HAPPINESS
# Page A: [Ngón tay thật đẹp…] - Cứ như vậy, trong bản phác thảo thiết kế tới, anh sẽ đưa em vài ý tưởng. - Em hiểu, thứ 2 tuần sau phải không?
# Page 1: [Kayano Tsugumi có dáng người cao, gầy, và những ngón tay rất đẹp] - Vậy, xin phép anh - Ừ, gặp lại em vào thứ 2 sau. Chúc may mắn! [Ngón tay cô ấy lúc nào cũng sơn màu be hoặc hồng Cô ấy cũng cư xử rất lịch thiệp] [Điều đó thu hút tôi trong buổi họp của công ty] - Akatsu! Mới đó là ai vậy?
# Page 2: - Đó là Kayano ở nhóm thiết kế Konishi Này, tôi rất thích bìa sách mới của Miyagi đấy. - Nhóm Konishi mà cũng có người đẹp vậy sao? - Tôi muốn thử dùng cái đang làm dở lần trước. - À, tôi cũng đang hỏi về việc đó đây. - Akatsu đang chú ý đến một cô gái kìa. Nhiều khi anh cứ để lộ hết cảm xúc ra… - Ý?! Không phải thế… Tôi chỉ thấy ngón tay cô ấy rất đẹp thôi… - Hả? Thế sao? Tôi cứ tưởng Akatsu thích người ngực nở và sexy mà? Cô ấy hoàn toàn không giống. - Phải rồi, ảnh nền của Akatsu là Kon Yuika mà. Ca sĩ, ngôi sao quảng cáo, bán quần áo cao cấp. - Ô? Cậu ta không còn là fan của Yuika nữa kìa.
- Tôi không có! Thật mà… - Yuika didn’t come here, but you entered her in the family registration, no? With that Duke vocalist?
# Page 3: - Choáng chưa! Cậu ta thay cả ảnh nền và nhạc chuông này! *Ngạc nhiên chưa!* *Hâm!* *Ngốc!* - Làm ơn để tôi yên đi! [Tôi vào làm nhà xuất bản SA trong tổ văn học chọn lọc được 3 năm rồi.] [Tôi yếu nhất lĩnh vực này, và bộc lộ rõ tính cách nhút nhát] - Không biết bao giờ mới có người tham gia đây…
# Page 4: - Lần mặc áo tắm cuối cùng của Kon Yuika… Phải mua mới được. Nhưng hy vọng sau khi cưới, cô ấy vẫn tiếp tục thế này. - Người này cũng đang xem Cô ấy vẫn thu hút nhiều, nhưng sẽ thôi sau khi… - Ý?! Gì thế này?! Thằng bé này đang xem tạp chí của đàn ông…
# Page 5: - Chắc là mới tiểu học thôi? Bé quá… Trẻ con ngày nay lạ thật. Đáng lo ngại… *Giật mình* - A… Yuika đẹp thật nhỉ? *Nhìn này, chú cũng thích!*
- Không. Chả có gì. - Thằng bé này… [Nhưng sao nó lại đi một mình lúc tối muộn thế này ở hàng bách hóa?] [Bố mẹ nó đâu?] - Yuuta, Xin lỗi đã để con đợi.
# Page 6: - A? Kayano? - Anh Akatsu! - Căn hộ đối diện đây là nhà của em. Em mới chuyển về đây được 3 tháng. - Ô? Nhà anh ở đằng kia. Căn hộ ngay bên đường. Anh ở đó hơn 2 năm rồi. - Wa… Tuyệt! Vậy chúng ta là hàng xóm rồi… - À, đây là con trai của em, Yuuta. Nó học lớp 2. - Yuuta, đây là chú Akatsu ở nhà xuất bản SA. Mẹ đang làm trợ lý cho chú ấy.
# Page 7: - Chào chú. - … Chào cháu. - Nhưng mà, anh ngạc nhiên thật đấy… Không nghĩ là ở tuổi này mà e đã có con rồi… - A, xin lỗi! Anh bất lịch sự quá, nói về chuyện tuổi tác của em… - Không sao. - Em sinh con sớm sau khi tốt nghiệp trung học, Rồi làm đám cưới. - Ra vậy. Bây giờ chồng em thế nào? - Anh ấy… không ở đây nữa. - A… Anh xin lỗi… - Không sao. Đừng lo chuyện đó.
