Ban Tin An Lac So 07-booklet

  • Uploaded by: CoVang
  • 0
  • 0
  • May 2020
  • PDF

This document was uploaded by user and they confirmed that they have the permission to share it. If you are author or own the copyright of this book, please report to us by using this DMCA report form. Report DMCA


Overview

Download & View Ban Tin An Lac So 07-booklet as PDF for free.

More details

  • Words: 11,985
  • Pages: 19
SỐ

07/09

Chánh kiến;Chánh tư duy;Chánh ngữ;Chánh nghiệp; Chánh mạng;Chánh tinh tấn;Chánh niệm;Chánh định Bát Chánh Đạo là tám con đường ngay thẳng, là phương tiện mầu nhiệm, đưa chúng sanh đến đời sống chí diệu

Laù thö noái keát Kính Thưa Quí Vị và Quí Đạo hữu. Mới đó mà đã giáp năm Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống THÍCH HUYỀN QUANG an tường thị tịch, Đại lễ Tiểu tường của NGÀI sẽ được long trọng tổ chức tại Chùa Điều Ngự vào lúc 11 giờ sáng ngày Chủ nhật 26 tháng 7 năm 2009, để cùng biết và chuẩn bị về tham dự đông đủ, lá thư nối kết kỳ này xin được chuyển đến Quí vị và Quí Đạo hữu : THÔNG BẠCH Về Đại lễ Tiểu Tường Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang Kính gởi : Chư Tôn đức Giáo phẩm Tăng Ni và quý Thiện tín Cư sỹ Phật tử Thưa chư liệt vị, Đức cố Đệ Tứ Tăng Thống thượng Huyền hạ Quang, nhà lãnh đạo kiệt xuất của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, bậc Thầy khả kính của nhiều thế hệ Tăng ni Phật tử, một biểu tượng ngời sáng trong công cuộc vận động cho tự do, dân chủ và nhân quyền Việt Nam đã an tường thị tịch cách đây một năm tại Tu viện Nguyên Thiều, Bình Định. Dù báo thân của Ngài không còn nữa, nhưng đạo hạnh siêu phàm bạc tục của Ngài vẫn trải dài qua năm tháng và trở thành biểu tượng huy hoàng trong dòng lịch sử truyền bá chánh pháp, đặc biệt trước hiện tình đen tối trong cơn 2/Pháp nạn và Quốc nạn ngày nay. Để tưởng niệm công hạnh sâu dày của bậc xuất trần thượng sỹ, thạc đức cao Tăng, Văn Phòng II Viện Hoá Đạo và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Tại Hoa Kỳ sẽ long trọng cử hành Lễ Tiểu Tường đức cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang lúc 11 sáng Chủ Nhật, ngày 26 tháng 7 năm 2009 tại Chùa Điều Ngự 14472 Chestnut St. Westminster, CA 92683. ÑT: 714-890-9513

Julie Nguyen Thanh Tuoc

An Laïc 2

Thay mặt Văn Phòng II Viện Hoá Đạo và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Tại Hoa Kỳ, chúng tôi thành tâm cung thỉnh chư Tôn đức giáo phẩm và kính mời quý Thiện hữu tri thức, đồng bào, Phật tử hoan hỷ quang lâm đến chùa Điều Ngự tham dự Lễ Tiểu Tường của đức cố Đệ Tứ Tăng Thống. Ngoài ra, xin quý Tự viện và các đơn vị của Giáo hội trên khắp năm châu tùy theo hoàn cảnh tổ chức thật trang nghiêm Lễ Tiểu Tường đức cố Đệ Tứ Tăng Thống, đồng thời nhắc nhở đến hành trạng siêu việt của Ngài nhằm nêu gương cho đàn hậu tấn tiếp tục nỗ lực vận động phục hoạt Gíao hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất để đền đáp trong muôn một công ơn giáo dưỡng thâm trọng của Ngài qua suốt cuộc đời phụng hiến cho đạo pháp, dân tộc và nhân sinh. Trân trọng, Westminster, ngày 25 tháng 6 năm 2009 Phó Tăng Thống kiêm Chủ Tịch VPIIVHĐ (ấn ký) Sa Môn Thích Hộ Giác

An Laïc 3

THÀNH TÂM TƯỞNG NHỚ VÀ CỮ HÀNH TRỌNG THỂ LỄ TIỂU TƯỜNG ĐỨC CỐ ĐỆ TỨ TĂNG THỐNG THÍCH HUYỀN QUANG VÀO NGÀY CHỦ NHẬT 26.7.2009 tại CHÙA ĐIỀU NGỰ ĐỨC TĂNG THỐNG THÍCH HUYỀN QUANG BÁO THÂN THỊ TỊCH MÀ TÂM HẠNH BỒ TÁT VẪN CÒN ĐÂY Lý Đại Nguyên Dù báo thân của Đức Tăng Thống Thích Huyền Quang đã an nhiên thị tịch vào lúc 13 giờ ngày 05/07/2008 tại tu viện Nguyên Thiều – Bình Định. Nhưng Tâm Hạnh Bồ Tát của Ngài vẫn còn đây. Còn trong mỗi chúng ta, những người quyết đấu tranh cho tự do tôn giáo, nhân quyền, dân chủ, và sự nghiệp giành độc lập cho Việt nam. Còn trong tâm tư tình cảm của Tăng, Ni, Cư Sĩ Phật Giáo Việt nam. Còn trong sự kính trọng của những người hiểu biết trên thế giới, đã cảm thông với hoàn cảnh bị đầy đọa khắc nghiệt của Ngài dưới chế độ Việt cộng. Còn đối với Việt cộng và bọn tay sai, vì ảnh hưởng của Ngài vẫn là mối đe dọa cho quyền vị gian tà của họ, nên họ âm mưu giành làm tang lễ cho Ngài, với hy vọng hão huyền là muốn chôn luôn tinh thần vô úy, đấu tranh bất khuất của Ngài theo với báo thân giả tạm nơi Ngài. Nhưng tâm hạnh của Ngài đã là Tâm Hạnh Bồ Tát, sẽ mãi mãi vẫn còn đây Ngài là tấm gương “Đấu tranh kiên cường mà không thù hận.” Dù đối với thế lực vô minh độc ác tàn nhẫn nhất thế giới là Cộng Sản Việt Nam thì Ngài cũng chỉ xem đó như một con bệnh nguy hiểm cần phải thuốc thang đối trị. Ngài là người tù của Việtcộng, ngay trong thời kháng chiến chống Thực Dân Pháp. Rồi sau khi Việt cộng chiếm miền Nam, Ngài trở thành “người tù không án” cho tới hơi thở cuối cùng. Cũng như bao nhiêu thanh niên yêu nước, khi chưa biết cộng sản là bọn đã cướp danh nghĩa “giành độc lập dân tộc” để lãnh đạo cuộc kháng chiến của toàn dân, Ngài Huyền Quang đã tham gia kháng chiến tại Liên Khu 5, với chức Phó Chủ Tịch, kiêm Tổng Thư Ký Phật Giáo Cứu Quốc Liên Khu. Đầu năm 1951, bọn Việt Minh chuẩn bị hiện nguyên hình cộng sản. Ủy Ban Kháng Chiến Liên Khu, tuyên bố: “Sinh hoạt Phật Giáo phải theo mô thức Hội Đoàn.” Ngài lên tiếng phản đối rằng: “Phật Giáo chúng tôi là xem như hội đoàn.” Ngài liền bị bắt giam 4 năm, chỉ được thả ra một tháng trước ngày đình chiến 20/07/1954. Trong cuộc Vận Động Bình Đẳng Tôn Giáo 1963, Phật Giáo đòi chính quyền VNCH xóa bỏ Dụ số 10, vốn là sản phẩm của thời Pháp thuộc, Phật Giáo bị liệt vào quy chế Hiệp Hội. Ngài Huyền Quang giữ chức Tổng Thư Ký kiêm Trưởng Khối Soạn Thảo Tài Liệu Đấu Tranh của Ủy Ban Liên Phái. Đêm 20/08/63, Ngài cùng hàng ngàn Tăng, Ni bị bắt. Sau chính biến 01/11/63, mới được tự do. Dụ số 10 bị bãi bỏ. Năm 1964, Giáo Hội

