Phấp phỏng?... Mông lung?... Nếu anh biết sau phòng còn một lối? Em sẽ đợi Bao giờ em cũng đợi... Chỉ có điều... Em chẳng nói ra đâu! Tựa: ...Là thế! Gió, mây...Bâng khuâng và chông chênh...Phía bên kia vẫn còn chan chứa đến nao lòng! Sự đau khổ đôi khi có thể biến ta thành một con người kiêu hãnh! Trong một tuần có hai ngày mà chúng ta không phải bận tâm về chúng.Có hai ngày chúng ta không nên để vướng bận, lo âu hay sợ hãi. Ngày đầu tiên chính là ngày hôm qua. Với tất cả lỗi lầm, với tất cả những sai sót, với những nỗi buồn và cả những niền đau, ngày hôm qua đã qua rồi và mãi mãi vuột khỏi tay chúng ta. Chẳng có bất kì điều gì có thể thay đổi được ngày hôm qua. Chúng ta chẳng thể lấy lại những gì đã cho đi, cũng chẳng thể xoá đi dù chỉ là một lời mà chúng ta đã nói bởi ngày hôm qua đã qua rồi. Ngày còn lại chính là ngày mai với những thử thách mà chúng ta chẳng thể biết được. Những phiền muộn hay niềm vui của ngày mai cũng ở ngoài tầm tay chúng ta. Mặt trời ngày mai sẽ mọc. Dù toả sáng rực rỡ hay bị che khuất sau những đám mây thì mặt trời ngày mai vẫn mọc. Và cho đến tận lúc đó chúng ta chẳng thể nào đánh cuộc chuyện gì sẽ xảy ra bởi ngày mai vẫn chưa đến. Chúng ta chỉ còn lại một ngày _ đó là ngày hôm nay. Bất cứ người bình thường nào cũng có thể vượt qua mọi thử thách chỉ trong một ngày hôm nay. Nhưng anh ta thường gục ngã khi phải cõng thêm vào gánh nặng của ngày hôm qua và những gánh nặng của ngày mai. Con người thường đau khổ không phải vì hiện tại mà chính vì những nuối tiếc trong quá khứ và nỗi lo âu cho tương lai. Vì thế chúng ta hãy sống trọn vẹn một ngày . Đối với thế giới tôi chỉ là một người Đối với một người tôi là cả thế giớI Ngày hôm qua là thế…. Ngày hôm qua… đôi khi tôi tự hỏi ngày hôm qua của mình ngọt ngào hay cay đắng.? Những ngày đã qua tôi sống, yêu thương, đau khổ đến tận cùng.
1
Ngồi nhìn ra đêm tối đen lặng nghe gió hát, trong lòng tôi thấy ấm áp, giá như tôi có thể ngồi mãi thế này, tay trong tay với ai đó, im lặng cảm nhận từng nhịp đập của trái tim yêu thương, giá như..... Có phải cuộc đời tôi luôn luôn là những tiếc nuối? Tôi đã bao lần nghe bài hát "và lần nào trong tim tôi cũng tràn ngập cảm giác xót xa, lần nào cũng thấy nhói đau. Những ngày tháng cũ luôn lung linh trong tôi, dù tôi biết chỉ mình tôi nâng niu những ngày của quá khứ, chỉ mình tôi thôi, luôn luôn cô đơn như thế. Ngày hôm qua là thế chìm khuất trong mưa xóa nhòa Nhìn em đi lặng lẽ qua những buồn vui Ngày hôm qua là thế từ tháng năm cũ tìm về Tìm trong em nụ hôn quên lãng đầu tiên Ngày hôm qua là thế" Ðợi em qua đường phố thao thức, cả gió mưa cũng dịu dàng Ngày hôm qua, dù nắng bôi xóa, dù mưa còn rơi Ngày hôm qua là thế biển tiễn đưa cánh buồm về Ngày hôm qua dù sao tôi đã chờ mong Một sớm mai nắng, về trên hàng cây và gió tha thiết Chỉ có em biết nơi nào, đại dương vẫn khát khao Chỉ có em biết từng đêm, từng đêm tỉnh giấc Chợt thấy ta giữa xa lạ, nơi nào Vàng phai đi mùa thu, để lá hoa hết phiền muộn Ở ngoài kia, còn có mây trắng trời xanh Ngày hôm qua mình đã mơ ước, một ước mơ dẫu bình thường Ngồi bên em hoàng hôn đâu đó rụng rơi Ngày hôm qua cạn lối, chỉ có anh trước biển rộng Chợt nhận ra mình cô đơn giữa đời nhau Dịu dàng những cơn gió mơn man trên mắt ướt , dịu dàng những ngày sẽ tới chờ tôi, dịu dàng như tình yêu của tôi cho những ngày đã qua và không thể mờ phai trong ký ức.Ngày hôm qua dù sao tôi đã sống, không được như ý nhưng vẫn là những ngày của cuộc đời tôi, có đủ niềm vui và những đớn đau. Tôi biết những niềm vui, những niềm hạnh phúc vẫn chờ đợi tôi ở một nơi nào đó, nhưng có những khi chợt tỉnh giấc trong đêm trái tim tôi vẫn quặn thắt một nỗi đau mơ hồ, tôi không hiểu vì sao lại thế. Ngày hôm qua đã qua thật rồi, ngày hôm qua trôi vào xa xăm... và ngoài kia hoa vẫn nở, ngoài kia mây trắng bay, ngoài kia bầu trời đầy sao lấp lánh, ngoài kia là hạnh phúc, là tình yêu, là ngày mai của tôi,là cuộc đời tôi. Ở ngoài kia ngày hôm qua đã đi xa mất rồi và mang theo một ước mơ câm lặng.
2