# Page 8: - Vậy là em vừa làm việc vừa tự nuôi con… Chắc khổ lắm… - Cũng không có gì, Em còn có con nữa. - Yuuta là một đứa trẻ điềm đạm so với tuổi, nên nó cũng giúp em nhiều. - Điềm đạm… Mình không nghĩ thế. Cần đề phòng nó thì hơn! - A, chết! Em quên không mua muối! - Vậy anh sẽ đợi đây với Yuuta. Em cứ mua đi. - Xin lỗi. Đợi em chút nhé. [“Anh ấy không còn ở đây nữa.” nghĩa là Ly dị hoặc đã chết] - Hm… Yuuta, Bố cháu…
# Page 9: -Ừ Quả nhiên, nó không thèm nghe mình nói. - Bố chết rồi. Ông ấy thành một ngôi sao. - Vậy à… *Xin lỗi!* *Cám ơn anh!*
# Page 10: *Cô ấy còn trẻ quá…* *Đầu tiên là chồng mất…* *Rồi tự làm việc, một mình nuôi con,* *Không thể tưởng tượng nổi* *Hản phải vất vả lắm…*
# Page 11: - Kayano! - Chào anh, Lần trước gặp anh ngạc nhiên quá. - Ừ, lạ thật. - À, Nếu em có cần giúp gì thì anh sẽ làm hết sức có thể. - Nhà mình cũng ngay gần nhau Khi có việc gì cần của đàn ông thì cứ gọi anh, đừng ngại.
# Page 12: - Cảm ơn anh. - Bản thiết kế cho Miyagi thế nào? - Tốt, Thiết kế rất tuyệt… Rất đẹp và thu hút. - Đúng vậy, Nó cũng hợp với cả nội dung lẫn hình ảnh của sách. Vậy chúng ta đều nhất trí với bản thiết kế A. - Tốt quá Anh sẽ sớm gửi cái này cho Miyagi xem.
# Page 13: - Vâng tôi nghe… Miyagi? - Xin lỗi vì gọi cho anh vào ngày nghỉ Tôi muốn hỏi về bản thiết kế bìa sách Nó đã được in rồi à? - Vâng, xong hết rồi. Ngài thấy thế nào? Tôi mới sửa lại bản nháp thôi. - Tốt quá… Tôi muốn cậu sửa lại thành bản thiết kế B. *Bật dậy* - Ý?! - Xin lỗi, tôi cứ nghĩ là cũng được, Nhưng bây giờ thì lại muốn sửa lại bản thết kế. - Không… Nhưng nếu ngài muốn thay đổi tất cả thì hơi gấp rút quá…
# Page 14: - Vậy à… Tôi cứ thấy lo về bản nháp. Có lẽ là sau khi hoàn chỉnh thì bản thiết kế A cũng được… Tôi vẫn thấy bản B thì thích hợp hơn. - Nhưng thôi, không sao. Chắc không được đâu nhỉ? Xin lỗi vì đã làm phiền cậu. - Từ từ… Đợi đã! - Sửa thành bản thiết kế B? - Anh thành thật xin lỗi Anh biết là em rất bận, nhưng em có thể làm được không?
# Page 15: - Đây là quyển sách rất được mong đợi, Tác giả cũng không muốn có điều gì không vừa ý, Anh muốn làm ông ấy hài lòng. - Xin em… - Khi nào thì cần? -À Nếu được thì là thứ Hai… - Chắc là không kịp đâu đúng không? Em cũng vẫn còn đang bận nhiều chuyện khác… - Không, được mà. Em sẽ làm. - Em cũng giống anh, muốn làm cái gì đó để truyền đạt được ý tưởng của nhà văn.
# Page 16: - Thực sự là em cũng thích bản thiết kế B. -Ừ Cám ơn em nhiều! *Chờ đợi* *Chờ đợi* [Có lẽ mình nên mang theo ít bánh] [Nhưng chắc giờ này cô ấy đang làm việc ở công ty…] *Xông xáo* *Xông xáo*
# Page 17: -
Yuuta! Cháu đang đi đâu vậy? Đến nhà bạn. Mẹ cháu có nhà không? Mẹ đến công ty rồi, Có người gọi mẹ. Phải là chú không? - Ừ. - Ngay cả dù mẹ đã hứa đưa cháu đến công viên chơi hôm nay. - Chú xin lỗi! Nếu cháu muốn thì… - Không sao ạ, còn dịp khác mà. Nhất định mẹ sẽ đưa cháu đi. - Này, Thế cháu thích con gì? *Cá mập à?* - Chim cánh cụt!