An Laïc 4

Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất chính thức ra mắt, trở thành một Tôn Giáo Dân Lập, với đầy đủ tính cách pháp nhân. Trong Đại Hội Phật Giáo toàn quốc đầu tiên, được tổ chức tại Sàigòn từ 31/12/63 đến 04/01/1964, Ngài được cung thỉnh giữ chức Tổng Thư Ký Viện Hóa Đạo kiêm Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Cư Sĩ, cho đến Đại Hội kỳ 6, ngày 27/12/74, Ngài được cung thỉnh giữ chức Phó Viện Trưởng Viện Hóa Đạo và Ngài Thích Quảng Độ giữ chức Tổng Thư Ký VHĐ.Từ sau 1975, Việt cộng chiếm được Miền Nam, với chủ trương tiêu diệt các tôn giáo. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất cùng chung số phận. Tất cả các cơ sở của Giáo Hội, như chùa viện, trường học, cơ sở văn hóa, từ thiện đều bị tịch thu. Tăng, Ni bị khủng bố, bắt hoàn tục, khiến cho 12 Tăng, Ni phải tự thiêu tập thể tại Thiền Viện Dược Sư ở Cần Thơ vào ngày 02/11/75. Hai Ngài Huyền Quang, Quảng Độ cùng chư tôn đức Tăng, Ni, Phật Tử phát động phong trào đòi hỏi nhà nước Việt cộng phải hoàn trả những tài sản tịch thu của Giáo Hội. Cuộc đấu tranh bị đàn áp. Ngày 06/04/1977, Ngài cùng với Ngài Thích Thiện Minh cố vấn Chỉ Đạo VHĐ, Ngài Quảng Độ và một số Tổng Vụ Trưởng khác, bị Việt công bắt giam 18 tháng tù. Năm 1981, Việt cộng thành lập Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam trực thuộc Mặt Trận Tổ Quốc của Cộng Đảng. Ngày 25/02/82, Ngài bị bắt trục xuất khỏi Sàigòn đem về quản chế tại chùa Phước Hội tỉnh Quảng Ngãi. Còn Ngài Quảng Độ bị đem về quản chế tại quê hương Thái Bình. Việt cộng coi như đã xóa sổ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất dân lập, chỉ còn giữ lại một cái vỏ Phật Giáo là Giáo Hôị Phật Giáo Việt Nam đảng lập, để làm công cụ toàn trị. Nhưng thật bất ngờ đối với Vìệt cộng, từ trong nước, Hòa Thượng Thích Đôn Hậu, Chánh Thư Ký xử lý Viện Tăng Tống, gửi một bức Tâm Thư đề ngày 10/09/91, tiếp đó là Thông Điệp ngày 31/10/1991, kêu gọi chư Tôn Đức và Phật Tử Hải Ngoại cùng chung sức Phục Hoạt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Ngày 23/04/1992, Hòa Thượng Thích Đôn Hậu viên tịch tại chùa Thiên Mụ Huế. Ngài Huyền Quang từ chốn lưu đầy Quảng Ngãi, xin đi dự đám tang, nhưng bị từ chối. Ngài tuyên bố: “Nếu chính quyền Quảng Ngãi ngăn cấm tôi ra Huế dự tang lễ, tôi sẽ tuyệt thực vô thời hạn và sẵn sàng cúng dường thân này lên chư Phật…” Với quyết tâm thành sức mạnh vô biên, Việt cộng đành phải để Ngài đi. Trong lễ tang, Ngài quỳ nhận di chúc của Cố Đại Lão Thích Đôn Hậu, cung thỉnh Ngài giữ chức vụ Xử Lý Hội Đồng Lưỡng Viện, kiêm Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, để hướng dẫn việc đòi hỏi phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý cho Giáo Hội. Đến nay, khi Ngài viên tịch, tuy quyền sinh hoạt pháp lý của Giáo Hội chưa được trả lại. Nhưng với bao nhiêu hy sinh gian khó của hàng Giáo Phẩm và Phật Tử Việt nam trong và ngoài nước, thì thực tế Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đã chủ động phục hoạt, được toàn dân và toàn thế giới công nhận, không có một thế lực vô minh nào có thể huỷ diệt nổi nữa. Đến đây, có thể trả lời với dư luận rằng: Tất cả những âm mưu đen tối từ trước tới nay, nhằm quy kết cho các nhà lãnh đạo Phật Giáo đấu tranh vì Dân Tộc và Dân Chủ ở Việt nam là cộng sản, đều là do quỷ kế của các thế lực phản Dân Tộc, tay sai ngoại bang và cộng sản. Vì nếu các lãnh tụ Phật Giáo thực sự là cộng sản, hay tay sai Việt cộng thì làm gì Việt cộng phaûi đẻ ra cái gọi là Giáo Hội Phật Giáo quốc doanh, để rồi đẩy Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vào thế đối đầu nguy hiểm cho Việt coäng như hiện nay. Còn dư luận đười ươi cứ cho rằng, Đức Tăng Thống Thích Huyền Quang là người có khuynh hướng muốn hòa hợp Phật Giáo trong nước là môt sai lầm ngây thơ vô số tội. Ngay thời kháng chiến, Ngài đã phản đối việc coi Giáo Hội là một Hội Đoàn. An Laïc 5

Chính vì vậy mà năm 1981, Ngài và Ngài Quảng Độ đã quyết liệt chống lại việc đặt Giáo Hội trong Mặt Trận Tổ Quốc. Vậy, khi Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam còn bị nằm trong Mặt Trận Tổ Quốc để làm công cụ cho Cộng Đảng, mà bảo các Ngài phải hòa hợp với thứ giáo hội đó là điều không tưởng. Chính các Ngài và cuộc Đấu Tranh Tự Do Tôn Giáo của GHPGVNTN đang buộc Việt cộng phải dễ dãi với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam của chính họ, và các Tôn Giáo khác tại Việtnam. Đâu có phải Ngài Huyền Quang, Quảng Độ và GHPGVNTN chỉ tranh đấu cho tự do phục hoạt của tôn giáo mình, mà đang buộc Việt cộng vào thế phải Dân Chủ Hóa chế độ, đúng với tâm nguyện của Đức Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và toàn dân hằng theo đuổi. Lý Đại Nguyên

THƠ : NHỚ THẦY Hôm nay Tiểu Tường của Thầy Lòng con tưởng nhớ những ngày đã qua Nhớ Thầy từ buổi xuất gia Đến ngày liễu Đạo biết là bao nhiêu Gian nan cực khổ trăm chiều Vào tù ra khám chịu nhiều đắng cay Xem qua Tiểu sử của Thầy Bao nhiêu công đức mấy ai sánh cùng Một lòng son sắt thủy chung Bao nhiêu khuyến dụ vẫn không đổi dời Vì Đạo Pháp-Vì tình Người Thái sơn đứng vững sáng ngời Đạo Tâm Theo Thầy con quyết một lòng Bền gan son sắt một đường quyết đi. Nguyễn Ninh Thuận Trước tình thế hiện tại của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất người Quốc Gia chân chính ủng hộ ai? Kể từ sau Giáo Chỉ số 9 ra đời cách đây gần 2 năm ,hiện tượng phân hoá trong hàng ngủ Quốc Gia (trong và ngoài nước) đã xảy ra.Chúng ta thử phân tích nguyên do,chọn lựa thái độ và hành sử ra sao? Phần tiền đề đưa ra ,có người vội vàng phản đối .Nói như thế là buộc tội Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất , đổ trách nhiệm cho nhị vị đại lảo hoà thương khả kính Thích Huyền Quang (đã hoá vảng) và Thích Quảng Độ sao?Xin trả An Laïc 6

lời ngay :vấn đề không phải vậy.Sự phân hoá ,chia rẻ bên trong GHPGVNTN đã có từ lâu (theo chính sách gây chia rẻ các tôn giáo của Cộng sản để dể cai trị) không đợi đến khi có Giáo Chỉ số 9 mới có.Một số là dạng đặc công đã được CSVN cài vào dòng người tỵ nạn Cộng Sản năm 1975 (gọi là lặn sâu ,trèo cao)nghiả là dấu lý lịch bản thân ,leo lên các chức vụ cao và trà trộn trong các tôn giáo hải ngoại, đồng thời một số tên đặc công mai danh ẩn tích úng cử vào các chức vụ Cộng Đồng để rồi làm lợi cho CS! Bài viết với chủ đề giới hạn là :Người Quốc Gia chân chính (trong và ngoài nước) trước thực tề xảy ra chọn lựa thái độ nào? ủng hộ GH nào?và hành sử ra sao trước diển biến quan trọng nầy ? I. Sau đây là một số minh xác trước khi đi vào phân tích vấn đề cần giải quyết:

1-Đối với các tôn giáo (trong và ngoài nước) người QGCC không có ủng hộ nhân vật nào mà phải nói là chúng ta chỉ ủng hộ GH nào đi đúng đường lối Quốc Gia Dân Tộc và sự ủng hộ đó còn tiếp tục khi GH đó còn phục vụ cho quyền lơị thiết thực của Dân Tộc Việt Nam .Sự ủng hộ một GH nào (trong tất cả các tôn giáo tại Việt Nam như Hoà Hảo,Công Giáo,Tin Lành v.v...)không liên quan đến cá nhân lãnh đạo GH đó mà chính là Đường Lối của GH đó. 2-Có người nói chúng ta ủng hộ Hoà Thượng Thích Quảng Độ vì ngài là bậc đại dũng dám đứng lên chống lại bạo quyền. Đúng một phần. Đúng là chúng ta ủng hộ GHPGVNTN là một giáo hội có một quá trình gần hai ngàn năm qua đi theo vận mệnh Đất Nước,phục vụ cho Dân Tộc và ngày nay GH đó đang được lãnh đạo bởi vị cao tăng khả kính Thích Quảng Độ.Không phải vì chúng ta ủng hộ HT Thich Quảng Độ rồi chúng ta mới ủng hộ Giáo Hội .Thái độ đó cũng giống như một Phật Tử đi chùa không phải vì chùa đó có ông sư giảng kinh tài giỏi mà là vì cảm ngộ trước giáo lý Nhân Ái,Cứu Độ chúng sanh của đức Phật. 3-Lập luận của một số người chống đối ,ly khai (thuộc nhóm Già Lam,Về Nguồn)sở dỉ họ không theo GHPGVNTN là vì có ông Võ Văn Ái(mà họ cho là lạm quyền,bất tài,gây chia rẻ).Chúng ta người QGCC ,ủng hộ GHPGVNTN không nhất thiết là do sự có mặt hay không có mặt của ông Võ Văn Ái.Nhóm ly khai phải đưa ra một nhân vật tế thần để có lý do ly khai GH,giả dụ GH có chọn một vị phát ngôn nhân khác thì họ có trở về với GH hay là vẫn tiếp tục chống GH . Dĩ nhiên là họ sẽ tiếp tục chống theo chỉ đạo của một thế lực bên ngoài GH. Tôi xin đoan quyết như vậy. 4-Lập luận của nhóm ly khai cho rằng: họ vẫn trung thành với GH nhưng sở dĩ họ chống GH là vì ông sư A,B,C (thiếu đạo đức,thiếu thâm niên). Đừng nên nghe lập luận đó vì dù GH có thay một chục vị lãnh đạo GH khác tại quốc nội hay hải ngoại họ vẫn tiép tục chống GH (vì họ chống với mục đích khác với lời họ nói)họ vẫn tiếp tục chống GH cho đến khi nào đảng CS không còn run sợ bị giải thể bởi một giáo hội chân chính. 5-Rồi lại có một số vị tăng ni "đạo cao,đức trọng" trong nhóm ly khai cho rằng HT Thích Quảng Độ đã quá già,lẩm cẩm phải thay bằng chính họ thì mới được!!! Xin thưa đừng nghe lập luận đó,trong khi nhị vị đại lảo Hòa Thượng Thích Huyền Quang,Thích Quảng Độ thân cô ,thế cô đứng lên chống bạo quyền đày ải dân mình,bán đứng đất nước mình suốt 30 chục năm qua thì họ ở đâu? Họ có dám về VN phụ lực với đồng đạo đang bị nguy khốn hay không?Sự tranh đấu dũng cảm đó không phải chỉ có nhị vị đại lảo An Laïc 7

