16-21

  • October 2019
  • PDF

This document was uploaded by user and they confirmed that they have the permission to share it. If you are author or own the copyright of this book, please report to us by using this DMCA report form. Report DMCA


Overview

Download & View 16-21 as PDF for free.

More details

  • Words: 3,795
  • Pages: 6
75 M

ọi người bảo nó nhút

nhát. Nó cũng chẳng biết mình có nhút nhát hay không nữa. Nó có thể hát rống lên một câu ngô nghê cho mình nghe nhưng cũng có thể lí nhí, thì thào trước mặt người lạ. Chẳng ai biết rằng trong nó có sự can đảm như ai. Bố mẹ đi làm xa, gửi nó lại với ông bà. Sắp hết cấp II, nó ôm mộng vào một trường chuyên lớn. Ông dắt nó tới một lớp luyện thi. Ngày đầu tiên đi học, nó đến trễ. Lớp học đặt tại một giảng đường rộng thênh. Ngồi trên cao, nó thích thú nghe giảng, ngó nghiêng và đong đưa chân như để chứng tỏ sự can đảm của mình(!?). Đôi giày của nó không hèn như người chủ chỉ biết ngó nghiêng xung quanh. Nó còn cả gan để lại một dấu chân tròn trĩnh trên áo của tên bận đồ đen ngồi trước. Xong phi vụ đó, nó vội vã dựng ngay quyển sách lên trước mặt, vờ làm ngơ nhưng chốc chốc lại liếc mắt xem thằng kia có phản ứng lạ nào không? Nhưng không một ai lên tiếng cũng chẳng có ánh mắt hầm hè nào nhìn nó. Nó chỉ thấy chân mình tê cứng, chẳng dám cựa quậy muốn nhảy dựng lên: chiếc giày

16 16

trắng tinh bây giờ trông không khác gì một chú chó đốm. Rải rác trên nền trắng là những chấm đen đến nhức mắt, màu đen đúng như áo của tên kia… Đợi mọi người về hết, nó lấm lét đạp xe qua phố, rụt cổ lại như một con rùa, chỉ cảm tưởng như mọi người đều dồn ánh mắt vào chân nó để xem “chú chó đốm xinh xắn” kia. Tối hôm ấy, khi con bé nhà đối diện bắt đầu giờ tập đàn bằng giai điệu quen thuộc, nó cũng bắt đầu giở đôi giày ra ngắm nghía và thấm thía sự cay cú, chỉ muốn trút hết bực dọc cho cái chân phản chủ ngu ngốc kia. Nhưng không, hình như âm nhạc đã mang lại sự sáng suốt cho cái đầu tăm tối của nó. Nó cười ma mãnh, lén lôi nghiên mực tàu ông vừa mài ra. Nhúng tăm bông vào và say sưa chấm lên chiếc giày còn lại những đốm đen hệt như chiếc kia. Nó nhẩn nha: “Để chú mày khỏi lạc đàn, giờ thì trông chúng mày lại giống nhau như xưa rồi! He he!” Những lúc thế này thì có lẽ chẳng ai bảo nó là đưa ngoan hiền, nhút nhát được! Buổi học sau, nó lại đến trễ. Nguyên nhân chỉ vì nó vừa đạp xe vừa run run nghiêng ngó xem có ai thấy nó đạp xe với hai con chó đốm không? Trời xui đất khiến thế nào mà cả cái giảng đường rộng thênh