# Page 18: - Chú biết không? Hay nhất là lúc người ta cho chúng ăn… Chúng bu lại kêu ‘Wa wa’ khi người chăm sóc đến. Người ta ném cá và chúng lao đến đớp nhanh như chớp. [Động tác chim cánh cụt] - Lần sau chú Akatsu cũng đến chứ? - Ừ… Chú sẽ đến. [Lạ thật. Cứ tưởng nó khó gần] [Nhưng nó thực sự rất đáng yêu.] *Gặp lại chú sau!* - Ơn chúa. - Thôi, đến Konishi làm việc thôi.
# Page 20: - Cảm ơn em nhiều lắm! Miyagi cũng rất hài lòng. Sách được in đúng hạn mà không sai sót gì cả. Khi nào hoàn thành bản in đầu tiên thì kiểm tra lại lần nữa nhé. - À, Để cảm ơn em Anh mời em đi ăn tối nhé? - Tuyệt vời! Cám ơn anh!
# Page 21: - Yuuta đâu em? - Em đưa nó đến nhà bạn chơi. Em hứa là sẽ đón nó trước 10h… - Anh hiểu Chúng ta sẽ đi trước lúc đó. - Lần trước thành thật xin lỗi em Là tại anh không chú ý đến ý kiến của tác giả. Đáng lẽ anh phải hỏi ông ấy trước. - Anh làm việc 3 năm rồi mà chả có kinh nghiệm gì cả… - Không phải đâu. - Anh Akatsu có thể vẽ dễ dàng vì anh hiểu được tác giả muốn nói gì. Có nhiều biên tập không hiểu được nhà văn, cũng không thể giải thích được điều họ muốn. - Họ cho là “Gì cũng được” thì sẽ có rất nhiều rắc rối bất cập. Anh Akatsu không phải là người như thế.
# Page 22: - Thế nên, Hãy tin vào bản thân mình. - Ừ… Cảm ơn em. - Rượu ngon thật. Em cũng thích rượu Sake nữa. - Vậy à Hãy dành thời gian mà đi uống. *Cứ tự nhiên!* - Ngón tay của em đẹp thật, Lúc nào cũng thế. - Ý? - Ngón tay dài và thon, Móng tay cũng rất được chăm chút.
# Page 22: - Ý?! Không thể nào, ngại quá… - Nó mòn đi rồi, cũng không nổi bật vì em chỉ sơn một lớp mỏng… Em chỉ thử một chút vì nó rất thu hút… - Được rồi mà. Không có gì. - Nhưng anh có vẻ hay chú ý đến Ngón tay… Người mê ngón tay chăng? - Không, không phải kiểu đó. Anh thường không để ý mấy chuyện như thế. Của em khá đặc biệt. - Ý? - À không, Không có gì đâu. - Em uống nhiều thật. - Ừ, Rượu rất ngon.
# Page 23: - Hôm nay anh mặc âu phục Mọi người ở công ty bảo anh trông rất khác lạ. Họ cứ làm ầm lên và gặng hỏi anh đi đâu, với ai… - Em có thể hiểu. Anh Akatsu rất dễ thương. Hơn nữa còn trông có vẻ đáng thương. - Á! Xin lỗi, em thật bất lịch sự quá… Chắc uống nhiều… - Thành thật xin lỗi, anh có giận không? - Không, anh chỉ hơi… *Đáng thương…* - Em xin lỗi… Thành thật xin lỗi anh *Thứ lỗi cho em…* - Hôn anh đi Anh tha thứ cho.
# Page 24: [Wa-----! Mình vừa nói gì thế này…] [Chắc uống nhiều quá rồi] [Dù cô ấy là nhân viên công ty thì cũng khó xử] [Nhanh lên, nói lại đi!] - Đùa thôi…
# Page 25: - Thứ lỗi cho em.
# Page 26: - Em đi lối này. Cảm ơn anh vì bữa tối. *Phải đi đón Yuuta* - Chúc ngủ ngon.
# Page 27: *Giật mình* - Sao ngồi đần ra thế? Bản fax tôi bảo đã có chưa? - A, rồi Ở trên bàn của Sakai… - Ý?! Xin lỗi, nó ở đây này… - Akatsu! Điện thoại đường dây thứ 2! Từ khu vực hành chính! - A, bản thống kê kho lưu trữ! Xin lỗi, tôi quên mất! - Akatsu sao thế? - Tôi không biết. *Lỗi lớn lỗi bé* *Thở dài*
# Page 28: - Xin lỗi Đã gọi em ra đây. - Không… -À Em xin lỗi Lần trước… Lúc đó em say quá… Hành động lung tung… Cho nên chuyện đó…
Làm ơn hãy quên đi Thành thật xin lỗi anh! - Anh không thể quên được!