hoà thương hứng chịu mà phải nói trên toàn cỏi Việt Nam hàng trăm ngôi chùa,hàng ngàn vị sư trung thành với GH chính thống đã phải "đứng mủi chịu sào" trước sự đàn áp dã man của CS thì các vị ly khai đã làm những gì?Ngay cả một lời ủng hộ cũng không dám thốt ra!!!Hay là họ chỉ núp bóng GH để vơ vét tiền của bá tánh cho cái túi tham không đáy của mình bỏ mặc dân tình,phật tử đang rên siết. 8/ ít ra họ phải chứng minh đã làm gì trước Quốc nạn của Dân Tộc va trước giáo nạn của GH .Không,họ không làm gì cả ,chẳng có ủng hộ vật chất lẩn tinh thần cho GH mà chỉ có phá rối ,lũng đoạn GH. Vì lẻ đó mới có Giáo Chỉ số 9 ra đời tuy đau xót mà cần phải có để cứu con thuyền GH đang bị lâm nguy. 6-Các vị trong nhóm ly khai muốn được sự tín nhiệm ,tin tuởng của đồng bào Hải Ngoại xin chứng minh bằng việc làm cụ thể để bão vệ GH trong suốt 34 năm qua quý vị đã làm những gì hơn là cứ ngồi đó ra sức chê trách người nầy ,người nọ trong khi bản thân mình lem nhem ,thiếu đạo đức nhưng chưa bị phanh phui ra ánh sáng vì sự ái ngại của đồng bào Phật Tử không muốn để cho CS lợi dụng gây chia rẻ thêm trong GH.(Hồ sơ lịch sử đánh phá quốc gia trước 1975,hồ sơ tòa án hải ngoại,hồ sơ khiếu nại phật tử bị lạm dụng của các vị vẫn còn nguyên vẹn,chưa thể xoá đi ngay đâu ,sẽ được công bố khi cần thiết). Thủ đoạn của nhóm ly khai ngày càng tinh vi để đánh phá GH , đánh phá Cộng Đồng: Đì đâu họ cũng mang theo Cờ Vàng VNCH (nhưng trong thâm tâm họ chống) đi đâu cũng kéo theo các vị trong Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt để làm bình phong để khỏi bị phản đối( chỉ có những vị bị lợi dụng,bị ràng buộc tình thầy trò,bị ràng buộc bởi cảm tình riêng,kể cả 1 số có ý đồ riêng)Họ cũng miệng hô ủng hộ chính nghĩa Quốc Gia nhưng bên trong cả một bồ dao găm.Khi Giáo Chỉ só 9 vừa ban hành một số tăng ni đã tách ly ,lập GH mới,danh xưng mới nhưng chỉ hơn 1 tuần sau họ vội vàng trở về với danh xưng củ là GHPGVNTN (tiếm danh GH chính thống)vì họ biết là tách rời GH chính thống họ sẽ không còn được đồng bào Hải Ngoại ủng hộ từ vật chất lẫn tinh thần!!! II. Trước những sự kiện vừa nêu ,người QGCC phải làm gì: 1-Ngồi xem hai phe của Giáo Hội chống nhau ,bên nào thắng thì ta theo!Theo kiểu "Toạ sơn quan hổ đấu".Chỉ những người không có trách nhiệm gì trước sự tồn vong của Giáo Hội ,không còn tha thiết gì đến tiền đồ Dân Tộc thì mới nghĩ như vậy,nói như vậy. Chủ trương thâm độc của CSVN hiện nay là dùng Phật Giáo đánh Phật Giáo,Công Giáo đánh Công Giáo,v.v... để chúng không bị lên án mà kết quả thì lại lợi cả đôi đàng.Tiêu diệt được hết cả 2 phe,tiêu diệt tất cả các tôn giáo cũng là điều mà CS hằng mong muốn. 2-Không nên đem chính trị vào tôn giáo. Đó là lập luận ru ngủ hiện nay của nhóm ly khai,kêu gọi đồng bào phật tử đừng noí chuyện chính trị trong nhà chùa. Đúng một phần,mà sai nhiều phần. Không thiết lập đảng phái trong chùa,không hoạt động đảng phái trong chùa vì là nơi tôn nghiêm. Đúng. Nhưng bỏ mặc Giáo Hội, bỏ mặc đồng đạo,bỏ mặc phật tử sống chết ra sao ,bỏ mặc an nguy quốc gia Việt Nam không hề,không cần biết đến đó là thái độ cầu an,"qua cầu rút ván" của một thiểu số tỵ nạn vội quên căn cước tỵ nạn chính trị ,sau khi no cơm ấm áo bỏ mặc đồng bào đau khổ nơi quê nhà,vui chơi phè phởn,kinh doanh không cần ranh giới,viết văn ,viết nhạc hàng hai ,ai mua cũng bán kể cả bán rẻ lương tâm. 3-Chuyện chia rẻ hiện nay là chuyện nội bộ của GIÁO Hội Phật Giáo không nên xen vào! Làm sao có thể khoanh tay mà nhìn ,bàng quan như người đi đường thấy kẻ xấu hãm hiếp phụ nữ mà không kêu cứu hay tiếp tay cứu giúp nạn nhân.Thái độ đó không phải của người Quốc Gia Chân Chính.Bằng mọi cách,miển sao không gây đau thương thêm,kêu gọi những kẻ lầm đường lạc lối trở về với GHPGVNTN ,bão vệ cho những thành viên của Giáo Hội trong và ngoài nước. Dứt khoát không tiếp tay với nhóm ky khai , đào sâu thêm vết thương lòng trong Giáo Hội. Vạch rỏ cho đồng đạo những thủ đoạn âm mưu nham hiểm của bạo quyền đó là "dù xây chín bậc phù đồ ,không bằng làm phúc cứu cho một người" mà rỏ ràng cứu đây là cứu cả Giáo Hội ,cứu cả các tôn giáo bị bách hại ,cứu cả Dân Tộc trước hiểm hoạ xâm lăng của Tàu Cộng. An Laïc 8

Giải quyết việc hậu Giáo Chỉ số 9 chỉ là việc nhỏ,giải quyết chuyện khiếu kiện của dân nơi quê nhà là chuyện cứu giúp một nhóm người ,giải quyết các thiên tai bảo lụt là chuyện giúp đở nhân đạo nhất thời nhưng đừng quên là đồng thời và quan trọng hơn cả là giải quyết Quốc Nạn tức là Giải Thể chế độ Cộng Sản thì các tai ương Dân Tộc sẽ tiêu tan không còn tái phát .Những tệ nạn xã hội,bất công ,cướp đất của dân,gây chia rẻ các tôn giáo ,dâng đất dâng biển cho ngoại bang v.v.... sẽ không còn tái phát vì chúng ta đã trị bệnh tận gốc rể. Người viết mong mỏi là sẽ được đông đảo đồng bào Quốc Nội cũng như Hải Ngoại suy ngẫm ,nhất là đồng bào Tỵ Nạn Cộng sản ,các nhà tranh đấu cho Tự Do Dân Chủ để cùng tìm biện pháp khả thi ngỏ hầu cứu nguy Đất Nước và giải phóng Dân Tộc khỏi tai hoạ Cộng sản , một tai họa được coi là nặng nề nhất trong suốt chiều dài lịch sử 4000 năm dựng nước của Tổ Tiên. Long Điền ngày 8.6.2009