năm thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh

như thế lại chỉ còn sót lại một chỗ duy nhất cạnh tên áo đen sát thủ. Một tiếng rưỡi học, nó ngồi im, không nhúc nhích, chân không ngọ nguậy. Giờ giải lao tới, thằng áo đen điềm nhiên mở ba lô lôi ra quyển “Vua bánh mì” tập mới nhất. Nó nhìn sang, mắt bỗng sáng rực lên. Trời ơi, dù tối qua, sau khi hoàn chỉnh tác phẩm “đôi giày chó đốm” xong, nó đã chạy qua nhà hàng xóm đọc kẻ được một ít rồi nhưng quyển “Vua bánh mì” mới “coóng” của thằng kia vẫn làm lòng nó nô nức. Nó bồn chồn cắn móng tay. Bất chợt cái thằng quỷ “tốt bụng” kia hạ phịch quyển truyện xuống đẩy ra giữa chỗ hai đứa cười toe toét: - Ê, “bánh mì” tập mới đấy, có đọc không? Hay nhỉ? Cười vỡ bụng luôn, hề hề!! Choáng toàn tập, nó lắp bắp: - Ờ, ờ cũng có… tớ mới đọc đoạn đầu thồi! Thằng áo đen ngồi xích vào và bất giác liếc xuống chân. Nó thích thú hét lên: - A ha! Gặp lại thủ phạm rồi! Nó cuống cuồng vơ đại một quyển vở dựng trước mặt để che giấu dung nhan tội phạm của mình. Thằng kia cười hềnh hệch, khều tay nó:

Tapchi678 2.0 ra ngày 26/3/2006

75

năm thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh

- Tớ đùa thôi, không sao đâu. Tớ cũng chưa giặt áo mà, vết chân cậu còn nguyên nè, hì hì! Một lời làm quen kiêm an ủi lạ hoắc! Nhưng kể từ đó, hai đứa là bạn. Sau một tuần học, nó đã có phần bạo dạn hơn. Nó chẳng phải lo vì tật đi trễ của mình nữa vì áo đen luôn đến sớm và giành chỗ cho nó trước. Bây giờ Áo đen biết nó còn thích cả truyện văn hợc và nó cũng biết Áo Đen thích truyện cổ tích nữa. Ngày ngày chúng nó học cùng nhau và chụm đầu tranh nhau đọc những truyện “ Vua bánh mì” mới ra. Ba lô của chúng cũng nặng thêm vì phải mang thêm truyện cho nhau mượn. Ngày tháng trôi qua có cả mưa lẫn nắng. Con bé con cuối cấp nhiều lần tự hỏi không hiểu mình đã hết rụt rè, nhút nhát chưa và rồi lại tự cười vì câu hỏi ngô nghê, dở hơi ấy để sau đó nó lại chui vào cái vỏ ốc nhỏ bé của mình, lẩn trốn trong đó nhấm nháp tình bạn lạ lẫm, trong trẻo nhưng rất tự nhiên với Áo Đen… Bà bảo nó vẫn còn trẻ con, ngốc dại lắm! Nó cười khì, vô tư đút những đồng tiền cho vào ống dành dụm. Nó dành tiền để mua sách, mua “Vua bánh mì” và quan trọng là mua một đôi giày mới. “ Không thể diễn mãi hai con chó đốm đáng ghét làm mình càng thiếu tự tin này được!” - nó tự nhủ

vậy. Nhưng hình như nó thấy lòng vui vui khi đi “hai con chó đốm” ấy và đọc truyện bên cạnh Áo Đen. Thỉnh thoàng nó dừng lại, lắng tai nghe cuốc sống xung quanh mình, thong thả đạp xe trên con đường lá khô rơi lao xao, ngắm bà lụi cụi nấu bếp cho nó kịp giờ ăn, ngắm ông hì hụi mài mực, nắn nót viết nội quy dán lên trước bàn học nó và ngắm Áo Đen nhăn nhở cười chào nó, dán mắt vào quyển truyện nó mới cho mượn,… Tất cả những hình ảnh ấy nó cất kĩ vào trong cái vỏ ốc lạ lùng của nó để rồi thi thoảng lại lôi ra ngẫm nghĩ, cười một mình rất ngô nghê. Sinh nhất nó đến gần nhưng nó chẳng nhớ nữa. Nố đến lớp, bình thản vào chỗ ngồi cạnh Áo Đen. Áo Đen cười bí hiểm: - Mua “bánh mì” mới chưa? Hôm nay “bánh mì” hay lắm đấy! Nó cũng cười toét với Áo Đen lòng khấp khởi tẹo nữa lại được đọc truyện rồi! Có lẽ truyện hay nên giờ giải lao mãi không đến. Chuông vừa reo, Áo Đen rút trong cặp ra một gói giấy hoa rất đẹp dí vào mũi nó. Nó sửng sốt: - “Bánh mì” bọc giấy hoa à, sao dầy thế này? Áo Đen cười khì khì: - Mở ra đi! Chúc mừng sinh nhật “ốc bươu”! - Cái gì! Dám gọi tớ là “ốc bươu” Tớ có nhát đến mấy thì cũng không thèm làm bạn với cái con vật ấy đâu.

