Part Two : GALATIC RAILROAD Original Author : Kagaya Yutaka ® Translating & Adding : T.Long Apache ^.^
Welcome to the Ultimate Heaven. We welcome you, our dear friend. (Khỏi....... ) ************************************
Fantasy Railroad in the Stars — Chuyến tàu qua các vì sao
This is a story of some children always dreaming of traveling by train in the Milky Way, through all over the mysterious stars and lands. In that fantastic dream, every day, as for that small clean train, while flapping in the wind of the favorite the and others does, the water of the Milky Way and the blue of magical stations it was and in low light level, to everywhere the origin, it was to keep running to somewhere.
Đây là câu chuyện về những đứa trẻ luôn mơ về 1 chuyến du hành vào lòng dải ngân hà, lướt qua những vì sao và các vùng đất kì bí. Một đoàn tàu nhỏ, ngày qua ngày, mang theo niềm vui sướng tò mò lẫn trong phấn khích của các cô cậu, len mình vào dòng tinh tú lấp lánh, dạo qua những cách đồng, những nhà ga huyền bí vốn luôn đc bao phủ bởi sắc trời lung linh mờ ảo, khám phá những vùng đất hoang sơ, thanh khiết nhất, và vẫn ko ngừng tiến tới, hướng về 1 vùng đất xa xôi bất tận.
When the wonders on the blue planet have become a little boring, Humans head their endless-growing mind to the other worlds, the other stars, and the other vast galaxies. No more material problems, no more life’s difficulties, people want to enjoy the greatest, the most ultimate live which they could have. Travelling to the other stars is biggest ambition of humans, they thought about creating The SSS, The ultimate aeroplanes, or even Time-passing magical trains that could bring them to those mysterious lands.
Khi mọi kì quan trên địa cầu cũng dần trở nên wen thuộc, nhân loại hướng nhu cầu và trí tưởng tượng vô tận của mình về những thế giới khác, những vì sao khác, và cả những thiên hà mênh mông khác. Đã ko còn những mối bận tâm về vật chất, những âu lo toan tính thường nhật, con người mơ về những chốn thiên đường tuyệt đỉnh, khao khát vươn đến những tầm cao xa xôi rộng lớn nhất. Du hành đến các vì tinh tú là tham vọng hàng đầu của nhân loại, họ mơ về việc chế tạo ra những siêu phi thuyền (SSS - Super Space Ship - đoán thế ^.^), những tàu ko gian tối tân hiện đại, hay thậm chí là những đoàn tàu thần kỳ vượt thời gian, để có thể đưa họ đến mọi vùng đất bí ẩn huyền diệu đó. ************************************
The way throughout Milky Way — Lộ trình thăm thú Ngân hà xanh
1. Handy railroad of fall — Sắc thu bên đường
“Look at gentian flowers are in full bloom. It's quite autumn now !”. Shouted Campanella and pointing out of the window. The seeing which becomes the edge of the railroad track it is interesting, among short grasses along the railroad they saw plenty of pretty purple gentian flowers which is cut even with the moonstone had bloomed. Giovanni excited : “I'd try to get off and get back with some for you? ”. “It's too late. They've gone away.” Campanella said dissapointedly, while putting away, the next phosphorus how flower shining, all the way, the train kept passing...
“Hãy nhìn những đóa hoa long đởm đang nở kìa, mùa thu đến rồi !”. Campanella la lên và chỉ tay ra ngoài cửa sổ. Cảnh vật bên thân tàu trông thật ngoạn mục, giữa cánh đồng cỏ dọc đường ray họ thấy hàng loạt những bông hoa vốn mọc lên từ đá mặt trăng đua nhau nở rộ một màu tím biếc. Giovanni thì phấn khích : “Tớ sẽ nhảy ra ngoài và hái về 1 ít cho cậu nhé ?”. “Ôi trễ rồi, chúng đã ở xa lắm rồi”. Campanella thở dài, những đóa hoa lung linh lấp lánh trượt dần về đuôi tàu, và đoàn tàu vẫn tiếp tục lăn bánh...