THƠ

An Laïc 9

TẠI SAO TÔI ỦNG HỘ LỜI KÊU GỌI CỦA HÒA THƯỢNG THÍCH QUẢNG ĐỘ ? Hoàng Đạo Thế Kiệt Ngày 29-3-2009 Hòa thượng Thích Quảng Độ đã đưa ra Lời Kêu Gọi “Bất tuân Dân sự / Biểu tình tại gia” để hô hào đồng bào gây áp lực đòi Việt cộng phải ngưng cho Trung cộng khai thác quặng nhôm trên Cao Nguyên Trung Việt. Lời Kêu Gọi đã gây ra một cuộc tranh cãi sôi nổi suốt mấy tuần qua tại hải ngọai. Có người bênh, kẻ chống. Có bài viết đứng đắn, có lý luận. Có bài viết dông dài, chửi bới bẩn thỉu. Mặc dầu chỉ có dăm bẩy người chống đối so với hàng mấy trăm đòan thể cùng mấy ngàn cá nhân ủng hộ Lời Kêu Gọi nhưng thiết nghĩ trong thời đại tin học và trong cuộc tranh đấu giành tự do dân chủ của dân ta, tuyên truyền chính trị là một lợi khí quyết định, nên các tổ chức và cá nhân liên hệ không nên coi thường mà cần tìm cách giải tỏa những ngụy luận thọat nghe có vẻ hợp lý nhưng xét kỹ thì rất nguy hại. Rất tiếc cho đến nay dường như chưa có ai minh danh làm việc đó, tuy đã có nhiều người khác lên tiếng phản bác. Bài viết này không nhằm tranh cãi với ai (nên sẽ không nêu tên ai, dù phải có ít nhiều trích dẫn) mà chỉ để nói lên các lý lẽ tại sao người viết đã ủng hộ Lời Kêu Gọi nói trên, đồng thời cũng để góp phần soi sáng thêm vấn đề, để những ai thực tâm chống cộng mà vì nhẹ dạ, ít thì giờ tìm hiểu, nên có thể bị những suy diễn sai lạc làm cho hoang mang, có thêm dữ kiện để nhận định. Để bắt đầu, trước hết chúng tôi xin nói sơ qua về Lời Kêu Gọi. Lời Kêu Gọi được Hòa thượng Thích Quảng Độ, Quyền Viện Trưởng Viện Tăng Thống GHPGVNTN đưa ra để kêu gọi đồng bào tham gia vào một chiến dịch “bất tuân dân sự”, mà chủ điểm là cuộc “biểu tình tại gia”. Mục đích của Lời Kêu Gọi là để tẩy chay các sinh họat thừơng nhật trong 1 tháng để gây áp lực đòi bạo quyền VC phải ngưng cho Trung cộng đem người vào Cao nguyên Trung Việt khai thác các mỏ quặng nhôm. Vì đây là một dự án bị mọi giới, từ các nhà khoa học đến các nhà văn hóa, chính trị, cựu quân nhân… coi là vô cùng tai hai, nhất là về các mặt môi sinh, văn hóa, quân sự, nhưng đã bị VC bí mật giao dịch và độc đóan quyết định cho Trung cộng vào khai thác mà không bàn với ai, không cho ai biết, nên đã gây phẫn nộ lớn lao cho tòan dân. Cho nên mọi tầng lớp dân chúng đã hầu như đồng lọat lên tiếng phản đối mạnh mẽ, làm cho Vc phải bối rối tìm cách chống đỡ. Có 3 điểm quan trọng nhất đã gây ra tranh luận gay gắt nhất và bị phỉ báng nặng nề nhất, phỉ bang cả Lời Kêu Gọi lẫn cả người đưa ra Lời Kêu Gọi. Người viết sẽ chỉ đề cập đến mấy điểm chính đó, bỏ qua những chi tiết rườm rà để khỏi làm mất thì giờ của người đọc. Điểm thứ nhất: Đại hội đại biểu trong ngoài nước Đại hội này được nêu lên trong yêu sách thứ 3 của Lời Kêu Gọi, nguyên văn như sau: “Yêu cầu Nhà cầm quyền Việt Nam khẩn cấp triệu tập một Ðại hội đại biểu toàn dân bao gồm các nhà khoa học, các chuyên gia kinh tế, kỹ thuật cơ khí luyện kim, các chiến lược gia quân sự cùng đại biểu các thành phần dân tộc bất phân chính kiến, tôn giáo trong và ngoài nước để cùng nhau thống nhất ý kiến chận đứng việc khai thác bô-xít ở Tây nguyên". Lý do chống đối (trích nguyên văn 1 email): “Văn bản Lời Kêu Gọi là một trò điếm đàng, lưu manh, một cái bẫy rập của bọn giặc giăng ra để đánh lừa toàn dân trong và ngoài nước”, và: “Mục tiêu chính mà bọn việt gian cộng sản nhắm tới là triệu tập một "Hội Nghị Ziên Hồng", nhằm thâu tóm toàn bộ cộng đồng người Việt tại hải ngoại! Mục tiêu này được diễn tả qua Yêu Sách số 3 của hòa thượng Quảng Ðộ…” Nhóm chữ "trong và ngoài nước": ý muốn nói đại biểu đủ mọi thành phần ở hải ngoại hãy về quỳ mọp dưới chân đảng cướp việt gian cộng sản để đầu hàng, để xin được gặm những khúc xương! Ðối tượng chính của bọn giặc là cộng đồng người Việt tại hải ngoại vì đó là cái mỏ đô la vô tận! Những thành phần trong nước chỉ là mục tiêu phụ..” (hết trích). Lý do ủng hộ. Người viết ủng hộ Lời Kêu Gọi vì 2 lý do chính sau đây: 1/ Lý do thứ nhất. Ai cũng biết, cả những người tranh đấu cho tự do dân chủ ở trong nước lẫn bạo quyền Vc đều cố vận động để được sự ủng hộ của khối người Việt tỵ nạn hải ngọai. An Laïc 10

VC thì từ lâu đã ra sức dùng mọi thủ đọan để nắm lấy khối này hầu khai thác tiền bạc, chất xám, và để triệt tiêu nốt mầm mống chống cộng cuối cùng. Đó chính là chính sách dùng chiêu bài kêu gọi ‘xóa bỏ hận thù để về xây dựng đất nước xã hội chủ nghĩa’ của chúng. Còn các thành phần tranh đấu cho tự do dân chủ thì cũng luôn luôn kêu gọi người Việt hải ngọai ủng hộ để có thêm sức mạnh trong công cuộc tranh đấu giành lại tự do từ tay bạo quyền, như bấy lâu vẫn làm. Như thế, tuy 2 bên cộng sản và Quốc gia cùng vận động để giành sự hậu thuẫn của khối tỵ nạn, cuộc vận động của các thành phần tranh đấu cho tự do hòan tòan có chính nghĩa, chúng ta phải ủng hộ. Còn cuộc vận của bạo quyền và tay sai, dụ ta về ‘quỳ mọp’ dưới chân chúng để hòa hợp hòa giải với chúng là phi nghĩa, chúng ta chống đến cùng. Đây là điều hiển nhiên không thể chối cãi được. Điều này có nghĩa là sự hợp tác trong ngòai tự nó không phải là điều tốt hay xấu mà còn tùy thuộc ở thành phần chủ xướng và ở mục đích nhằm tới. Không thể cứ thấy kêu gọi hợp tác trong / ngòai là tức thì lên án là phi nghĩa, phải chống lại ngay. Vậy thì, trong trường hợp Lời Kêu Gọi này, thành phần chủ xướng là Hòa thượng Thích Quảng Độ, vị Tăng thống GHPGVNTH, người từng được coi là tranh đấu tích cực nhất cho tự do nhân quyền, còn mục tiêu nhắm tới là kêu gọi đòan kết trong ngòai nước để cùng nhau chống lại việc Trung cộng khai thác quặng nhôm, là việc tòan dân đang đứng lên chống lại, thì ủng hộ là đương nhiên, tại sao lại chống? Chẳng lẽ chống Lời Kêu Gọi chống khai thác mỏ bauxite để ủng hộ việc Vc cho TC tiếp tục khai thác các mỏ nhôm, cực kỳ có hại cho quốc gia dân tộc? Rõ ràng là chúng ta đứng trước một sự chọn lựa: ủng hộ ‘bô xít’ hay chống bô xít? Dĩ nhiên, là người Quốc gia, người viết phải chống bô-xít, tức là phải ủng hộ Lời Kêu Gọi chống bô-xít của Hòa thượng Thích Quảng Độ. Thành ra nếu nông cạn, nghĩ không tới, mà cứ cho là mình giỏi lắm, đang nắm chân lý, rồi hành xử bừa bãi thì chẳng khác gì a tòng với giặc, phản bội chính nghĩa, chỉ làm hại cho công cuộc chung. Đó chính là ý nghĩa căn bản của yêu sách 3, đồng thời là lý do chính đáng nhất để ủng hộ Lời Kêu Gọi. 2/ Lý do thứ hai là về việc yêu cầu nhà cầm quyền khẩn cấp triệu tập một Đại hội đại biểu tòan dân. Khi đọc 3 yêu sách của Hòa thượng Quảng Độ người viết hiểu ngay rằng đây là 3 thách thức mà VC sẽ không thể thực hiện được, vì nếu làm thật thì sẽ đụng to với Trung cộng, còn làm gỉa hoặc không làm được thì sẽ để lộ rõ cái gian trá, khiếp nhược của mình. – Yêu cầu thứ nhất là đòi “Nhà cầm quyền VN cấp tốc nộp hồ sơ xác nhận thềm lục địa của mình theo Công Ước Liên Hiệp Quốc Về Luật Biển cho Ủy Ban Ranh Giới Thềm Lục Địa (UNCLOS) trước ngày quy định của Liên Hiệp Quốc, là ngày 13 tháng 5 năm 2009, để bảo vệ quyền lợi và lãnh hải tổ quốc…” Thực tế nay cho thấy là VC tuy đã nộp đơn, nhưng chỉ nộp cho có lệ như vẫn làm từ trước tới giờ chứ không làm gì để thực sự bảo vệ chủ quyền các hải đảo của ta. Không những thế, trong họa đồ đệ nạp Liên Hiệp Quốc, VC còn cố ý để trống một khỏang không xác định phần thềm lục địa của mình, để né tránh, sợ đụng với TC. Như thế, thử hỏi yêu sách này có lợi hay có hại cho VC? Việc đưa ra yêu sách đó tốt hay xấu, nên chống hay nên ủng hộ? Câu trả lời sẽ cho thấy đây là một điểm thắng cho LKG. - Yêu cầu thứ hai là đòi “Nhà cầm quyền Việt Nam công bố toàn bộ nội dung hai bản Hiệp ước Biên giới trên đất liền và trên biển ký kết giữa Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam và Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa năm 1999 và 2000, kèm theo các bản đồ là bộ phận cấu thành không thể tách rời của Hiệp ước, để toàn dân được biết sự toàn vẹn lãnh thổ mà tiền nhân đã đem xương máu gầy dựng” Yêu cầu này, cho đến nay VC vẫn chưa dám làm, vì chắc chắn là có những khuất tất mà để lộ ra sẽ bị tòan dân nguyền rủa là bán đất của Tổ Quốc cho kẻ thù truyền kiếp. Như vậy có phải là đòi hỏi này đã lột trần tội ác của VC không, và điều đó có lợi cho ai? Đây lại là điểm thắng khác của Lời Kêu Gọi. - Yêu cầu thứ ba là đòi “Nhà cầm quyền Việt Nam khẩn cấp triệu tập một Đại hội đại biểu toàn dân bao gồm các nhà khoa học, các chuyên gia kinh tế, kỹ thuật cơ khí luyện kim, các chiến lược gia quân sự cùng đại biểu các thành phần dân tộc bất phân chính kiến, tôn giáo trong và ngoài nước để cùng nhau thống nhất ý kiến chận đứng việc khai thác quặng bô-xít ở Tây nguyên”. Về điểm này, cho đến nay VC cũng lại không làm được. Nhìn qua thì có người tưởng là Lời Kêu Gọi âm mưu đưa hết hải ngọai về dâng cho bạo quyền, như mấy nhà chống đối cáo buộc. Nhưng Vc không là con nít. Chúng thừa khôn ngoan để biết rằng hàng trăm tổ chức và hàng ngàn cá nhân ở hải ngọai ký tên ủng hộ Lời Kêu Gọi là để ủng hộ việc chống chúng cho TC khai thác mỏ nhôm chứ đâu để ủng hộ “mưu đồ làm tay sai cho chúng của Hòa thượng Quảng Độ” để về ‘quỳ mọp’ dưới chân chúng! Gỉa dụ như chúng quá ngu, tin như những nhà chống An Laïc 11