Tapchi678 2.0 ra ngày 26/3/2006

- Thôi thôi bớt giận, mở ra đi! Nó háo hức mở ngay, trong gói là một chiếc giày chân phải trắng muốt. Nó sững lại: - Thế này thì tớ phải nhảy lò cò à? Người ta gói thiếu một chiếc rồi! Áo đen vẫn bình thản mở truyện ra đọc, miệng nói bâng quơ mà chẳng thèm đếm xỉa gì đến thái độ của nó: - Ở tớ tưởng “ốc” thì bò chứ đâu có đi nhỉ? Nó ngồi ngây chẳng hiểu thằng bạn lạ lùng hôm nay ăn gì mà lại xử sự dở hơi như thế. Chuông hết giờ vừa reo, Áo Đen hẹn nó cùng về. Hai đứa đạp xe song song. Áo Đen cứ thao thao bất tuyệt kể lại cho nó những đoạn buồn cười trong “vua bánh mì”. Nó cũng lắng tai nghe, ngoác mồm cười phụ hoạ nhưng không hiểu thằng bạn định chơi trò gì. Đến đoạn đường rẽ, Áo Đen bảo nó dừng lại . Rút trong balô ra một gói khác, Áo Đen bảo nó về nhà hãy mở nhé. Nó gật đầu cái rụp. Tối, trời đen thẫm, con bé hàng xóm lại đanh bản piano quen thuộc. Nó đem gói giấy kia ra mở. Trong đó là chiếc giày chân trái cùng lọ mực đen và tớ giấy nhắn: “Hê hê! tớ không biết ốc bươu đi bằng mấy chân nhưng “ốc bươu” bạn tớ thì chắc chắn phải có đủ cả hai chiêc giày để đi chứ! À, còn lọ mực cậu có thể dùng để “làm quen” với tên nào dám để lại dấu ấn ghê rợn trên lưng áo cậu! hì hì !”

17 17

Nó mỉm cười thật tươi, thấy tự tin lạ thưòng. Nó đặt hai chiếc giày cạnh nhau. Dưới

ánh trăng đôi giày như nhảy nhót cũng tiếng nhạc du dương từ nhà hàng xóm. Đôi giày này sẽ giúp nó bước ra khỏi vỏ ốc tuổi thơ dễ thương để đi khám phá thế giới xung quanh?

75

năm thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh

Đôi giày sẽ giúp nó trở về thăm cái vỏ ốc nhỏ bé ấy mỗi khi nó mệt mỏi vì những áp lực trong cuộc sống? Phải, vì đó là đôi giày của tình bạn. Một đôi giày xinh thật là xinh! PhAnh

NỖI NHỚ ĐÊM MƯA Đêm ngủ giật mình ù ờ một cơn mơ Con quờ quạng tìm vòng tay che chở Nhưng xa thật rồi mẹ còn đâu nữa Còn lại mình con trong nỗi nhớ đêm mưa Kí túc đêm mưa thức dậy một nỗi lòng! Vừa xa mẹ xa nhà lên phố học Đã có lúc con ẩn mình trộm khóc Thương mẹ ở nhà vất vả quá mẹ ơi! Con bây giờ lên thành phố xa xôi. Vẫn chưa quen chốn phồn hoa, đô hội Vẫn chưa quên ngõ vào nhà ngập lối Bước mẹ đi về bì bõm trong mưa. Mưa bây giờ… hay mưa của ngày xưa? Mưa mồ hôi rơi dài trên gò má mẹ Hay nước mắt nhớ nhà con lén chùi rất vội Dáng mẹ ướt nhoà trên mỗi trang thơ. Nguyễn Thị Trúc Quỳnh

18 18

Mỗi người đều có một gia đình riêng, một hoàn cảnh riêng, bài thơ này là tâm trạng của mình và mình rất thích. Nhưng mình mong là không ai có tâm trạng giống bài thơ này…

