức. Tập san chỉ hướng đến một mục đích dễ làm hơn: thu nhặt lại một ít trong vô vàn những kỷ niệm đẹp, suy tư đẹp, ấm áp tình người mà các tình nguyện viên đã ghi lại, trên những nẻo đường họ đi. Ngày Nhà giáo Việt Nam, có những người thầy không được trò tặng hoa, nhưng vẫn tràn đầy hạnh phúc. Một ngày lao động đầy tiếng cười cùng các em bé khuyết tật. Nỗi nhớ những học trò ở xa … Đấy là những thứ chúng tôi gắng góp nhặt trong tập san này. Tập san nhỏ và ít bài viết, nhưng nếu nó khơi dậy trong ai đó một nụ cười, một kỷ niệm đẹp, để hạt giống yêu đời và nhân ái được tưới tẩm, thì Tình Nguyện Trẻ hãnh diện rằng tập san đã có chút ít thành công Chúng tôi vẫn tâm niệm rằng sẽ có một tập san khác đầy đủ hơn, giàu màu sắc hơn và bao quát hơn vào một dịp khác. Có thể là cuối năm nay, khi TNT tổng kết hết năm thứ 10 hoạt động. Có thể là sinh nhật năm sau – số 11 cũng là con số đẹp. Xin chia sẻ đến độc giả của tập san này cảm giác hạnh phúc của chúng tôi, lòng yêu đời của chúng tôi. Trân trọng! Tình Nguyện Trẻ

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 1

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

NHỮNG NGÀY THÁNG KHÔNG THỂ NÀO QUÊN Những trang đầu của Nhật ký Tình Nguyện Trẻ

? Chị Hồng Quế 17/5: sáng chủ nhật, buổi gặp mặt thành lập câu lạc bộ tình nguyện trẻ tại hội trường tầng 3 toà soạn báo HHT(ngày đó chưa có báo SVVN), số 5 Hoà Mã, Hà Nội. § Ý tưởng thành lập một câu lạc bộ tình nguyện của sinh viên, xuất phát từ ba lá thư của ba bạn sinh viên nữ và được chú Như Mai, anh phóng viên ảnh Xuân An… ủng hộ nhiệt liệt. § Hội trường quá tải: Ứơc tính ban đầu chỉ 50 người “là cùng” nhưng con số tới gần 400 học sinh, sinh viên. Mọi người phải ngồi tràn ra cả hành lang, cầu thang. Vỉa hè trước cửa toà soạn có số lượng xe nhiều nhất từ trước tới nay. § Về phía “chủ nhà” và những khách mời cao tuổi: ban biên tập báo (chú Doanh, chú Trung, anh Huynh, chú Như Mai, anh Xuân An, chị Hồng Đăng…) bác Phạm Quang Ngọc- chủ tịch ngân hàng Châu Á- Thái Bình Dương, chú Phạm Văn Thảo- chủ tịch CLB tiếng hát thương binh. § Với tinh thần tình nguỵện cao độ, mọi người đã giơ tay xung phong vào Ban điều hành (BĐH), BBT đã “tóm” 3 đứa đầu tiên: Hoàng Xuân Thắng, Nguyễn Vũ Diệu Trang, Lê Minh Hương. 24/5: Họp thành lập BĐH. Đây là buổi đầu tiên ra mắt logo của CLB. Lê Minh Hươnng (Nguyễn Minh Huyên Hương)- tác giả logo- đã hy sinh chiếc áo phông trắng để vẽ logo bằng bột màu to tướng ra sau lưng. § Quyết định thành lập và quy ước của CLB đã được bổ sung và thông qua.

Ngày thành lập CLB Tình Nguyện Trẻ 17/5/1998 § BĐH nhiệm kì I gồm 4 người: Hoàng Xuân Thắng (trưởng BĐH), Nguyễn Vũ Diệu Trang (phó BĐH, phụ trách về trẻ lang thang), Trần Thuý Hạ (phó BĐH, phụ trách gia sư), Nguyễn Kim Ngân (phó BĐH, phụ trách chính sách)

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 2

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Những thành viên đầu tiên của TNT § Có lẽ sự ra đời của CLB chúng tôi từ một ý tưởng nhưng hơn hết là cả trái tim nồng nhiệt, đầy sức trẻ và tấm lòng rộng lớn đã đưa mọi người đến với nhau. Một năm sau đó, CLB đã tổ chức tròn một tuổi tại công viên Thủ Lệ (Quận Cầu Giấy- Hà Nội) Lướt nhìn nhật ký của CLB, tôi bỗng gặp những dòng, những trang sao mà ấm áp tình người thế. Bạn thử ghé coi: 14/6/1998: quyết định ra mắt bằng hiệu quả công việc của chương trình “Một ngày vì môi trường” lần thứ I, tại hai địa điểm: Công viên tuổi trẻ (phố Thanh Nhàn, quận Hai Bà Trưng- Hà Nội- Khi đó công viên này mới chỉ là một xóm liều với những ống tiêm chích và các đống rác xilanh…) và công viên Bách Thảo (quận Ba Đình) 12/7/1998: Được sự “hoa tiêu” của Lê Minh Hương, cả CLB lên đường sang thăm trung tâm bảo trợ xã hội I (Đồng Dầu, huyện Đông Anh, Hà Nội) à nên được gọi tắt là “trại Đồng Dầu”). Hầu hết mọi người đi xe đạp, vượt 40km cả đi lẫn về. Nếu như ở Hà Nội, chúng tôi gắn bó với trường Nguyễn Đình Chiểu, hay Đồng Dầu… thì những đợt đi xa lại mang đến cho chúng tôi những suy nghĩ mới. Đó là: 20-21/8/1998: Lên Tuyên Quang tặng sách vở cho trường PTTH dân tộc nội trú Tuyên Quang. Chuyến đi này, TNT đã gây được ấn tượng rất tốt, khi về đến Hà Nội đã có thêm nhiều bạn bè mới, sẵn sàng lập “chi nhánh TNT” tại Tuyên Quang. Tháng 12 tổ chức được 30 lớp học cho trẻ lang thang. § Bắt đầu hoạt động đưa đón các bạn khiếm thị trường Nguyễn Đình Chiểu đi học. § Các hoạt động: Tình nguyện viên giúp đỡ tình nguyện viên tổ chức các lớp học cứu thương, các cuộc trao đổi về văn học, ngoại ngữ… 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 3

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Sinh nhật 1 tuổi của TNT Ngoài ra, CLB còn có nhiều hoạt động giúp đỡ và cùng phối hợp hoạt động với nhiều tổ chức khác :TW Đoàn, UB Dân tộc miền núi thuộc chính phủ, UB chăm sóc bà mẹ và trẻ em, sở LĐ- TB & XH, thành đoàn Hà Nội, các quận huyện, các trường dạy trẻ em khuyết tật (trường khiếm thị Nguyễn Đình Chiểu, làng trẻ em Berla, câm điếc Nhân Chính, trường khiếm thính Xã Đàn…), Cty Môi trường đô thị, tổ bán báo Xa Mẹ, tổ chức Nếp sống văn hoá lành mạnh IOGT, CLB Tuổi hồng (TP Ban Mê Thuột), CLB cờ tướng thuộc hiệp hội thể thao người khuyết tật. … Năm 1999 ấy là một năm để lại trong chúng tôi những ấn tượng sâu sắc nhất. Bạn còn nhớ chứ những ngày đồng bào miền trung bị lũ lụt, quê tôi ở Huế, cũng có thể quê bạn ở đó. Nhưng lớn hơn cả là cả nước đang hướng về miền Trung ruột thịt- chiếc đòn gánh của cả hai miền Nam, Bắc, giờ đây bao nhiêu bạn nhỏ, những cô dì, chú bác… đang cần đến chúng t. Những dòng nhật kí ấy cũng như bao trang khác thôi, cũng vẫn nét chữ ấy, cũng trên trang giấy ây, tất cả vẫn bình dị nhưng chứa đựng bao tấm lòng…

Quyên góp ủng hộ đồng bào miền trung 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 4

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

8/11- 27/11: Tiến hành đợt quyên góp lớn tại Hà Nội và Hải Phòng ủng hộ đồng bào miền Trung (Huế) bị lũ lụt. TNT đã là một trong những đơn vị đầu tiên của Hà Nội đứng ra tổ chức việc quyên góp vì đồng bào bị thiên tai trong 2 tuần tại toà soạn báo SVVN (số 5 Hoà Mã, Hà Nội)

Trong dịp này, lần đầu tiên TNT đã mở rộng hoạt động của CLB về Hải Phòng: Diệu Trang đã xuống Hải Phòng tổ chức tuần lễ quyên góp tại thành phố Cảng, trụ sở đặt tại trường PTTH Năng khiếu Trần Phú. Một cơ quan báo chí của Hải Phòng đã được mời và đưa tin về hoạt động này của TNT, đặc biệt là đài truyền hình Hải Phòng. Hơn 40 bạn học sinh trung học quanh Hải Phòng trở thành tình nguyện viên. Khối lượng hàng quyên góp trong 1 tuần đã chiếm gần một nửa số hàng quyên góp trong đợt này của TNT. § Hải Phòng quyên góp trong 1 tuần từ 14- 21/11. § Tại Hà Nội làm trong 3 tuần từ 8- 27/11. § Tổng số lượng hàng hoá quyên góp được: ngoài 4 tấn hàng (gồm 490 thùng các tông lớn quần áo, chăn màn, giầy dép, mỳ tôm, giấy bút, sách vở…) còn có một khoản tiền mặt 7.627.000 đồng. 13-18/12: TNT lên đường mang hàng cứu trợ vào Huế - A Lưới (một huyện của Thừa Thiên Huế, cách thành phố Huế 70km) § Trong trận lũ lụt lịch sử ở Thừa Thiên Huế, TNT đã chuyển hàng cứu trợ đầu tiên bằng đường bộ vào đến A Lưới. TNT đã mang 4 tấn hàng cùng tiền mặt vào tặng cho thành phố Huế và huyện A Lưới. § TNT có 5 thành viên vào Huế (Ngọc Minh, Đức, Lê Minh Hương, Hồng Minh, Diệu Trang) cùng với một số “cảm tình viên” khác và các đại diện của báo SVVN, Công ty VPP Hồng Hà, UB Dân tộc miền núi thuộc Chính Phủ, UNDP. Các anh, các chị TNV thế hệ trước đã lên đường và mang theo những sự giúp đỡ đại diện cho hàng vạn tấm lòng. Và niềm động viên đã càng khích lệ chúng tôi: 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 5

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

29/12 (19h-23h): “Gặp gỡ cuối năm” của TNT tại nhà văn hoá quận Hai Bà Trưng (phố Bạch Mai). Tại đây, TNT được nhận bằng khen của TƯ Đoàn TNCS Hồ Chí Minh về những thành tích đã đạt được, đặc biệt là trong đợt hỗ trợ đồng bào bị thiên tai ở Thừa Thiên Huế. Những ngày đáng nhớ của năm 2001 27/6- 27/7: Ba thành viên TNT (Vũ - trưởng nhóm chính sách, Hoàng Anh- trưởng nhóm lang thang, Hồng Nhung- trưởng nhóm khuyết tật) đã thay mặt TNT tham gia đội tình nguyện của chi đoàn khoa văn, ĐH KHXH&NV vào làm tình nguyện trong quê Bác (Nam Đàn, Nghệ An) § Các bạn đã tham gia làm xanh, sạch, đẹp cảnh quan và môi trường khu di tích Kim Liên và phần mộ của bà Hoàng Thị Loan- mẹ Bác. § Tặng sách cho các em học sinh nghèo, học sinh giỏi là con em các gia đình chính sách thuộc 2 xã Hoàng Giang và Kim Liên của huyện Nam Đàn. § 2000 cuốn sách cấp I, cấp II mà đội tình nguyện tặng xã là số sách CLB quyên góp trong đợt 1- 9/6/2001. § Ngoài ra, CLB còn tặng 40 cuốn sách, truyện cho một “thư viện xóm” của một bác thương binh nặng lập ra nhằm cung cấp sách báo cho trẻ em của xóm làng. … Ngày lại ngày, năm 2002 vụt đến… 1/10- 18/10: TNT quyết định tổ chức “Tuần lễ quyên góp ủng hộ đồng bào miền Trung” cùng với sự hợp tác của Hội cổ động viên bóng đá Sông lam Nghệ An, công ty phát triển phần mềm VASC cùng nhiều đơn vị tài trợ khác. Sau bao ngày nắng, gió, bụi… (ngoài trời); khuân vác hàng quyên góp về số 17 Phan Chu Trinh (nhà của Nguyễn Vũ Diệu Trang)… Cuối cùng, 18h ngày 18/10 anh phóng viên ảnh Xuân An đã cùng 20TNT nhảy lên xe, lao thẳng tới các huyện Hương Sơn, Hương Khê, Đức Thọ (Hà Tĩnh) và Nam Đàn, Thanh Chương (Nghệ An) để trao tặng từng cân gạo, gói thuốc, quyển sách, cái bút… cho những người dân nghèo. Trên đường đi, tất cả cùng qua nhà chị Hải để nhận 2 tấn gạo do chính ông bà chị Hải mua giúp (thế là một đêm mất ngủ… chia từng cân gạo cho một ngày mai được làm việc). Kết thúc chuyến đi, TNT nhà ta có một ngày nghỉ xả hơi tại Cửa Lò (mệt thì mệt thật nhưng không quên vui). Về đến Hà Nội là 23h ngày 20/10. Thấm thoắt mà TNT đã trưởng thành, tuổi tình nguyện có lẽ còn qúa trẻ so với tuổi đời. Những việc mà TNT đã làm mới chỉ đem đến cho một góc nào đó của cuộc sống. Nhưng bạn ơi, chúng tôi, chúng ta và các bạn đều biết nhiều ngọn lửa nhỏ sẽ cháy thành một ngọn đuốc lớn, nhiều trái tim sẽ hoà chung nhịp đập và nhiều bàn tay sẽ nắm với nhau thành vòng tay lớn. Mới đây thôi, khi tiếp theo những trang nhật ký còn chưa ráo mực, nằm tại một quyển sổ mới tôi mới để ý TNT đã tròn 5 tuổi - năm 2003. 21/1- 10/2: Tổ ĐXLB với sự ủng hộ của rất nhiều tình nguyện viên đã tổ chức đợt quyên góp giấy dành cho trẻ khiếm thị trường Nguyễn Đình Chiểu tại từng phòng ký túc xá của các trường Đại học. 3/2/2003: (mùng 3 Tết) Gió, rét và mưa, những tình nguyện viên của lang thang cả mới lẫn cũ cùng xuống thuyền chúc tết các hộ gia đình sống dưới thuyền. 23/2- 8/3: Để gây quỹ cho CLB, TNT đã tổ chức kinh doanh 2 mặt hàng Thiếp và Hoa. Hàng bán rất chạy : thiếp hết, hoa sạch trơn… nếu còn chắc chắn sẽ lãi to. Tiền lãi không nhiều (do chúng ta bán rẻ, tiếc không chiụ được), xong quan trọng là chúng ta có những ngày được ở cùng bên nhau, cùng được chịu trách nhiệm (Cao Phương Lan không biết về nhà mình là gì, hết đi mua hoa, lại chọn hoa, bó hoa, còn ban đêm thì ngủ bên hoa để canh giữ hoa !!) 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 6

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

27/4/2003: “Một ngày vì môi trường” cùng với công ty môi trường đô thị 200 TNV đã tham gia tuần lễ nước sạch & vệ sinh môi trường, tổng vệ sinh khu vực phường Phúc Tân, tuyên truyền cổ động trên các tuyến phố. 4/5/2003: 45 bạn tham gia hiến máu tại trường ĐH Thuỷ Lợi, không chỉ các bạn của CLB mà còn nhiều các bạn của các trường khác.