One after another and countless cups of gentian flowers with yellow bottoms went away springing up or showering down with the wind. Meanwhile, the lights are endlessly in line along train’s way, some blurred and some blazing. All passing by before the eye like a dream, a dream which is still shining more and more...
Từng nụ hoa long đởm cánh tím cuống vàng vươn lên cao rồi rạp mình theo chiều gió. Phía trước đường tàu, lấp lánh một dải sáng vô tận lúc mập mờ, khi rạng rỡ. Tất cả trôi ngang trước tầm mắt đẹp như 1 giấc mơ, 1 giấc mơ vẫn đang còn tiếp diễn...
2. Northen Cross – Thập Tự Phương Bắc
Suddenly and the inside of the train was filled with white light. They looked out to the Milky Way River. Through the transparent water flowing silently, the river-bed looked so gorgeous as to be filled with diamond dew and everything magnificent and beautiful. In the middle of the river was an island with a round island of dimly pale halo above it. “Woa, look at that sparkle cross, Campanella. It is really a allegory of Jesus.” Giovanni said in suprisal. “Yeah, and anybody standing beneath it will have his own wish, I bet !” The girl agreed. Cả toa tàu đột nhiên sáng rực. Bọn trẻ nhìn ra cửa sổ, bên ngoài là Dòng chảy Ngân Hà, dưới làn nước trong suốt đang lặng lẽ xuôi dòng, cả lòng sông trông như được trang hoàng rực rỡ với những hạt kim cương, những giọt sương đêm lấp lánh và tất cả những gì nguy nga lộng lẫy nhất. Giữa dòng nổi lên một đảo vành được bao phủ bởi một vầng hào quang mập mờ huyền ảo. “Wao, Xem cây thánh giá đằng kia rực rỡ chưa kìa, đó hẳn phải là một biểu tượng của đức chúa trời.” Giovanni nói trong ngạc nhiên. “Đúng rồi, và tớ cá là bất kì ai đến dưới chân thánh giá đó cũng sẽ đc ban cho 1 điều ước đấy !” Cô bé hồ hởi.
On the level tophill of the island, did stand a brilliant and amazing White Cross, quietly and eternally and surrounded by the golden aureole as majestic as if it had been cast from the frozen clouds in the North Pole of Milky Way. Phía trên đỉnh đồi của hòn đảo, đứng sừng sững một Thập tự bạch đài. Chói lòa và rực rỡ, lặng lẽ và vĩnh cửu, thập tự đài đc bao quang bởi những ánh hào quang chói lòa, đứng uy nghi vững chắc như thể đc sinh ra từ những đám mây giá lạnh của vùng cực Bắc dải Ngân hà.
3.The road which continuing — Chuyến du hành tiếp diễn
The Train runs through the field of light of stars. It is not in cosmic space which is empty of anything, but in the world which is full of such familiar things as grasses, flowers, birds and utility poles and signals. The water of the river is ever so transparent as to be invisible and whereas creatures like fish live in it. There stand countless and even which are supposed to be all the elements for someone wants to making a map of the world. Đoàn tàu tiếp tục lăn bánh qua một cánh đồng mênh mông rực sáng sao trời. Khung cảnh không như một vùng không gian rộng lớn trống rỗng, mà tràn ngập vô số những hình ảnh wen thuộc : chim chóc, cỏ cây, ao hồ, hoa lá cùng những bảng báo hiệu. Mặt hồ trong suốt đến mức ko thể nhìn được sóng nước nữa mà chỉ có thể trông thấy các đàn cá đang bơi lượn bên dưới. Hằng hà sa số c ác loài sinh, thực vật có mặt nơi đây thậm chí gần như đủ mọi thành phần cho ai đó muốn vẽ một cái bản đồ về thế giới này.