GIA ĐÌNH Tiếng cãi vã lách cửa sổ ra đường Sao cha mẹ không cất đi những điều bực bội Con thạch sùng tặc lưỡi ngước nhìn tiếc nuối Trước khung ảnh gia đình hạnh phúc ngày xa. Đôi chim bồ câu vùi mặt cuối hiên nhà Đau đáu xanh dây trầu bám thân cau khắc khổ Con vấp, tiếng bát đũa thất thanh vỡ đổ Những mảnh buồn sắc lạnh chất lên nhau Chút hồn nhiên rơi mất nơi đâu Con nép bên thềm lắng nghe buồn tủi Không ai hiểu bước chân về lầm lũi Sum họp người ta canh ngọt cơm lành Con chợt lớn khôn trước chuyện gia đình Căn nhà nhoi nhói mọt sâu đục gỗ Khói thuốc cha mềm cơn ho nước đổ Mắt mẹ trũng sâu, gầy rộc ít nói cười Con lặng thầm bơi qua mặc cảm cuộc đời. Đuối những niềm vui chòng chành hạnh phúc Bữa cơm ngày thường nuốt khan tiếng khóc Ánh mắt nhìn dự cảm lắm lo âu… Biết hạnh phúc là không dễ thấy đâu Nhưng nhiều đêm con đã từng khó ngủ Dốc đến giọt cuối cùng, rưng rưng nét vẽ. Bức chân dung hạnh phúc một gia đình. My dreams

Tapchi678 2.0 ra ngày 26/3/2006

75

năm thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh

1.Buổi sáng thức dậy, việc đầu tiên bạn làm là: a.Với tay tắt cái đồng hồ rùi ngủ nướng thêm 5 phút. (3đ) b.Gấp gọn chăn màn. (4đ) c.Lao ngay vào nhà vệ sinh. (2đ) d.Giằng co chiếc chăn với mẹ vì mẹ bạn gọi bạn dậy. (1đ) 2.Nếu kiếm được 500.000, việc đầu tiên bạn sẽ: a.Đưa cho bố mẹ. (4đ) b.Mua ngay những thứ mà bạn ao ước. (1đ) c.Khao bạn bè và người thân một chầu tuý luý. (2đ) d.Để dành. (3đ) 3.Bạn để ý "người ta" vì: a.Học giỏi. (1đ) b.Xinh, nổi. (2đ) c.Có cá tính. (3đ) d.Chẳng biết vì sao nữa. (4đ)

4.Bị mất tiền đóng học phí, phản ứng đầu tiên của bạn là: a.Hoảng hốt, kêu om sòm. (1đ) b.Thần mặt ra không động đậy. (2đ) c.Lẳng lặng về nhà báo cáo với bố mẹ. (3đ) d.Kể với đứa bạn thân để xoay tiền "đập" vào. (4đ) 5.Cách ăn mặc của bạn hiện giờ: a.Bình thường, mọi người mặc gì bạn mặc đấy. (1đ) b.Tớ mặc những gì bố mẹ mua cho. (2đ) c.Bạn hài lòng với nó. (4đ) d.Nổi nhất lớp. (3đ) 6.Thời gian rảnh bạn thường: a.Nghe nhạc. (3đ) b.Đọc sách truyên. (2đ) c.Ngủ (sau những giờ ngủ chính). (4đ) d.Xem phim. (1đ)

7. Bàn học của bạn: a.Bừa khủng khiếp. (3đ) b.Gọn ghẽ ,mẹ bạn chẳng bao giờ phàn nàn cả. (1đ) c.Nơi trưng bày những"tác phẩm nghệ thuật". (4đ) d.Chỉ toàn bút với sách. (2đ) 8.Bạn thân của bạn là: a.Người biết mọi bí mật của bạn. (4đ) b.Đi đâu cũng có nhau, như hình với bóng. (3đ) c.Người có thể ngồi hàng giờ nghe bạn ca thán. (2đ) d.Người cãi nhau với bạn nhiều nhất. (1đ) 9.Bạn thích một ngày : a.U ám. (1đ) b.Nắng tưng bừng. (2đ) c.Chẳng rõ. (4đ) d.Mưa. (3đ) 10.Thần tượng của bạn là: a.Ngôi sao ca nhạc, điện ảnh. (1đ) b.Chẳng ai cả. (3đ) c.Một chính khách. (2đ) d.Người thân quanh bạn. (4đ)

