Thu

  • July 2020
  • PDF

This document was uploaded by user and they confirmed that they have the permission to share it. If you are author or own the copyright of this book, please report to us by using this DMCA report form. Report DMCA


Overview

Download & View Thu as PDF for free.

More details

  • Words: 1,260
  • Pages: 3
Anh thấy hình như em thích nói cho đã miệng hơn là suy nghĩ trước khi nói phải ko? Anh nói thẳng, anh thấy từ hôm qua đến giờ hoàn toàn là lỗi của em, nó chẳng phải là do khác biệt về ngôn ngữ j cả hay cách nghĩ j cả. Chiều qua, trước khi đi dạy, anh báo cho em bít tối nay anh đi sn bạn, tụi mình vẫn còn vui vẻ. Lúc đang ăn sn, anh nhớ em nên nhắn tin về chúc em ăn ngon : “Nhớ em wá >:D< lát tình yêu của anh ăn ngon nha” và anh đợi mãi mà ko thấy em nhắn lại. Anh nghĩ em học bài, hoặc bận nấu cơm, nên đợi, cứ 5, 10 phút lại mở dt ra xem coi có tin nhắn ko... và ko có. Anh lại nghĩ chắc em mún anh chơi vui vẻ ko cần quan tâm đến em nên ko nhắn. Nhưng rồi sao, về nhà, mở fb lên, cũng ko thấy tin nào cả. Em giận anh hay sao mà ko trả lời tn và cũng chẳng nhắn j trên fb??? Nếu em ko giận anh thì em mệt mỏi đến nỗi anh nt mà ko thể bấm trả lời một câu cho anh yên tâm sao??? Em mệt mỏi mà lúc anh về, mới vừa nhắn trên fb hỏi “Em có bùn j anh ko vậy?” lúc 9h41 thì 9h42 em trả lời liền “sao anh hỏi vậy? vì em không nhắn tin lại à? hum nay em hơi mệt chắc em nghỉ sớm”. Anh ko hỉu??? trong khi em ko thèm nt dt lại cũng như gửi mess trên fb trước khi anh về??? Em mệt mà em trực fb đến nỗi anh vừa gửi tin là nhận được trả lời liền??? Em mệt, bảo chắc em nghỉ sớm mà 12h còn sức vào Barn Buddy bón phân??? Uhm, thì cứ cho là em mệt, mà anh cũng nghĩ là em mệt thiệt, nên anh bảo “uhm, thôi, em nghỉ sớm đi :) có chuyện j mún chia sẻ thì cứ nói anh bít nha, iu em nhìu :)” Em ko thấy là anh cố hỏi xem có chuyện j như những lần trước mà để em nghỉ, cho dù lúc đó mới gần 10h??? Sau đó anh qua acc kia, thấy Nhã Thi comment, anh nghĩ là em đọc, cảm giác khó chịu, nên anh mới ghi cái “Faith... Hope... Love” để em tin tưởng anh. Anh trằn trọc suốt đêm ko ngủ được. Đến khi nằm được xíu thì trời sáng vì chuông dt reo báo thức. Anh lên fb và cũng chẳng thấy j. Anh vào Barn, lúc này anh mới nhận ra thì ra đến 12h em vẫn còn thức. Em mệt, em mún nghỉ ngơi, anh để cho em nghỉ, nhưng em ko thèm trả lời tin của anh, mà vào Barn bón phân??? Sau khi em nhắn hỏi anh đang ở trường hay ở nhà, anh nói cho em bít rồi em bảo chỉ hỏi sợ anh ngủ quên. Sau đó anh nhắn lại hỏi em : “Em ko thể nói cho anh bít tí xíu j sao? Em xử sự như vậy ko đúng chút nào cả.”