“This scene looks so familiar with our home world, I wonder if we have returned to the Earth ?” Campanella said, she bent her eyes to the birds wacthing her train passing. And a strange signal helped her realize that she was not on her planet for sure when she looked at the sky - She could not find a thing that is always on the night sky - The Moon Light....
“Cảnh vật ở đây sao mà quen thuộc quá, ko lẽ chúng ta đã trở về nhà rồi sao ? ”. Campanella nói trong lúc hướng ánh mắt về phía những chú chim cũng đang nhìn theo đoàn tàu chạy ngang qua. Nhưng rồi một dấu hiệu lạ đã giúp cô bé nhận ra rằng cô đang ko hề ở trên hành tinh xanh – Đó là khi ngước nhìn lên bầu trời đêm lấp lánh, cô bé ko tìm thấy một hình ảnh còn wen thuộc hơn – Ánh Nguyệt Cầu...
4.Travelling of stars round — Cung đường dưới những vì sao
“Yes. Oh and look! Is that riverside lightened by the moonlight ?” Giovanni turned his face and saw silvery pampas grasses moving and fluttering and waving all around. “No and the moon is not here. We see them shining by themselves because we are in the Milky Way.” Saying so, She felt something of great joy, whistled a melody of “Traveling in the stars”, tapped the floor with his feet and then put his head out of the window stretching his neck full to see what the water of the Milky Way really is. He could not see anything at first. But gradually he came to see the water was more transparent than crystal and hydrogen and was flowing silently with ripples shining in purple and at times with waves sparkling in rainbow colors.
“Tuyệt quá. Nhìn kìa, có phải cả bờ sông đang đc thắp sáng bởi ánh trăng ko nhỉ ?” Campanella quay mặt sang và nhìn thấy những cánh đồng cỏ mênh mông màu bạc đang phấp phới bên đường. “Ko fải đâu, ở đây ko có mặt trăng, chúng đang tự phát sáng đấy vì chúng ta đang ở trong Ngân hà mà.” Rồi bỗng Giovanni cảm thấy vui sướng cực kỳ, cậu huýt sáo bài ―Cung đường dưới những vì sao‖, nhịp chân xuống sàn tàu và nhoài cả người ra khỏi cửa sổ để thưởng thức khung cảnh của Dòng chảy ngân hà. Ban đầu cậu chẳng nhìn thấy gì cả, nhưng rồi dần dần cậu nhận ra lòng sông còn suốt hơn cả pha lê, và những tinh thể Hydro tím biếc lặng lẽ nổi lên liên tục từ đáy sông hòa vào những gợn sóng lăn tăn mang ánh cầu vồng lấp lánh.
Meanwhile and the train was running among many small towers standing with beautiful phosphorescent lights. Many carpets of daisy wobbling in the wind, release thousands of scintillating pistils into the air. Transparent water reflected a swarm of demoiselle returning to their nest, after a whole flying-day. Đoàn tàu lăn bánh dọc qua những ngọn tháp ven đường sáng rực ánh lân quang. Các thảm hoa dại đung đưa nghiêng mình trong gió, thả vào không trung vô số những nhụy hoa lóng lánh muôn màu. Mặt nước trong suốt phản chiếu hình bóng 1 đàn hạc trắng đang kéo nhau về tổ sau cả một ngày trời bay lượn mệt nhoài.
5. Southern Cross — Thập tự phương Nam
Just then, they saw, in the downstream of transparent Milky Way, the holly Cross stand like a grand tree, glittering in blue, orange and every other color. And behind its back, pale white clouds shining around like a grand halo. There came a holy air of moving in the whole train. Everyone began to pray, standing straight and just as they had done at Northern Cross. Lát sau, khi đang xuôi dòng theo dải Ngân hà, họ nhìn thấy một Đài thánh giá khác, đứng sừng sững như một gốc đại thụ khổng lồ, xanh biếc pha lẫn ánh cam cùng vô số các màu sắc khác. Và phía sau thánh giá, những đám mây trắng quây quanh tỏa sáng như một vầng hào quang hùng vĩ . Một luồng không khí thiêng liêng thần thánh tràn vào thân tàu. Mọi người bắt đầu đứng nghiêm người cầu nguyện như những gì họ đã làm ở Đài thập tự phương Bắc.