cộng kịch liệt cáo buộc, rằng Hòa thượng Quảng Độ đã ‘bán đứng’ được bấy nhiêu hội đòan và cá nhân cho chúng, và “hồ hởi phấn khởi vồ lấy, triệu tập đại hộI” thì sẽ thấy hố to như thế nào! Hẳn nhiên là chúng biết rằng, ngay đối với đồng bào quốc nội, kể cả cái quốc hội bù nhìn, mà chúng còn không dám đưa ra để hỏi ý kiến, nói gì đến triệu tập hải ngọai. Mà lấy quyền gì để triệu tập? Triệu tập ai ngoài bọn nằm vùng và mấy đòan thể ma, phản bội, bị tập thể tỵ nạn khinh rẻ vì đã bị mua chuộc và đi theo chúng từ hồi nào chứ đâu phải đợi đến bấy giờ mới bị “bán đứng”. Kết quả là thách thức thứ ba của Lời Kêu Gọi, mà những người chống đốị phỉ báng nặng nề nhất, VC cũng không đáp ứng được. Không những thế, thất bại này còn đánh một đòn nặng cho nghị quyết 36, và cho tham vọng thôn tính hải ngọai của chúng. Thành ra yêu sách số 3, diễn giải nôm na ra là: “các anh khoe là người Việt hải ngoại là của các anh, và đã chiêu dụ được bao nhiêu đòan thể và cá nhân rồi, thử triệu tập một đại hội để lấy ý kiến thống nhất ủng hộ các anh coi”, cũng thất bại ê chề, đem thêm một điểm thắng nữa cho Lời Kêu Gọi, một điểm thua đau nữa cho bạo quyền. Nói tóm lại thì thực tế đã chứng minh thật rõ 3 yêu cầu của thầy Quảng Độ chính là 3 thách thức đối với bạo quyền VC. Ba yêu cầu đó đã đẩy VC vào thế kẹt, làm thì không được mà không làm được thì bị rơi mặt nạ gian manh cùng ý đồ bán nước của chúng. Điểm thứ hai: Lời Kêu Gọi lừa bịp hải ngoại về hòa hợp hòa giải với VC. Lý do chống đối (Trích dẫn): …”Mục tiêu chính của ông ta nằm ở trang cuối, kêu gọi "hòa hợp hòa giải". Cũng chỉ là một trò hề điếm đàng chính trị được lập lại dưới một hình thức khác (bô-xít): tất cả mọi tổ chức trong và ngoài nước phải tập hợp lại, đứng dưới lá cờ máu của việt gian cộng sản để "chống ngoại xâm"! Yêu Sách số 3 trong văn bản Lời Kêu Gọi. Nó quá trơ trẽn, quá sức lộ liễu. Ngoài sự lươn lẹo về từ ngữ, khỏa lấp dưới lớp áo bô-xít, Yêu Sách số 3 chỉ có nghĩa là: Cộng đồng người Việt tại hải ngoại hãy đầu hàng. Hãy về đây quỳ mọp dưới chân bác và đảng!” (hết trích). (Trích dẫn khác)…”đây là cách nói của những kẻ kêu gọi ‘hòa hợp hòa giải’ với Việt gian cộng sản, lập lờ đánh lận gian dối với người nhẹ dạ nhiệt tình đấu tranh. “Nhà cầm quyền khẩn cấp triệu tập đại hội đại biểu trong và ngoài nước để cùng nhau thống nhất ý kiến” Có nghĩa là đừng chống việt gian Cộng Sản mà hãy “thống nhất” với việt gian Cộng Sản trong và ngoài nước, hãy lập đại biểu để ngồi với chúng, chấp nhận chúng là chính quyền, thống nhất với chúng v..v.... Nghe được lời kêu gọi này bọn việt gian hải ngoại mừng quá, 108 hội đoàn của nhiều thành phố vội vàng họp báo đồng thanh ký tên hưởng ứng. Lướt nhìn qua danh sách những khuôn mặt có tên tuổi trong cộng đồng đấu tranh mặc 5-7 sắc áo, nắm giữ những chức vị quan trọng các hội đoàn, đảng phái chườn mặt ra ký tên yểm trợ: Câu hỏi được đặt ra là tại sao một việc hoàn toàn vô lý như vậy lại có nhiều người nổi danh trong cộng đồng đấu tranh ùa theo hưởng ứng? Và ít ai dám lên tiếng chống đối vì sợ bị chụp mũ? (hết trích). Lý do ủng hộ. Điểm này có phần tương tự như điểm thứ nhất vừa nói ở trên: triệu tập đại hội đại biểu trong/ngòai, và cũng đã được giải thích phần nào ở trên. Tuy nhiên ‘hòa hợp hòa giải” là vấn đề tối quan trọng, rất nhiều người tỵ nạn triệt để chống đối nhưng cũng có lắm kẻ lợi dụng chiêu bài này để đánh phá người Quốc gia nên chúng tôi muốn trình bày thêm cho được minh bạch, hy vọng có thể góp ý để tránh đỡ hiểu lầm. Sau đây là mấy yếu tố khiến người viết biết Lời Kêu Gọi không phải là hhhg (cuội). - Một là người viết phân biệt rõ có 2 loại hòa hợp hòa giải. Một loại mà chúng ta thường nghe đến là loại do VC và tay sai chủ trương. Vì người Việt tỵ nạn đang sống tự do ở nước ngoài, không thuộc quyền cai trị của VC, nhưng lại có nhiều tiền của và nhiều tài năng, hơn nữa lại chống chúng, nên VC phải dùng mọi cách để nắm lấy. Đấy chính là lý do khiến VC đưa ra sách lược ‘xóa bỏ hận thù, xây dựng quê hương’ mà chúng đã vận dụng từ lâu để quyến dụ những người nhẹ dạ, thiếu ý thức, đem tiền của, chất xám, v.v... về phục vụ cho chế độ của chúng. Tuy nhãn hiệu là hhhg nhưng thực chất đây chỉ là một hình thức đầu hàng trá hình của một số người chỉ vì chút quyền lợi nhỏ nhen mà phản bội đồng bào đi làm tay sai, làm đẹp cho một chế độ độc đảng, độc tài, gian ác, tham nhũng, lạc hậu của cộng sản. Cho nên người Việt Quốc gia chân chính triệt để chống cái bẫy sập hhhg đó. Còn loại kia là thứ “hòa hợp hòa giải ngược chiều”, đúng hơn là một sự sống chung miễn cưỡng, giữa người dân bị trị và CS thống trị. Vì đã bị bạo quyền nắm trong tay, dí súng vào đầu, tước đoạt mọi quyền tự do, bóc lột An Laïc 12