Bạn có muốn chính mình là người viết tiếp những trang nhật ký của CLB TNT? TNT luôn mở rộng vòng tay !!!

Chị Hồng Quế (Ban Văn phòng)

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 7

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

TÌNH NGUYỆN TRẺ TRÒN 5 TUỔI ? Nguyễn Tuấn Minh Hiền (vitreviet) Sau những vất vả, lo âu, buổi tối sinh nhật 5 năm CLB Tình Nguyện Trẻ cũng được tiến hành suôn sẻ !! Xin được bắt đầu bài tường thuật bằng vài câu chuyện trước giờ mở màn:

Tiết mục biểu diễn thời trang giấy đặc sắc trong chương trình 14h30 mọi việc chưa đâu vào đâu, tất cả thành viên ban tổ chức đều lo lắng, mọi người cố đùa vui nhau để giảm bớt sự căng thẳng. Do thiếu kinh nghiệm tổ chức và cả kinh phí cho nên có nhiều việc được tiến hành trong sự lúng túng. Quang Anh nói “Sau buổi này có lẽ thành viên ban tổ chức phải ra nước ngoài”, cậu ta cười mà mặt méo xệu. Thái Hằng chạy long tóc gáy để liên hệ điện chiếu sáng và bàn ghế, đến nỗi cổ đen xì toàn cát… Lại thêm việc bố trí phông màn phải làm đi làm lại, từ việc ghép các phông nhỏ lại thành phông lớn đến sắp xếp vị trí các phông phụ, phông chính. Lòng nhiệt tình và cả vận may đã giúp cho các TNTer rất nhiều trong công tác chuẩn bị. 19h50phút, chương trình kỷ niệm 5 năm sinh nhật CLB Tình Nguyện Trẻ- báo SVVN bắt đầu Mở màn, các em nhỏ học sinh lớp học Bạch Mai (chính sách) nắm tay các anh chị tình nguyện đi ra sân khấu cất lên bài hát “Happy Birthday” để chúc mừng sinh nhật, các em với giọng hát ngây thơ đã gửi đến các anh chị thành viên CLB Tình Nguyện Trẻ những tình cảm trong sáng. Sau đó Quang Anh và Thái Hằng nói lời mở đầu cho chương trình: “Kính thưa các vị khách mời ! Thưa các bạn tình nguyện viên ! Hôm nay, 17/5/2003, ngày sinh nhật 5 năm CLB Tình Nguyện Trẻ- Báo SVVN. Đây là một mốc thời gian quan trọng đánh dấu quá trình hoạt động và phát triển của CLB. 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 8

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Mọi người có mặt tại đây để cùng chia sẻ niềm vui chung, ôn lại đoạn đường đã đi qua, đồng thời cũng là dịp để các thành viên mới thêm hiểu về “đại gia đình TNT” Hai người dẫn chương trình nhường lời cho chủ tịch CLB Nguyễn Hồng Minh, tổng kết ngắn gọn các hoạt động của năm 2002. Anh Tuấn Anh, đại diện báo SVVN được mời lên nói đôi điều suy nghĩ về CLB nói riêng và phong trào tình nguyện nói chung. Liên theo là dàn đông ca bài “Tự nguyện”, một bài hát rất phù hợp với tiêu chí của Tình Nguyện Trẻ “Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng Nếu là hoa, tôi sẽ là một đoá hướng dương Nếu là mây, tôi xin là một làn mây ấm Là người tôi xin chết cho quê hương…” lời ca vang lên hoà chung tiếng vỗ tay của khán giả. Nhân dịp này CLB cũng tuyên dương các bạn Tình nguỵện viên năng nổ, sáng tạo, tích cực hoạt động đã có những đóng góp. Những tiết mục tiếp theo tạo nên sự sôi nổi gắn kết các nhóm, các tình nguyện viên như: + Thi hỏi đáp tìm hiểu về CLB (Hai MC tung hứng khá nhuần nhuyễn) + Thời trang các nhóm + Xổ số tình yêu Đặc biệt là tiết mục từ đàn tự hát của các bạn khiếm thị trường Nguyễn Đình Chiểu được đánh giá rất cao. Tôi ngồi nghe các nhân viên âm thanh ánh sáng khen ngợi các bạn rất nhiều. Bài hát “Cây đàn Chapi” do bạn Trọng Quỳnh - học sinh khiếm thị trường Nguyễn Đình Chiểu thật hay và xúc động. Trên sân khấu vào lúc 21h55 các bạn nhóm chính sách dắt tay nhau lên hát khúc ca của nhóm, sau đó cất lên lời “Nối vòng tay lớn” xuống sân nhảy sạp, đi cà kheo. Buổi sinh nhật kết thúc vào lúc 22h25. Nguyễn Tuấn Minh Hiền (vitreviet)

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 9

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

MÀU ÁO XANH TÌNH NGUYỆN ? Phan Phương Thúy Tôi chưa bao giờ thấy nhiều áo xanh đến thế. Tại các ngã tư, đặc biệt là các nút giao thông quan trọng, màu áo xanh ấy lại lấp lánh chỉ đường. Nếu như trước kia, cứ sau mỗi giờ tan học của các trường Đại học trên đoạn đường Nguyễn Chí Thanh chật ních người và xe qua lại thì giờ đây, tầm 17 giờ 15 những chiếc áo xanh tình nguyện của trường Luật, trường Ngoại thương với công việc của mình đã hạn chế phần nào sự ách tắc giao thông ấy. Ở trường, chúng tôi được học về lịch sử Việt Nam - lịch sử dựng nước và giữ nước. Cuộc chiến tranh chống Mỹ khủng khiếp ấy đã giết chết hàng triệu người con Việt Nam mà trong số họ, có những sinh viên còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Họ rời chiếc áo trắng học trò đề khoác lên mình chiếc áo xanh màu lính. Họ tình nguyện vào miền Nam, giải phóng đất nước. Tôi mới có dịp đi học các tỉnh miền Trung, từ Nghệ An trở vào Đà Nẵng, có dịp ghé qua Ngã ba Đồng Lộc, Khe Sanh, nghĩa trang Trường Sơn, thành cổ Quảng Trị, địa đạo Vịnh Mốc, những nơi ghi dấu tội ác ghê tởm của kẻ thù và cũng là những nơi ghi dấu tinh thần “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh” của bộ đội và nhân dân Việt Nam. Những cô gái Thanh niên xung phong mười tám, đôi mươi, những anh bộ đội còn đang trên ghế nhà trường đã hăng hái chiến đấu và hy sinh cho dân tộc. Thắp hương cho các anh, các chị mà lòng tôi đau như cắt. Giữa bạt ngàn ngôi mộ trong nghĩa trang Trường Sơn, tưởng tượng như có vạn người đang đứng đó mỉm cười. Có những người mà “tên anh là tên đất nước”. Họ đã ra đi nhưng sức trẻ và tinh thần bất khuất của họ vẫn còn sống mãi. Trên con đường Trường Sơn lịch sử, hay còn gọi là con đường Hồ Chí Minh, có thêm nhiều áo xanh tham gia xây dựng lại con đường này. Nhiều áo xanh đã không trở về. Con đường giờ đẹp lắm, những công nhân cầu đường đang cố gắng để hoàn thành đúng dịp kỷ niệm sinh nhật chủ tịch Hồ Chí Minh- 19/5. Tôi đã được đi trên một phần độ dài con đường lịch sử ẩy. Ngồi trên xe, lòng thấy hào hứng như tâm trạng “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước” năm xưa. “Bài ca Trường Sơn” lại ngân vang hào hùng. Những dịp hè hàng năm, các cơ sở Đoàn của các trường Đại học miền Nam lại có chiến dịch “ánh sáng văn hoá hè”, mang sức trẻ của mình tới vùng sâu vùng xa. Nhìn bức ảnh các bạn cười tươi trước giờ xuất phát trên một số tờ báo của SVVN, tôi lại thấy vui, tự hào vè thanh niên Việt Nam không chỉ say mê những tri thức lạ, mà họ còn có tinh thần “uống nước nhớ nguồn”, “lá lành đùm lá rách” Dọc chữ S, đâu đâu ta cũng thấy màu xanh: màu xanh của đất, của trời, của cây cỏ, của sông hồ và màu xanh của những chiếc áo tình nguyện. Ước gì, một ngày nào đó, tôi cũng được khoác lên mình chiếc áo xanh tình nguyện ấy. Phan Phương Thuý - Nhóm Gia sư

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 10

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

5 LÝ DO ĐỂ BẠN THAM GIA TÌNH NGUYỆN TRẺ ? Nguyễn Thu Trang – Nhóm Khuyết tật

1.

BẠN BÈ – VÔ VÀN Hiển nhiên là vậy rồi. Tham gia vào CLB Tình Nguyện Trẻ của báo SVVN hiện có hơn 300 bạn. Đó là những con người rất vui tính, cởi mở, năng động, dễ gần. Họ chủ yếu là các học sinh, sinh viên đến từ các trường đại học tại Hà Nội. Bạn có thể cùng trao đổi kiến thức, kinh nghiệm học tập.

2. LUÔN VUI VẺ Như đã giới thiệu, thành viên CLB là những người rất hài hước, vui tính. Họ có thể đóng kịch, giả giọng không thua gì nghệ sĩ. Bạn sẽ được tham gia vào các trò chơi vui nhộn được tổ chức giữa các nhóm với nhau hoặc giữa CLB TNT với trẻ em lang thang, chính sách, khuyết tật… Không vui mới lạ.

3.NĂNG ĐỘNG, TỰ TIN Hoạt động trong CLB TNT, các bạn không chỉ biết giúp đỡ những người gặp khó khăn mà bạn còn phải làm việc với các cơ quan, tổ chức xã hội, đoàn trường… Điều đó sẽ nâng cao khả năng ngoại giao cũng như sự tự tin khi làm việc.

4. HIỂU BIẾT Khi là thành viên CLB, bạn sẽ được tham gia các buổi tập huấn như kỹ năng giao tiếp với người khuyết tật, trẻ em lang thang; kỹ năng hoạt động nhóm. Ngoài ra khi tham gia tuyên truyền, vận động bạn sẽ càng hiểu biết thêm về các vấn đề xã hội, những tệ nạn, biện pháp phòng tránh…

5.

YÊU THƯƠNG – ĐƯỢC YÊU THƯƠNG. Nói đến chúng tôi là nói đến tình yêu. “Thường ngày, họ chia nhau đến các gia đình nghèo và các trẻ em bất hạnh. Họ tự coi mình là con cháu của các cụ già neo đơn, anh chị ruột của các em bé nghèo. Họ chia sẻ những nụ cười hạnh phúc hay những giọt nước mắt buồn khổ…” Đây là đoạn trích tôi lấy từ một bài tâm sự của một bạn là thành viên nhóm chính sách. Nhưng chúng tôi không chỉ giúp đỡ những người khuyết tật, trẻ em lang thang hay gia đình chính sách mà còn giúp đỡ các thành viên trong CLB. Khi bạn ốm đau, buồn phiền, khó khăn, các thành viên trong nhóm chính là chỗ dựa cho bạn. Trên tất cả, khi tham gia vào CLB, giúp đỡ được cho một người nào đó bạn sẽ thấy mình thật hạnh phúc và trở nên có ích hơn cho xã hội. Nguyễn Thu Trang - Khuyết Tật

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 11

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

NHÌN LẠI ? Lê Ngọc Tú – Nhóm Khuyết tật Thế là đã sắp 5 năm, 17/5/2003 này đã là sinh nhật lần thứ 5 của Tình Nguyện Trẻ. Nhân dịp này, xin được gửi tới tất cả những người đã, đang và sẽ là người của TNT một vài lời, một vài lời chân thành nhất từ một người đã đang và sẽ là con người của TNT, với tư cách thành viên. Năm tuổi đối với một đứa trẻ thì chưa đủ lớn để được đi học lớp 1, để được đắm mình vào bể bơi kiến thức của nhân loại. Nhưng, TNT đã có đủ thời gian để viết nên một các tên của riêng mình. 5 năm, là quãng thời gian TNT đi qua rất nhiều người. Mấy năm nay, TNT cũng đã được biết đến nhiều hơn, cũng đã được nhắc đến tới trên các báo đài. Nhưng khi tôi gặp những người bạn mới, hỏi học có biết gì về TNT không, thì câu trả lời là không (bây giờ có thể học đã biết, và có những người đang là người TNT), không biết là nên vui hay buồn nữa. TNT chúng ta, đôi khi ngại nói về thành tích. Những gì chúng ta làm được đáng tự hào lắm chứ bạn ? Vậy mà chúng ta vẫn luôn như vậy, lặng lẽ cống hiến, âm thầm hy sinh. Chúng ta thành công và chúng ta vui mừng vi điều đó. Chúng ta thất bại, chúng ta họp nhau cùng rút ra kinh nghiệm, hình như có cái gì đó cá thể. Có lẽ chúng ta sẽ vui nhiều hơn, sẽ rút được kinh nghiệm nhiều hơn, nếu chúng ta chia sẻ với bạn bè mình. Tôi có cảm giác là hình như, với một số người nào đó thì TNT giống như một vùng đất lạ, tôi xin được gọi là một hòn đảo, khác hẳn với thế giới bên ngoài và cần được khai phá, thám hiểm. Vậy là họ cập bến và dừng chân ở đây, để rồi có những người lại vội vã ra đi, cuốn mình vào cuộc sống thường nhật, theo đuổi những ước mơ lớn hơn. Chúng tôi, những người dân đảo, xin cảm ơn các bạn, những vị khách đã ghé thăm, và đã đóng góp cho chúng tôi những điều mới lạ. Những người ở lại, liệu có phải là những người giống như những nhà thơ, những người nghệ sĩ lãng mạn, quá yêu cảnh đẹp mà không thể rời chân ? Có lẽ các bạn sẽ cười tôi vì sự so sánh này, TNT thực tế lắm chứ, bởi vì những cảnh đời TNT gặp đôi khi thực tế đến nghiệt ngã. Nhưng bạn ạ, ở TNT có những điều mà không đâu có cả. Có hai nơi mà mỗi khi căng thẳng nhất, tôi lại đến để tìm lại mình, đó là trường Nguyễn Đình Chiểu và làng chài Long Biên. Ngồi trên thuyền mà ngắm nhìn trời mây, nhìn sông Hồng cứ trôi mãi, trôi mãi, hay xem các em khiếm thị đá bóng hoặc chăm chú nghe tôi đọc truyện, tôi thấy lòng mình thanh thản lắm, thấy mình như đang sống trong một thế giới khác hẳn, tách biệt hẳn với những ồn ào. Nhưng cuộc sống vẫn thế, vẫn trôi đi dịu dàng, và có đôi khi dữ dội. 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 12