Gradually the window came closer to the front of the Cross and suddenly the whole saloon was covered with dazzling lights so even people in the train couldn’t see each other They could only see the pale white clouds revolving very slowly and shining like great star. Khung cửa sổ tiến gần đến trước mặt Đài thập tự và bỗng nhiên cả toa tàu bị bao trùm bởi ánh sáng chói lòa, đến mức mọi người trong toa thậm chí ko thể nhìn thấy nhau. Họ chỉ có thể thấy những tảng mây trắng xoay vòng chậm rãi quanh thánh giá, tỏa sáng rực rỡ như 1 vì tinh tú.
6. Beach of going on a journey — Hoàng hôn bên bờ biển
Many hours passed, the train kept passing through many lands, but it seems that these worlds only really live at night. In day-time, the scenes is very supernormal, The Milky Way River no longer inflected the shadow of demoiselles caused by thick nebulosities, the flowers covered itseft under the sun lights. All of creatures, all of plants, all of stars seem to be getting into dreams, a twelve hours dream. Nhiều giờ trôi qua, đoàn tàu vẫn tiếp tục ko ngừng lăn bánh qua những vùng đất mới, nhưng dường như sự sống trên những thế giới này chỉ thực sự hoạt động về đêm. Vào ban ngày, cảnh vật trông hết sức khác thường, Dòng chảy Ngân hà bị che phủ bởi những đám mây mù dày đặc đã ko còn phản chiếu bóng hình những đàn hạc trắng, những đóa hoa thì xếp cánh thu mình trong ánh nắng. Mọi sinh vật, cỏ cây và các vì tinh tú dường như đang chìm vào giấc ngủ, giấc ngủ dài 12 tiếng đồng hồ.
But the greatest mo of a boring day had come, the sun was setting down in gloaming foreshadowed the coming back of beautiful and coloful spectacles. The afterglow brought soft feeling through everyone’s heart, but Campanella looked a litte mirthless. “Er..what wrong with you, Campanella ?” “Look at the sun lights, I have ever not seen it shining lustrous like that from the beginning, we certainly be near home”.
Nhưng rồi khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong ngày cũng đã đến, Mặt trời lặn dần trong buổi hoàng hôn, báo hiệu sự trở lại của vô vàn những khung cảnh lung linh đầy màu sắc của buổi đêm huyền diệu. Ánh hoàng hôn rực rỡ mang một cảm giác lâng lâng nhẹ nhàng xuyên suốt qua tâm hồn mọi người, nhưng ở Campanella vẫn thoáng qua 1 chút nét buồn. “Ơ...có chuyện gì thế Campanella ?” “Hãy nhìn Mặt trời kìa, tớ chưa bao giờ thấy nó tỏa sáng như thế kể từ đầu chuyến đi, hẳn là chúng ta sắp về đến nhà rồi”.
7. Fire of Scorpion — Hào quang Thiên Yết
“Yes and it is. Look! Those Triangular marks made a shape of a scorpion.” Giovanni shouted, beyond the huge fire and three towers formed arms of a scorpion and other five triangular marks formed a tail with a sting making a curve toward him. And at the center, the brilliantly beautiful red fire was burning silently and brig htly and ever so brightly.