Anh bực lắm, vì anh bít ko phải em mệt, cần nghỉ ngơi, nhưng anh vẫn kiềm chế và nói nhẹ nhàng như vậy, để em suy nghĩ lại và nói cho anh bít. Rồi em im lặng, ko thèm quan tâm anh lo lắng thế nào, ko cần bít tối anh trằn trọc thế nào. Rồi anh bảo anh mún trước 12h em phải nói cho anh bít có chuyện j, anh chờ mãi, 11h50 em nhắn bảo anh cứ kệ em. Anh nói thật, em nói với người yêu em, người lo lắng suốt đêm ko bít vì chuyện j, rằng anh cứ kệ em. Anh kệ được sao??? Uhm, anh kệ được, thì đây, anh kệ cho em xem. “Em bảo anh cứ kệ em phải ko, chính miệng em nói đấy nhé, anh sẽ nghe lời người anh yêu bảo, anh sẽ kệ em. Anh vẫn yêu em, nhưng anh sẽ kệ em. Vì vậy, chúng ta đừng liên lạc nữa, kể từ lúc này” Đúng, anh vẫn yêu em, đương nhiên, nhưng anh sẽ kệ em, mặc dù anh bít anh ko kệ được, nhưng anh ko chịu nổi thái độ của em, anh sẽ kệ em. Anh ko hỉu sao vừa nhắn tin đó cho em xong, em lại nhắn tin này : “Iu anh :) thỉnh thoảng em điên tí thôi. Anh đừng lo.” Anh ko hỉu, thật sự ko hỉu, em thay đổi lẹ nhỉ, suốt từ 9h30 tối hôm qua đến trước tin nhắn bảo “anh sẽ kệ em” của anh, em im, nói chuyện với thái độ hết sức khó chịu, đùng một cái em ghi “Iu anh :)” Anh chả cảm thấy j qua câu đó cả, anh còn cảm thấy nực cười. Em iu anh à, có thật là em iu anh ko??? Anh có cảm giác như cái vấn đề em gặp hôm qua hoặc là nó hết sức là bình thường, hoặc em cố tình làm quá lên. Anh chẳng hỉu nổi nữa. Cái tin em gửi trên fb 5h22 chiều nay, nói thật, anh đọc xong mà anh thấy nực cười. Anh nói thật, anh nói là anh làm, em bảo anh kệ em, anh nghe theo em, anh kệ em. Anh bảo chúng ta đừng liên lạc nữa, anh nói là anh làm. Anh remove ava và ẩn relationship status, rồi anh ko cho ai post trên wall nữa. Đó là cách anh làm để ko liên lạc nữa và để kệ em. Em giận hả, kệ em, em khó chịu vì thế à, kệ em... Anh làm như những j em bảo thôi. Em bảo khi nào anh bình thường lại em sẽ nói lý do à, tức cười thật, người ko bình thường là em đó. Anh nói thẳng, em rất hay né tránh trách nhiệm và những lỗi sai về mình, trừ khi người ta chỉ cho em thấy em sai. Hai lần anh được điểm vì nhận lỗi nhìu hơn em, anh nói

thật, anh chả sung sướng j, anh thấy em chẳng thấy được lỗi j của mình qua những chuyện đó. Anh tạo ra cách đó là để tụi mình thoải mái nhìn nhận lỗi sai của mình, vậy mà anh chẳng thấy chút j thành thật nhìn lại bản thân từ em cả. Và đến bây giờ, anh vẫn chưa bít được, cái việc làm em khó chịu, làm em mệt nó là j, là j mà đủ để khiến em trở nên như vậy. Ko trả lời tin nhắn chúc ăn ngon, ko nhắn trên fb trước khi anh về, anh về anh nhắn thì nhắn lại liền, bảo mệt mún nghỉ sớm, nghỉ sớm mà 12h còn thức bón phân, sáng dậy cũng chẳng thèm nhắn j, đến lúc hơn 8h, khi anh đã lên trường mới nhắn trên fb, nhắn cho ai đọc? xong bảo kệ em, kệ em rồi bảo iu anh, em lâu lâu bị điên. Chắc là em điên thật rồi. Anh bảo chúng ta đừng liên lạc nữa, nhưng anh nghĩ anh phải nói ra hết như thế này cho thoải mái. Từ bây giờ, anh cần thời gian để nghỉ ngơi, cần thời gian để suy nghĩ lại, anh mệt mỏi lắm rồi...

Related Documents

Thu
July 2020 9
Thu
May 2020 16
Thu
November 2019 28
Buc Thu Tinh Thu 2
October 2019 28
Thu Thong Bao Thu Phi
June 2020 7
Buc Thu Tinh Thu 3
November 2019 21