Yeu Cau Q&s

  • May 2020
  • PDF

This document was uploaded by user and they confirmed that they have the permission to share it. If you are author or own the copyright of this book, please report to us by using this DMCA report form. Report DMCA


Overview

Download & View Yeu Cau Q&s as PDF for free.

More details

  • Words: 4,116
  • Pages: 8
Nhung yeu cau tinh yeu hay nhat cua quicksnowshow 1. Earthbound – Conner Reeves Q: "Mất em như người bộ hành mất hướng. Ðêm nằm,không biết nghĩ đến ai để đừng buồn. Chịu, không thể tưởng tượng ra 1 sự thay thế nào khả dĩ làm mình thăng bằng trở lại. Nhớ đến độ mỏi cả người. Ðau đến nỗi phải nghiến răng lại mới sống cho ra sống được. Tôi úp mặt vào 2 tay tôi mà thương mình đứt ruột. NA: Sau từng ấy thời gian, hoá ra tôi vẫn chưa quên. Mà làm sao quên được khi trong ví tôi luôn có bức ảnh tôi và em. Nhưng cảm giác cũng không còn xót xa như trước, có chăng chỉ còn là một nỗi nhớ trống rỗng, chắc vì đã bão hoà. Đã chờ đợi nhiều, đã hi vọng rồi thất vọng quá nhiều, đã day dứt không nguôi. Q: Em nói tôi hãy quên em đi như 1 giấc mơ trong đời, tôi hãy nhìn vào mặt trái của em để đừng ngộ nhận đó là tình yêu.Thế nào là ngộ nhận? Thế nào là tình yêu hả Trân? Em im lặng, nhưng tình yêu dịu dàng và ướt đẫm trong mưa vẫn cứ âm thầm chảy qua tay, qua những ngày ngắn ngủi. Một cái chạm tay ấm nóng,1 cái nhìn đăm đăm để rồi cả 2 phải luống cuống quay đi. NA: 20 tuổi. tôi chia tay với mối tình đầu của mình. Tôi đã sống 1 thời gian dài mà không chút phương hướng, nặng trĩu trong đầu là những suy nghĩ mâu thuẫn với nhau. Vừa muốn sống hiền, giản dị, học thật tốt, rồi tốt nghiệp ra trường, đi làm. Lại vừa muốn đua đòi, quậy phá, giành giật mọi thứ, kể cả thứ mình đã có. Có đôi khi cảm thấy quá chán nản và mệt mỏi. Mọi chuyện cứ giống như người bộ hành trên 1 con đường dài, không thể quay lại,nhưng cũng không muốn nghỉ chân. Q: Cuộc sống là 1 guồng quay, sẽ chẳng làm sao đâu nếu màn đêm đen tối kia đang bao phủ, bởi ánh sáng luôn luôn đến đã thành qui luật. Nếu chúng ta là 2 người yêu nhau hạnh phúc nhất thì chúng ta cũng có thể chỉ là 1 người yêu người kia bất hạnh nhất thế gian này, phải không Trân ?" 2. Seamisai – Laura Pausini NA: Cầu mong ở một nơi nào đó, khi anh đọc câu chuyện này sẽ hiểu em hơn, hiểu tất cả những gì em nghĩ. Chỉ trong vòng một năm biết nhau rồi chia tay nhau, đến giờ em vẫn chưa thể quên được anh. Q: Em sẽ nhớ mãi ngày hôm đó – ngày mà anh gọi điện làm quen với em, nhớ mãi giọng nói ấm áp và nhẹ nhàng của anh, giọng nói mà giờ đây em đang cố lãng quên. NA: Anh đã từng bảo rằng, chúng mình quen nhau được là do duyên trời. Em không quên được buổi gặp mặt đầu tiên. Buổi gặp đó khiến em thật sự run sợ, có cái gì đó thôi thúc làm em hồi hộp mong chờ cái. Nhưng cũng có một cái gì đó mong manh ngăn lại làm em không muốn đến gặp anh.

