Anh trai Thứ hai, 08/09/2008 - 01:23:pm
15 năm trôi qua ...15 năm rồi em mới trở về thăm quê . Em trở về cũng để thăm anh . Em nghe mọi người kể về anh rất nhìu ,về cái tai nạn định mệnh đã làm anh , 1 thanh niên trẻ trung , trụ cột trong gia đình ,bỗng chốc vĩnh viễn gắn chặt đời mình trên chiếc xe lăn, 5 năm rồi dù cố gắng rất nhìu anh cũng không thể bước đi ..1 bước ,mọi sinh họat đều phải nhờ mọi người giúp đỡ
Nhìn anh , lòng em không khỏi xót xa . Anh trai em đây sao ? cuộc đời wả thật wá bất công với anh, 1 người hiền lành , chất phác như anh sao lại phải suốt đời gắn chặt đời mình bên chiếc xe lăn ? Đã hơn 1 lần anh tự tử vì cảm thấy mình bất lực , vì là gánh nặng cho gia đình . Sao anh lại như thế chứ ? anh có biết dì Năm đã khóc nhìu như thế nào không ?
Nhớ hồi nhỏ , lúc đó em chỉ 9 tuổi ,lần đầu về quê , em thích lắm . Anh và Út ,ngày nào cũng dắt em đi chơi , đi tắm suối , câu cá . Em nhỏ nhất ,lại là con gái nên anh và út thương như em gái . Giờ em quay trở lại , Út đã là 1 chàng thanh niên cao lớn ,còn anh ..đôi chân teo ngoắc lại , nhưng vẫn đó, trên gương mặt hiền hậu của anh,vẫn nụ cười thật tươi, thỉnh thỏang đôi mắt buồn nhìn xa xăm vào khỏang hư không
Em vốn hay mít ướt lắm ,nhưng trước khi gặp anh, em dặn lòng ko được khóc vì nếu em khóc , anh sẽ buồn thêm. Vì thế mà em đã cười thật nhìu , đã kể thật nhìu câu chuyện tiếu lâm để chọc anh cười . Chiều tối,ra về em còn ngóai đầu lại , trước khi em về ,mỗi ngày em sẽ qua chơi với anh , đẩy anh đi chơi hen
Cô bệnh,và thế là trưa hôm sau em trở về TP ngay ,chưa kịp chào anh 1 tiếng . Hãy luôn lạc wan lên anh nghen , và đừng để những nụ cười trên môi anh tắt đi, anh nhé !!! mỗi ngày ,mỗi ngày em sẽ cầu nguyện cho anh ...
Xe chạy băng băng trên đường, em thấy mắt mình cay cay , không phải em khóc đâu , là bụi bay vào mắt đấy thôi ..... Yêu thích| Gửi bạn bè| Báo xấu Lượt xem: 8| Yêu thích: 0| Bình luận: 0| Thể loại: Âm nhạc