T O U
2 L E 0 O S 0 U 3 N H G N U T I Y I V E N
C
UN CÚT
Tôi từ xứ sở cun cút về đây Thằng bạn tôi (đã chết) vẫn mải mê tự dứt tóc để câu Tuổi nó không kéo dài được nhưng tóc mọc vẫn khoẻ Tôi biết thế Tôi thì chưa chán Nhưng vì tuổi cứ Và lũ cun cút
đầy lên khôn dần
Chúng thích Những ánh mắt Chăm chú
trẻ con tròn các miệng lỗ
Chúng thích Tôi no nê Chúng khoái Tôi lại luôn bay
đùa dai cảnh giác ẩn nấp vội vàng
Tôi từ xứ sở cun cút về đây Nhưng đã mất nhiều người bạn Đêm nhớ Tay lại 0 giờ 11 phút 24-7-2003 Toulouse.
lỗ bò đi …
THÁNG
7
NĂM
Từ vô nghĩa về Tiếng động bần thần Những ngày qua cởi trần Soi trong tấm gương mờ Từ thẫn thờ về Tội lỗi không đặt được lên bàn Chúng chui đâu hết Thế là vô cùng mệt Từ giờ giấc về Hết sạch từng phút Kẻ cắp êm ru Băng băng mái nhà hình cầu Từ con đường về Nó đón ngay người khác Nó chạy bát ngát Ngu rộng mênh mông Từ trí nhớ về Bày đặt lủng củng Tự nhiên nổi hứng Tìm hộp cất vào Từ mơ ước về Thấy cánh chim chiều Nghiêng đi nhớ bạn Từ hạn hán về Thấy mình vũng nước Lại bốc hơi giữa nhà … 1giờ 24 phút 24-7-2003 Toulouse.
3
MA
ngñ
Tay trỏ đặt lên thế là
má ma ngủ đến
Nó bắt tôi nằm Nghiêm nghị Như người
im vừa chết
Phải khiêm tốn lạnh lẽo Phải tìm những lủng củng Trong đầu, xếp như que … Phải mọc hai cái tai Trong mắt và hai cái mắt đặt trong tai Phải sờ lỗ trong gió Có người quen trong đó Phải chịu khó buông đi Xuôi tay chảy sông lớn Phải . Tôi nghe Nhưng vì nóng tính Bật dậy, thức trắng đêm … 2giờ 39 phút, buổi sáng 28-7-2003 Toulouse.
GHI CHÍNH XÁC Tôi ghi nỗi nhớ về một nó
chính xác người dài đuồn đuỗn
Người ấy đã chết cách đây lâu nhưng chính xác hôm ấy lửa ngồn ngộn bóng tôi chảy xuống dòng mương nó dài thuồn thuỗn Tôi ghi chính xác Thời điểm trôi về đây Hai giờ bốn mươi chín phút Cái bóng cập bến nơi ô cửa nó dài thuồn thuỗn .
2 giờ 50 phút 28-7-2003 Toulouse
PHÁT Đ
IÊ N
Cụm ý nghĩ, xoắn vào nhau, điên đến nơi Nhưng tôi thì chưa Bình tĩnh châm thuốc hút Thành phố Giấc mơ loè loẹt điên loạn
ngủ
Nó đồng sàng với những người ngủ Ngay cả đốm đỏ lửa Trên đầu điếu thuốc Cũng có vẻ loé điên Mặt trời rõ điên rồi còn gì Chực chờ một giấc ngủ sâu thẳm Tôi bình tĩnh lắm Hơi run lên ngón tay Vì cái bóng tôi trên tường Lẳng lặng chuồn ra những gốc cây Chúng điên cả rồi Một vườn ươm những giấc mơ loè loẹt ấy Tôi thấy phi lý nhảy dựng lên Điếu thuốc cuối cùng đã tắt Buổi sáng lén lút cười giữa đống chăn. 3 giờ 04 phút 28-7-2003 Toulouse.
C
H
Ơ
I
M Tôi nhảy đại xuống đường ngẩng lên thấy cái còn mắc kẹt
A xác trên cửa sổ
Những linh hồn kéo đến Chúng biết tôi chơi ma từ lâu rồi Còn lạ gì Chúng có mùi tanh, nhưng khá dịu. Tôi bảo chúng : Có một tảng đá lớn Chặn cánh cửa không cho linh hồn chui ra !!! Chúng bảo : Linh hồn người ngủ khôn lắm Chúng là chó nhà không thích đi xa Còn chúng tôi là chó sói Có tiếng hú buồn nhớ nhà chúng tôi là chó sói tiếng hú buồn nhớ nhà là chó sói hú buồn nhớ nhà… Tôi bảo : giải thích mãi không chán à ? Sao không đi lang thang cho vui ? Chúng bảo : lạnh lẽo đen kịt mà vui a ? Đen kịt mà vui á ? Vui à … Tôi ngán, muốn quay về Nhưng cái xác vừa rơi bịch trước mặt Tôi cứ ôm đại lấy nó Chợt thấy con đường hiện ra cong queo … 3 giờ 26 phút, buổi sáng 28-7-2003 Toulouse.