Q: Có ai đó đã nói rằng” Thật là đau khổ cho ai khi bắt đầu bước vào tình yêu mà đã không tin tình yêu đó là vĩnh cửu”. Có lẽ phải sau này em mới hiểu được câu nói đó vì ngày ấy em hoàn toàn tự tin vào tình yêu của mình dành cho anh. NA: Lắm khi em tự hỏi lòng mình giá mà em đừng biết mọi chuyện về anh quá sớm..Giá như… Tình yêu của chúng mình chẳng trọn vẹn vì anh có những ràng buộc quá lớn.. Em yêu anh, dằn vặt ăn năn, tất cả lẫn lộn.. Anh biết không em đã nghĩ mình đem tình yêu đặt lên một chiếc phao vô hướng, chấp chới, em liều phó mặc để yêu anh.. Q: Em chẳng phải đạo đức gì đâu, có tới ba người đau khổ kia mà.. Anh sẽ phải quay lại, sống trọn cuộc đời với cái hạnh phúc mà nhiều người vẫn thèm muốn – phải biết chấp nhận anh nhé.. Còn em, em sẽ dũng cảm bước ra khỏi giấc mơ của mình. NA: Lúc này đây em muốn khóc hơn bao giờ hết, nước mắt sẽ giúp người ta vơi đi được chút nào chăng ? Không, em không khóc được .. vì lúc này sự tỉnh táo lại đến với em hơn bất kì lúc nào… Q: Em chỉ nhận ra là em yêu anh nhiều khi anh đã xa em, khi mọi chuyện đã chấm dứt. Anh sẽ chẳng bao giờ biết được là em đã yêu anh, đã yêu anh nhiều đến ngần nào. Còn em, em sẽ giữ mãi mối tình đó cho riêng mình. Dù sao cũng cám ơn anh đã để lại trong em những kỷ niệm đẹp của tình yêu, đã giúp em hiểu tình yêu là thế đó. NA: Cầu mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với anh, người đàn ông lớn nhất của đời em. Trong em lúc này lại nhức nhối hai từ “giá như…” 3. Never Is A Long Time – Roxette NA:Tự mình phải hiểu mình thôi Làm thân con gái một đời Buồn lo lặn vào trong mắt Nụ cười cứ nở trên môi .(Lâm T.Mỹ Dạ ) Bây giờ em mớ thật sự thấm thía ý nghĩa của bốn câu thơ này .... Ðã gần 2 tháng nay em phải cố cười , cười với anh , cười với mọi người ...nhưng lúc này đây thì em không thể cố được nữa ...Em ước gì mình là mặt trời kia để có thể dùng những tia nắng, mà thực chất chính là những giọt nước mắt của mình đem sưởi ấm cho thế gian, để có thể nghĩ rằng biết đâu nỗi buồn của mình lại chính là niềm hạnh phúc cho người khác ...nhưng sao khó quá Q: "Nếu bạn yêu thương một ai đó để rồi nhận ra rằng người đó không thuộc về mình thì hãy để cho họ ra đi ... bởi vì trong tình yêu ta cần cho hơn là nhận ." Em đã không làm gì để níu giữ tình yêu của mình cũng bởi vì nghĩ như thế ...nhưng em thật sự thất vọng ...cái tin anh có người khác không đủ bât ngờ để làm em sốc ...nhưng em ...không ngờ anh lại đổi thay nhanh đến như vậy.