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Những người TNT đã gắn bó, cống hiến và hy sinh cho CLB, có lẽ ai cũng đều có những lúc suy nghĩ về những việc mình làm ở đây, những được và những mất. Và lại một số ra đi. Chúng tôi lại cảm ơn các bạn, bởi vì chúng tôi biết có những lúc các bạn chợt thấy thông tin về TNT ở đâu đó, các bạn lại nhớ đến chúng tôi, nhớ đến chính mình, và nhiều bạn lại chạy về đây, để được nhớ lại, để thấy lại chính mình một vài năm trước, mà tôi xin được gọi là trở về hòn đảo tuổi thơ yêu dấu. Vui biết mấy hôm nay ngày trở lại Những ký ức xưa đường cũng theo về Ta lại nhớ một thời khờ dại Dắt díu nhau về thăm mẹ dưới chân đê TNT, cũng có những lúc thăng trầm, cũng có những lúc khó khăn. Và trong những lúc ấy, chúng ta cần nhau hơn bao giờ hết. Tôi nhớ có lần anh Tuấn Anh, phóng viên báo SVVN và là người chịu trách nhiệm trực tiếp, là cầu nối trong mối quan hệ giữa TNT với báo có nói rằng: “ Cho dù thế nào đi nữa thì TNT không bao giờ tan cả.” Cá nhân tôi nghi ngờ điều này ! Bởi vì giống như bóng đá, TNT cũng là một tập thể. Có quá nhiều thẻ đỏ thì trận đấu phải dừng, có quá nhiều người ra đi thì TNT hoạt động không thể hiệu quả. Nhưng chúng ta, với tinh thần TNT, đã chọn lựa, đã cùng nhau chọn ra những người, những việc làm, và đôi lúc chúng ta băn khoăn về sự lựa chọn không rõ đúng hay sai của mình, nhưng tôi cho là TNT đã phục hồi, đã lại bước tiếp những bước đi, chưa thật vững vàng, nhưng chúng ta nên vui mừng về điều đó. Thầy giáo của tôi bảo rằng, chúng ta hãy suy nghĩ trước khi làm một việc gì đó, xem nếu làm như vậy thì ta sẽ mất những gì, và nhiều khi chúng ta không làm nữa vì mất nhiều thứ quá. Như tập thể dục buổi sáng, ta sẽ phải dậy sớm, sẽ không được ngủ nướng, sẽ phải đi giầy, sẽ mệt… nhưng hãy thử nghĩ ngược lại xem sao, hãy nghĩ nếu như không làm việc đó, thì ta mất những gì, sẽ trở nên lười biếng, ốm yếu, mập ú… Đó là ví dụ, còn thì khi ở trong TNT, bạn cũng hãy thử lật ngược vấn đề xem sao ? Tôi tin chúng ta sẽ làm được nhiều việc hơn đấy bạn ! Chẳng hạn không viết bài này thì tôi sẽ mất những gì ?... TNT được xây dựng trên cơ sở kế thừa và tiếp nối. Hãy nhìn vào số lượng đơn đăng ký mỗi lần tuyển thành viên chính thức mà xem. TNT luôn có những gương mặt mới. Bởi vì người TNT, trước hết là những người trẻ, luôn nhiệt tình và sôi nổi. Tôi muốn dành thật nhiều tình cảm của mình cho các thành viên mới, bởi vì tôi luôn luôn yêu mến các bạn ấy. Ở các bạn có một cái gì đó mà thành viên cũ như tôi không có, có thể là bầu nhiệt huyết căng đầy, có thể là những bỡ ngỡ ban đầu khi tiếp xúc với người khuyết tật… cũng không rõ nữa. Người mới luôn tham gia tích cực các hoạt động, đóng góp rất nhiều ý kiến táo bạo và còn hơn thế. Rồi có lẽ trong số các bạn thành viên mới, như TNT xưa nay vẫn thế, sẽ có người ở lại, sẽ có người gắn bó lâu dài, cũng sẽ có những người vì lý do nào đó mà không thể tiếp tục. Thì tôi lại muốn thay mặt tất cả, cho cả các bạn nữa, chân thành cảm ơn các bạn đã đến và góp sức. Và tôi nghĩ các bạn cũng nên cảm ơn chính mình vì đã để cho chúng ta có cơ hội được gặp nhau.

Có một câu nói thế này: 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 13

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Chúng ta đến với nhau chỉ là sự khởi đầu Làm việc cùng nhau là sự tiến bộ Nhưng giữ được nhau mới là thành công Thế đấy, chúng ta hãy cố gắng để giữ được nhau, bằng nhiều cách, bằng linh cảm, bằng nhẫn cưới… và tôi tin chúng ta sẽ làm được. Vậy thì- hãy cùng tôi, chúc tất cả chúng ta thành công ! Tôi yêu tất cả các bạn (trừ những ai nợ nần tôi hay mượn của tôi cái gì mà không trả J ) Lê Ngọc Tú - Nhóm Khuyết tật Người chép bài: Chà!! Đọc bài bác già mà muốn rơi nước mắt. Bây giờ chẳng biết còn ai ngồi viết được những dòng như thế này không nhỉ? Tiếc là bác già giờ không còn trẻ trung hồn nhiên như ngày xưa để bác thốt ra những lời lẽ đáng để tất cả mọi ngưòi suy ngầm nhiều như thế. Trong bài, bác cám ơn những vị khách của TNT đến ba lần (có khách sáo quá không?) và thay mặt các vị khách cám ơn lại bác ba lần, người chung thuỷ với TNT này nhất J

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 14

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA THIÊN ĐÀNG VÀ ĐỊA NGỤC Một người nói chuyện với Thượng đế về thiên đàng và địa ngục. Thượng đế nói với người đó: “Con hãy đến đây ta sẽ chỉ cho con thấy địa ngục”. Họ đi vào một căn phòng, nơi đây có một nhóm người và một nồi thịt hầm to tướng. Mọi người đang tuyệt vọng, đau khổ vì đói. Một người cầm một cái muỗng đưa đến nồi nhưng cái muỗng lài có cán dài hơn chính cánh tay của họ rất nhiều đến nỗi họ không thể sử dụng chính loại muỗng đó để đưa thịt hầm vào chính miệng mình được. Họ đau khổ kinh khủng. Một lúc sau, Thượng đế nói: “Nào, bây giờ ta sẽ chỉ con thấy thế nào là Thiên đàng”. Họ vào một căn phòng giống hệt căn phòng thứ nhất, cũng có một nồi thịt hầm, nhóm người, cũng có những cái muỗng dài. Nhưng ở đây, mọi người lại vui sướng và no nê. Người đó nói: “Con không hiểu tại sao ở đây họ lại vui sướng còn ở phòng bên kia người ta lại khổ sở trong khu mọi thứ giống y hệt nhau”. Thượng đế mỉm cười và nói: “À, đơn giản thôi. Ở đây mọi người biết cách nuôi nhau.” Cái điều “À đơn giản thôi” ấy thực ra lại không đơn giản chút nào. Mỗi chúng ta luôn luôn tồn tại trong mình một sự ích kỷ vốn có. Chẳng những thế mà đạo Phật có câu rằng: “Kẻ thù đáng sợ nhất của đời người là chính mình”. Nhưng chúng ta chỉ cần một chút nghĩ đến người khác thôi, một ít chia sẻ cảm thông thì không những kẻ thù kia sẽ bị loại bỏ mà cũng chẳng còn địa ngục nữa. Các bạn tình nguyện trẻ, các bạn nghĩ gì ? Riêng tôi không bao giờ quên được rằng : “khi con sinh ra mọi người đều cười, chỉ riêng con khóc. Con hãy sống sao cho khi con chết đi, mọi người đều khóc, chỉ mình con nở nụ cười.: Nguyễn Văn Đức (Nhóm Gia sư)

KHÔNG ĐỀ ? Không rõ tác giả Người Khuyết Tật không bao giờ biết giận, Bởi vì tình yêu nhiều như tóc trên đầu. Người Khuyết Tật không bao giờ biết sợ Bởi chẳng khi nào thôi nắm tay nhau! Nếu bạn hỏi là: Nhóm Khuyết Tật ở đâu ? Thì bạn ạ, ở bên người khuyết tật. Nếu bạn nói về những gì được mất Hãy tự hỏi mình: Tình Nguyện Trẻ là ai ? Bạn và tôi cùng hướng tới tương lai, Cùng hướng tới những gì tươi đẹp, nhỉ ! Cùng làm việc, cùng hy sinh, cùng nghĩ… Cho những người, cần lắm lắm, YÊU THƯƠNG ! 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 15

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

ĐÔI LỜI TÂM SỰ CỦA NHÓM CHÍNH SÁCH ? Hùng Shihan Bạn nghĩ chúng tôi làm gì ? Xin giới thiệu nhé, khi cảm thấy mọi công việc đều hoàn thiện, một trong số những thành viên của nhóm Chính Sách có hứng, thế là họ rủ nhau đi ăn kem nếu nắng đẹp, vào quán nước khi trời đổ mưa… Chính Sách khác những nhóm khác, không chỉ bởi công việc mang tính chất đặc trưng của đối tượng chăm sóc mà còn bởi truyền thống hành xử lãng mạn và quan niệm đặt tình cảm lên hàng đầu. Tại sao nói lãng mạn ? Bạn sẽ thấy điều đó khi vào đây. Những khi không bận công việc hay học hành, họ viết thư cho nhau, làm thơ tặng nhau, trêu chọc nhau bằng những bài tuỳ bút không đâu, tập họp để tâm sự hay chơi những trò chơi làm con gái khóc thét. Chính Sách tụ họp đơn giản lắm: Một túi mận hay một ấm chè với kẹo lạc, và con trai, con gái ngồi quây vòng tròn… Không phải lúc nào CSM (Chính Sách Members) cũng gặp nhau. Thường ngày, họ chia nhau đến các gia đình nghèo và các em bé bất hạnh. Họ tự coi mình là con cháu các cụ già neo đơn, anh chị ruột các em bé nghèo. Họ chia sẻ những nụ cười hạnh phúc hay những giọt nước mắt buồn khổ. Gặp một cựu chiến binh già ngồi khóc nức nở vì những hồi tưởng chiến tranh, họ nhìn nhau, xót xa, một trong số họ sẽ nắm tay ông, một người khác sẽ tựa đầu lên đùi ông… Công việc của chính sách chứa rất nhiều tình cảm, đó là loại công việc thiên về tình cảm, khác với cái sục sạo dò dẫm của Lang thang, cái cần mẫn đều đặn của Gia sư… Bên cạnh đó những CSM là những con người giàu tình cảm. Triết lý của họ là : “Tình cảm là số một.” Họ làm việc hết mình, yêu thương cũng hết mình. Hầu hết họ là những người duy cảm. Nếu bạn là một người trọng tình cảm và có ham muốn đem tình người đến với những số phận kém may mắn, bạn hãy tìm đến đây. Có những trái tim cùng nhịp đập đang chờ bạn. Huy Hùng – Nhóm Chính sách

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 16

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

CHUYỆN TRÊN ĐƯỜNG ? Tú – Nhóm Gia Sư “Tâm gọi hai, ba tiếng. Người đàn ông vẫn nằm gục giữa đường. Hơn 9 giờ tối. Giờ này liệu còn ai ra đường nữa không đây ? Tâm nhìn quanh. Kia rồi, có một anh thanh niên đang đi đến. Nó cất tiếng gọi: “Anh ơi!”. Anh ta trợn tròn mắt nhìn nó, nhìn người đàn ông rồi đi thẳng. Anh ấy nghĩ gì thế nhỉ ? Một chị, chắc là sinh viên đi học thêm về. Con bé lại cầu cứu: “Chị ơi, chú ấy làm sao ấy”. Chị sinh viên nói với nó: “Đi tìm người giúp đỡ đi” rồi thản nhiên đi tiếp. Nó ngỡ ngàng: “Thế chị ấy là gì nhỉ ?”. Tâm đi đến chỗ đám thợ xây gần đấy. Một người trong số họ thờ ơ: “Chắc là say” rồi trở lại với công việc như không hề có con bé. Tâm đành quay lại chỗ người đàn ông bất hạnh, lo lắng, buồn bực, thất vọng. Một bác khoảng chừng 50 tuổi từ trong ngõ đi ra. Trong nó lại nhen lên một chút hy vọng. Tâm cất giọng, dường như van xin: “Bác ơi, chú ấy chẳng nghe cháu gọi gì cả, làm thế nào bây giờ hả bác ?”. Người đàn ông hốt hoảng: “Đứng xa ra cháu, chắc là thằng nghiện đấy” rồi bỏ vào nhà. Tâm gọi với theo: “Nhỡ chú ấy chết thì sao ?”. Chẳng thấy ai trả lời nó… Đường xa vắng ngắt, Tâm tiếp tục chờ đợi. Một người đàn bà đã có sợi tóc bạc đi đến hỏi Tâm: “Anh ấy làm sao vậy cô ?”. Lần này thì có vẻ may mắn hơn. Người đàn bà chỉ cho Tâm đến nhà ông tổ trưởng tổ dân phố rồi bỏ đi. Nó cuống cuồng, vừa đi, vừa chạy. Với sau cái trố mắt ngạc nhiên của ông tổ trưởng tổ chỉ cho nhó đến nhà bà hội trưởng hội phụ nữ. Nó lại hổi hả đi. Nó tìm kiếm lòng tốt. Vừa đi, nó vừa ước, giá mà nó lớn hơn một chút… Giá mà…” Câu chuyện này tôi đã gặp khi tôi 15 tuổi, mới bước vào lớp 10. Nhân vật Tâm trong chuyện chính là tôi và đến bây giờ, môi khi nhớ lại tôi vẫn bị ám ảnh bởi hình ảnh người đàn ông tội nghiệp ấy. Hôm đó, sau khi đến nhà bà hội trưởng hôi phụ nữ và nhận thêm một lời từ chối, tôi bỏ về để rồi cả một đêm tôi không thể nào ngủ được. Tôi đã ước “mình lớn hơn một chút” vì khi đó tôi nghĩ rằng người lớn thì có thể làm được mọi thứ. Giờ đây, 20 tuổi, chín chắn hơn, tôi hiểu rằng nếu bây giờ tôi gặp một câu chuyện như thế và gặp những con người như thế thì hẳn cái kết của câu chuyện cũng chẳng thể sáng sủa hơn. Tôi thực sự bị mất niềm tin vào cuộc sống, vào con người và bản thân tôi cũng phần nào thay đổi… thờ ơ hơn, vô tâm hơn, bất cần hơn. Chẳng biết cuộc sống của tôi sẽ còn tồi tệ đến mức nào, chẳng biết tôi sẽ còn thay đổi đến mức nào nếu tôi không vô tình đọc được mẩu tin về “tuyển thành viên” của câu lạc bộ. Tôi tìm đến, đăng kí và mới chỉ thấy mấy tuần hoạt động thôi mà dường như tôi đã thay đổi rất nhiều về cách nghĩ và cách sống. Ở đây, tôi gặp những tâm hồn đầy nhiệt huyết, những người bạn thật tuyệt vời. Họ làm việc, họ hoạt động, họ giúp đỡ mọi người mà không hề đắn đo, suy tính. Họ nhiệt tình và đáng yêu hơn bất cứ người nào mà tôi đã từng gặp. Đó là một Hạnh đầy ước mơ hoài bão, một Huy “gia sư”- người mà 10 lần gọi điện thì 9 lần “anh Huy đang ở câu lạc bộ”, một Thuý “lang thang” ngày 2,3 lần đạp xe từ Thanh Xuân đến toà soạn xin giấy giới thiệu cho chiến dịch quyên góp, một Giang “chính sách” thẳng thắn và đầy trách nhiệm… Tôi gặp họ và tôi thấy mình thật nhó bé trước họ, tôi gặp họ và nhận ra rằng bên cạnh cái thế giới của tiền tài, địa vị, của những ích kỷ bon chen vẫn còn một thế giới khác, một thế giới của những tình nguyện viên trẻ tuổi. 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 17