K..Kê..ết ...Quả ...Đây!!! - Từ 10 đến 19 điểm: Sống vô lo như bạn cũng thích thật đấy, nhưng những người xung quanh bạn thì… hừm, họ phải lo lắng cho bạn này, lúc họ gặp chuyện lại không trông cậy được vào bạn này. Thật đúng là còn nhóc lắm nhóc ạ! - Từ 20 đến 30 điểm: Bạn khá lớn rồi đấy! Mọi việc xung quanh bạn đều làm chủ được. Tuy nhiên bạn vẫn còn mâu thuẫn giữa hai thế giới của người lớn và trẻ con: Lớn hay là không lớn? - Từ 31 đến 40 điểm: Chúc mừng “người nhớn”! Bạn đã lớn thật rồi đấy. Có ai bảo với bạn là “Tôi rất tin tưởng ở bạn!” chưa? Chắc là rồi phải không? Bạn bè và người thân xung quanh thường xuyên hỏi ý kiến bạn về mọi chuyện. Papa và Mama chắc hài lòng về bạn lắm.

Tapchi678 2.0 ra ngày 26/3/2006

19 19

75 L

Þch häc trong mét ngμy, mét th¸ng, mét n¨m liÖu cã chiÕm hÕt thêi gian cña b¹n? C©u tr¶ lêi cã thÓ lμ cã, còng cã thÓ lμ kh«ng? Nh−ng nÕu cho r»ng b¹n cã thêi gian rçi, b¹n cã hay vμo bÕp, nÊu n−íng cho gia ®×nh b¹n kh«ng? Tí nghÜ r»ng bÊt luËn b¹n lμ con trai hay con g¸i, b¹n còng nªn thñ s½n bªn m×nh vμi c«ng thøc nÊu ¨n tõ ®¬n gi¶n cho ®Õn phøc t¹p... §ã còng lμ c¸ch ®Ó b¹n thÓ hiÖn kh¶ n¨ng khÐo lÐo còng nh− gu thÈm mü ®éc ®¸o cña m×nh... Ngäc Huy (10,CVA) mét teen boy 9X kh¸ khÐo lÐo. CËu chμng hay thay mÑ nÊu c¬m cho c¶ nhμ... Vμ tõ ngμy biÕt nÊu ®Õn giê, tr×nh ®é cña Huy cμng ngμy cμng lªn. Hay X.§¹t (10 CSinh) còng rÊt ®¶m ®ang. Trong ®ît héi tr¹i Trung Thu ®Çu n¨m, §¹t ®· biÓu diÔn mãn khoai t©y chiªn cùc xuÊt s¾c. KÕt qu¶ cña ngμy h«m ®ã lμ khoai b¸n hÕt veo, vμ thËm chÝ cßn x¶y ra hiÖn t−îng “ch¸y hμng”. Hay ®ã lμ N.HiÓn (Th¨ng Long) còng kh¸ ch¨m vμo bÕp gióp ®ì mÑ vμ em g¸i nÊu n−íng; vμ cËu chμng còng kh«ng hÒ

20 20

ng¹i mçi khi ph¶i röa b¸t - mét lÜnh vùc kh«ng thuéc “chuyªn m«n” cña cËu. (§−îc gióp ®ì “chÞ em” mê !) Ph¸i m¹nh - tõng bÞ coi lμ coi lμ kÐm c¹nh h¬n trong lÜnh v−c bÕp nóc th× b©y giê ®· v−¬n lªn ®øng ngang hμng víi chÞ em phô n÷... VËy th× hiÖn nay, c¸c b¹n n÷ ®· thÓ hiÖn kh¶ n¨ng lμm chñ c¨n bÕp cña m×nh nh− thÕ nμo? TÊt nhiªn lμ xuÊt s¾c rïi! Thu H−¬ng (du häc sinh t¹i