NA: Mà cũng phải thôi ...anh là thuyền, anh thuộc về biển cả bao la , thuộc về những con sóng dong chơi hoài không biết chán .Còn em , em chỉ là bờ cát . Em thuộc về đất liền ,thuộc về con đường nhỏ giữa đồng có hai hàng cây tu hú xanh bốn mùa mà chẳng bao giờ thấy quả , thuộc về cái cầu cao tốc lộng gió, thuộc về những buổi chiều hoàng hôn mát rượi ngồi dưới tán cây chờ trăng lên , thuộc về cơn mưa trong veo chiều tháng sáu, thuộc về những phố dài thơm mùi lá xà cừ, thuộc về cái hành lang tầng 2 mỗi lần mỉm cười cầm chiếc chìa khoá phòng nghe nhìn trong tay Q: Em không phải mối tình thứ nhất, cũng chẳng phải mối tình cuối cùng của anh ...em đang tự hỏi :đến bao giờ thì con thuyền tình yêu của anh mới cập bến? Em đã từng lấy anh làm chỗ dựa, lấy lời hẹn ước ba năm làm mục đích , lấy khoảng thời gian xa cách đằng đẵng làm niềm tin để chắc chắn rằng không gì có thể thay đổi được nữa ...vậy mà ...Giờ đây, đã đậu đại học ,đang ngồi giữa lòng thành phố đầy ồn ào náo nhiệt , mà sao lại cảm thấy xa lạ và lạc lõng quá ...anh chỉ gần đây thôi, 15 phút đi bộ mà xa vời như không thể với tới ... NA: Dẫu sao thì vẫn phải cố gắng thôi , cuộc sống sinh viên đã tạo cho em một bộ mặt biết cười hơn, vả lại, ...”mày cũng vốn là một người mạnh mẽ cơ mà , phải không NGỐ ?Hãy cố lên nhá ! hãy dành thơig gian cho học tập, dành tình thương yêu cho gia đình, bè bạn, dành sức lực cho những khó khăn mới của bốn năm nữa , rồi mày sẽ trở thành một cô giáo giỏi , sẽ được hạnh phúc ...” Q: Còn anh... chỉ xin anh một điều, hãy tặng riêng cho em những kỉ niệm , anh đừng bao giơ tặng một ai đó những bông hoa hướng dương , đừng bao giờ cùng ai đó đi vào con đường nhỏ có hai hàng cây tu hú ...chỉ thế thôi, được không ? ...Và còn một điều nữa, anh nên tìm bến đậu cho con thuyền tình yêu của mình đi thôi, nhỡ biển nổi bão thì sao ? Ðấy là lời khuyên chân thành của một cô em gái đúng như anh mong muốn đấy, và cũng để anh không phải nhận thêm 1 cô em gái bất đắc dĩ nào nữa 4. Tonight I Celebrate My Love For You – Roberta Flack và Peabo Bryson NA:”Hôm nay buồn, dắt xe ra dạo phố, lâu lắm rồi mình không ra ngoài vào ban đêm thế này... Sài Gòn đêm thật đẹp nhưng buồn, người người vẫn hối hả ngược xuôi, không hề nghỉ ngơi...Rẽ vào quán nước quen thuộc, chị chủ quán khẽ trách: "lâu quá em không ghé ha!" ... Q: Vẫn bàn đó, chỗ ngồi đó nhưng ...chị chủ quán mang nước tới nhìn quanh và hỏi"sao chỗ này lại trống?". Không đáp, chỉ cười, chợt nhận ra đã lâu lắm rồi mình không cười thế này. NA: Từ khi anh đi, mình đã bỏ tất cả thói quen thường ngày và lao vào công việc để quên. Tiếng nhạc Trịnh trong quán vang lên nao lòng. Nhớ lần anh nói anh không thích nhạc Trịnh... mình buồn nhưng không nói gì, chỉ biết thế. Yêu anh mù quáng, giận anh nhiều mà không dám để cho anh biết, chỉ câm nín và gặp nhấm nỗi buồn một mình...Anh đi rồi mình thấy lòng chơi vơi khó tả...Lang thang lại con phố mà mình và anh vẫn qua thấy sao không gian lại yên tĩnh đến thế, bất chợt bật khóc, phải rồi, cũng lâu lắm rồi mình không khóc...Anh ở đâu? có bao giờ lang thang như mình thế này...