“Woa, nhìn kìa Campanella! Những cái tháp tam giác lân quang đó tạo thành hình dáng của 1 con bọ cạp kìa”. Giovanni hét lên đầy phấn khích. Phía bên kia của quần lửa khổng lồ, ba ngọn tháp quây thành hình ảnh những chiếc càng và phía còn lại là 5 ngọn tháp khác tạo nên cái đuôi vòng uốn cong lên trước ( khiếp -.- ). Và ngay chính giữa, 1 vầng lửa khổng lồ tuyệt đẹp đang lặng lẽ cháy bừng và rực rỡ hơn bao giờ hết.
“I can’t believe it. What a mighty wonder! “. “Yep, look at that horrendous fire, I’m afraid that it can burn up all the universe!” . Scorpion, the mightiest asterism around the solar, standing in front of the child’s eyes. They had never seen such a glorious thing like that. Everyone in the train, even the driver, standing dumbstruckly before the great ascendancy from the Fire of Scorpion.
“Ko thể tin được. Thật là lộng lẫy! “. “Đúng vậy, hãy xem vầng lửa khủng khiếp đó kìa, tớ lo rằng nó có thể thiêu rụi cả vũ trụ này đấy! ”. Thiên Yết, chòm sao hùng vĩ nhất trong không gian quanh Mặt trời, đang đứng sừng sững trước mắt bọn trẻ, chúng chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì kỳ vĩ đến như thế. Tất cả mọi người trong toa tàu, thậm chí cả bác lái tàu, đều đứng sững người trước uy lực kinh hoàng của ánh hào quang Thiên Yết.
8. Destination : The Blue Planet — Dừng chân nơi đất mẹ
Iron wheel s were rotating silently, the train passing a still space. The childs were sleeping, they were quite tired of such great scenes, and the track would not last longer too.... Incidentally, Giovanni waked up, he put his head out of the window. “Where are we ?”. Before his eye, there was only a profound black zone of the infinity universe. But when he turned his face to the train tail, he shouted.... “Campanella, wake up, come here and take a look, is that the Milky Way ?”
Những bánh xe lặng lẽ quay tròn, đoàn tàu băng qua một khoảng không yên ắng tĩnh mịch. Bọn trẻ đang yên giấc, chúng đã mệt nhoài sau từng ấy những quang cảnh rực rỡ, và đường tàu cũng ko còn xa xôi bất tận nữa... Giovanni tình cờ tỉnh giấc, cậu bé thò đầu ra ngoài cửa sổ. “Ta đang ở đâu nhỉ ?” Trước mặt cậu chỉ có 1 màn đen thăm thẳm, vô cùng của khoảng không vũ trụ. Nhưng khi ngoái đầu nhìn lại phía sau, cậu hét lên.... “Campanella, dậy đi, đến đây xem này, đó có fải là dải Ngân hà ko nhỉ”.
The girl sit up and head to the window. Behind the train there was a tiny symbol of the grand universe, an art work with numberless stars and colors. “Yeah that’s it, we have passes through it, the magical worlds”. Then both of them looked at the front, a blue, familiar planet gradually coming behind the shadowy dew. “I will never forget this fantastic passage”. Whispered Campanella, “So do I, my friend”, Giovanni agreed. The blue planet become larger and larger, and the train kept passing.....
Cô bé ngồi dậy và bước đến bên khung cửa. Phía sau đoàn tàu là một biểu tượng thu nhỏ của vũ trụ bao la, một tác phẩm nghệ thuật với vô số các vì sao và màu sắc. “Đúng vậy, và chúng ta vừa đi xuyên qua nó, những thế giới kỳ diệu”. Rồi cả 2 đứa trẻ cùng nhìn về phía trước, 1 hành tinh xanh quen thuộc đang ẩn hiện sau làn sương mờ ảo. “Tớ sẽ ko bao giờ wên chuyến đi tuyệt vời này”. Campanella thì thầm, “Mình cũng vậy”, Giovanni đồng tình. Hành tinh xanh mỗi lúc một to dần, và đoàn tàu vẫn tiếp tục lăn bánh....
End of Part Two