Mü - cùu h/s Ams) tuy ë nhμ kh«ng nÊu n−ãng nhiÒu do c«ng viÖc hoc hμnh nh−ng do biÕt quan s¸t bμ, mÑ mçi khi vμo bÕp nªn khi ra n−íc ngoμi, H−¬ng®· træ tμi kh¸ thμnh c«ng víi nh÷ng mãn ¨n mang ®Ëm b¶n s¾c d©n téc. Hay ®iÓn h×nh lμ Thu Trang - (K8 chuyªn Sinh) kh«ng chØ cã kÕt qu¶ häc tËp kh¸ æn mμ cßn lμ mét girl 9X n¨ng ®éng trong c¶ chuyªn m«n “nÊu” lÉn “¨n”... Nh−ng bªn c¹nh nh− con ng−êi ®ang hoμ nhËp víi cuéc sèng hèi h¶ nμy, th× bªn c¹nh ®ã,vÉn cßn cã nh÷ng cËu c«ng tö, nμng tiÓu th− chØ biÕt ¨n, mμ thËm chÝ cßn kh«ng biÕt nÊu bÊt kÓ mét mãn ¨n nμo - kÓ c¶ ®Æt nåi c¬m ®iÖn (!!!!). B¹n nghÜ sao vÒ vÊn ®Ò nμy ? Huúnh V©n (19T) Mçi lÇn c« nμng høng chÝ lªn mμ vμo bÕp th× «i th«i, mÑ c« nμng l¹i ph¶i mua thªm mét chång b¸t ®Üa míi; cßn th»ng em téi nghiªp th× ph¶i chÞu tra tÊn bëi kh«ng biÕt m×nh ®ang ph¶i ¨n mãn g×? Hay A.Ng©n (TrÇn Phó) th× còng kh«ng biÕt r¸n thÞt gμ ngay khi ®·

năm thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh

®−îc chuÈn bÞ cho xong hÕt. C« nμng g¾p thÞt gμ siªu ®Õn nçi lμm thÞt gμ r¬i xuèng ®Êt, vμ råi th¶n nhiªn nhÆt miÕng thÞt gμ cho vμo ®Üa vμ nãi: “ë nhμ tí vÉn vËy” - Bã tay toμn tËp lu«n! Hay trong mét cuèn sæ l−u bót cã ghi “tμi n¨ng” cña mét ®Çu ®inh thuéc d¹ng hotboy: së thÝch: nÊu ¨n nh÷ng mãn nh− trøng luéc, trøng r¸n... vμ nguyªn nh©n cña viªc nμy lμ chØ biÕt cã vËy! KÕt: B¹n cã biÕt r»ng: (Natalie Glebova, Canada)- hoa hËu universe, mét c« g¸i kh¸ næi tiÕng, tμi n¨ng, lu«n bËn rén víi cuéc sèng kh«ng chØ cho riªng m×nh mμ cßn cho mäi ng−êi l¹i lμ mét ng−êi kh¸ ®am mª chuyÖn bÕp nóc; së thÝch cña c« nμng lμ vμo bÕp, nÊu n−íng cho m×nh vμ c¶ gia ®×nh vμo b÷a s¸ng. Hay gÇn h¬n lμ nh−ng thanh niªn ViÖt Nam hiÖn ®¹i, hä nghÜ r»ng “b¹n kh«ng cã thêi gian vμo bÕp nh−ng ®iÒu ®ã kh«ng cã nghÜa lμ b¹n kh«ng biÕt lμm”... Cßn b¹n, b¹n cã biÕt nÊu ¨n kh«ng, hay lμ b¹n chØ biÕt th−ëng thøc nh÷ng mãn ¨n do ng−êi kh¸c nÊu th«i? B¹n cã hoμ cïng nhÞp sèng víi nh÷ng Teen ViÖt nh− T.Trang, §¹t, H−¬ng... trong phãng sù trªn kh«ng? Vμ b¹n cã biÕt r»ng nÊu ¨n lμ mét trong nh÷ng viÖc mμ b¹n cã thÓ lμm ®Ó x¶ street rÊt tèt kh«ng? Bªn c¹nh ®ã nÊu ¨n sÏ gióp b¹n m×nh tù rÌn luyÖn kü n¨ng sèng, sù khÐo lÐo còng nh− t¹o h×nh ¶nh ®Ñp trong m»t nh÷ng ng−êi th©n, b¹n cña b¹n (..vμ c¶ “b¹n ý” n÷a chø nhØ!) Vμ cßn chê ®îi g× n÷a, h·y ®¨ng ký ngay mét khãa häc nÊu ¨n t¹i gia ®i, ch¾c ch¾n b¹n sÏ kh¸m ph¸ ®−îc nhiÒu ®iÒu bÊt ngê ®ã!