Q: Lúc anh đi, cảm giác như đã mất tất cả, mình chuyển nhà vì sợ, sợ căn phòng luôn tràn ngập bóng hình anh. Ba năm qua mình chẳng thể làm gì, chẳng thể liên lạc với anh, thậm chí cũng chẳng biết anh đã đi những đâu. NA: Hôm nay, bất chợt gặp ngoài đường một bóng dáng quen thuộc - là anh! Anh đã trở về sau ba năm dài đằng đẵng với lời hẹn" đợi anh!" Trên con phố cũ, anh đang lang thang một mình, dáng thật gầy và thật buồn. Mình đứng đó, lặng người và chẳng biết nói gì. Bỗng dưng gặp lại, không biết là thật hay mơ, hay là tưởng tượng, mình xoay người bỏ đi. Q: Vào quán cũ, hẻm Trịnh , lòng buồn nao khó tả...phải đó là anh không? Chị chủ quán mang cho một li cafe sữa. Chị đi nhưng bất chợt quay lại nói:" Sao hai đứa lại phải làm khổ nhau như thế nhỉ?" . Mình không nói gì, mà nói gì bây giờ? Anh đi chẳng nói gì chỉ để lại dòng chữ vẻn vẹn hai từ "chờ anh!" và những tháng ngày quay quắt trong khổ đau. NA: Ðêm khuya dần, mình lang thang quay gót trở về, lang thang...trời đêm nay không trăng nhưng thật nhiều sao, gió đêm thổi nghe lao xao..."hai ngôi sao vẫn đứng cạnh nhau như thế em nhỉ!" giọng nói này...là anh! Giật mình quay lại...đúng là anh, là anh bằng xương bằng thịt chứ không phải là ảo ảnh xa xôi... 5. Could’ve Been – Tiffany NA: “Có những điều không nói, trái tim vẫn lắng nghe Tớ không biết tớ quý ấy từ bao giờ, chỉ nhớ, buổi chiều hôm đó, khi ấy nhìn tớ lần đầu tiên, tớ có cảm giác tất cả mọi người xung quanh không tồn tại. Mưa vừa dứt, giọt còn đọng trên lá và bỗng tớ tan ra thành hạt mưa. Nhẹ bẫng…” Q: “ Mỗi lần ấy xuất hiện, tớ biến thành người khác. Không cười, nín lặng, chỉ có đôi mắt là dõi theo. Nhiều đến nỗi tớ nhớ từng chiếc áo ấy mặc, nhớ dáng đi và cả thói quen đút 1 tay vào túi quần. Hôm nào ấy nghỉ học, trong mắt tớ là khoảng trống. Nỗi buồn của tớ không gọi được tên”. NA: “Người ta nói: “Một cô gái sẽ luôn nhớ người đầu tiên cô ấy nghĩ đến vào buổi sáng khi thức dậy. Sáng nào cũng thế, khi ánh nắng vừa lọt qua khe cửa là tớ nhớ ngay đến ấy. Bởi vì, lúc ấy cười, đôi mắt mà tớ thầm gọi là mắt thuỷ tinh ấy rực sáng, như thể có nắng reo vui. Từ đó, tớ bắt đầu yêu nắng dù trước kia, mưa là kí ức, là niềm vui của tớ. Nắng sưởi ấm từng giây phút tớ nhớ về ấy.” Q: “ Tớ biết mình đã tìm ra kho báu nhưng chẳng nói được câu: “Vừng ơi mở cửa ra”. Đôi lúc, ấy cũng đến gần và bắt chuyện nhưng tớ chỉ đáp lại thật hờ hững. Ấy không biết rằng, khi ấy quay đi, tớ đã muốn thời gian ngừng trôi. Trong tim tớ luôn ước ao một lời thần chú. Giá mà ấy hiểu được…” NA: “ Cuộc sống của tớ, kể từ ngày có ấy dạo bước, như cuốn sách được thay bìa mới. Cô bé trong tớ đã lớn lên. Không ai hiểu vì sao tớ hay cười một mình, không ai đọc được những gì đang diễn ra trong tâm trí tớ. Đơn giản chỉ vì, khi tình cờ nhìn thấy ấy cười đùa dưới sân trường, tớ tin rằng mình là người hạnh phúc nhất.”