bằng mọi cách, đồng bào không còn cách nào hơn là phải chấp nhận tạm sống dưới gông cùm CS. Dĩ nhiên là không phải gục đầu sống nhục nhã như nô lệ. Dưới hình thức này hay hình thức khác, người dân vẫn luôn tranh đấu để đòi lại tự do, nhân quyền. Họ đòi phải “dân chủ hóa” chế độ. Nhưng điều đó không dễ. Vc không bao giờ chịu chia xẻ quyền lực với ai, nên vẫn ra sức tránh né, chống lại bằng mọi thủ đoạn. (Đây là lý do hải ngoại vẫn đòi VC phải hòa hợp hòa giải với đồng bào trong nước đi đã rồi hãy đòi hhhg với người Việt hải ngoại). Đòi quá thì chúng dùng dùi cui, roi sắt, và nhà tù để trấn áp. Còn nếu xuống đường biểu tình và bạo động thì chúng sẽ thẳng tay đàn áp, tàn sát. Thành ra người dân và VC luôn ở trong thế giằng co: đối nghịch với nhau nhưng phải sống chung với nhau và trong khi chung sống với nhau vẫn phải đấu tranh chống nhau. Điều này đưa đến hậu quả là một sự hhhg giả tạo, nhưng bắt buộc. Trong khi chưa lật đổ được bạo quyền thì đồng bào không còn chọn lựa nào hơn là phải chấp nhận thực tế đó, nhưng vẫn bền bỉ tranh đấu, giành lại được chừng nào hay chừng ấy. Trong cuộc tranh đấu đầy khó khăn nguy hiểm này đồng bào rất cô đơn, không có một tấc sắt trong tay, nên rất cần được sự yểm trợ ít nhất là về mặt tinh thần của hải ngoại, nhất là của tập thể người Việt tự do. Nếu chúng ta không hiểu như thế để không những đã không yểm trợ mà còn chống phá thì vô hình trung đã phản lại đồng bào, tiếp tay cho giặc. - Hai là về chính nghĩa của cuộc tranh đấu trong nước. Một khi đã thấy rõ có 2 loại hhhg đối nghịch nhau thì đương nhiên phải có vấn đề chọn lựa chứ không thể coi các cuộc đấu tranh của đồng bào trong nước cũng giống như mưu đồ hhhg ngoài nước của VC. Trong quá khứ dường như ít ai vạch rõ sự khác nhau và đối nghịch nhau giữa 2 loại đó, một đằng có chính nghĩa - phục vụ quốc gia dân tộc, một đằng phi nghĩa - phục vụ bạo quyền, nên đã có một số người vô tình hay cố ý nhầm lẫn, hễ thấy các nhà dân chủ trong nước có hành động hoặc giải pháp đấu tranh nào là vội hô hoán, chỉ trích, lăng mạ bừa bãi, bất kể ai chủ trương, nội dung tốt xấu thế nào. Có 2 yếu tố chính để phân định thế nào là một hành động đấu tranh có chính nghĩa. (không phải là cuội, tay sai CS). Đó là yếu tố nhân sự: người hay tổ chức chủ xướng phải là người dân, đối lập với bạo quyền. Và yếu tố đường lối: mục đích của hành động phải minh bạch chống lại hay không có lợi cho bạo quyền. Khi 2 yếu tố đó tương hợp với nhau thì sự chọn lựa để yểm trợ có thể coi như đúng. Dĩ nhiên không thể đúng 100%, vì vấn đề vô cùng phức tạp, và còn tùy thuộc ở uy tín của người hay tổ chức khởi động, tính cách đa diện của vấn đề đưa ra, chưa nói đến bàn tay khuấy phá của VC. Để cho rõ nét hơn, người viết xin lấy một trường hợp điển hình xẩy ra cách đây vài tháng. Một bản Tuyên Bố do một đoàn thể trong nước đã được đưa ra để đòi dân chủ hóa đất nước. Bản Tuyên Bố vạch ra những tội lỗi nặng nề của VC từ suốt bao nhiêu năm nay và nói nay đã đến lúc phải thoát ra khỏi chế độ CS bạo tàn đó. Bản Tuyên Bố hô hào đồng bảo hãy đứng lên tranh đấu, tẩy chay, cô lập, đám lãnh tụ VC để tạo áp lực buộc chúng phải trả lại tự do cho toàn dân, phải tổ chức một cuộc bàu cử tự do, có quốc tế kiểm soát, v.v... Bản Tuyên Bố đã được một số khá đông đoàn thể và cá nhân, cả trong lẫn ngoài nước ủng hộ. Tuy nhiên cũng có vài người chỉ trích gắt gao. Họ cho rằng thực chất của Bản Tuyên Bố là hòa hợp hòa giải với cộng sản. Họ bảo đòi tự do là một kiểu xin/cho, đòi đa nguyên đa đảng là chấp nhận sống chung với CS, và đòi bầu cử quốc hội là để hợp thức hóa ngụy quyền Hà-Nội! Ở đây người viết không bàn sự đúng sai của các ý kiến đó mà chỉ muốn nói tỉ dụ trên cho thấy là đã có một sự lầm lẫn lớn lao về hòa hợp hòa giải, nếu không phải là có một hậu ý xấu. Những người chỉ trích đã không hiểu là các cuộc tranh đấu đòi đa đảng, đòi công lý, đòi bầu cử, v.v... không nhằm để sống chung (hòa hợp hòa giải) với VC mà để dần dần loại chúng ra khỏi sân khấu chính trị. Họ muốn quốc nội phải làm đúng như họ nói, nghĩa là phải lật đổ bạo quyền đi, không đòi hỏi gì hết, vì đòi hỏi là hhhg. (Nếu ai làm được như vậy thì cá nhân người viết xin hoan nghênh và ủng hộ hết mình. Nhưng ai làm việc đó, bao giờ làm, và trong khi chờ đợi thì đồng bào không được đòi hỏi gì hết?) . Họ cũng không ý thức đuợc rằng chỉ cần có tự do ngôn luận thôi là VC sẽ sụp đổ. Và họ cũng không tin rằng nếu có bầu cử tự do một quốc hội mới thì VC sẽ thua to (nên từ bao năm nay chúng vẫn không dám làm). Tóm lại, họ không cho những đòi hỏi đó là đấu tranh, và không cần biết đòi được như thế là sẽ giết dần cộng sản... Nhưng VC thì biết rõ lắm. Nên Nguyễn minh Triết đã phải nói với cán bộ đảng viên của y là bỏ điều 4 hiến pháp (tức chấp nhận đa đảng) là tự sát.

An Laïc 13

Cho nên trước sau gì VC vẫn phải triệt để chống lại các đòi hỏi đó. Và trước sau gì đồng bào vẫn xoáy cuộc tranh đấu vào mấy điểm chủ chốt đó. Và, nếu giành được thắng lợi lớn bé nào từ tay ngụy bạo quyền cũng đều là qúy cả. Như đòi VC phải đưa vụ Bô-xít ra quốc hội (bù nhìn) bàn cãi. Ít ra nó cũng là chỉ dấu của một sự nhượng bộ, sẽ tạo ảnh hưởng cho mai sau. (Nhưng, xin nói lại, nếu ai tự cho rằng mình có khả năng về nước để chỉ cho đồng bào biết thế nào mới là đấu tranh thật sự, không phải là cò mồi và hhhg, hoặc có một phương thức tranh đấu siêu đẳng nào khác để diệt Vc, thì bảo đảm là đồng bào sẽ nhiệt liệt hoan nghênh và tôn làm lãnh tụ). - Ba là bản chất của sự hòa hợp hòa giải. Hòa hợp hòa giải từ bản chất đã có yếu tính ôn hòa, bất bạo động. Một người hay tổ chức chủ trương hhhg là đã hàm ngụ yếu tính đó bên trong. Một hành động hòa hợp hòa giải vì thế cũng mang tính ôn hòa, bất bạo động. Nhưng điều cần ghi nhớ ở đây là, sự sống chung giữa người bị thống trị với bọn thống trị chỉ là bất đắc dĩ, và sự hhhg trong thực chất chỉ hoàn toàn là giả dối. Bởi vì cuộc tranh đấu của đồng bào vẫn không ngừng. Và tính cách ôn hòa bất bạo động của các cuộc tranh đấu vì thế cũng mang tính cách tích cực chứ không thụ động. Sự kiện hầu như tất cả mọi người trong nước, từ cá nhân đến tổ chức đều công khai tuyên bố chủ trương tranh đấu ôn hòa, cũng không phải là tuyệt đối như vậy. Nhu cầu thực tế đòi hỏi như vậy thôi. Đó là phương thức thích hợp nhất trong hiện tình. Trong khi chờ đợi một thời cơ thuận tiện hơn, trong khi không có một tấc sắt trong tay, và trước một địch thủ vô cùng tàn bạo, đồng bào không làm gì hơn được là phải tranh đấu bằng một đường lối ôn hòa, thích nghi với hoàn cảnh, nghĩa là sức tới đâu tranh đấu, đòi hỏi tới đó, phải thật khôn ngoan, bền bỉ, tùy theo tình hình mà tiến từng bước một, giành được phần nào hay phần ấy chứ không thể vọng ngôn vọng động. Có người đòi tự do tôn giáo. Có người đòi tự do nghiệp đoàn. Có người đòi tự do ngôn luận. Có người đòi trả lại ruộng đất. Có người chống dâng đất hiến biển. Có người tập trung cầu nguyện cho công lý. Lại có người kêu gọi chống khai thác quặng nhôm. Nhưng tuyệt nhiên chưa thấy ai hô hào xuống đường bạo động để lật đổ ngụy quyền. (Xin nhấn mạnh thêm nữa là dù không chủ trương bạo động, bạo động vẫn có thể bất ngờ xẩy ra, do những yếu tố không kiểm soát được. Nhưng dù bạo động có thể xẩy ra, không ai tuyên bố lấy bạo động làm chủ trương cả, vì nó không thích hợp và tốn xương máu). Có kẻ chê tranh đấu ôn hòa là hèn nhát, nhưng thật ra họ can đảm gấp ngàn lần những người ngồi ở hải ngoại lớn tiếng đòi phải xuống đường trực diện đối chọi với bạo quyền và lật đổ chế độ bằng bạo lực. Sự can trường của đồng bào cũng như một số những nhà dân chủ chân chính đã được chứng tỏ qua những cuộc biểu tình từ năm mười người đến hàng chục ngàn người. Nhưng kết quả thế nào hay sau đó đã có bao nhiêu người bị trả thù bằng tù đầy tra tấn dã man thì ít ai nghĩ tới và càng ít ai ở hải ngoại làm được gì để làm vơi cái đau khổ của họ. Người viết biết rất rõ cái nguyên tắc cố hữu của cộng sản là chỉ đi chiếm của người khác làm của mình chứ không bao giờ chịu nhượng bộ chia xẻ của mình cho người khác nên đồng ý với tin tưởng rằng bạo quyền phải bị lọai trừ bằng mọi cách. Nhưng trước tình thế vô cùng khó khăn hiện nay, và trong khi chờ đợi một thời cơ thuận tiện hơn, chúng ta cũng phải hiểu là đồng bào không làm gì được hơn là đòi bạo quyền phải hòa hợp hòa giải với người dân, thay vì coi người dân như nô lệ, như súc vật. Các cuộc tập trung cầu nguyện đòi công lý của giáo dân Thiên Chúa giáo, các cuộc tập họp đòi lại đất của dân oan, và mới nhất là bất tuân dân sự và Lời Kêu Gọi của mấy ngàn dân chúng đủ mọi thành phần, chống lại vụ bô-xít, dù sao cũng phải công nhận là can đảm, và đã có tác dụng với bạo quyền. Đó là những bước tiến tới của công cuộc tranh đấu giành lại tự do dân chủ. Tóm lại, theo thiển ý, nếu chúng ta hiểu được rằng có sự khác biệt lớn lao giữa hòa hợp hòa giải ngoài nước với sự sống chung miễn cưỡng của đồng bào trong nước với CS; nếu chúng ta thông cảm được sự khó khăn vô cùng của đồng bào quốc nội khi đương đầu với CS; và nếu chúng ta là người Quốc gia chân chính; thì sẽ cần phải rất thận trọng trong sự phê phán. Hãy để cho đồng bào quốc nội đối phó với VC. Nói cho cùng, dù chưa hay chưa đạt được kết quả mong muốn, các cuộc vận động, tranh đấu của đồng bào cũng vẫn có lợi là nuôi dưỡng ngọn lửa đấu tranh... Điểm thứ ba: Bất tuân dân sự, Biểu tình tại gia. Đã có nhiều người nói khá đầy đủ về sự hay dở của đề nghị này. Chính Hòa thượng Thích Quảng Độ cũng đã giải thích tại sao Ngài phải chọn gỉai pháp Bất tuân dân sự / Biểu tình tại gia. Người viết sẽ chỉ tóm lược và góp thêm ít điều. 1/ Bất tuân dân sự nôm na là một sự tẩy chay một đối tượng để bày tỏ thái độ về một vấn đề nào đó... Phương thức này đã có từ lâu và đã đạt được nhiều kết quả tốt đẹp, như lịch sử đã ghi. An Laïc 14

