Cùng người bạn trẻ thân thương : Quà giáng sinh VietCatholic
News
QUÀ
(23/01/2005
)
GIÁNG
SINH
Sau khi đi lễ sáng chúa nhật về, vợ chồng Thành ghé tiệm McDonald ăn điểm tâm cho mau, để rồi còn đi phố mua quà Giáng sinh cho nhau, cho gia đình, bè bạn... Sau khi lấy xong khay đồ ăn, hai người chọn một bàn riêng ba chỗ, hai ghế cho vợ chồng và một ghế cao đặc biệt cho bé Khoa. Đang ăn ngon lành, hai vợ chồng bỗng thấy bé Khoa ngừng ăn. Cặp mắt sáng ngời của nó chăm chú nhìn vào góc tiệm, miệng nở nụ cười thật tươi, rồi lấy tay vẫy chào: -
“Hi,
there!”
(Chào
ông)
Từ cuối góc phòng, một cặp mắt vẩn đục, chăm chú nhìn bé Khoa, rồi đáp trả bằng một nụ cười khoe hai hàm răng vàng khè, mà chòm râu mép chẳng cắt tiả không tài nào phủ lấp được. Người đàn ông già, dơ dáy kia cũng vẫy tay chào Khoa: -
“Hi,
Rồi
there!
ngã
ra
What’s cười
khà
up, khà
Dude!”
(Chào
khoan
con.
khoái
Con
như
sao
đang
say
rồi) rượu.
Cả tiệm như nín thở, vì đâu đây thoang thoảng một mùi hôi, như mùi thối của miệng ai chưa đánh răng! Vợ Thành vội ôm lấy bé Khoa, sợ mất con như sợ lính Hê-rô-đê đang sắp xông vào cướp giết con trẻ, như đã giết mấy trẻ sơ sinh làng Bê-lem thuở xưa. -
Anh Em
ra
gói
-
mấy
lấy đồ
Ừ, Em
lo
bồng
ăn
xe này,
rồi
anh con
sẵn,
xe
đến mình
đây lên
đi tới
là
lên
xe
đi. ăn
mau ngay
cho
con
tiếp đi.
khỏi
lạnh.
Rồi Thành vụt ra khỏi tiệm, chạy ra bãi đậu xe. Trong khi ấy, Trang, vợ chàng, vội vàng gói lại các thức ăn, rồi bồng con ra cửa. Nàng đi thật lẹ, quay lưng, không nhìn ông già dơ dáy kia. Nhưng bé Khoa lại vùng vẫy truột khỏi tay nàng, chạy đến ôm chầm lấy ông già. Trang điếng người, đứng chết như trời trồng! Một cảnh tượng hãi hùng đang xảy ra trước mắt Trang. Một em bé làn da mịn màng, đôi mắt trong sáng, nụ cười hồn nhiên đang lao mình vào trong vòng tay gân guốc, mình mẩy hôi hám, của một cụ già chưa hề quen biết. Hai con người, hai nghịch cảnh đang ôm chầm lấy nhau. Như hết lòng tin tưởng, phó thác vào cụ già, bé Khoa ôm chầm lấy ông, rồi gục đầu trên vai cụ, đôi mắt nhắm nghiền, như bé Giê-su ngủ trên vai Đức Mẹ thuở xưa. Bàn tay gầy guộc, nhăn nheo đang mơn trớn làn da mịn màng của con nàng. Trang chưa bao giờ thấy được cảnh tượng trái nghịch như thế. Ngày “bị tiếng sét ái tình” đánh trúng con tim, để đem lòng yêu mến Thành tha thiết, Trang cũng không có vội gieo mình vào trong vòng tay ấm áp của Thành như thế kia! Sau một phút điếng người, Trang lấy lại bình tĩnh, vội chạy lại giựt con khỏi ông già hôi thối. Và kìa, ông cụ, miệng mỉm cười sung sướng, hai bàn tay run rẩy nâng bé Khoa trao lại cho nàng: -
You
take
care
of
this
baby!
(Bà
gắng
lo
cho
cháu
nhe)
Nghẹn họng nói không nên lời, nàng vội vươn hai tay đón nhận con mình. Nhưng bé Khoa, như níu kéo, như muốn tận hưởng phút giây êm đềm trong lòng cụ già, vẫn còn gắng gượng bám víu cái vai
xương xẩu của cụ già. Như đau đớn, như tiếc nuối, như cảm thông cho nàng, cụ già lấy tay gỡ Khoa ra khỏi mình, rồi trao bé cho mẹ nó: - God bless you, ma’am! You’ve given me my Christmas gift. (Xin Chúa chúc lành cho bà. Bà thật đã tặng tôi món quà Giáng Sinh) Trang chẳng thốt được lời nào. Nàng ôm chầm lấy con, rồi bồng con từ từ đi ra khỏi tiệm. Ánh mắt Khoa vẫn trông theo cụ già, mấy ngón tay bú mẫm vây vẫy chào từ biệt. Vào
trong
-
xe,
Lạy
nàng
Chúa,
xin
òa
tha
Thành
lên
tội
khóc:
cho
con
ngơ
-
Chuyện
-
Phép
-
vội
Phép
lạ?
Bộ
ngác: gì
thế?
lạ
Chúa
hiện
ra
cho
em
Noel! qua
ông
già
đó
à?
- Không phải đâu. Tình yêu Chúa đã tỏ ra quá rõ ràng. Con mình thật ngây thơ trong trắng, chả thấy dơ bẩn, chả phân biệt giàu nghèo. Con mình chỉ thấy con người, còn em, em chỉ thấy áo quần, em chỉ ngửi mùi hôi hám. Con mình nó bé dại, nhưng lại biết nhận ra con người, còn em, khôn quá hóa ngu, nên không thấy được Chúa trong ông gìa kia. -
Bộ
Chúa
ở
trong
ông
già
kia
sao?
- Đúng, em nghe như Chúa nài xin: “Con có thể cho ta ôm con con một chút được không? Trong khi Ta, Ta đã cho con ôm Con Ta suốt đời!” Thật vậy, Thiên Chúa đã quá yêu chúng ta, đến độ Ngài đã ban Con Một Ngài cho chúng ta (Gioan 3: 16). - Dấn thân Frère Fortunat Phong, FSC
Cầu Quyết
nguyện tâm