CHƠI VỚI CHỮ
Chơi Cũng hay Thằng này thâm
với
chữ lắm trò thuý
Tôi với nó lê qua bao ngày mệt bụi người tôi rơi ra bụi ý nghĩa trên lưng nó cũng rơi ra Sống nhọc, muốn đùa Có lần Tôi xé chữ ra thấy lòng mình đau cứa Thân với chữ nó cũng ngại mình hung hăng Thế cũng được mấy chục năm Chữ bảo tôi sống ít Chẳng bõ bèn với những trò đùa lớn Tôi bảo Quen mày lâu rồi Múa thử tao xem Chữ múa Trong ánh sáng đèn Mà ngày mọc ra trên ngọn tóc Tôi đếm Thời gian túa ra lung tung. 0giờ 03 phút 30-7-2003 Toulouse
côn baõo Suy nghĩ không hoàn thiện Tôi đã ngủ trong nghĩ suy Tôi có môt cơn bão Mang đi vào buổi sáng Chiều tàn, nó biến thành nghĩ suy Tôi mơ tung tăng Vướng dây nghĩ suy Lại ngã lộn vào ngày khác Tôi có nhiều dấu giếm Chúng bay loạn trong người Tôi không bao giờ hoàn thiện Nên gom quá nhiều cơn bão Loạng quạng qua ngày Em đã qua ngày chưa ? Tôi gửi về tặng em Một cơn bão nho nhỏ Nhé ?
3giờ 08 phút , buổi sáng 2-8-2003.Toulouse.
QUªN BẨM SINH Với trí quên bẩm sinh Chúng ta đều đặn chia nhau những bản nháp dang dở Ngày cũng thành bản nháp dang dở Vắt qua những múi giờ Và quay Tôi lớn lên từ một triền đồi Ra đi trên một sắc nắng Tôi găm trí quên bẩm sinh Quên là lưỡi dao cùn Càng mài càng lẫn lộn Loang lổ buồn là
buồn
Tôi chèo đò qua hai bờ ngày Bờ nào cũng Người nào cũng bị chia nhỏ theo múi giờ Hiện tại như viên thịt băm Trí quên làm gia vị Sực nhớ Có một ngày xưa Có một ngày đung đưa Có một ngày rất lưa thưa Rồi lại sực quên Lẫn vào đốc lịch.
11 giờ 43 phút , Buổi tối. 2-8-2003.Toulouse.
vắng
B
ẢN TIN CUỐI NGÀY Ai vừa qua đời bên kia bản tin ? Ai phí một chăm sóc ? Chao ôi đất Lại phải giấu giếm mãi không thôi Có một cái tên Bay lên rồi tan Tên gì nghe nhàm nhàm Mọi người có những cái tên nhàm nhàm Sao không biết chán ? Cả số phận nữa Nếu nhàm nhàm Sao không để nó bay lên ?
nhạt
Chết quá Bản tin thoăn thoắt quá Ngày đấy chăng ?
nhạt
Tôi ngồi quá Rất bị động Lẫn lộn giữa mưa tin Người phát ngôn Giọng quả quyết Rằng người có cái tên nhàm nhàm đó đã chết Sao anh nói say mê thế Về sự ra đi của một con người ? Tôi ngồi rỗng mặt Mưa tin tạnh lúc mấy giờ ? 0 giờ 12 phút. Chưa sáng, 3-8-2003.Toulouse.
ĐỒNG DAO CHÂN LÝ Ôi làng, người cũ đi đâu Nay tôi phải trách : sao lâu không về ?
Nay về ta hát : Chân lý Đúng quá mất thôi Anh hùng chết rồi Ngày mất trắng rồi Tường vôi bàng bạc Tường rào gạch nát Vịn tay miệng nhạt Chân dẫm … lại ngày Chân lý Trót đúng mất rồi Nào từ đường làng Ta ra cánh đồng Ta tìm hơi thở Đại lộ tức ngực Tròn lăn … lại ngày Chân lý Ta không ôm ấp Ta đuổi lên mây Từ cánh đồng về Hồn Dẫm Dẫm Trượt
vơ
hồn phải phải
chân
0giờ57phút, sáng 3-8-2003.TOULOUSE.
