Hai vì sao lạc
Đường vào sân bay TSN Saigon
Nhạc : Anh Việt Thu Đàm Vỉnh Hưng trình bày Thành Canard HócMôn thực hiện
Xin nhửng ai nhớ quê nhà tha thiết Cùng xem PPS tôi chia sẻ nổi niềm Không còn của riêng là tất cả Nổi nhớ quê nhà ở trong tim
Bạn có biết, chiều nay tôi đả về Mang trong lòng bóng Bạn ngày xưa Nhưng bây giờ vắng Bạn khi trở lại SàiGòn như lắng đọng một đêm mưa
Ra đi tóc hảy còn xanh Nay về tóc đả hoa râm tuổi già
Có nhửng người đi Nuốt câu thề không trở lại Có cái chẳng cần nhắc nửa Ba mươi năm rồi, còn tê dại chung quanh
Thơ tôi khiến bạn nhớ nhà Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương Nhớ mẹ một nắng hai sương Tháng ngày vất vả trông đường con đi
Dù đi khắp bốn bể ngàn phương Chốn củ xanh xanh bụi sắn nương Thuở ấy cùng nhau vun nghiệp lớn Sâu tình nặng nghỉa ấm đêm trường
Người về, giòng sông thương nhớ Để bến vắng con đò, buồn mong người, người hay chăng Người là vì sao nhỏ bé Ta mải ước cho lòng, làm bầu trời xanh xanh Người về, lòng ta thương nhớ Ta khẻ hỏi đưa người, hay thầm người đưa ta
Người về Người về đâu nhớ ta chăng Người ơi mổi lá thu rơi làm ta bâng khuâng
Như áng mây chiều lam trong sương Bước chân ai về, chừng thời gian ngưng trôi Nghe chăng thu ơi,
Bạn đang nghe : để lá rơi chi hoài Gợi lòng thương nhớ ai nhiều
HAI VÌ SAO LẠC Đàm Vỉnh Hưng trình bày
Nhửng bài thơ trong PPS này, tôi góp nhặt trên các Web Internet, của nhiều tác giả, để làm nền cho các Slide Show Xin các Bạn thông cảm
Thuở mình đi ngược gió Quê hương ở đằng sau Buồn mênh mông từ đó Len từng ngỏ lưu vong
Mừng nay lòng gặp lại Tình còn Nhạc và Thơ Đời long đong hồ hải Quê hương là bến bờ
Thôi anh về đi nhé Kẻo trể chuyến bay xa Kẻo lòng tôi rướm lệ Giửa tình khúc sơn hà
Nhớ lúc vẩy tay bên cánh sắt Tạm biệt mà chân chẳng muốn rời Tiếng thở dài vương lên ánh mắt Bóng đả xa hình, thương nhớ ai!
Có nhửng lúc ta mỏi mòn khắc khoải Hồn thẩn thờ lạc lỏng giửa trời phai Anh ở đâu trong cỏi đời đen bạc Để nơi đây ta thổn thức lạc loài
Tuổi già thương nhớ đồng quê Xuân về Tết đến lại về Quê Hương Xốn xang nhớ bóng người thương Dù đi muôn nẻo, vẩn vương Quê Mình
Tuổi già bổng nhớ chân quê Tháng năm kỷ niệm lùi về tuổi thơ Một đời lý tưởng ước mơ Thế gian đi khắp bây giờ về đây
Hóc Môn 17h00 ngày 30/04/2008