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ biết giành phần ai”. Tôi đã “được” thật nhiều từ khi tham gia vào câu lạc bộ và tôi thực sự mong muốn được hoạt động, được cống hiến, được chia sẻ khó khăn với tất cả mọi người. Rất mong được sự giúp đỡ của các bạn, các anh, các chị ! Tú – Nhóm Gia Sư

LANG THANG KÝ

? Catputin

“Bạn không thể nói là đã sống một ngày hoàn hảo… trừ khi bạn đã làm được việc gì đó, cho một ai đó, mà người ấy sẽ không bao giờ có thể trả lại cho bạn được cái gì” (Ruth Smeltzer) Ngày….tháng…năm… Hôm nay có giờ dạy ở 360 Phúc Tân Mình đến muộn 5 phút vì hỏng xe. Trời nắng và nóng kinh khủng. Các em thấy mình chạy ra lao nhao: “chị đến muộn”, mình chỉ nhìn các em mồ hôi nhễ nhại vì vừa đùa nhau, mình cười “chị xin lỗi nhé”… Từ ngày Hạnh nghỉ, mình và chị Doan tiếp nhận lớp học này, các em đủ mọi trình độ khác nhau: lớp 1 có, lớp 2, lớp 3 có, có cả lớp 4 nữa. Nhiều lúc các em rất bướng, không chịu nghe lời, nghĩ cũng nản, nhưng vì thương các em nên mình và chị Doan lại phải dỗ dành các em học. Cũng mệt, nhưng vui vì nhìn các em học hăng say… Ngày…tháng…năm… Mình chịu trách nhiệm ở khu Cầu Mới, mình muốn quan tâm tới trẻ nhiều hơn và cả gia đình trẻ nữa. Có lẽ lịch chơi với trẻ hơi nhiều, mỗi ngày có bao đổi thay, các em đi làm lành ít dữ nhiều, mình lo lắm. Bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra với các em. Bởi thế quan tâm thường xuyên với các em là tốt chứ sao ? Tối nay mình lại ra khu Cầu Mới. Mình đi “quá lẻ”, tuy an ninh ở đó không tốt nhưng mình chẳng sợ, sinh viên nghèo có gì đâu ? Tại sao mình không tự đi, không tự bảo vệ mình mà phải nhờ ai đó, nguy hiểm của mình đâu có đáng kể gì so với những nguy hiểm đầy rẫy đang chờ các em ngoài kia. Một tối buồn quá. Một số em bỏ đi nơi khác. Mình tỉ tê với Thương, cố lôi kéo em ở lại (vì nếu em đi nơi khác thì có ai sẽ quan tâm tới em đây ?). Bất lực ! Ngày…tháng…năm… Hôm nay, mình tan học sớm, mình lượn vào lò bánh mì để thăm mấy em ở khu Đống Đa. Nhưng chưa có em nào về, sao hôm nay các em về muộn thế nhỉ ? Mình thấy hơi lo. Mình đạp xe vòng ra chợ Kim Liên. Kia rồi, vẫn đang đứng bán bánh mì. Mình giơ tay vẫy loạn xị… Hai tên vừa ngồi vừa tán phét, vừa bán bánh mì: “Ai bánh mì đây, bánh mì nóng đây” 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 18

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Hôm nay cũng đông khách, mình chạy đi chạy lại đưa bánh. Một tối thật vui, mình và Vân nói về ước mơ của mỗi đứa. Mình mong Vân sẽ trở thành một thợ may giỏi như ước mơ của bạn. Vân ơi, cố gắng lên, mình tin Vân sẽ thực hiện được ước mơ của mình. … Ngày…tháng…năm… Nhớ làng chài quá ! Tan học mình mò ra làng chài một mình. Thấy mình, bé Hải chạy ra gọi to: “A, chị Diệp”, hôm nay mấy bé ăn cơm sớm nên cười đùa tíu tít. Cô Lĩnh bị ốm. Cô vất vả quá, một mình cô phải lo cho 5 em. Cô đi buôn mận, nhưng mấy ngày nay mận về nhiều nên không bán được mấy. Không biết cô có ý định duy trì việc chạy chợ này lâu không ? Hai ngày nay vì ốm nên cô đã nghỉ chợ, cô bảo sốt ruột lắm nên sáng mai sẽ đi tiếp, cho bó Thuý theo cùng. Thuý bao giờ cũng là chị cả vất vả nhất, em mới chỉ có 14 tuổi, nhưng đã phải lo bao nhiêu việc thay mẹ, đi chợ với mẹ, về nhà trông em, giặt quần áo, nấu cơm… Cô và mấy em liệu bao giờ mới ổn định ? Cuộc sống bấp bênh quá ! Ngày…tháng…năm… … Đây là trích đoạn nhật ký của nhóm lang thang. Quyển nhật ký này được ghi bởi nhiều người làm tình nguyện, mỗi trang nhật ký là những tâm sự, nhưng tâm huyết của mỗi thành viên nhóm lang thang… làm tình nguyện vất vả có, chán nản có, nhưng trên hết mỗi chúng tôi vẫn luôn thấy vui vì mình làm được nhiều điều có ích, dù là rất nhỏ nhoi. Lang thang ơi, với sự giúp đỡ của mình và các bạn: bé Thuý sẽ không phải dậy từ 3h sáng cùng cô Lĩnh lên chợ Long Biên, bé Hải, bé Thu, bé Thuỷ sẽ không phải đi nhặt rác. Bé Tuyên, Phương, Mị… sẽ không phải lang thang hết góc phố này đến góc phố khác để bán hàng, để đánh giầy… Các em sẽ tránh được bao nguy hiểm đang đe doạ ngoài kia. Mình tin lang thang sẽ làm được. Catputin- nhóm Lang thang Lời người chép lại: Đọc bài này nhớ lại bóng dáng của cat. Cái vóc dáng nhỏ như cái kẹo của chị với cái xe mini cà tàng mà dong duổi khắp xó xỉnh Hà Nội này. Chị là một trong những người đầu tiên dắt em đến với lũ trẻ ở làng chài và chị cũng là một trong số ít người em khâm phục trong Tình Nguyện Trẻ mình. Chẳng biết bây giờ còn đi lang thang nữa không, còn ghé qua thăm cái diễn đàn để đọc những dòng này hay không nhưng em nghĩ trong chị vẫn còn cái dây nối với lang thang, cái nhóm mà chị dành nhiều tâm huyết vào đấy. Hơn một năm rồi không gặp chị, vẫn nhớ cái mặt trắng bóc đến nổi cả gân xanh lên. Bây giờ không còn có nhiều người nghĩ về lang thang nhiều như chị ngày ấy, không còn nhiều người lang thang linh tinh khắp nơi như chị với bà Nhàn và cũng ít người lang thang bộc lộ sự lãng mạn của mình. Dân lang thang bây giờ làm việc khác với cái ngày em được đào tạo bởi đơn giản, thời gian trôi đi thì bao nhiêu thứ phải thay đổi theo thôi. Hai năm với một đời trẻ 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 19

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

lang thang là nhiều để có thể thấy rõ những sự thay đổi trong cuộc sống của chúng. Và hai năm với đời tình nguyện cũng là nhiều để có thể nhận ra điều ấy. Xét cho cùng thì những người như em hay cả những người lang thang hiện tại (dù họ không biết chị) phải cảm ơn chị vì chị là người đã nâng cả lang thang lên khỏi cái hố cách đây hơn 2 năm.

GỬI NẮNG MÙA ĐÔNG ? Phạm Thanh Dung Tôi vẫn còn nhớ như in sáng hôm đó, khi nhận được thư báo của CLB Tình Nguyện Trẻ là mình đã “trúng tuyển”, một cảm giác sung sướng, háo hức và hồi hộp dấy lên, thế là tôi đã có cơ hội làm những việc mà trước đây mình mơ ước, và tôi biết những tình nguyện viên (TNV) trước và sau mình đều có một tâm trạng như vậy. Mỗi nhóm có một đặc trưng riêng của mình: nếu như TNV Lang thang có cái vẻ bụi đời, phớt phớt và “dương thịnh âm suy”, nhóm Gia sư với những người bạn sinh viên mắt kính dầy đầy trí thức, Chính sách ai cũng nhanh mồm nhanh miệng thì Khuyết tật mấy đời nay đều trong tình trạng “khát nam” trầm trọng. Đợt hoạt động nào mà có khoảng 5 bạn trai là may mắn lắm rồi. Nhưng bù lại, thành viên Khuyết tật có thể tự hào mà nói rất thừa ý chí và sự nhiệt tình, lại còn được các nhóm còn lại bầu là nhóm có nhiều “hoa khôi” nhất nữa chứ ! Có những lúc làm việc nặng nhọc, chúng tôi chẳng biết dựa vào ai, thế là “hò dô ta”, chị em ta lại “vỗ vai” nhau cùng cố lên. Thường là thành viên Khuyết tật ít hơn so với thành viên các nhóm khác, chính tôi cũng chẳng hiểu vì sao như vậy? Nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao mọi người không đến đây, ngắm nhìn đôi mắt đùng đục của các em Nguyễn Đình Chiểu, nghe giọng hát, tiếng đàn của các em, nghe những tâm sự buồn đến rơi nước mắt của những kiếp người lận đận, thât thể đã tàn tật mà cuộc đời còn gặp bao sóng gió, hay nhìn sâu vào đôi mắt ngây thơ của những đứa trẻ khiếm thính, với đôi tay khoắng loạn trong không khí chỉ để nói một câu gì đó, cố gắng để mọi người hiểu mình… các bạn sẽ hiểu được những nguyên nhân khiến chúng tôi muốn làm tất cả những công việc này: đưa đón người khuyết tật đến trường, thu băng những mẩu truyện, những bài văn thơ, những giáo trình để người mù có cơ hội được học, được tiếp xúc với nền văn hoá chung như những người bình thường khác; những chuyến đi bằng xe đạp hay những chuyến đi xa toàn nữ tới trung tâm trẻ em khuyết tật Hà Tây; những ngày cắm cúi bên bảng chữ nổi hay loay hoay với ngôn ngữ khiếm thính; những buổi giao lưu, nói chuyện đến lạc cả giọng và chạy đến run cả chân… Giống như các bạn TNV Lang thang, để tiếp xúc với các em là cả một sự cố gắng và kiên nhẫn. Những người khuyết tật có sự nhạy cảm đến tiêu cực, không tự tin vào bản thân, chán nản khi nghĩ về tương lai cùng với mong muốn thay đổi thực tại, các em luôn là những người khó 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 20

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

gần. Nhưng nếu bạn thực sự quan tâm tới các em, chân thành hỏi han, giúp đỡ thì các em lại gắn bó với bạn vô cùng, một tiếng cười, một cái véo tai hay thậm chí cả bước đi, các em cũng có thể nhận ra vào ào ra đón. Và bạn sẽ nhận thấy sự chăm chỉ, kiên nhẫn và khát khao sống của các em lớn đến nhường nào. Nếu có một ngày nào đó, bạn cảm thấy buồn phiền, chán nản, hãy đến đây, hãy nói chuyện với các em, hãy làm việc gì đó giúp các em thì khi ra về, trong lòng bạn sẽ tràn ngập một cảm giác thanh thản, tin tưởng đến lạ lùng. Chỉ ở riêng trong trường Nguyễn Đình Chiểu thôi đã có rất nhiều việc các bạn có thể làm cho các em. Tôi nhớ một lần nhóm Khuyết tật làm vệ sinh lại bể lọc nước của trường. Bể nước đã xây dựng lâu năm, sử dụng hệ thống lọc bằng cát và sỏi đã “lão hoá”. Toàn đứa chỉ quen cầm bút nên phải leo lên trên cùng toà nhà, giữa cái nắng đổ tràn trên đầu quả là vui. Nói vậy vì có một số em nam của trường cũng chạy lên giúp chúng tôi, cứ thế chị chùi cọ, em xả nước, vừa làm vừa nói chuyện. Vì không có kinh nghiệm nên phải làm tới hai, ba lần mới xong, có bạn khi trèo lên bể, gặp rêu trơn, chới với suýt ngã từ trên cao xuống. Xong việc thì ai nấy mặt mày đỏ phừng phừng, quần áo lấm lem ướt nhẹp, bùn đất dính đầy chân tay. Nhưng mà vui, vui lắm, vui vì làm được một việc có ích, vui vì các em được tắm nước sạch, vui vì làm được những việc tưởng mình không bao giờ có thể làm được. Tôi còn muốn kể cho các bạn nghe nhiều, nhiều lắm, về những lần dẫn các em đi chơi, đưa các cô chú ở các quận hội người mù đi thăm Viện Bảo tàng, về những tâm sự buồn mà tôi được nghe. Nhưng tốt hơn là để các bạn tự khám phá, tự tìm lấy cảm giác che chở và mang đến niềm vui cho người khác Tôi nguyện làm bóng che em mát Đem nắng về sưởi ấm mùa đông

Phạm Thanh Dung

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 21

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

THƠ TẶNG CON GÁI KHUYẾT TẬT Khuyết tật mình toàn con gái thôi Gặp nhau là nói toàn chuyện vui, Hỏi kẻ nào không yêu cho được ??? Không dễ thương… Chẳng có một người Có nhóm Khuyết tật ở trên đời Mỗi lần họp là mỗi lần vui ! Việc gì mà được giao là nhớ mãi, Là dịp gặp nhau, lại được cười… Tôi bảo này, Khuyết tật mình ơi Đừng tuyển thêm người, cứ thế thôi ! Thêm con trai là thêm phức tạp Yêu mình tôi… là đủ lắm rồi ! Lê Ngọc Tú- Nhóm Khuyết tật

CHÚNG TA ĐỀU LÀ THẦY CÔ GIÁO Thầy Hải Long ướt như chuột. Đấy là lúc thầy Hùng đưa thầy Hải Long về nhà, hai thầy đều ướt. Rét, mùi tỏi và mùi rượu đầy mồm. Lúc bị cô giáo Hạnh chống nạnh mắng mỏ, mùi này cũng nồng nặc, đến mức cô Hạnh nhăn mũi. Mẹ ơi! Trước đó, các thầy cô ngồi uống rượu ốc với nhau ở hồ Hoàng Cầu. Trời lạnh, có tí mưa, hai cô giáo trông xinh hẳn ra, cười cũng có duyên lạ. Bắt tay cô giáo Lê thấy ấm hẳn người. Ai đến muộn ngày hôm ấy sẽ rất thiệt. Gói thịt bò to tướng mua từ chiều đã bị các cô giáo ăn hết quá nửa ngày khi bữa tiệc chưa bắt đầu, khi họ còn đợi nhau ở cổng trường ĐH Mỹ thuật Công nghiệp. Ở cồng trường, các thầy vây quanh, thọc tay vào túi áo, so vai vì hơi lạnh, hai cô giáo ngồi trên xe, ngả người vào nhau, thỉnh thoảng cười. Ngồi với nhau, họ nói chuyện mà sẽ không bao giờ nói trước mặt học trò. Chuyện chết người, chuyện rượu chè, chuyện tiếu lâm, cả chuyện yêu đương. Thầy Hiệu trưởng Bảo Long nói chuyện người chết bị chặt ra từng khúc mà có duyên thế. Thầy yêu rồi chăng, nên cái gì qua tay thầy cũng biến thành truyện cổ tích ? Thầy Huy có nụ cười hay. Thầy giáo già Vĩnh An thì thắt cà vạt hẳn hoi. Tóm lại là không hiểu vì thời tiết hay vì lòng người đẹp, mà hôm nay mọi người đều có duyên. Đây là hậu trường sinh hoạt của các thầy cô chúng ta. Các học trò không biết được cuộc sống phong phú của thầy cô chúng. 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 22