vẩn sân nóc khỏi
cũ tủ thờ…
BA HÔM NỮA Ba hôm nữa sinh nhật con Hôm nay nó sốt Anh cách nó mười hai tiếng bay trên trời Bão ở nhà vừa tạnh Mưa vẫn còn lôi thôi ? Em đừng đi nhanh quá Vì ngày đã quay nhanh rồi Bên này, cạnh chỗ anh ngồi Thời gian thừa ra môt đống Ba hôm nữa sinh nhật con Hôm nay nó sốt Anh cách nó hai tháng cộng hai tuần Chẳng biết làm gì Nhớ tay em mát Em đừng chăm chú quá Cái kim đồng hồ Nó không phải thời gian ! Anh cũng có một cơn bão nhỏ Không gửi được qua phong bì Nó cũng mưa lôi thôi Trong mơ, anh thấm lạnh Thèm tay em ôm con Ba hôm nữa … Anh chẳng biết mong gì Hơn nhờ tay em mát.
1 giờ 29 phút 3-8-2003.Toulouse.
NĂM HAI MƯƠI NGHÌN
LINH BA (20.003) Tôi là một tín hiệu Chui lên từ nỗi buồn Người ta quên chôn cất Hai mươi nghìn linh Không ai bảo tàng nổi Tín hiệu mỏng manh ấy
ba
Nó lại bay lơ lửng Giống như bay tôi bây giờ Dập dồn và loạn nhịp Lũ người mới sẽ # Đầu to vì khôn hơn Chân tay nhẹ tênh buồn Chổng ngược vật vờ trôi đi Ngày không được tôn trọng nữa Ngày xơ xác như những con số Tôi cũng chẳng khá hơn lập loè không tan…
1 giờ 43 phút 3-8-2003.Toulouse.
Nhµm
Những ngày nhàm chán này Tôi bay đi dữ dội Bay từ đông sang tây đuổi theo bóng đổ ngày Tôi muốn hét thật to Phổi rung như bụng trống Gào bật ra cái nhàm Nhàm gì bằng nhàm ngày Nhàm thì giờ, nhàm buồn Nhàm bay, nhàm mồm to Tôi bay đi Trong sắc trời đỏ ối
dữ dội
Nhàm gì bằng nhàm trời Người người nhàm bầu trời Tôi bay đi Phải bay đi
dữ dội dữ dội …
2 giờ không không phút 3-8-2003.Toulouse.
HỎI ĐÁP * Hỏi sao giàn mướp xanh ?
Vì ngày lủng lẳng xanh như mướp * Hỏi sao không nhớ ? Vì nhớ chỉ là khe nhỏ *Hỏi bây giờ ham gì ? Ham câu trả lời biết bỏ chạy theo ngày.
2 giờ 59 phút. sáng 3-8-2003.Toulouse.
CHÀNG
KHỔNG LỒ
Tự nhiên tôi muốn chống lại Kẻ vừa xuất hiện kềnh càng đi qua bầu trời
Hắn đập cánh rất mạnh và rú khóc Làm tôi suýt mủi lòng theo Bầu trời rũ ra Chân tay tôi không động đậy Chỉ còn ý chí nhỏ nhoi Bay đi mũi tên nhỏ xíu Nhưng hắn đã tan rồi Tiếng rền rĩ làm rơi các mũi tên Tôi ngồi chờ Bầu trời xanh trở lại 8.8.2003
VIỂN VÔNG Viển vông vừa đi vừa thu lu
vừa quấy bột những lần áo lót Trầm tích tưởng tượng đầy Vết sẹo nhức dài ngoằng ngoặc Vừa sực nhớ ra thực tại Viển vông vừa sống chung vừa chen bật ta ra khỏi phố thiên hà
Nhưng ai đó mải mê gọi ta dừng lại đóng một cái thuyền mây Trèo lên đây rồi xa nốt những dây vừa mơ hồ dăng đầy ...
0 giờ 32 phút 9-8-2003.