Q: “ Có thể ấy đã quên nhưng tớ thì nhớ mãi. Ngày đầu tiên gặp nhau, ấy đã hỏi: “Bạn đang đợi ai thế?” Thậm chí tớ đã không biết tên ấy là gì nhưng giọng nói dịu dàng đó đã khiến tớ khi trở về nhà vội vã ghi ngay vào trong nhật kí “Hôm nay là ngày pha lê” bởi những cảm xúc mà ấy đem đến cho tớ thật trong sáng. Biết đâu ấy chính là một thiên thần, thiên thần hộ mệnh của riêng tớ.” 6,Mùa yêu dấu Mùa đông qua đi mùa xuân tới, rồi lại tới mùa đông thôi, cũng lại là mùa đông. Ngày ấy chị đã sợ mùa đông - rất sợ, còn bây giờ chị mong chờ cái mùa ấy. Chị không hiểu tại sao lại như vậy, nhưng rõ ràng chị vẫn đang mong chờ một mùa đông, mùa đông với cái lạnh thấu xương, đất trời trắng một màu sương muối, làm mọi thứ như không thể hoạt động tiếp; nhưng mùa đông chị lại có anh bên cạnh. Có lẽ vì vậy mà chị vẫn mong chờ. Anh nói yêu chị cũng vào một buổi tối mùa đông- cái mùa đông đáng yêu nhất mà từ khi lớn lên cho tới tận bây giờ, chị vẫn không hiểu tại sao chị ghét mùa đông thế mà lúc đó nó bỗng trở nên đáng yêu kì lạ. Có lẽ, bởi tình yêu chân thành, tình cảm ấm áp của anh đã chiến thắng cái giá lạnh khắc nghiệt của mùa đông, để chị cảm thấy tất cả mọi thứ kể cả mùa đông đáng sợ kia cũng đều đẹp. Chị yêu anh bởi theo chị anh là người mạnh mẽ, biết yêu, có trách nhiệm với gia đình, và một điều làm khối băng trong trái tim chị tan chảy đó là chị thương anh, chị muốn làm được một điều gì đó cho một con người đã chịu nhiều đổ vỡ. Chị muồn lấy lại niềm tin vào cuộc sống trong anh, muốn chứng minh cho anh thấy rằng trên đời này tình yêu vẫn tồn tại, và nó là vĩnh hằng. Chỉ có một tâm hồn không biết yêu chứ tình yêu không bao giờ từ chối ai cả. Rồi cũng tới lúc chị làm được điều mình muốn, anh thực sự hạnh phúc và tin vào tình yêu của chị, nhìn khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc của anh chị thấy mình đã làm được 1 điều gì đó. Nhưng đã xa rồi, những ngày cùng anh bước đi trên con đường quê quen thuộc ngắm dòng sông uốn lượn, dù trời lạnh tê tái nhưng tình yêu sưởi ấm trái tim đang tràn ngập tình yêu của 2 người, bỗng nhiên anh nói nếu bây giờ có một điều ước thì anh sẽ ước là được ở bên chị mãi mãi; còn chị chỉ ước sẽ có nhiều kỷ niệm đẹp bên anh.

Chị cũng chẳng hiểu sao mình chỉ ước như vậy, nhưng anh đã giận chị vì tại sao chỉ là kỷ niệm, chị cũng không biết nữa. Nhưng dường như chị đang cảm thấy một điều gì đó. Cả hai đều không ngờ rằng đó là lần cuối cùng họ được ở bên nhau, hạnh phúc thật mong manh, nó đến chúng ta không ngờ cho nên nó đi chúng ta không thể níu giữ. Chị ra đi không nói với anh một lời, không ai biết chị đã đi như thế nào, chính chị còn không biết là lúc đó tại sao mình lại có thể bước đi như thế. Nhưng nếu không như thế làm sao chị có thể xa anh, chị phải nói sao với anh, chị làm sao có thể đủ sức nói với anh lời tạ từ. Chị đã làm anh tin vào tình yêu, tin nó vẫn tồn tại, tin vào tình yêu tha thiết chị dành cho anh; và cũng chính chị lại làm tan nát trái tim anh, anh không thể tin được chị lại rời xa anh như vậy. Nhưng chị đã không dám đánh đổi sự yên ổn của gia đình mình, tương lai của những đứa em mình để lấy cuộc sống hạnh phúc cho riêng mình được. Chị đau đớn, giằng xé, xót xa mỗi khi nghĩ rằng sẽ mất anh mãi mãi, nhưng lại cảm thấy tội lỗi nếu vì mình mà những đứa em bé bỏng đáng thương của chị phải chịu thiệt thòi. Chị nhớ đến hai câu trong mười lời khuyên của Đức Phật: Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu, món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm". Chị đành phải chấp nhận mang món nợ suốt đời với anh, chứ không thể là kẻ bất hiếu được. Tình yêu của hai người không có tội nhưng chị lại là người có tội với anh, chị luôn dằn vặt mình vì điều đó, chị chỉ có thể đứng xa nhìn anh và cầu cho anh sẽ tìm được hạnh phúc cho mình. Giờ đây, điều gì phải đến cũng đã đến, anh đã có cuộc sống riêng- ngày cưới của anh chị cũng gọi điện chúc mừng và thực sự chị rất mong anh sẽ hạnh phúc với tổ ấm mới; nhưng không hiểu sao chị lại khóc, khóc thật nhiều, khóc như một đứa trẻ, nhưng là khóc một mình (vì ngày trước mỗi lần muốn khóc thật to, anh lại đón chị trong vòng tay của mình để chị có thể khóc, khóc cho đã, cho thỏa lòng) thế là thực sự chị mất anh rồi sao? Mãi mãi anh sẽ không bao giờ là của chị nữa sao? Chị đã bỏ anh mà đi cơ mà, chị đã mong anh hạnh phúc sao bây giờ lại như vậy chứ? Những câu hỏi mà chị đã biết câu trả lời nhưng vẫn xót xa tiếc nuối.