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Khi các thầy đang ngồi khề khà bên bờ hồ lạnh lẽo thì có lẽ các trò ở Đồng Dầu đã đi ngủ. Ngày 20/11, trong khi các thầy cô trò chuyện vui vẻ trong hội rượu và ngắm các cô, các thấy thấy hơi nhớ các em. Hôm nay chẳng ai được tặng hoa dù đều là thầy cô giáo cả, thậm chí còn lo vì đi tặng hoa thầy cô giáo của mình. Chỉ mong các em nhớ đến chúng ta thôi. Các em có nhớ không ? Không sao, các em là một phần cuộc sống phong phú của chúng ta, chúng ta yêu các em. Chúng ta cũng yêu nhau. Bằng chứng: mỗi lần gặp nhau của chúng ta là mỗi lần vui như hội. Mỗi lần kể lại chuyện cũ, mới chỉ vài tháng trước, hoặc lâu hơn, chúng ta lại nhìn những kỷ niệm giữa mình với nhau trong khi làm việc trong một ánh sáng mới, tự nhiên thấy hay hay, mà sao chính trong lúc trải qua nó thì lại không biết. Chúng ta yêu nhau và yêu các học trò. Nếu các học trò cũng yêu nhau nốt thì tuyệt quá à cộng đồng thầy trò Chính sách toàn tình yêu cả. Thế thì phải dạy cho chúng biết yêu nhau. Vào đây, đừng nghĩ rằng vào chỉ để làm việc như trâu, rèn luyện mình hay tìm kiếm cái gì cao xa. Vào đây, trước hết để yêu thương. Những ai gắn bó với Chính sách lâu sẽ hiểu điều đó. Nó không bao giờ chết dù hoạt động của nó có nhiều thăng trầm, có khi đậm đặc, có khi rời rạc. Bởi vì nó được duy trì không phải bằng các hoạt động nối liền nhau, mà bằng tình yêu. Hoà nhập vào các hoạt động thì cần có thời gian, nhưng hoà nhập vào tình yêu thì dễ lắm. Trang, Mai,… các thành viên mới, tình yêu của Chính sách lúc nào cũng chờ các bạn. Nhóm Chính sách

GẮN BÓ VỚI ĐỒNG XUÂN LONG BIÊN ? Chưa rõ tác giả Rải rác- kim tiêm- những đứa trẻ nhếch nhác là những người dân nhiều thành phần, là những ấn tượng về khu làng chài Đồng Xuân- Long Biên của hầu hết mọi người, một ấn tượng khó phai. Nhưng tại sao các bạn lang thang lại gắn bó với Đồng Xuân- Long Biên đến như thế ? Tại sao các cô gái bất chấp đường xa, trời tối, nguy hiểm vẫn bám trụ tại Đồng Xuân ? Để trả lời câu hỏi đó, tôi quyết định tới thăm Đồng Xuân- Long Biên một chuyến. Ấn tượng đầu tiên của tôi là phong cảnh ở đây rất đẹp. Khi bạn ngồi trên thuyền của dân chài hóng gío, ngắm sông nước thì những phiền muộn hình như đã tan theo gió bay đi. Ấn tượng tiếp theo là trẻ em nơi đây. Những đứa trẻ với đôi mắt sáng thơ ngây, hồn nhiên. Những âu lo, cơ cực của cha mẹ dường như chưa vướng bận vào những đôi mắt ấy. Nhưng liệu các em giữ được sự ngây thơ, hồn nhiên ấy trong bao lâu nữa ? Đó cũng là tâm sự của hầu hết những ai đã đến nơi đây. Và bây giờ tôi đã hiểu. Chỉ cần các bạn đến Đồng Xuân- Long Biên, chỉ cần bạn tiếp xúc với trẻ em nơi này thì ngay lập tức bạn sẽ muốn đóng góp sức của mình. Hiểu được điều này, 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 23

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

nhóm lang thang đã tổ chức rất nhiều chương trình vui chơi, giúp đỡ, tạo sự gần gũi trẻ, người dân và tình nguyện viên. Bạn có muốn tham gia không ?

CÓ NHỮNG TRÁI TIM CÒN ĐẬP MÃI ? Lê Ngọc Tú Tình Nguyện Trẻ (TNT) - báo SVVN vừa tròn 5 tuổi. 5 năm số thành viên CLB luôn luôn thay đổi, nhưng công việc thì ổn đinh và ngày một quy mô hơn. Đến với TNT, mỗi người đều có những lý do riêng, phần nhiều là do ham thích, do muốn tham gia một công việc xã hội nào đó. Khi đến toà soạn đăng ký, ai cũng tràn đầy nhiệt tình, ai cũng háo hức một niềm tin. Nhưng những người thực sự gắn bó với CLB, mà sau đó là thành viên, không nhiều. Phần lớn, các bạn sau khi tham gia hoạt động được một thời gian thì bỏ vì hết hứng, vì chán. Phải thôi, cuộc sống là một dòng chảy không ngừng, sôi động và thật nhiều cám dỗ. Công việc của TNT thì nhiều khi dễ cho mình cảm giác đơn điệu và nhàm chán. Nhiều người khi được hỏi: “Bạn hiểu thế nào về TNT ?” thì nghĩ cũng tương tự như sinh viên tình nguyện. Nhiều người cho rằng đi tình nguyện là phải ồn ào, đi vệ sinh môi trường hay cồ động tuyên truyền rầm rộ…Có chứ bạn, TNT vẫn luôn có những hoạt động mang tính biểu dương lực lượng đấy thôi. Nhưng mục tiêu của TNT là giúp đỡ được càng nhiều đối tượng càng tốt, do đó công việc của TNT làm luôn hướng vào chiều sâu, thành viên thường phải làm việc độc lập và âm thầm. Hãy hình dung bạn đi làm gia sư thế nào…Gia sư TNT cũng vậy, mà không những vậy, học trò của TNT bao gồm cả trẻ lang thang và trẻ em khuyết tật…Nhóm Khuyết tật, tức là nhóm giúp đỡ những người khuyết tật, có một công việc là đưa đón người khiếm thị đi học. Công việc ấy cứ kéo dài tuần này qua tuần khác. Hoặc là bạn đến chơi với các em trường Nguyễn Đình Chiểu, hay đi khảo sát trẻ em lang thang… Có lúc, bạn cảm thấy hình như thời gian trôi qua vô ích, có cảm giác mình không có mặt cũng chẳng sao, cảm thấy chán nản và có thể sẽ bỏ cuộc. Chúng tôi không trách các bạn đã vội vàng quyết định rồi vội vàng ra đi, chúng tôi vẫn cần lắm, cần lắm những tấm lòng. Đơn xin vào CLB có đến hàng nghìn, nhưng thành viên chính thức chỉ đến 100 người. TNT có hình thức cộng tác viên. Cộng tác viên sẽ trở thành thành viên nếu họ thực sự muốn và thực sự quyết tâm. Hạnh phúc là khi bạn biết lắng nghe Người khác nói và tim mình thổn thức Bạn có muốn không khi thấy mình bất lực Trước mọi người cần giúp đỡ Giữa đám đông… Những người TNT, chắc chắn vì hoạt động của CLB mà ít nhiều ảnh hưởng đến học tập, chỉ có thể cố gắng hạn chế mà thôi. Nhưng nhiều người không hiểu công việc TNT làm, trong đó có những bậc phụ huynh. Có bạn đi làm tình nguyện phải giấu gia đình. Làm việc tốt thì sao phải giấu ? Vì sợ mỗi một điều thôi: sợ không được phép làm những điều mà mình tâm huyết nữa. Thế là nhiều bạn lần đầu tiên nói dối bố mẹ, rồi khi bố mẹ biết thì hầu hết là không được 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 24

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

làm nữa, chỉ vì nói dối. Và có một điều mâu thuẫn ở đây, người giúp đỡ các đối tượng ở Hà Nội phần lớn là các bạn sinh viên ngoại tỉnh. Hình như trong những người TNT luôn tồn tại một cái gì đó mâu thuẫn. Cũng có lẽ vì vậy mà TNT ngày càng phát triển, vì đấu tranh giải quyết mâu thuẫn là động lực thúc đẩy sự phát triển mà. Tôi tin TNT sẽ ngày càng lớn mạnh và sẽ vẫn mãi tốt đẹp như nó vốn thế. Bạn tin không ? Lê Ngọc Tú- Khuyết tật

TỰ VẤN (Tặng anh Phong – Hoà - Thuỷ - Huy) Có thể cuộc đời nhiều chông gai Nhưng không có nghĩa là mình nên chùn bước Biết bao niềm vui chờ mình phía trước Có lẽ nào mình lại quay đằng sau? Nếu mọi người ai cũng như nhau Thì thể nào được gọi là xã hội Nếu cứ muốn là niềm vui sẽ tới Thì ý nghĩa gì hai tiếng “đấu tranh” Mà thực ra mình vẫn luôn bảo mình Thất bạn giúp mình lớn lên nhiều lắm Mình không sợ đâu, dù bão hay là sóng Bởi vì mình luôn có một niềm tin. Mẹ sinh ra mình và bố đặt tên Mẹ nâng niu còn bố dìu dắt Khi chập chững và cả khi bước chắc Bố luôn nhắc mình: hãy cố đứng lên! Mình tự hào khi có một cái tên Mình hãnh diện khi được làm con mẹ Vì tất cả, và vì mình, mình sẽ… Có thể cuộc đời còn có nhiều chông gai Nhưng không có nghĩa là mình nên chùn bước.

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 25

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

BÌNH YÊN HÀ TÂY ? Nguyễn Thanh Dung - Khuyết tật Mưa ngày một nặng hạt, con đường 20km từ Hà Nội tới trung tâm nuôi dưỡng trẻ Hà Tây dường như dài hơn, ba chú chiến mã vẫn đang hướng về phía trước. Ba tài xế đang ước ao cặp kính cận của mình có thê cái gạt nước vì đường mờ quá, chốc chốc lại phải dừng lại lau kính nếu không muốn đọ trán với những ôtô tải đang chạy huỳnh huỵch trên đường. Đi mãi rồi cũng đến điểm cuối cùng của con đường quê gập ghềnh. Trường nằm bình yên và vắng vẻ, dù ngày nắng hay ngaỳ mưa. Không ùa ra đón chào, không hò reo, những đứa nhỏ rụt rè ra dấu với nhau, trong mắt ánh lên chút háo hức, chờ đợi. Một cái vẫy tay, gập mình, thế là chẳng mấy chốc các “chị” tình nguyện đã được bao bọc vởi một lũ nhóc miệng cười toe toét. Ngôn ngữ cơ thể “body language” luôn là thứ ngôn ngữ thông dụng nhất, nó có tác dụng kéo những người xa lạ lại gần nhau hơn bất cứ thứ tiếng nào trên thế giới. Và thế là bắt đầu một cảnh rất buồn cười nhưng cũng hết sức đáng yêu, làm cô quản lý đứng trong hành lang cũng phải mủm mỉm cười, lũ nhỏ tranh nhau “nói” với các chị, có được nguệch ngoạc viết tên mình vào giấy, chúng khoắng tay như múa ba lê, nhanh và dẻo như người thường dùng lưỡi vậy. Đội quân tình nguyện mắt thì cười mà miệng thì méo xệch, tay chân cũng khua nhưng thỉnh thoảng giật mình tự ngắm chẳng hiểu mình “nói gì” rồi lại nhìn nhau cười ngặt nghẽo. Cuối cùng mọi thứ đều có thể gọi là tạm ổn, đã có thể hiểu các em và để các em hiểu mình bằng cách ghép kí tự truyền thống dành cho người khiếm thính, vui lắm, nên dù là được các cô ở trung tâm nhận xét là giống y hệt trẻ câm vì tay chân cũng vung loạn xạ, mồm cũng ú ớ, chúng tôi thấy cũng chẳng có vấn đề gì, ngược lại còn thấy tự hào và lấy làm sung sướng lắm vì như thế là chúng tôi đã có được một sự khởi đầu tốt đẹp. Những tờ báo thiếu niên tuy đã cũ sờn nhưng với những mẩu chuyện, những hình ảnh nhiều màu sắc cùng hơn 60 chiếc khăn mặt dùng cho mùa hè này đã trở thành món quà đầy ý nghĩa với các em, dưới một góc độ nào đó, không hề nhiều bởi những gì chúng tôi muốn làm cho các em còn lớn hơn rất nhiều. Ai cũng có rồi nhưng lũ trẻ truyền tay nhau, trao đổi, làm sôi động hẳn cái căn nhà bếp, một bầu không khí mà chúng tôi thực sự muốn mang tới nơi này. Quây quần bên “bữa tiệc” nhỏ mà chúng tôi mang đến, các em hỏi han, nói chuyện, nhiều đứa còn làm bộ khiến chúng tôi không thể nhịn được cười. Long, Thơ, Tùng… những cô, cậu bé với khuôn mặt hết sức sáng sủa mời tôi một miếng bánh và ra dấu rằng mình rất vui, rất cám ơn các chị, muốn dạy cho các chị thêm nhiều từ mới để nói chuyện làm tôi cứ ngẩn ra. Bước vào đây, người ta sẽ thấy đây là một thế giới bình thường, ngoài hai điểm: một thế giới vô thanh, nhưng lại tràn ngập yêu thương, và cảm thấy mình cần “cho” nhiều hơn, để đáp lại những tình cảm trong sáng và đáng yêu quả chúng. Trời vẫn còn ướt lắm, không thể ra ngoài sân chơi được, chúng tôi nán lại thêm chút nữa. Các chị các em hoà đồng, cười, ra dấu như đã quen lâu rồi. Lúc chúng tôi bảo phải ra về, mặt lũ trẻ trông bí xị, nửa muốn chạy ra giữ, nửa còn ngài ngại rồi bỗng tất cả chúng nó, tất cả hơn 60 đứa đứng dậy, hai tay khoanh vào, gập mình chào chúng tôi, đều đặn và hết sức nghiêm trang, một cảnh tượng mà giờ ngồi đây, tôi vẫn có 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 26