# Page 29: - Anh cứ nghĩ mãi Về em và chuyện xảy ra tối qua - Thật sự, đến nỗi sáng nay anh không làm việc nổi. *Hắt xììì…* - Dưới này lạnh lắm, Anh muốn lên nhà em uống café không?
# Page 30: - Yuuta đâu? - Nó ngủ rồi. - Em đi pha café Anh ngồi đi. *Lật*
# Page 31: *Đây là Người chồng đã bỏ đi* - Ý? Mình biết gương mặt này… - Mình đã nhìn thấy nó rồi… Ở đâu nhỉ? Trông giống với ai đó… - Để anh đợi lâu. *Sập*
# Page 32: - Em cảm thấy rất vui. - Nhưng hiện tại, bây giờ em… - Em cố gắng hết sức cho Yuuta và cuộc sống của mình Vẫn chưa nghĩ đến điều gì xa hơn… - Xin lỗi.
# Page 33: [Tôi không thể không nghĩ đến người chồng cũ của cô ấy Thời gian họ bên nhau hẳn phải rất hạnh phúc.] [Cô ấy chắc rất buồn.] - A, Yuika Công ty đang xuất bản sách ảnh của cô ấy. *Yuika…* - A-----!!! *Giật mình*
# Page 34: - Mình nhớ ra rồi! Người đàn ông đó… Ca sĩ của Duke! Cậu ta tham gia vào gia đình của Yuika! [Yuika đã phá hoại 1 gia đình] [Người đã có vợ con] [Lúc trước đã có tin ngoại tình về vụ này]
# Page 35: - Lúc ấy Yuuta nhìn vào tạp chí áo tắm Là nó đang nhìn người đàn bà đã cướp bố nó khỏi mẹ nó… - Xin lỗi đã làm phiền Có Yuuta ở nhà không? - Yuuta! Cháu nói dối! Bố cháu vẫn còn sống.
# Page 36: - Ý… Sao chú biết? - Chú biết! - Cháu không nói dối, Ca sĩ nổi tiếng gọi là ngôi sao. - Phiền phúc quá! Chú đi mà nghe lời nói dối của mọi người! *Chạy* - Chồng em, Ca sĩ của nhóm Duke, Shou, Cậu ấy là Mutou Shouji phải không? - Anh xin lỗi, nhưng anh không thể quên được. Anh đã nhìn thấy bìa báo tuần trong phòng tài liệu.
# Page 32: - 2 người là bạn học cùng lớp, Khi biết mình có thai, em đã bỏ học và cưới cậu ta. Trước khi ban nhạc cậu ta nổi tiếng, em đã làm việc để lo cho gia đình trong suốt 8 năm. - Vậy mà, khi cậu ta bước vào giới Show Biz Cậu ta đã thay đổi… - Làm ơn… dừng lại!! - Có nói cũng vô ích Khi tình cảm con người ta đã thay đổi Em không thể ghét anh ấy vì chuyện đó. - Dù em không thể đi học ở trường nghệ thuật, nhưng em được làm công việc mình ưa thích. Khi em nhận đủ tiền trợ cấp và có nơi trông trẻ, em không có gì phải lo lắng về cuộc sống của mình cả. - Hơn nữa, Em còn có Yuuta, Không sao cả. - Nhưng em không tổn thương sao?!
# Page 33: - Hắn ta làm tổn thương em, Anh sẽ không tha thứ cho chuyện đó. - Chồng em đã bỏ đi rồi, Người tốt thật sự thì thật khó quên, Vậy nên em không chú ý đến ai khác cả. Có lẽ không ai được như cậu ta. - Có điều… - Bây giờ anh không quan tâm đến việc mình thua một người làm tổn thương em nữa. - Anh thích em.
# Page 34: - A, Xin lỗi anh. - Vâng? - Shouji?!