TIÊU HOÁ Lổn nhổn không khí Nuốt quen Không biết
âm thanh lưỡi nhạt gia vị gì
Cho đỡ trôi Mềm mỏng lưỡi Chúng ta đồng thuận hạt tiêu
nhàn nhạt nếm
từng ngày
Chẳng cần chờ tôi đang tiêu hoá cái xác nhạt 3 giờ 19 phút 9-8-2003
ngày
nghò gaät Đồng tình này chôn lấp đồng tình khác Ai là nghị gật tâm hồn ta ? Không có gì mới Không có gì mới Nghị gật trong nghĩ suy tung lưới Nghị gật trong khái niệm đóng hộp Thuyết phục mỏi quá thôi ta bay dữ dội Hình ảnh đẹp bóc trả hết son phấn lại bay dữ dội Thoát đi một cú thật nhanh đừng để nghị gật gật Buồn cười vừa bay vừa buồn cười vừa rơi dữ dội 3 giờ sáng 9-8-2003
NGỤM NƯỚC CHANH Tôi uống một cốc nước chanh Đêm Đen đứng nhìn ở cứa sổ Cái ngụm nhỏ Lẫn lộn Đêm Đen
biết sợ ngọt và chua vẫn đó
Tôi dũng cảm ngó sâu vào âm thanh Chỉ thấy Đêm Đen giấu đi nhứng hoan hỉ nhỏ Lại thêm một ngụm nước chanh Tôi chua loét và ngoan cố Chẳng có gì giống sự thật Bên cạnh nỗi sợ chưa tan 0 giờ 53 phút 19-8-2003
Raïng saùng Cái vo ve Làm ta lững
ngủ
mày
thũng
thức
Nhận ra Ngày nọ ngày kia Ngày nào cũng
ngửa
mũi kim khâu ngày tàn đâm nhoi nhói
Lững Nhìn Ngày Con
thững thức cái ngủ bơi đường cong cớn
Cái ngủ Ta khô một Giờ
mày
xám chì
chiều thiếu ngửa nốt cả
Chỉ còn cái đầu Trĩu cành sai quả Chờ rạng sáng tới nhuộm đen 3 giờ 53 phút 19-8-2003 Toulouse
chơi
chưa ? gió kim khâu
búa tạ dập dềnh
T
R
U
Ĩ Tôi yêu con phố trĩu đèn Yêu em đi làm về mắt trĩu Không hình ảnh nào lọt thêm Ngoài loang loáng những ngày trĩu Tôi đã trĩu Hay còn loang loáng Trong ngày của em Tôi đã chăm sóc em Bằng những suy tư trĩu Quên mất màu em phai Giờ màu tôi cũng trĩu Xa em loang loáng bao ngày Cành khô con đường nằm đếm mùa đông
4 giờ 20-8-2003 Toulouse
sãng ng¾n Những suy nghĩ bé và Lúc nhúc trong ngày luộm thuộm Ai đó Đi mấy vòng
xúng xính
Ai đó giật mình Trong một giây thôi Ngổn ngang những âm thanh Vo ve tua tủa Tôi chui vào một suy nghĩ Lại thấy
ngắn
tín hiệu quanh chợ phiên bóng ngắn chính ngọ vắn mồ hôi ngắn lê thê là ngày
Quả cầu quay quả cầu quay Từ lâu thôi trò chưng cất Mặc kệ lũ người loắt choắt Tóc tai tua tủa nghĩ suy Đi Đi Đi đâu mà đi ? Nhưng không sao chui ra được Tôi đành tan trong sóng ngắn Bấy giờ thoăn thoắt tin nhau 4 giờ 30 sáng 20-8-2003
Toulouse
TRUNGDU Sông Thao réo ùng ục màu hồng xám, lặn ngụp giữa dòng củi mục xác tuổi thơ trôi Cây gạo đứng giữa bãi bồi, không lá
Tôi đáng lẽ ngồi chờ chuyến đò định mệnh Nhưng đã bật dậy chạy theo cánh cung triền đê vàng Để rồi lạc tiếp giữa những cánh cung sườn đồi căng nắng Thoát theo một đường nhỏ, cây cọ xoè tay đã nhuộm rát từ mặt trời
Tôi đi chậm lại bỗng muốn khóc xối xả Muốn cõng về cho em một quả núi Rồi nằm thật dài như đường ray *** Tôi đáng lẽ đã thấy chuyến đò định mệnh Nếu không lạc vào những tiếng chuông trên mặt nước Rồi đuổi theo em áo vàng trong cánh đồng ngô Bắp tròn hạt mẩy Sao tôi chần chừ để mất lần cắn ngập Để sau này mò mẫm mãi trong phố xẩm mưa phùn *** Con chim bông lau cánh xác xơ về kêu
Buổi chiều sắc xám xơ vạt đồi cao ối đỏ Ông nội tôi uống rượu say là tại con đường *** Tôi lao như mũi tên mê theo quả bàng chín ẩn hiện trong lá tim Tuổi tôi bao giờ cắn ngập những làn hương ? Phố xá im lặng chồn chân Cánh cửa màu trắng phía ngày xa rộng toác Vẫn ít người trở về Tôi quen trò trốn tìm sắc ngày nhạt Khi chán lại tìm trùng điệp những ngọn đồi chơi trò cánh cung mây
*** Tôi chạy xa rồi cái bến đợi chuyến đò định mệnh Nhưng Sông Thao lẽo đẽo chảy trong người Trung du thở những cánh cung căng cứng. 2 giờ sáng, 5-9-2003 Toulouse.