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

thể tưởng tượng ra và tự hứa sẽ quay lại dù có thế nào đi chăng nữa, bởi điều đó là điều chúng tôi “muốn” làm và “cần” làm. Nhẹ nhàng “tiếp cận” khu nhà dành cho trẻ sơ sinh, từ xa chúng tôi đã ngửi thấy mùi sữa trẻ, mùi tã được giặt sạch thơm tho, các mẹ đang nhong nhong các bé trên tay, một cảnh yên bình và đẹp như các bà mẹ vậy. Đây không phải là lần đầu tôi tới đây nhưng cảm xúc thì vẫn nguyên vẹn như vậy, những người mẹ mà năm tháng vô tình đi qua nhưng có một sức mạnh yêu thương và nhân từ làm người đối diện phải cảm phục. Tôi biết các mẹ về một mặt nào đó rất thiệt thòi, có mẹ đã không lập gia đình mà nguyện ở đây chăm sóc lũ trẻ, bất giác tôi có một sự so sánh giữa những người phụ nữ này và những người đàn bà đang sống hạnh phúc trong một gia đình, hàng ngày các mẹ phải chăm sóc luc nhỏ một cách cẩn thận vì nhiều đứa rất yếu, có lúc một mẹ phải trông nom 3 đến 4 đứa, có đêm không thể nào chợp mắt được vì chúng… đồng loạt quấy. Những đứa trẻ bị bỏ rơi từ khi vừa lọt lòng được các cô các chú và các mẹ ở trung tâm đem về nuôi dưỡng. Có đứa may mắn lành lặn vể cả chaan tay và trí óc lớn lên sẽ được học nghề, có thể tự ra đời sống, hoặc được nhận về nuôi tại một gia đình nào đấy, được hưởng hạnh phúc của một gia đình đầy đủ, tức là có cả cha và mẹ, được sống trong một môi trường hoàn toàn bình thường như bao đứa trẻ khác, hay ít nhất là có một cái họ tên đầy đủ để các em biết mình có thuộc về một nơi nào đó trên thế giới rộng lớn này. Tôi có hỏi mẹ Nga xem họ của bé Ngân là gì, mẹ khoát tay chỉ một loạt lũ trẻ trong phòng rồi nói: “chúng nó ở đây chẳng đứa nào có họ cả, chỉ có tên thôi, không biết cha mẹ là ai làm sao có họ được.” Vâng, có thể đó là điều bình thường ở trong các trại trẻ mồ côi nhưng tôi cũng như các bạn tin rằng các em vẫn còn có thể trưởng thành được với sự nỗ lực của bản thân nhưng còn có những đứa mà chúng ta phải xót xa gọi là “đao” thì còn nằm ngoài dự kiến lẫn niềm tin của chúng ta, đơn giản vì chúng không nhận thức được, nhưng bé trai đã 4, 5 tuổi rồi mà khi nhìn thấy chúng tôi vẫn chỉ ú ớ, ngước đôi mắt trong veo nhưng đờ đẫn vào không khí, chúng không thể cảm nhận được những cái vuốt ve, nựng yêu mà chúng tôi cố gắng mang đến. Chúng tôi không muốn gieo sự nặng nề vào lòng bạn nhưng những đứa trẻ này, giống như một số ở làng trẻ Hoà Bình làm cho chúng ta cảm thấy bất lực, tôi chỉ hy vọng sự chăm sóc và yêu thương tận tuỵ này sẽ bao bọc được các em trong quãng đời của mình. Những đứa trẻ còn lại trong trung tâm đều có một điểm vừa dễ thương vừa làm chúng tôi muốn… bất tỉnh, tôi vẫn nhớ cảnh tôi phải làm ngựa cho Giang cưỡi, rồi để Giang đánh cho mấy phát, nhắm tịt mắt mũi lại giả vờ khóc bù lu bù loa cho các em cười, hay lột hết nhẫn ra để biểu diễn xiếc, nói chung là chúng tôi lân la bên các em rất lâu mà chưa thể chơi với chúng. Lúc làm cho Phúc, Lâm, hai chị em sinh đôi cười được một cái, bọn tôi còn được cô Hà khen là giỏi mới hay chứ, cô bảo “Chúng nó có được ra ngoài đâu, suốt ngày chỉ ở trong này nên sợ người”. Sợ người, không hiểu hai tiếng đó có làm cho các bạn suy nghĩ. Tôi biết các bà mẹ ở đây đã cố gắng rất nhiều những cũng không thể mang các em ra ngoài được. Vậy thì có lý do gì chúng ta lại không đến đây, mang thế giới bên ngoài tình thương cho các em, yêu thương có bao giờ là đủ đâu ! Tạm biệt các mẹ, các em chúng tôi trở lại với con đường đất dẫn về Hà Nội. Con đường còn gồ ghề lắm nhưng mưa đã tạnh rồi, phía trước quang đãng và chúng tôi không phải tháo kính để lau thêm một lần nào nữa. Nguyễn Thanh Dung - Khuyết tật 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 27

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

TỰ SỰ CỦA GIA SƯ Từ khi bước chân vào cuộc sống sinh viên, tôi bắt đầu theo dõi báo SVVN bởi thật sự tôi thấy ở báo có nhiều điều hấp dẫn và thú vị đối với lũ sinh viên năm thứ 1 như bọn tôi. Và khác với các số báo trước, số báo này có một tin cực kỳ hấp dẫn “tuyển thành viên cho CLB Tình Nguyện Trẻ”. Lúc đầu tôi cũng đắn đo: không biết đây là CLB như thế nào? có gì đáng quan tâm không?... Vì sự tò mò tôi đã tìm đến nó. Khi đến nơi tôi được nghe giới thiệu về CLB, thì ra có rẩt nhiều điều mới lạ. Trong CLB có 4 nhóm hoạt động. Nào là Chính sách, Lang thang, nào là Khuyết tật và Gia sư nữa. Mục đích hoạt động của CLB là giúp đỡ các trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, các bà mẹ Việt Nam anh hùng, những gia đình chính sách, gia đình nghèo và những người khuyết tật. Tôi đã đăng ký vào nhóm Gia sư vì phù hợp với ngành nghề mà tôi đang học. Trở thành thành viên mới của nhóm, tôi bỡ ngỡ với bao rụt rè và thiếu tự tin nữa. Ngày đầu tiên đi họp thấy cái gì cũng mới. Nhiều thành viên mới hơn, các anh chị đã từng nhiều kinh nghiệm thì chỉ còn có mấy người, anh trưởng nhóm Thiện Huy, chị Hạnh, chị Yến, anh Đức… nhưng sau những câu chuyện chúng tôi cảm thấy như gần gũi nhau hơn. Với tên nhóm Gia sư mọi người sẽ nghĩ ngay đến nó gắn bó với công việc dạy học. Đúng vậy, chúng tôi được phân công dạy 4 lớp: Chương Dương, Hữu Nghị, Đinh Liệt, Bạch Mai. Buổi đầu tiên tôi được phân công dạy ở Chương Dương, tâm trạng tôi rất hồi hộp chỉ muốn đi dạy ngay nhưng không biết mình có dạy được không ? Bao câu hỏi cứ đặt ra khiến tôi rối tinh cả lên nhưng khi dạy tôi mới thấy nó không quá khó nhưng cũng thật không dễ dàng chút nào. Bạn thử nghĩ xem với kinh nghiệm giảng dạy chưa có, chúng tôi phải phát huy những khả năng vốn có để dạy trẻ, đó cũng là những khó khăn mà chúng tôi phải trải qua. Nhưng với kinh nghiệm của những thành viên cũ, họ đã nhiệt tình giúp các thành viên mới chúng tôi. Quả thật, khi chúng tôi tham gia nhóm tôi khó có thể hình dung được rằng chúng tôi là những người từ nhiều nơi khác nhau, cùng đến mà lại đoàn kết với nhau được như vậy. Không những thế chúng tôi còn học hỏi được ở nhau những điều có ích. Và đặc biệt là có cả sự giúp đỡ của các bác, các em đã luôn khuyến khích, động viên chúng tôi - những thành viên mới để chúng tôi có thể hoàn thành công việc. Hơn thế nữa, được tiếp xúc với, gần gũi với trẻ, chúng tôi thấy trẻ đáng yêu vô cùng. Khi chúng tôi đến, các em ra chào đón một cách vui mừng đã tạo cho chúng tôi niềm hứng thú khi dạy. Tôi hy vọng nhóm Gia sư sẽ ngày càng có cách dạy tốt và chất lượng học của các em được nâng cao hơn. Chính điều đó mà Gia sư đang cố gắng hết khả năng của mình để có thể đóng góp một phần công sức nhỏ bé của mình giúp ích cho xã hội và cộng đồng. Làm Gia sư, bạn không những được làm “thầy giáo” hay “cô giáo” mà điều quan trọng là trái tim của bạn đang được sưởi ấm.

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 28

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

BÀI VIẾT CHƯA CÓ TÊN Trở lại Đồng Dầu, cùng chia vui với các em nhỏ, đón một mùa hè. Đã khá lâu tôi chưa tới Đồng Dầu kể từ lần cuối vào đêm Noel năm 2002 ! Ngày 4/5, 18h tôi cùng các bạn TNT qua cầu Đuống, rẽ vào đường đi Yên Viên- Cổ Loa. Lại tới con đường đất màu đỏ quạnh dẫn vào Trung tâm bảo trợ xã hội 1 Đồng Dầu. Tới nơi các em chào hỏi tôi thật thân tình, đúng như những người em đón chào các anh trai! Vào tới sân trung tâm, cảm thấy trung tâm đã có sự thay đổi: khang trang hơn, đẹp hơn và có thêm những khuôn mặt mới - của các em, của cả các bạn TNT. Nhìn lên nóc thấy một nhóm bạn nam Chính sách đang treo phông, tôi theo lên, từ trên cao nhìn các TNT và các em nhỏ ríu rít chuẩn bị cho buổi biểu diễn thật là vui ! Một bé trai ngồi xuống cạnh tôi, em rất bạo dạn hỏi : anh tên gì? Khi tôi trả lời và hỏi lại tên em thì em đánh luôn một câu: “tên anh như tên con gái”. Hai anh em trèo xuống, thì em chạy vụt đi tham gia vào nhóm chuẩn bị ngó bên này một ít, bên kia một ít, quấn lấy chân các anh chị TNT (em trai đó tên là Thu) Chương trình văn nghệ tiến hành gặp phải một số trục trặc về mic và ánh sáng, song các TNT đã lấy sự nhiệt tình để bù đắp. Đúng như bác phó giám đốc trung tâm nói: biểu diễn hết mình, vui cũng hết mình. Hai tiết mục đỉnh nhất cảu tối hôm đó là trò chơi dùng đũa chuyền cốc, và biểu diễn hoa hậu (khà toàn các mỹ nhân giống đực) Cuộc vui tiếp diễn với các bì hát cây nhà lá vườn của nhóm Chính sách, có một bạn nữ nhóm lang thang lên đọc thơ làm các anh TNT thuộc CSloves vội chạy đua tới làm quen! Trở lại Đồng Dầu! Để thấy mình trong sáng hơn, và có trách nhiệm hơn ! Đó là suy nghĩ của tôi lúc đó CSloves! Hãy làm tốt hơn nữa trong việc đem đến niềm vui cho các em nhỏ thiệt thòi Vitreviet

EMAIL GỬI NHÓM LANG THANG Lâu rồi không gặp đội mình. Xóm thuyền Phúc Xá, đương đất cũ lầy lội sau cơn mưa. Dắt xe một đoạn, Hải, Hà nhao lên: “A, chị Hương, chị Hoa đến”. Con thuyền vá chằng đụp của cô Lĩnh bị vỡ, chỉ còn dính một nửa. Đôi chân trần bé xíu Hải đạp trên những ống kim tiêm dân nghiện dùng còn dính màu đỏ máu. Mắng em dép đâu mà giọng như nghẹn lại. Lang thang ơi, chúng mình mới hiểu - Vì sao? Trên những góc đường Hà Nội dù giọng Xuân Trường- Nam Định, Quảng Xương- Thanh Hoá hay Hàng Đậu, Gầm Cầu, câu rao của trẻ “Kết quả đê…ê….ê” đều nghe sao mà giống nhau đến thế? Lang thang, Đồng Xuân - Long Biên, chỉ chúng mình mới phân biệt được và xót xa với những chiếc nilon vương vãi nơi nào đó, trong khi lũ trẻ dành nhau từng mảnh một để đôi lúc làm bùng lên trận ẩu đá nhỏ hay chẳng dám về vì nếu bao tải đựng chưa đầy em sẽ bị phạt. Cúng đội mình, cảm gíac ê ẩm đôi chân bởi buổi tối đi tiếp xúc mấy vòng chợ Đồng Xuân, vào xóm lao động Long Biên, xuống Phúc Tân, lên bãi giữa, hay bối rối vô cùng khi trót ăn dưa chuột các em móc trộm.

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 29

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Trẻ Đồng Xuân tính thất thường. Oanh, Huế, Hương, Mai… Hoa biết đã không phải một lần các bạn khóc thầm. Ngày hôm qua, còn theo các em lượm giấy bìa…., chiếc bảng con Hương dạy em trên bãi rác: “đây chữ H- Hờ-i-ê-n-huyền- tên em đấy!” Hôm nay em chợt hờn dỗi, mắng bậy, đuổi các anh chị không vì lý do gì. Lang thang cũng chỉ chúng mình có những điều thật giản dị, khi tổ chức “đám cưới vàng” cho ông bà dưới xóm thuyền với cơm tự nắm muối vừng tự làm, cà nén. Khi Ánh, Thắng thăm câụ bé bị người ta đốt bỏng chân trong lòng ống cống. Và khi cố ý để quên gói quà đựng vài viên bi ve gần nơi em nhặt rác, một đôi mắt tròn xoe đaỳa kinh ngạc nhìn lên, bừng sáng khuôn mặt em lấm lem bụi cát. Những “viên ngọc, bị ve” trong tuổi thơ tôi giờ đây sẽ trong tuổi thơ em. Lang thang- Đồng Xuân- Long Biên, Hoa biết các bạn đạp xe thật xa xôi, nhiều lúc mỏi mệt và chán nản- làm gì đây cho những em nhỏ lang thang ấy? Gửi đội mình cùng đội trưởng Trung lời chào đầu năm, thế hệ thứ 5 Đồng Xuân Long Biên từ thời anh Ba Lan, chị Linh đang tới. Hoa hi vọng tình yêu dành cho ngươì lao động lam lũ, em nhỏ không nhà, cho Tình Nguyện Trẻ đợt tuyển thành viên mới vẫn được nhen lên- sáng mãi. Ai đã nhận ra Phúc Tân 2 cây số vuông, 2000 trẻ lang thang, hơn ½ dùng ma tuý, con số này ngày càng một tăng nhanh. “Thà làm một việc nhỏ nhoi nhưng ý nghĩa còn hơn nhìn thấy sự khổng lồ, đằng sau là vô vọng”. Các bạn đủ dũng cảm làm điều gì, dù nhỏ bé ấy không? Hoa lang thang

TÌNH NGUYỆN TRẺ CẦU MỚI LÀ THẾ ? Minhducdous Nhanh thật. Đã hơn 1 tháng khi bước chân vào Lớp học Cầu Mới. Buổi đầu tiên, chính là hôm Trung thu thì phải, mình nhớ, mình đến lớp thì gặp Long và Nhung đang dạy các em. Lúc đó mình thật bỡ ngỡ, không biết dạy gì, nói gì, chỉ dám ngồi "soi" các bạn trẻ dạy như thế nào để còn học lỏm. Giờ thì thấy lang thang đã dụ dỗ mình quá, mình cảm thấy gắn bó nhiều hơn. Hôm qua là buổi đầu tiên ngồi lớp và trực tiếp dạy 1 em nhỏ, khó thật, em ý không muốn học, mà nói chuyện thì mình lại ít nói, thực sự không biết cách gợi câu chuyện từ đâu, may quá, liền nghĩ ra cách, lôi cuốn sách ra và đọc liền tù tì 3 bài văn cho em, rồi bảo em học vẽ. Đấy, gần tiếng đồng hồ dạy của mình thế đó. Hà thì giao bài tập. Nhưng tụi mình đâu biết rằng, chỉ vài hành động nhỏ đó thôi, cũng để lại trong các em điều gì đó tốt đẹp, và các em đang nghĩ về các anh, chị chúng ta như là những người tốt. Vậy mình tự nhủ, lại phải cố gắng hơn 1 chút, dù tuổi còn trẻ, vẫn còn mải chơi, rồi bao sự bề bộn của cuộc sống, công việc lúc nào cũng tới cũng tại do mình thôi, không biết sắp xếp công việc cho hợp lý. Phải nhìn ra điều đó, bản thân mình sẽ cố gắng, dù tuần chỉ cần 1 buổi tối tiếp xúc với trẻ và 1 buổi dạy học thế thôi, là quá ít cho mình trong thời gian cả tuần. Vậy mình phải sắp xếp được để thoải mái, không bị gò bó vì các việc khác ảnh hưởng đến chứ. Các bạn biết mình đã thấy những gì, nghĩ những gì trong hơn 1 tháng vừa qua không? Tuấn chắc nó biết hơn các bạn mục đích của mình, và cả Cúc, cả Nhung nữa, cũng biết mình đã suy 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 30