2/ Bãi công, bãi thị, bãi khóa, v.v... là những phương thức bày tỏ của Bất tuân dân sự, không nhất thiết phải là một cuộc xuống đường biểu tình. Ra đường tẩy chay hay ngồi nhà tẩy chay, không bắt buộc, mà tùy theo hoàn cảnh mỗi người hay tổ chức. 3/ Bất tuân dân sự là một hình thức tranh đấu ôn hòa, nặng về tinh thần, khơi mào cho một chiến dịch kế tiếp, hơn là tạo một kết quả cụ thể, tức thời. Dù vậy, đây là bước tiến rất quan trọng, mở rộng con đường tranh đấu cho tự do dân chủ và nhân quyền của dân ta. 4/ Biểu tình tại gia cũng là một hình thức Bất tuân dân sự như bãi khóa, bãi thị, ngồi nhà để cùng nhau biểu tỏ thái độ với nhà cầm quyền. Phương thức này tuy nghe lạ tai, hơi gượng ép, nhưng thực chất không khác các phương thức bãi công, bãi thị, bãi khóa (ngồi nhà để phản đối). Cái nhược điểm lớn nhất của phương thức này là rất khó kiểm điểm kết quả. Dù sao nó dễ thực hiện, thích hợp với hòan cảnh, và vẫn có hiệu lực của một sự phản đối và vẫn có tiếng vang và có tác dụng lâu dài của một cuộc tranh đấu chính trị, có thể nói còn mạnh mẽ hơn cả những tuyên ngôn, tuyên cáo. 5/ Xưa nay, dường như chưa có ai dám nêu vấn đề, nói chắc, và làm được, là một lời kêu gọi Bất tuân dân sự, kể cả kêu gọi biểu tình, đình công, bãi thị… phải đạt được một kết quả nào đó. Điều này tùy thuộc ở nhiều yếu tố, nhất là ở hòan cảnh của những người được kêu gọi. Ai kêu gọi thì cũng mong đạt được kết quả tối đa nhưng nếu không được như ý thì cũng chẳng phải là một thất bại ghê gớm. 6/ Theo ước đoán của đài RFA thì số người dùng computer ở Việt-Nam hiện nay vào khoảng 21 triệu, chưa kể số phone tay và radio. Như vậy triển vọng để có đông đảo người dân biết đến Lời Kêu Gọi của Hòa thượng Thích Quảng Độ không phải là nhỏ. Nếu họ không tiết lộ thì chỉ vì sợ CS trả thù, nhưng chắc chắn là trong lòng họ đã phải có một ghi nhận và tác động nào đó về Lời Kêu Gọi và về tội ác của VC. Điều đó sẽ là nền tảng tốt cho cuộc tranh đấu giành tự do của đồng bào mai sau. 7/ Để có thêm dữ kiện lượng định ý nghĩa và tầm lợi hại của Bất tuân dân sự / Biểu tình tại gia, ta hãy nhớ lại các vụ Hà-sĩ- Phu bị bắt giam và xử tù chỉ vì viết bài nhận định về chủ nghĩa xã hội và đảng CS Việt-Nam, Phạm hồng Sơn bị tù mấy năm chỉ vì in bài về dân chủ lấy từ website của tòa Đại sứ Mỹ, còn Lê thị Công Nhân và Nguyễn văn Đài đã bị tù tới 8 năm chỉ vì giảng cho mấy thanh niên trong văn phòng biết rõ ý nghĩa của tự do dân chủ… Như thế đâu phải cứ xuống đường biểu tình mới là tranh đấu, là chống, còn biểu tình tại gia là hèn nhát, là trò hề, là không có kết quả, và nhất là lừa bịp? 8/ Trong tình thế của Việt-Nam hiện nay, và trong vai trò một nhà tu, Hòa thượng Thích Quảng Độ không thể kêu gọi xuống đường biểu tình được, vì nó vừa có hơi hướng chính trị, vừa nguy hiểm cho đồng bào. (Nên nhớ mấy cuộc biểu tình của thanh niên sinh viên chống Tàu cộng đều có tính cách tự phát, và ngay hàng ngàn trí thức, khoa hoc gia, cựu quân nhân tiếng tăm ký tên chống vụ Bô-xít cũng không kêu gọi xuống đường biểu tình, nói gì một nhà tu tay không?). Do đó chọn lựa phương thức Bất tuân dân sự / Biểu tình tại gia lúc này là đúng nhất, thích hợp nhất để đòi bạo quyền ngưng việc cho Tàu khai thác bô-xít. 9/ Trong đấu tranh cho tự do dân chủ, luôn luôn có nhiều ý kiến, nhiều giải pháp. Ai làm được gì để chống cộng đều tốt. Người này, giải pháp này không thành thì người khác, giải pháp khác sẽ thành. Nếu ai làm được hơn thì quá tốt, nhưng nếu chưa làm được thì không nên lộng ngôn, còn bây giờ thì người viết thấy Lời Kêu Gọi: Bất tuân dân sự / Biểu tình tại gia của Hòa thượng Quảng Độ là hợp lý và cần ủng hộ nhất. Kết luận Người viết tin rằng sự ủng hộ Lời Kêu Gọi của mình là đúng. Tuy bản văn Lời Kêu Gọi có hơi thiếu “chuyên nghiệp” và có một vài sơ sót, nhưng tinh thần yêu nước, tranh đấu cho tự do, và chống khai thác bô-xít rất rõ. Thêm nữa việc VC và đám quốc doanh cố tình triệt hạ Hòa thượng Thích Quảng Độ không còn là một bí mật. Chúng quyết dùng mọi cách đê tiện nhất để cố đánh gục GHPGVNTN. Chúng rất quỷ quyệt nên đã đánh lừa được nhiều người nhưng không thể đánh lừa được tất cả mọi người. Trước những khó khăn to lớn mà đồng bào cả ở trong lẫn ngòai nước đều gặp phải, thiển nghĩ người Quốc gia chân chính nên cố góp phần làm giảm những khó khăn đó, đừng đào sâu thêm, đừng coi những người trong nước đấu tranh ôn hòa với CS là hoà hợp hoà giải, là kẻ thù. Trong khi chưa lật đổ được bạo ngụy quyền CS thì hiển nhiên là phải “sống chung” với chúng. Nhưng sống chung (hòa hợp hòa giải bất đắc dĩ) mà không ngừng tranh đấu để giành lại tự do. Và chủ trương tranh đấu ôn hòa của đồng bào là đường lối hoàn toàn đúng. Nếu ai làm được gì hơn thì cứ làm, không ai tranh cản. Nhưng xin đừng làm những gì mà người Quốc gia chân chính không thể làm. Lẽ dĩ nhiên là vẫn phải đề phòng và vạch rõ những sai trái và phá hoại của CS cùng tay sai, nhưng phải rất thận trọng, hãy cố nghĩ cho tới, khi nhận định và phê bình, nhục mạ, những người tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền trong và ngoài nước, trừ khi có bằng cớ thật chính xác cho biết họ là cuội, là tay sai của Việt cộng./ 26-5-09. Hoàng Đạo Thế Kiệt

