Vợ anh Một ngày 8 tiếng như anh Hết giờ em bỗng hóa thành Ố sin Cái tên nghe mãi thành quen Còn hơn 2 tiếng con Sen cục cằn Năm giờ đi chợ nấu ăn Sáu giờ bát đũa cơm canh sẵn sàng Anh xem thời sự đàng hoàng Còn em một chậu áo quần giặt phơi Anh ngồi hút thuốc khơi khơi Còn em một chậu xoong nồi kiến bâu Anh thì sách vở đầy đầu Còn em lau mấy tầng lầu kêu ai Con đau thì mẹ chạy dài Chồng chê thì biết lấy ai giải bày Múi chanh anh vắt vài giây Còn em anh vắt cả ngày lẫn đêm Xoa chân chưa kịp tắt đèn Nào em đã thấy tiếng bên vật nài Xấu chàng thì biết hổ ai Thôi đành phó mặc một vài trống canh Bơ phờ quần áo phong phanh Lại lo buổi sáng cho anh đi làm Ăn xong anh gọi nữ hoàng Cái hộp tăm để trên bàn đâu em
Làm vợ ( Nguyễn Bá Linh) Làm vợ nối tiếp chữ yêu Lo chuyện bếp núc, lo chiều chồng con Có được tý thức ăn ngon Cũng cứ dành hết cho con cho chồng Thời son đi cả đường vòng Nay đi đường tắt vẫn không kịp giờ Thời son đọc báo làm thơ Nay đôi lúc chỉ hửng hờ ngó qua Thời son mơn mởn làn da Nay cứ lẳng nhẳng nét già bám theo Thời yêu đẹp biết bao nhiêu Làm vợ nghĩ cũng là điều vui thôi Lam làm tính nết con người Làm vợ chấp nhận cuộc đời hy sinh. Có em (Huy Trụ) Có em tia nắng bên thềm Đang lồng lộn cháy cũng mềm mại hơn Có em giọt giọt mưa đêm Cũng quây ấm lại nỗi niềm quạnh hưu Có em ngày chóng sang chiều Ngọn rau qua bữa, cơm nghèo mà ngon Có em cây lá trong vườn Xanh hơn và quả trĩu hơn mỗi ngày Xin cứ làm phụ nữ (Phạm Công Trứ) Là phụ nữ nghĩa là xinh đẹp Tạo hóa sinh ra là đã thế rồi Xin cam đoan mọi nghệ sỹ trên đời
Trước sắc đẹp đều là bất lực Là phụ nữ dịu hiền và đoan thục Êm hơn nhung và mỏng hơn hoa Nhưng khi đàn ông liều lĩnh rút gươm ra Là phụ nữ biết gieo mình xuống đất Bằng tình thương đâu phải bằng quyền lực Nữ tính ơi hãy dìu dắt loài người. Dẫu có là đức mẹ sáng ngời Thì tay em vẫn bế bồng con trẻ Thay đàn ông giữ lửa ấm trong nhà Nén tình thương trong những vại cà Là phụ nữ xin cứ là phụ nữ./. Em chờ Chắc gì anh đến hôm nay Mà em cứ đợi tàn ngày trắng đêm Hết đi ra cửa ngóng nhìn Vào nhà ngồi xuống đứng lên thẩn thờ Chắc gì anh đến bây giờ Trà pha để nguội nhạt mờ vị hương Chắc gì mà dạ cứ thương Cứ day dứt nỗi vấn vương trong lòng Đã yêu yêu đến vô cùng Đã thương thương đến nát lòng vì nhau Chắc gì đã chắc gì đâu Hôm nay cả những ngày sau Em chờ... Vợ là gì Vợ là con gái người ta Thế mà xinh đẹp thì sang nhà mình Mới đầu trông đến là xinh Môi hồng má thắm đến đình cũng xiêu
*
* * Hai năm sau Vợ là két sắt tủ tường Muốn mở thì phải nhả lời thương ngọt ngào Vợ là một đôi thùng loa Những khi điên tiết cả nhà nỗi dông Dáng đi sư tử Hà Đông Bố con lấm lét và không dám cười Có người nhờ vợ nên ông Có người vì vợ mất không cơ đồ./.
Bồ và vợ Bồ là phở nóng tuyệt vời Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu Bồ là thổ lộ lời yêu Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình Bồ là rượu ngọt trong bình Vợ là nước lả ao đình nhạt phai Nhìn Bồ đôi mắt trong veo Trông vợ đôi mắt nheo nheo gườm Với Bồ thì chẳng tiếc tiền Vợ tiêu một cắc lại liền kêu hoang Bồ dỗi thị vội xuống thang Vợ giận thì quát thì phang thì đòn Bồ là lều vợ là nhà Gió lớn lều sập, mái nhà còn kia./.
Vợ
Vợ là hơi thở bếp lò Vợ là nhường nhịn so đo làm gì Vợ là giám khảo kỳ thi Vợ là mát mẻ mỗi khi vắng nhà Vợ là trưởng ban giảng hòa Giứa 2 cực cha và con Vợ là cơm dẻo canh ngon Vợ là chỗ dựa thuở còn hàn vi Vợ là sóng gió bất kỳ Khi giữ như cọp khi hiền như nai Vợ là một nửa thứ 2 phải tiền Vợ là ánh sáng ban mai Vợ là rượu ngọt môi tìm về môi Vợ là gió mát khí trời Vợ là san sẽ cho vơi nỗi buồn Vợ giận như người mất hồn Vợ cười như hạn gặp cơn mưa rào Vợ khen sung sướng làm sao Vợ khen sư tử vút chào chạy xa./. Đi tìm cái nửa của mình (Đặng Quốc Vinh) Tôi đi tìm cái nửa của tôi Tìm mãi đến giờ chưa thấy Nửa của tôi ơi em là là ai vậy Sao để anh tìm tìm mãi tên em Chiều dần buông thành phố đã vào đêm Sân cỏ bờ cây lại từng đôi ríu rit Họ may mắn hơn tôi hay họ không cần biêt Nửa của mình hay là nửa của ai Tôi đi tìm cái nửa của tôi Và có lẽ suốt đời Tìm không thấy Nếu không có em tôi đành sống vậy
Không nhặt nửa của ai làm nửa của mình Cái na ná tình yêu thì có trăm nghìn Nhưng đích thực tình yêu thì chỉ duy có một Nên nhiều lúc nhầm tưởng mình đã gặp Của mình rồi nhưng nào của mình đâu Không phải nửa của mình không phải nửa của nhau Thì thượng đế ơi đừng bắt tôi nhầm tưởng Bởi tôi biết những điều khổ đau hay sung sướng Là đúng sai trong tìm nửa của mình Tôi đi tìm cái nửa của tôi Và có lẽ trên đời đâu đó Em cũng đang đi tìm tôi và tìm tôi như thế Chỉ có điều là chưa nhận ra nhau Khi đang đi tìm cái nửa của nhau./.