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

nghĩ gì khi bước chân vào Cầu mới. Mình vẫn nhớ, hôm đầu tiên vào CM & ở lại đến tối, trời mưa, gặp luôn cả Hàmit, Trang, Tuấn, Nhung, Nga,... ở đó, mọi người họp về CM. Thấy tụi trẻ (hihi, mình vẫn trẻ nhưng quen gọi các em thế rồi) bàn luận sôi nổi, thật nhiệt tình, trách nhiệm. rồi những ngày sau đó, được tiếp xúc, được chứng kiến những gì mà mọi người làm, được nghe kể lại. Thật đáng khâm phục. Lúc đó, mới biết thêm Phong, thêm Hào, Hòe, Minh rx và nghe kể về chị Nhàn, Hiển, cả anh Hiền nữa. Và thấy mọi người sống vui vẻ quá tốt quá. Thấy có 1 cái gì đó thân thiện ở đây, bởi những con người có trái tim thật nhân hậu Hôm qua, cũng hơi bực mình khi nghe thấy rằng "chứng tỏ tình nguyện trẻ (của Cầu Mới) kém". Mình thì không bực cho mình vì kém thật, cũng chưa làm được gì, bực vì người ta không biết những gì các em đã làm, đã tâm huyết thế nào, mà lại xúc phạm các em đó, dù lời nói của người ta chỉ vô tình hay muốn có ý tốt cho Cầu Mới hơn nữa. Nhưng như thế không được hay cho lắm. Bởi các bạn trẻ cũng có sức thế thôi, họ làm vô tư với cái tâm của họ. Điều đó đáng quý lắm chứ. Nhưng rồi lại hiểu cho họ, bởi họ cũng như những người khác, không là người trong cuộc, thì sao biết được những gì bọn mình đã trải qua. Nên cũng không trách hay bực mình nữa, chỉ hy vọng những người điều hành ở trên cao nào đó sẽ nghiêm túc hơn và sẽ có trách nhiệm hơn. Nhưng đến lúc cuối thì vui. Cả nhóm rầm rầm đứng phắt dậy khi thấy Tuấn vẫn là Tuấn, lại muốn "ép" mọi người theo ý tốt của Tuấn khi muốn mọi chuyện phải hoàn hảo hơn, phải tốt hơn nữa cho các em nhỏ, cho lớp học CM, và cho cả clb TNT như vài cuộc họp lần trước. Hihi....! Lúc đó vui vì thấy Tuấn nhiều khi cũng hóm hỉnh, kiểu nửa đùa nửa thật như mình, dù không biết cậu ta có nói rõ ý định là "quy" trách nhiệm cho mọi người không, nhưng Tuấn có ý tốt và đúng, mọi người phản đối thì cũng đúng. Hay thật, đến giờ nghĩ, cả 2 bên đều đúng từng khía cạnh khác nhau, đều gặp ở 1 điểm là giúp các em nhỏ & lớp học CM. Và lại giật mình, vì nhận ra, mới trước đây 1 thời gian ngắn, mình cũng thế, cũng bảo thủ, cũng muốn là mọi người phải làm tốt hơn nữa theo ý mình, bởi ý mình là tốt, phải làm như ý mình muốn thì sẽ tốt hơn, mà quên đi mỗi người tính cách, và hành động khác nhau, nên không thể muốn thẳng thừng như thế được. Mình đã cố gắng điều chỉnh suy nghĩ về xung quanh, chấp nhận những suy nghĩ và hành động khác, chỉ ví dụ đơn giản như: không dạy các em tốt được thì sẽ tham gia mạnh hơn về mặt khảo sát chẳng hạn, chứ như thế, ép mình dạy các em, thì chịu, không thể dạy tốt hơn được vì mình có những suy nghĩ khác. Nghĩ thế, và tuần rồi, theo lịch thì hôm đó bận quá, thế là mấy hôm khác lại đi để bù vào lúc không đi được. Và thấy mình còn nhiệt tình hơn. Vài hôm vừa qua, đi khảo sát, chỉ mới dám đứng trên cầu và quan sát tình hình thôi, mới thấy rằng, khó quá! Nhưng nghĩ gì mà tụi trẻ đã làm gương mẫu, thì mình cũng phải cố chứ! Nhớ nhất là hôm qua, em Cúc vào lớp học, có cái khuyên tai mới, hà mít bảo đeo, nhưng em ý bảo là không dám đeo, sợ đeo người ta lại không cho khi đi ăn xin. Mình ngồi nghe mà thấy đau lòng quá. Các em bằng lứa, bằng tuổi thì được hưởng mọi thứ, được vui chơi thoải mái. Mà sao, các em vừa phải bon chen ngoài đời, cũng có những suy nghĩ lớn trước tuổi và làm mình giật mình vì: vẫn chỉ là trẻ em, cũng có những ước muốn nhỏ nhoi được học tập. Đúng như Nga đã viết ra là các em chỉ có bộ quần áo lem luốc mặc hàng ngày. Thật xót xa. Thấy những gì tụi mình làm cho các e vẫn chưa đủ, và lại phải cố gắng, đi tiếp để giúp được, dù chỉ để thấy được nụ cười của các em lại nở trên môi thôi, lại trìu mến gọi các chị là cô giáo, cũng phải tiếp tục. Bởi những điều đó, nó đã trở nên đáng quý trong các em nhỏ và đã gắn bó với thành viên 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 31

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

tụi mình. Nên nhắn nhủ luôn cho mình:"Hãy đưa em đến trường". Dòng chữ ở lớp học Cầu Mới đã in đậm, và mình tin với các thành viên khác còn gắn bó với ước muốn đó của các em nhiều hơn mình. Trường học hiện tại của các em sẽ là lớp học Cầu Mới. Nếu chúng ta cố gắng thêm nữa, thì sẽ thấy điều đó đã an ủi các em nhỏ một phần nào đó, để các em sẽ sống tốt hơn khi bươn trải trong cuộc sống.Tuổi trẻ làm được! Học cách tồn tại những suy nghĩ đối lập, những hành động có cá tính riêng, dựa và nối kết vào những điểm mạnh của nhau để góp sức, để khai thác, để cùng nhau nắm tay bước tiếp. Khó thật. Nhưng chúng ta sẽ làm được, sẽ hiểu, sẽgắn kết được nhau. Miễn là phải sống chân thật với nhau, sai thì góp ý thẳng thắn mới là tốt cho nhau, cho Cầu Mới cho CLB TNT, đúng thì ủng hộ học hỏi nhau. Thế nhé các bạn trẻ tình nguyện viên vì các em nhỏ lang thang.. !

Minhducdous (lang thang Cầu Mới)

TÀI CHÍNH – MỘT CHẶNG ĐƯỜNG Là 1 ban non trẻ nhất trong đại gia đình TNT, song trên bước đường của mình , ban tài chính đã có những con người, những công việc , những kỷ niệm ... mà tất cả, tất cả sẽ làm nên niềm tự hào, nét văn hóa của TC _ ngòi nổ - TNT. [I]Ngày xửa ngày xưa, 3-4 năm hay hơn nữa .... cậu nhóc Tài Chính thủa nào ẩn mình trong nhóm "văn phòng" lúc ấy chỉ có 2 người . Rồi 1 hôm, cậu nhóc vụt trở thành "người lớn" khi những người con gái mảnh mai của TNT thay mặt câu lạc bộ quyên góp cho chương trình trung thu 2001. Có lẽ các bạn đều biết , đó là Thanh Hải, Phượng Hoàng, Diệu Trang Từ ngày ấy, nguồn quỹ ấy nuôi phần lớn các hoạt động cho trẻ của TNT tới tận bây giờ . Thật bất ngờ vì gia đình của Phượng Hoàng có thể nói là gia đình TNT, người mẹ giữ quỹ, em gái Hải Lê là cô nàng chích bông hay nói hay cười của Chính sách, còn Phượng Hoàng, 1 trong 3 thành viên TC đầu tiên , khiêm chức danh kế toán trưởng . Còn Thanh Hải, bút danh Lâm Hà , người có chất giọng thật êm ái ấy mang 1 tình yêu bền bỉ với TNT , là trưởng ban đầu tiên, người chính thức đưa ra đề nghị tách TC khỏi truyền thông văn phòng, người có giọng văn truyền cảm khi giới thiệu về TNT, người đưa TNT tới cả những người bạn bên ngoài dải đất hình chữ S Và chàng trai duy nhất, Thanh An, lúc trầm lắng suy tư, song khi vui cười thì cũng "nghiêng trời nghiêng đất” Các anh chị ấy đã viết nên những dòng đầu tiên của BTC. Sau này, dù vướng bận với những bộn bề cuộc sống, những thành viên danh dự ấy vẫn mãi mãi " 1 thời của Tài chính" Tài chính, 2 chữ nghe khô khan cũng dễ bị người ta dò xét, hiểu lầm, nhưng không vì thế mà thiếu đi tinh thần TNT, ngược lại, ngọn lửa tình yêu TNT càng bùng cháy 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 32

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Đảm nhận công việc của ban thời gian 2 tháng qua là bạn Nguyễn Hồng Minh . Còn BTC thế hệ 3, các bạn có xứng đáng với niềm tin của TNT, với tấm lòng của Thanh Hải, Phượng Hoàng , Thanh An không ??? Chúng ta đang đợi . Topic này lập ra để kết nối các thế hệ Tài Chính . Mong những ai đã có những kỷ niệm, hay biết về hoạt động của Tài Chính, con nguời của Tài Chính hãy góp thêm một đôi lời như tự giới thiệu, địa chỉ ...., để Tài Chính hôm nay - sau này được biết , được tự hào, được thêm 1 động lực làm việc, góp sức cùng TNT. Vảm Cỏ Đông

BÀI VIẾT KHÔNG ĐỀ

? Pikachu

Tháng 4 /2005 tôi đăng ký nick diễn đàn .Người đầu tiên tôi gặp là trecon - một thành viên của Lang thang Đống Đa :Có một thời, cứ login vào TNT là thấy nick của cô ấy, thấy bài của cô ấy viết . Cô bé ấy bước chân vào tình nguyện , với những lý do rất ngộ nghĩnh : Vào tình nguyện, bên cạnh niềm vui đc làm việc mình thích,một điều khiến mình hạnh phúc đó là khi thấy mình lại là Trẻ con như trước.Đó là nhờ tớ đc hoạt động cùng mọi người,đc tiếp xúc cùng bọn trẻ lang thang nữa.Vào tình nguyện tớ mới đc nói cười nô đùa vô tư như vậy Vào tình nguyện tớ mới được nói cười nô đùa vô tư như vậy Từ đó đến nay thời gian đã khá lâu rồi, nhiều thế hệ tình nguyện viên đã xa gia đình Tình nguyện trẻ vì cuộc sống riêng , vì công việc và cả vì những giận hờn nhưng với “cô bé” này thì không. “Cô bé” ấy đã lớn lên, vẫn còn nguyên sự say mê với Tình nguyện , với niềm mong mỏi được giúp đỡ trẻ em lang thang . Và ở đây, người ta biết đến cô dưới cái nick mang tên trecon. Tròn 700 bài viết trong hơn 1 năm, trecon dành dường như trọn vẹn thời gian và tâm trí mình cho phong trào Tinh nguyện cho văn hóa Tình nguyện hay cũng chính là dành cho niềm say mê hứng thú , khát khao , tâm nguyện lớn nhất của mình thì phải (Tình yêu Trẻ). Song dường như nếu bạn chỉ đọc lướt qua 700 bài viết đó thì vẫn là còn quá ít để hiểu về con người trecon, con người của những rung cảm tâm hồn , có những khát khao nghị lực cháy bỏng .Hãy nghe trecon tâm sự về niềm say mê của mình: Chưa tham gia tình nguyện thì ko sao, nhưng đã tham gia rồi phải nếm cảm giác của 1 kẻ bại trận

"Bào chữa"? Không phải , cụm từ đó không đúng với tính cách của trecon.Đó là lời để tự nhắc nhở bản thân mình cần phải luôn cố gắng , ko muốn trở thành một kẻ "bại trận".

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 33

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Nhiệt tình và đầy sôi nổi, bạn có thể dễ dàng nhận ra trecon rất yêu thích thể thao,đam mê theo từng trái bóng tròn trên sân cỏ , nên trận bóng nào của TNT… đều có mặt cô ở hàng ngũ cổ động viên, và cũng là người lo phần chăm sóc cho các cầu thủ hay những đứa trẻ thân yêu của mình .Không biết từ bao giờ , các thành viên Đống Đa đã tin tưởng cô gái cực kỳ chu đáo, quán xuyến mọi công việc hậu cần của tổ ... có cô mọi người dường như cảm thấy yên tâm hơn Sinh năm 1985 rơi vào tháng 10 ngày 28 thuộc cung libra . Lớn lên ở Lào Cai ,Yên Bái và cả Phú Thọ nữa , hiện đang học tại Học viện quan hệ quốc tế - 1 nữ ngoại giao tương lai Từ nhỏ đã ngủ riêng một phòng,sợ nhất những ngày mưa to,sấm chớp. Trùm chăn kín đầu trốn con quái vật đang gầm gào trên kia.Và rồi ngủ thiếp đi,sáng mai tỉnh dậy chẳng còn nhớ gì nữa... Trecon giờ đã lớn lên nhiều,chắc ko còn sợ sấm chớp nhiều như xưa nữa rồi,có một vẻ gì đó nữ tính đến lạ lùng mà dường như ta cảm nhận được từ trecon, từ cái nick YM tiger_lily281085 mềm mại và dịu dàng của một loài hoa - Hoa Ly đến nick trecon ngọt ngào mà dễ thương và đến cả cái avatar mang hình một bé gái bướng bỉnh trên mái tóc buộc cao vừa nghịch ngợm vừa duyên dáng, hay bây giờ là một cô bé cá tính mạnh mẽ nhưng cũng rất đáng yêu. Và người ta vẫn nói rằng, khi người ta yêu thích một điều gì đó, người ta thường có xu hướng muốn chia sẻ với người khác niềm vui của mình. Đó là lý do khiến cho Tôi muốn kể với các bạn về trecon - tức Nguyễn Phương Thu , một thành viên rất đáng yêu trong Tổ Lang thang Đống Đa của tôi Pikachu

ANH NÔNG DÂN “CHÍ PHÈO LANG THANG … KHÔNG VẤT VƠ Nụ hôn đầu tiên của tớ toàn mùi hành tỏi thôi, có một vị gì đó cay cay, ngòn ngọt, nó tê tê làm cho người ta ngây dại... làm cho ngưòi xấu trở thành kẻ tốt hơn, trở về với bản chất thực của mình, đối với chí phèo ta thì nó làm ta trở lại cái bản chất của một thanh niên nông dân chân chất, bản tình tốt trong ta trỗi dậy, bởi nụ hôn đó chứ đựng cả một tình yêu bao la, cái mà ta không có từ những ngày ấu thơ.... Dạo TNT đóng cửa tôi chẳng hề bén mảng đến mạng , cái món đã từng ngốn của tôi biết bao thì giờ , sức lực và cả ...tiền bạc trong thời gian tham gia diễn đàn . Mấy ngày đó tôi đi ngủ sớm , đi học đúng giờ và có vẻ như ít bận bịu hơn ... Ơn Chúa , con đã không còn vào mạng nữa ... Thế mà không hiểu ngọn gió chẳng lành nào lại vẫn đưa tôi về với một buổi cafe một ngày Chủ Nhật với lũ bạn , sau những lời rủ rê , gạ gẫm của những người bạn cũ . Đúng là chả có cái dại nào giống cái dại nào ...Tôi đã lại mò đến mạng và thấy cuộc thi này . Trước hôm đấy tôi đến Quán Tít lại bắt gặp một anh chàng nhỏ nhắn nhưng khá đẹp trai và nghiêm nghị , chỉ mỗi tội hắn ta có cái cặp kính và điệu cười quá duyên mặc dù tôi đã gặp trước đó mấy lần nhưng vẫn lầm tưởng anh ta là con gái . Rỉ tai khai thác vài đứa đang ngồi mới biết đấy là luc_langthang , chàng cựu trưởng nhóm rất manly của Lang thang tình nguyện Trẻ , về nhà tôi quyết tâm phải tìm hiểu cho được những bí mật về anh chàng dễ thương này . Cuộc thi chính là một cơ hội tốt để tôi "bật mí"với mọi người về chàng cựu trưởng nhóm Lang thang: Vũ Thế Lực .