An Laïc 15

TIN ẢNH SINH HOẠT PHẬT SỰ CỦA GHPGVNTN-HN-HK Phái đoàn Giáo hội Phập giáo VN Thống nhất vừa công du Úc châu qua 6 tiểu bang và lãnh thổ để ra mắt tập Thơ Tù của Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ, cũng như để gặp gỡ và thảo luận với đồng hương Việt Nam về hiện tình Phật giáo tại quê nhà. Phái đoàn gồm có một số vị lãnh đạo cao cấp nhất của Phật giáo hải ngoại như: - Hoà thượng Thích Hộ Giác, Phó Tăng thống kiêm Chủ tịch Văn phòng II Viện Hoá Đạo - Pháp sư Niên trưởng Thích Giác Đức, Tổng ủy viên Nghiên cứu Kế hoạch, VP II VHĐ - Thượng toạ Thích Giác Đẳng, Tổng ủy viên Truyền thông, VP II VHĐ . - Thượng toạ Thích Viên Lý, Tổng thư ký, VP II VHĐ - Hoà thượng Thích Thiện Tâm, Tổng ủy viên Liên lạc VP II VHĐ kiêm Chủ tịch GHPGVNTN hải ngoại tại Canada - Giáo sư Võ Văn Ái, Tổng ủy viên Ngoại vụ VP II VHĐ - Đạo hữu Ỷ Lan Penelope Faulkner, Phó giám đốc Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế. Ngoài ra còn có Thượng toạ Thích Phước Nhơn là đại diện của Giáo hội tại Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan và cũng là trưởng ban tổ chức chuyến công du. Nói chung, chuyến công du tại Úc Đại Lợi của các vị lãnh đạo Phật giáo hải ngoại có lẽ đã đạt được quá cả thành quả mong muốn. Sự thiện cảm gây được trong lòng người Việt tại Úc chắc chắn không phải nhỏ. Như lời của Bộ trưởng Michael Atkinson chia sẻ: “Chính trong những chuyến đi như thế này, quý vị mới khiến cho dư luận biết rõ hiện tình của đất nước Việt Nam cũng như của nhân quyền và tự do tín ngưỡng tại Việt Nam. Qúy vị cần đi như thế này nhiều hơn nữa.” Một lời nói được PS Giác Đức nhấn mạnh: “Xin quý vị nhắc nhở với mọi người là không nên có ác cảm đối với Phật giáo” Trong một câu hỏi chót được đặt với chủ toạ đoàn, rằng “rất lo ngại cho Phật giáo VN nếu Thầy Quảng Độ không còn nữa”, Pháp sư Thích Giác Đức trả lời: “Đó cũng là quan tâm của chúng tôi. Tuy nhiên ngay cả Đức Phật cũng viên tịch, nhưng đạo Phật nào có ngưng phát triển”, và Pháp sư đưa ra một viễn ảnh lâu dài trong đó đạo Phật sẽ tiếp tục sống mạnh, bất chấp mọi sự đàn áp và bức hại từ các chế độ tàn bạo. Và Thượng tọa Thích Viên Lý kết luận: “Xin quý vị cứ an tâm. Không lẽ chúng tôi lại không lo lắng bàn tính trước...”Thường Vụ http://www.lyhuong.net/viet/index.php?option=com_content&view=article&id=1162:1162&catid=39:sinhhoatc ongdong&Itemid=58

An Laïc 16

TIN ẢNH ĐẠI

GIỚI ĐÀN HUYỀN QUANG Từ Ngày 27-28-29/6/2009 tại chùa An Lạc, San Jose

Trích ghi từ CaliToday News (San Jose 23-6): Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ, Văn Phòng ll Viện Hoá Đạo tổ chức Khóa An Cư Kiết Hạ 10 ngày kể từ ngày 21 tháng 6 đến ngày 30 tháng 6 năm 2009 tại chùa An Lạc, San Jose và sẽ mở Đại Giới Đàn Huyền Quang vào 3 ngày 27- 28 & 29 tháng 6 năm 2009. -Điạ điểm: Chùa An Lạc, 1647 E. San Fennando St. San Jose, CA. 95116 -Điện thoại: (408) 254-1710 12/ -Thời gian: Từ ngày 27-28-29/6/2009…”

Ngoài ĐẠI GIỚI ĐÀN HUYỀN QUANG từ ngày 27-28-29/6/2009, *ĐẶC BIỆT: Chiều Chủ Nhật Ngày 28/6/2009 từ 2:00PM –4:30PM là PHẬT PHÁP TỌA ĐÀM dành cho Đồng hương Phật Tử &Các Cơ quan Truyền Thông Báo Chí tham dự. -Thứ Hai, ngày 29/6/2009: Từ 8:30AM-11:15AM và Từ 2:00PM-4:30PM: LỄ TRUYỀN GIỚI Sau cùng là ĐÊM VĂN NGHỆ CHÀO MỪNG CHƯ TÔN ĐỨC VỀ SAN JOSE AN CƯ KIẾT HẠTừ 3 giờ chiều ngày 21-6-2009 tại Hội trường trường Trung Học OVERFELT .

An Laïc 17

PHÂN ƯU VÔ CÙNG XÚC ĐỘNG NHẬN TIN BUOÀN Thân phụ của Ca sĩ-Mc Giáng Ngọc là : Ông PHẠM TÙNG GIANG (Nhạc sĩ TÙNG GIANG) Pháp danh : ĐĂNG PHÚC

Pháp hiệu : Chánh Tín Đã mệnh chung trong ngày 04 tháng 6 năm 2009 nhằm ngày 12 tháng 5 năm Kỷ Sửu tại Westminster,California, USA HƯỞNG THỌ 70 TUỔI Chư Tôn Đức và Phật Tử Đạo Tràng Chùa Điều Ngự, Gia Đình Phật Tử Điều Ngự, Đoàn Cựu Huynh Trưởng miền Vạn Hạnh Liên khuôn Phật Học Orange Đoàn Phật Tử An Lạc Phụng Sự

ĐỒNG THÀNH KÍNH PHÂN ƯU Cùng Ca Sĩ – Mc Giáng Ngọc và Tang quyến Nhất tâm cầu nguyện hương linh : Đạo hữu TÙNG GIANG Pháp danh ĐĂNG PHÚC SIÊU SANH TỊNH ĐỘ NAM MÔ TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI ĐÀ PHẬT TIN SINH HOẠT CỦA ĐOÀN AN LẠC PHỤNG SỰ Thể theo yêu cầu của một số Quí Vị Cư Sĩ, Phật tử mọi giới có lòng ủng hộ đường lối phụng sự Đạo Pháp và Dân Tộc của Văn Phòng II Viện Hoá Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ nhưng chưa ở trong một Đoàn thể, tổ chức nào; Nay chúng tôi mở rộng Đoàn Phật Tử AN LẠC PHỤNG SỰ để nhiều Phật tử có nhu cầu cùng tu học, sinh hoạt từ thiện xã hội và đặc biệt là tương trợ ái hữu với nhau khi hữu sự đau buồn tang đám. Kính mời Quí Đạo Hữu hưởng ứng tham gia sinh hoạt cùng chúng tôi. (Xin vào Trang điện báo “Bản tin AN LẠC” : www.anlacphungsu.blogspot.com để tham khảo Văn bản lập qui của Đoàn hoặc gọi Điện thoại số 714-318-6135 hoặc 714-5488227 để biết thêm chi tiết.. An Laïc 18

PHẦN THƯ TÍN -Nhắn tin : Chúng tôi rất hân hạnh được thư của Hòa Thượng TV và Đạo hữu LOC.HN với những ý kiến đóng góp xây dựng kèm bài viết cho AN LẠC. Rất tiếc Ban Biên Tập không có địa chỉ để hồi báo. Vậy qua phần thư tín của Bản Tin nầy chúng tôi cung kính gởi đến Hòa Thượng và xin gởi đến Đạo Hữu lời chân thành cảm tạ và xin vui lòng cho chúng tôi biết địa chỉ để liên lạc như sự mong mõi chung. -Chúng tôi xin Cám ơn Quí Vị và Quí Đạo hữu đã gởi bài viết , thơ và tin tức Phật sự cho Ban Biên Tập . Xin tùy thuận duyên mà tuần tự đưa vào Bản Tin An Lạc . Chúng tôi cũng Cám ơn và tôn trọng mọi ý kiến đóng góp nhưng vì nhiều lý do chúng tôi chưa thể thực hiện được hết ,mong Quí Vị thông cảm.

-Chân thành Cám ơn Quí Quí Vị và Quí Đạo Hữu Cơ Sôû Thương Mạị-Dịch Vụ đã sốt sắng yểm trợ qua hình thức ghi danh giới thiệu cơ sở, Quí Đạo hữu mạnh thường quân trong tinh thần “GÓP DUYÊN PHÁP THÍ” đã phát tâm bảo trợ rộng rãi và lâu dài, Quí Đạo hữu có lòng cho dù khiêm tốn nhưng đều là phương tiện quí giá để Chúng ta cùng nhau tiếp sức DUY TRÌ BẢN TIN GIẤY cùng lúc Bản tin AN LẠC điện tử www.anlacphungsu.blogspot.com nhằm góp phần xiển dương Chánh Pháp lợi lạc quần sanh phổ cập trong mọi giới. . Rất mong Quí Phật Tử quan tâm ủng hộ các Cơ Sở thương Mãi và Dịch vụ đã đóng góp yểm trợ Bản Tin. Đồng thời Chúng tôi cũng sẽ loan báo Danh sách Quí vị Mạnh thường quân đã bảo trợ Bản tin khi được sự đồng ý của Quí Vị. Để tiếng nói biểu tỏ ủng hộ lập trường của Văn Phòng II Viện Hoá Đạo/ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất/HN-KK trong công cuộc hoằng hóa độ sinh, giải trừ Pháp nạn và Quốc nạn được vững mạnh. Chúng tôi xin chân thành cám ơn Quí Vị và Quí Đạo hữu đã nhiệt tình BẢO TRỢ-YỂM TRỢ thường xuyên , để chúng tôi chủ động được khả năng phát hành Bản Tin AN LẠC hàng tháng . Chúng tôi sẽ gởi Bản Tin theo đường Bưu Điện đến địa chỉ thư tín của Quí Vị và Quí Đạo hữu khi có yêu cầu. Mọi chi tiết xin liên lạc về : Chơn Diệu 714-548-8227 hoặc 251-9287. Nhật Tạng 714-588-0035 Nhật Châu 714-318-6135 Thư tín xin gởi về : Đoàn Phật Tử An Lạc Phuïng Sự P.O.Box 718 Midway City, CA 9265 -Tel: 714-251-9287 hoặc 714-548-8227 -Email : [email protected].

Ban Biên Tập

An Laïc 19

Related Documents


More Documents from ""

May 2020 5
May 2020 5
May 2020 7
June 2020 6
May 2020 8
May 2020 5