Cuối cùng, hai người họ đã bước đi trên những ngả đường khác nhau chị vẫn không thể nào quên được những mùa đông có anh. Nhưng chỉ là để nhớ về một thời đã xa, nhớ về những kỉ niệm đẹp, nhớ rằng một nơi sâu thẳm trong trái tim chị vẫn có bóng hình một ai đó, chỉ vậy thôi. Chứ làm sao chị có thể dám mơ ước một điều gì hơn nữa. Thời gian qua đi sẽ không bao giờ trở lại, cũng như tình yêu của hai người, họ đã không thể cùng nhau đi tới cuối con đường, chị nhận ra mình đã để mất anh nhưng có nuối tiếc cũng đã muộn. Mong rằng cả hai sẽ sống tốt, sẽ có thể là những người bạn tri kỷ của nhau, để vì nhau mà cố gắng cho mình và cho một người ở một nơi nào đó. Chị đã không còn sợ mùa đông nữa vì có hình ảnh của anh trong tim mình và cũng vì đã lâu quá rồi chị đâu còn được sống trong nó để mà sợ nữa.

7,Unbreak my heart Tháng 3, tháng của sự bắt đầu và cũng là tháng của sự kết thúc. 1 năm trước, anh đã bước vào cuộc đời em thật nhẹ, nhưng đủ làm trái tim em rung động, đủ làm em thấy ấm áp, đủ làm em thấy cuộc sống thật đẹp. Và giờ đây, anh cũng sắp rời xa em cũng nhẹ nhàng như thế nhưng đủ làm trái tim em tan vỡ, đủ làm em thấy hụt hẫng, đủ làm em thấy cuộc sống lại tẻ nhạt hệt như những nầy chư gặp anh. Chưa khi nào em thấy hối tiếc vì đã gặp và yêu anh, em chỉ tiếc là không thể mang lại cho anh những gì mà anh mong đợi, tiếc vì không còn được bên anh nữa, tiếc là không thể tự tay nấu cho anh 1 bữa cơm thật ngon. Ai đó đã nói sự hối hận vì những điều ta đã làm trong quá khứ có thể nguôi ngoai theo thời gian, nhưng sự hối hận vì những gì ta chưa làm thì suốt đời ko thể nào nguôi ngoai được. Sẽ không còn nữa những tin nhắn chúc ngủ ngon của anh hằng đêm. Không còn nữa những ngày lang thang cùng anh trên những con đường Hà Nội đầy nắng và gió.

Không còn nữa những cái nắm tay thật khẽ, những cái ôm thật chặt. Không còn nữa ánh mắt triều mến và vòng tay của anh, và chẳng còn ai cho em mượn bờ vai tin cậy để dựa vào khi muốn khóc nữa. Anh muốn chúng ta sẽ là bạn, nhưng anh ơi, liệu có thể như thế được sao? Bạn ư? Sau tất cả những gì đã qua, em nghe nó thật lạ, vừa hài hước, vừa đau đớn. Anh có biết làm như thế là tàn nhẫn với em lắm không? Làm sao em có thể đối diện với anh với tư cách 1 người bạn? Làm sao em có thể đối diện với anh khi em biết vẫn còn yêu anh? Rất yêu, và khi trái tim anh không còn chỗ dành cho em nữa. Anh nói sẽ vẫn đối xử với em như trước, vẫn quan tâm, hỏi han em, vẫn bên em lúc em cần và vẫn làm cho em những gì em muốn. Nhưng anh có biết rằng điều duy nhất em muốn anh làm cho em lúc này là gì không???... Được ở bên anh. Nếu chúng mình thực sự không thể ở bên nhau được nữa, em mong anh luôn hạnh phúc và sẽ tìm được người con gái khác 1 người tốt hơn em và như anh mong đợi. Cảm ơn anh vì đã bên em suốt thời gian qua, cảm ơn anh vì đã cho em biết thế nào là tình yêu, hạnh phúc và nỗi đau, cảm ơn vì tất cả

Related Documents

Yeu Cau
June 2020 17
Yeu Cau Btl Ktlt
July 2020 10
An-cau-nguyen-yeu
May 2020 20
Yeu Cau De Tai
December 2019 22
Yeu Cau Q&s
May 2020 19
Phieu Yeu Cau Tet
October 2019 18