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 34

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Không ồn vào, vội vã như Thuyduongsilat - trưởng nhóm Người nghèo mà với một vẻ trầm tĩnh nhưng mạnh mẽ của một nam nhi Vũ Thế Lực thật xứng với cái tên do cha mẹ đặt cho Thế Lực [Vừa mạnh mẽ hoành tráng vừa quyền thế]. Tuy bây giờ anh không còn " quyền thế " của một vị trưởng nhóm đương nhiệm nữa nhưng hàng ngày người ta vẫn thấy anh ở trên Cung VHHNVX cần mẫn chăm chỉ “tuần tra” qua các nhóm của Tình nguyện Trẻ, tham gia đóng góp những ý kiến không nhỏ cho các chương trình của từng nhóm .Sự “tuần tra” lặng lẽ ấy phải chăng do ảnh hưởng bởi tính cách của mảnh đất Ninh Bình dạt dào gió Rừng Cúc Phương cùng thâm trầm Nhà Thờ Đá , nơi anh đã sinh ra và lớn lên . Anh ứ giống anh Chí mặc dù anh cố tình đặt cho mình một cai nick mới chí phèo anh giống Lý Cường, hay một anh trương tuần. Trong cái làng này, có cả vốc nhân vật giống anh Chí hơn Lực nhiều.Mà anh cũng khó hiểu, cái title khó hiểu nốt . Dạo này người ta thấy anh " đốt thuốc " ghê lắm !! vậy là anh đã chuyển từ chí phèo để sang Quỷ rồi !!Và không biết trong ký ức của những thành viên Lang thang nào đó có còn lưu lại hình ảnh của một thành viên , ngồi lặng lẽ trong các cuộc họp ,đóng góp chỉ 1,2 ý kiến thôi nhưng vô cùng giá trị , ngưòi ta còn ấn tượng anh về một chàng nông dân trong chiếc quần bò lửng nhưng cực kỳ lãng tử nhờ giọng hát làm say lòng người . Nhưng cho dù nông dân hay lãng tử thì ở tình Nguyện Trẻ ta vẫn gặp anh với cùng một giọng điệu ấy. Cái giọng tưng tửng, trêu chọc, cò cưa, nhưng rất giá trị .Giữa lúc người ta đang bí , chỉ bằng một câu gợi ý của anh thôi , vậy mà mọi vấn đề đều giải quyết một cách nhanh chóng , hình như ai cũng yêu quý anh, bởi vì anh cũng yêu quý tất cả mọi người, chắc vậy. , anh dễ khiến ta tôn trọng, tin tưởng. Tin tưởng, đó là điều mà anh mang lại cho người xung quanh, ai cũng vậy… Wildchild

TÌNH NGUYỆN THÌ ĐƯỢC GÌ? ? Hùng Shihan Một nhà văn người Áo có viết một vở kịch, trong đó nhân vật chính được trao một ngọn đuốc thần kỳ. Đốt nó lên, cô sẽ thấy mọi thứ đều đẹp, kể cả những thứ kinh tởm nhất. Tắt đuốc, kinh tởm lại hoàn kinh tởm. Ngọn đuốc là ẩn dụ cho việc phân chia hai cái nhìn: Ước mơ và thực tế. Cô gái sẽ lựa chọn cái nhìn nào? Cái nhìn thực tế hay cái nhìn qua ánh đuốc? Tôi đã từng đặt câu hỏi này rất lung. Tôi cũng mong muốn ai đang đọc topic này thử cho ý kiến của mình. Nếu bạn là cô gái, bạn có dùng ngọn đuốc ấy không? .................................. ........................................... ....................................................... Bạn đã có lựa chọn của mình chưa? Riêng tôi cho rằng cô gái đó may mắn hơn rất nhiều người khác. Nếu là tôi, tôi sẽ sử dụng ngọn đuốc này. 1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 35

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

Ngây thơ tin tưởng rằng mọi thứ đều tốt đẹp, mọi người đều tốt đẹp thì rõ ràng là thiển cận. Nhưng khinh bỉ vứt bỏ ngọn đuốc kia đi, buông mình theo cái thực tế trần trụi, không lý tưởng, thì còn là đần độn hơn. Tôi tin rằng người biết sống là người vừa hiểu rõ thực tại, vừa không ngừng nuôi cái mơ ước về một thực tại tốt đẹp hơn, một thực tại nên có chứ không phải thực có. Nuôi để cố gắng mỗi ngày xây dựng nó từng chút một. Từ bản thân, tôi thấy chúng ta dễ sa vào một trong hai thái cực trên - ngây thơ hoặc thực tế. Và phải rất vất vả để xây dựng một cách nhìn cân bằng cả hai. Người mới bước chân vào tình nguyện vốn có sẵn lòng yêu đời và tin người, đó là một may mắn. Nhưng nếu không hiểu rõ thực tế, họ sẽ giống như cô gái kia khi đốt đèn suốt đời - luôn luôn tin rằng mọi người đều tốt, dù trước mặt có thể là kẻ bất lương. Nhiều năm trôi qua, nếu còn làm tình nguyện - hoặc nếu sống một cách không ì trệ, thực tế sẽ bớt màu hồng. Nhưng đừng để ngọn đuốc tắt. Tình nguyện thì được gì? Khó có thể có câu trả lời khái quát. Tôi chỉ xin đem những gì tôi có được kể ra. Dẫu đã có nhiều chuyện xảy ra, tôi vẫn cảm ơn TNT. Nhờ nó, tôi không còn chỉ là thằng nhóc mắt xanh, nhìn gì cũng thấy bóng đẹp. Tôi đã biết đến cả sự đau khổ lẫn sự đê tiện. Tôi đã nhìn thấy người khổ và người xấu. Sau một thời gian dài, tôi rút ra rằng con người (trong đó có bản thân mình) không như mình nghĩ, nhưng nó nên như mình nghĩ. Tôi sống và làm việc bằng cả hai vế suy nghĩ ấy. Vì thế, vào lúc này, tôi quý trọng những ai có sẵn trái tim nhiệt tình, niềm tin tưởng vào con người. Tôi cổ vũ những ai va chạm với thực tế, nhìn những cái đau khổ và cái kinh tởm. Tôi cầu mong họ không vì quá kinh tởm, không vì kiêu căng cho rằng mình bắt được chân lý cuộc đời, mà lại bị giam vào một cái lồng khác sau khi thoát cái lồng ngây thơ. Tình nguyện thì được gì? Tình nguyện chỉ là một trong vô số con đường. Hãy tự hỏi rộng hơn: sống hết mình thì được gì? Yêu thương con người và sáng suốt thì được gì? Tôi đã chọn cách ứng xử với cây đuốc nếu tôi ở địa vị cô gái. Tôi sẽ dùng ngọn đuốc để quan sát cuộc sống, trong khi vẫn dành một mắt để nhìn chân tướng nó. Cám ơn TNT. Shihan

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 36

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

HOẠT ĐỘNG ĐẦU TIÊN CỦA ĐỘI VĂN NGHỆ Những gì tôi nhìn thấy trong ánh mắt của các bạn : ngọn lửa tình nguyện cháy sáng ! Các bạn mong muốn được tham gia một hoạt động có ý nghĩa, mong muốn được hiểu về những trẻ nhỏ bị nhiễm chất độc màu da cam đồng thời mang niềm vui đến cho các em ... Chủ nhật ngày 28/3/2004 sang Làng Canh dự sinh nhật trẻ nhiễm chất độc da cam Thông báo được đưa ra buổi sáng lúc các bạn đang họp nhóm, với suy nghĩ rằng chỉ chừng 5 đến 10 bạn TNT tham dự là cùng bới thời gian quá gấp gáp mà địa điểm thì xa. 17h, các bạn tình nguyện viên đến tập trung tại Cung văn hóa Hữu nghị thật đông. Những gì tôi nhìn thấy trong ánh mắt của các bạn : ngọn lửa tình nguyện cháy sáng ! Các bạn mong muốn được tham gia một hoạt động có ý nghĩa, mong muốn được hiểu về những trẻ nhỏ bị nhiễm chất độc màu da cam đồng thời mang niềm vui đến cho các em ... Sau một hồi nói chuyện, đa phần các bạn quyết định đi xe buyt sang Làng Canh , điểm hẹn chuyển tiếp là ở bến xe buyt gần Nghĩa trang Mai Dịch. Tôi đã cảm thấy rất day dứt khi phải từ chối một số bạn vì lý do khách quan là sự tản mác trong đi lại sẽ gây khó khăn cho quản lý nhân lực, xin các bạn thứ lỗi ! Nhưng bằng sự nhiệt tình đó tôi tin rằng sẽ còn nhiều dịp chúng ta làm việc tình nguyện. Sự thiếu thốn về phương tiện không cản trở nổi tấm lòng người tình nguyện( có một chút may mắn ) Cả đoàn TNT gần 20 người chí có đúng 4 xe máy , số còn lại đều đi xe buyt và xe đạp. Từ bến xe buyt gần Nghĩa trang Mai Dịch vào Làng Canh còn 3 cây số đường nữa. 4 chiếc xe máy thay nhau đi lại để tập kết người . Đoạn đường vào toàn thấy dân TNT kẹp 3 ( he phải nói là may ở đó không có công an giao thông ). Một may mắn, khi lúc bí nhất thì một đoàn xe của CLB T5 tới đã bốc toàn quân TNT vào đúng địa điểm. Tất cả tình nguyện viên ngay lập tức bắt đàu tham gia buổi sinh nhật. Các bạn đứng xen lẫn các em để giữ ổn định trật tự, đăng ký bài hát biểu diễn mừng sinh nhật . Diễn biến buổi sinh nhật. Tiết mục đầu tiên thuộc về CLB T5 với bài hát chúc mừng sinh nhật quen thuộc .Tình Nguyện Trẻ đăng ký 6 bài hát. Bạn Tùng với phong cách rock với bài hát " Niềm tin cho cát bụi" đã hâm nóng căn phòng. Các bạn gái CLB T5 biểu diễn vở kịch rối "Cáo Thỏ và Gà Trống", lời thoại của vở kịch rối rất cuốn hút Thay phiên nhau T5 và TNT lên hát những bài hát góp thêm niềm vui, tiếng vỗ tay tiếng hát theo làm những nụ cười tươi nở rộ trên môi của các em và cả cac anh chị Tình nguyện viên. Trò chơi đập bóng tiếp theo do T5 tiến hành gây nên một chuỗi cười rộn rã. Tiếng bóng nổ và tiếng cười thật làm cho moin người ở đó cũng nóng bừng lên. Và cuổi cùng các anh chị TNT và các em hát chung hai bài hát " Ba ngọn nến lung linh","Trái đất này là của chúng mình". Buổi sinh nhật tháng kết thúc vào lúc 8 h kém 20 tối Theo Website TNT

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 37

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

NHẬT KÝ LANG THANG ? Little_Rabbit (Gửi Hương Xưa, Người ái mộ, trái tim băng giá, catputin ...) Có người nói với tôi rằng khi họ vào tình nguyện họ trở nên vô cảm đi nhiều. Khi họ đi lang thang họ phải kiềm chế cảm xúc của mình và dần dần cảm xúc đó không còn là cảm xúc thật của họ nữa. Có thể trứơc đây khi gặp những mảnh đời bất hạnh họ đã bật khóc nhưng giờ đây họ không thể khóc. Đó có phải là sự vô cảm của những người tình nguyện không ? Khi tôi vào tình nguyện tôi đã học đựơc cách yêu. Trước khi đôi chân tôi lang thang trong tình nguyện trẻ tôi thèm có một người để yêu, thèm có một người để tâm sự. Lúc đó cảm giác cô đơn bao trùm quanh tôi, những người bạn không thể hiểu nổi tôi và tôi lẻ loi. Khi tôi vào với lang thang dần dần tôi mất dần cái cảm giác thèm được yêu như trước kia vì lúc đó tôi ...đã được yêu. Tôi yêu hết mình, yêu những người sống quanh mình, thứ tình cảm mà trước đó không hề ngự trị trong một kẻ vô tâm như tôi. Tôi đã biết yêu và hiểu ra một điều rằng những nguời bạn tôi cũng đã biết cách yêu. Họ không thể khóc ư, không phải là họ vô cảm, cái quan trọng là họ nhận ra được rằng nếu khóc thì những mảnh đời ấy đâu thay đổi gì. Họ biết rằng khi họ không khóc và nhìn nhận vấn đề một cách khách quan hơn, lúc đó họ đang yêu. Tình yêu này là thứ tình yêu tôi coi trọng hơn những thứ tình cảm khác mà tôi bắt gặp. Khi người khác yêu chúng ta có thể nhận thấy họ đang yêu rất rõ ràng nhưng khi người lang thang yêu người khác không thể nhận ra đơn giản là vì chúng ta không bao giờ chỉ yêu một người. Có rất nhiều người yêu bạn và bạn cũng phải yêu rất nhiều người, đó là quyền lợi và nghĩa vụ của những kẻ lang thang chúng ta. Tôi thường thấy những người đi lang thang khi họ buồn, đúng và tôi cũng thường như vậy. Nhưng khi bạn là người lang thang theo định nghĩa của Tình Nguyện Trẻ bạn không có quyền lang thang như vậy. Bạn đi lang thang khi bạn là người của nhóm lang thang tức là lúc đó bạn phải làm đựơc một việc gì có ý nghĩa hơn hẳn cái việc bạn đi lang thang khi buồn và tự giết chết dần tâm hồn mình, giết chết dần những hy vọng của mình. Bạn chỉ có quyền được giành một góc thời gian cho riêng mình để đi lang thang khi mà bạn đang vui mà thôi, thực tế khi bạn đang có người để yêu là một điều hạnh phúc, là một niềm vui nhất trong mọi niềm vui. Chính vì vậy nếu là người lang thang đơn giản vì chúng ta thích lang thang và khi chúng ta lang thang chúng ta rất vui. Chẳng ai buồn khi mình đang yêu và cũng chẳng ai từ chối một tình yêu đang đến với mình. Hãy vui lên hỡi những người lang thang. little_rabbit

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 38

Tập san CLB Tình Nguyện Trẻ

www.tinhnguyentre.net

MỤC LỤC

1998 - 2008 | CLB Tình Nguyện Trẻ - 10 năm chia sẻ và yêu thương 39

Related Documents

Tap San 10 Nam Tnt
May 2020 15
Tap San
August 2019 27
Tap-san-12a5-2007
May 2020 14
Tap San 2009
April 2020 3
Tap San 2009
April 2020 9
Tnt
May 2020 21

More Documents from ""