Tapchi678 2.0 ra ngày 26/3/2006

75

năm thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh

Vμ sau ®©y tí xin giíi thiÖu vμi mÑo vÆt tuyÖt hay dμnh cho b¹n: ThÞt bß muèn xμo, hÇm cho mÒm: th× h·y b¶o qu¶n trong ng¨n ®¸ tr−íc khi chÕ biÕn hoÆc lμ cho thªm nh÷ng thùc phÈm cã tÝnh axÝt nh− døa, ®u ®ñ xanh... khi chÕ biÕn. Muèn khö mïi tanh cña gi¸ ®ç: khi xμo th× cho thªm mét chót giÊm trong qu¸ tr×nh chÕ biÕn. C¾t tØa ít nÕu bÞ dÝnh cay, g©y báng r¸t: th× cã thÓ lÊy ®−êng c¸t hoÆc dïng giÊm xoa vμo th× sÏ cã c¶m gi¸c dÞu nhÑ. DÇu, mì ®· qua sö dông: nªn ®ùng trong nh÷ng dông cô b»ng kim lo¹i th× sÏ b¶o qu¶n ®−îc l©u h¬n. Kh«ng dÝnh nhùa khi gät khoai t©y: tr−íc lóc gät vá, ng©m khoai vμo giÊm råi ®Ó kh« vμ gät. C¸ch nhËn biÕt giÊm tèt: ®æ giÊm ra mét miÕng b«ng, ®Ó qua ®ªm, nÕu giÊm ®æi mμu vμng lμ giÊm t«t, giÊm chuyÓn ®en lμ giÊm pha axÝt (®éc cho søc khoÎ). Lμm míi b¸nh mú ,c¬m x«i :

- §çi víi b¸nh mú th× phun Ýt n−íc lªn tr−íc khi n−íng---> B¸nh mú sÏ gißn cùc. TuyÖt ®èi kh«ng bao giê n−íng trùc tiÕp trªn bÕp gas hoÆc bÕp lß. h¬i g¸, h¬i than sÏ rÊt ®éc cho søc khoÎ. - §èi víi x«i c¬m th× r¾c Ýt n−íc lªn råi ®Ëy kÝn vμ cho vμo. vi sãng hoÆc lμ ®Ó nguyªn råi hÊp c¸ch thuû. Kh«ng cho n−íc canh trμn ra ngoμi: b¹n h·y phÕt mét vßng dÇu thùc vËt r«ng kho¶ng 6 cm ë miÖng nåi, ®¶m b¶o n−íc sÏ kh«ng bÞ trμn ra ngoμi. TuyÖt ®èi kh«ng: bao giê ¨n chung hai lo¹i thùc phÈm nh− cam , quýt víi s÷a... chóng sÏ t¹o kÕt tña ®Êy! Hay lμ ®Ó c¸ gÇn ®u ®ñ xanh, ®u ®ñ sÏ lμm thÞt c¸ mÊt ®é ch¾c vμ mÒm nhòn. N−íc m¾m ®· qua pha chÕ thªm: kh«ng nªn b¶o qu¶n ë ®iÒu kiÖn b×nh th−êng v× nÕu nh− vËy sÏ t¹o ®iÒu kiÖn cho vi khuÈn ph¸t triÓn. VËy nªn nÕu cã thõa n−íc chÊm th× b¹n h·y cho vμo tñ l¹nh vμ sö dông mét c¸ch nhanh chãng nhÊt. Chóc b¹n sÏ thμnh c«ng h¬n víi nh−ng bÝ quyÕt nμy! GOOD LUCK...! “hearty”

Tapchi678 2.0 ra ngày 26/3/2006

21 21

Related Documents