30.000 công nhân đang đình công tại Bình Dương phạm thắng vũ (Sơn Tây-Hà Nội) ...Cho đến nay, các công đoàn lao động độc lập với nhà nước cộng sản đang cầm quyền bị cấm hoạt động hoàn toàn...xin trích... Tại sao lại bị cấm hoạt động. Có thêm các tổ chức lao động khác hoạt động thì quyền lợi của người công nhânViệt sẽ được chăm lo hơn mà tại sao lại cấm. Bọn quỷ đỏ chỉ muốn duy nhất cái gọi là Công đoàn của chúng được hoạt động thôi nhưng phải chi cái Công đoàn này chịu đứng ra bảo vệ quyền lợi của người công nhân thì ai thèm rỗi hơi đứng ra lập công đoàn lao động độc lập để tên tuổi mình bị lọt vào sổ đen, tầm ngắm của bọn Ưng-Khuyển và nếu đúng được như vậy (dù rằng công nhân vẫn bị bọn Công đoàn nhà nước này móc túi hàng tháng trong cái gọi là đóng tiền Công đoàn)thì công nhân đâu có phải biểu tình như vậy. Đọc tới đây chắc chắn sẽ có những gã răng vẩu, lói ngọng bào chữa là công nhân ở đâu mà chẳng có vụ biểu tình, đình công bên nước USA cũng có thoát được chắc? Đồng ý trên căn bản là ở đâu cũng có vụ đình công nhưng cái chính là xem coi cách thức giới chủ xí nghiệp sẽ giải quyết vụ đình công như thế nào. Đã có bao nhiêu vụ việc đình công tại VN rồi thì người công nhân cũng đành phải đi làm trở lại (sau khi được bọn chủ hứa hẹn hoặc thỏa mãn chút chút yêu sách) vì không còn con đường nào khác (lấy gì bỏ mồm) và xin việc khác ở đâu (khi mà tên tuổi bọn Công đoàn quỷ đỏ đã biết và bọn này toa rập với bọn chủ xí nghiêp) . Sau các vụ trở lại làm việc này, những người mà bọn Công đoàn quỷ đỏ ăn hại biết, nghĩ là cầm đầu, lãnh đạo đình công đã có người được chúng đưa đi 1 nơi nào đó mất beng tung tích . Bọn Ưng-Khuyển chận bắt giữa đưởng (nơi không ai trông thấy), sau giờ làm việc (ban đêm), gia đình nghi ngờ về sự mất tích của thân nhân mình đến văn phòng của bọn Ưng-Khuyển hỏi thăm thì chúng giả ngọng, ngu ngơ ...không biết....Những người hoạt động cho Hiệp Hội Đoàn Kết Công-Nông Việt Nam (United Workers-Farmers Organization), một tổ chức hoạt động độc lập và hiện đang bị nhà nước Việt Nam cấm đoán, trong qúa khứ đã đòi hỏi quyền thành lập một công đoàn lao động độc lập để bảo vệ quyền lợi của công nhân, họ lên tiếng tố cáo công an đã bắt bớ và bỏ tù nhiều thành viên của họ trong năm vừa qua....xin trích... Ở đâu có áp bức thì ở đó có đấu tranh. Khi chưa cướp được chính quyền thì bọn CS rêu rao như vậy và khi cướp được chính quyền (chúng gọi là làm 1 cuộc cách mạng) thì chúng cho là đây là 1 cách mạng sau cùng và sẽ không bao giờ có vụ đấu tranh nữa. Nếu có thì là do bọn xấu tính phá hoại thôi. Công đoàn quỷ đỏ tại VN bây giờ đã là tay sai của bọn chủ xí nghiệp. Đảng, Chính phủ thì làm tay sai cho bọn Tầu cộng. 1 ruội với nhau. Chỉ chết cho người dân Việt. Sự xung khắc giữa giới chủ ông và giai cấp thợ thuyền lao động đã có hàng trăm năm do sự đối xử bất công và mang tính bóc lột mà giới chủ dành cho những công nhân lao động. Karl Marx đẻ ra chủ thuyết cộng sản được khơi nguồn từ nguồn cảm hứng này. HCM xem đấu tranh giai cấp như lá bài chủ chốt trong cuộc đời làm cách mạng của ông ta. Cả Marx và HCM điều chủ trương tiêu diệt giai cấp ông chủ và xây dựng một xã hội không còn có giai cấp (classless society). Hai thành tố cơ bản mà Marx và người học trò trung thành của ông là HCM tin tưởng mạnh mẽ là để có công bằng xã hội, giới lao động thợ thuyền phải đứng dậy lật đổ giới chủ ông giàu có và bóc lột để làm chủ phương tiện sản xuất (means of production) và quá
trình sản xuất (production process). Ngày nay chính những công nhân đang đình công là những kẻ mà ngày xưa Marx và HCM kêu gọi đứng dậy vứt bỏ xiềng xích bộc lột. Những kẻ tự cho mình là những người cộng sản hay núp danh cộng sản chính là giới chủ ông mà Marx và HCM kêu gọi phải tiêu diệt, không những bằng các phương tiện ôn hoà mà bằng bạo lực cách mạng. Những người cộng sản chính danh hay giả hiệu đang tự đào mồ chôn mình nếu không tìm một lối ra cho toàn xã hội, cho giai cấp thống trị và giai cấp chủ ông, mà họ là kẻ đại diện. Giới thợ thuyền lao động đang bị chính những người cộng sản bóc lột hoặc tước đoạt các phương tiện để họ có thể vứt bỏ xiềng xích bóc lột, đang cột chân họ vào các công việc với đồng lương rẻ mạt và điều kiện làm việc khắc nghiệt. Giới công nhân đình công hàng loạt là điều tất yếu.