DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA
Page 1 sur 9
Nhớ theo dõi Diễn Đàn Người Việt Quốc Gia trên hệ thống Đài Việt Nam Hải Ngoại vào lúc 7:00 PM
DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA Ngừoi Quốc Gia là những người đặt tổ quốc lên bản vị tối cao Tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi sự vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cá chính bản thân mình v.v.. Trích VN Tự Điển của Đào Duy Anh
Nationalist Vietnamese Forum Home
Ngày Đà Giang Kỷ Niệm Đống Đa * - Đông đã hết, Xuân mong tin chờ đợi * - Vẳng tai nghe hồn mộng sự Nam Giao Đà Giang - Trích Đạo Trường Ngâm. X. Y. Thái Dịch Lý Đông A Thật là một sự trùng hợp lý thú của lịch sử vì cứ ba tuần tôi mới nói chuyện trên đài một lần. Buổi nói chuyện hôm nay lại rơi đúng vào ngày mồng 5 Tết Ất Dậu - là ngày kỷ niệm chiến thắng oai hùng của vua Quang Trung trong công cuộc quét sạch hơn 200,000 giặc xâm lăng phương Bắc và lũ tay sai Lê Chiêu Thống ra khỏi bờ cõi Việt Nam, dành lại Độc Lập, Tự Chủ cho dân tộc Việt. Hôm nay là ngày cách đây 216 năm, Đại Đế Quang Trung với chiến bào đẫm mầu thuốc súng đã cùng binh sĩ tiến vào thành Thăng Long ca khúc khải hoàn, mở một Vận Hội Mới cho dân tộc. Một sự trùng hợp của lịch sử khác cũng xảy ra trước đây. Vì ngày tôi phát biểu về một Vận Hội Mới tươi đẹp cho dân tộc đang tới cũng trùng ngày lễ lớn mang tính chất lịch sử của nước Mỹ - ngày lễ Độc Lập July 4. Chính từ tinh thần yêu chuộng Độc Lập, Tự Do này mà nước Mỹ sau chỉ hơn 200 năm lập quốc, đã trở thành hùng cường nhất, phát triển nhất, Tự Do nhất trên
http://www.nationalistvietnameseforum.com/Nationalist%20Vietnamese%20Forum/Pages/Article%2036.htm PDF created with pdfFactory Pro trial version www.pdffactory.com
22/12/2007
DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA
Page 2 sur 9
hành tinh này. Và người Mỹ đã, đang và sẽ giúp cho các dân tộc bị áp bức, đè nén, nghèo đói trên thế giới hưởng được sự Độc Lập, Tự Do, Thịnh Vượng quý giá này. Mới đây bà Condolizza Rice ngoại trưởng Hoa Kỳ đã có một chuyến công du Âu châu nối lại quan hệ giữa Âu Châu và Mỹ để đặt lại căn bản cho một liên minh Phương Tây. Chúng tôi không theo dõi kỹ các lời phát biểu của bà Rice bên Âu Châu, nhưng nội dung các cuộc thảo luận của bà Rice với các giới lãnh đạo Âu châu cũng không đi ra ngoài những gì chúng tôi đã nêu ra trong bài nói chuyện hôm July 4, 2004 và các bài kế tiếp sau đó. Nhưng có một sự việc khác, cụ thể và rõ ràng hơn nhiều là Trung cộng đã chính thức lên tiếng ngưng kế hoạch xây dựng 27 trong 30 các công trình làm đập lớn trên thượng nguồn sông Cửu Long với lý do "bảo vệ môi sinh". Quý vị cũng biết, trước đây thế giới có lên tiếng về việc xây dựng các đập này vì chúng tạo ra những tàn phá về môi sinh và làm hại cuộc sống của các nước hạ nguồn sông Cửu Long. Nhưng Liên Hiệp Quốc có nói thì Trung cộng cũng chẳng thi hành, các tổ chức môi sinh thế giới có nói thì Trung cộng cũng chẳng cần nghe, các nước Đông Nam Á có phản đối thì Trung cộng cũng không bao giờ để ý, Trung cộng cứ ngang nhiên xây đập theo ý của mình. Trong 30 công trình ấy thì Trung cộng đã khởi đầu một số công trình rồi. Trung cộng hiện nay chỉ còn tiếp tục xây 3 công trình nằm liền ngay với đập Tam Khẩu. Theo như tin loan tải thì việc xây dựng những nhà máy phát điện tại đập Tam Khẩu cũng đã được tạm ngưng. Trung cộng hình như đã thấy kết quả sẽ tệ hại như thế nào với nước Tàu khi họ tiếp tục tàn phá môi sinh, khi họ tiếp tục coi thường cuộc sống của các quốc gia nằm dưới hạ lưu sông Cửu Long. Đến nay có lẽ Bắc kinh đã biết là tự họ đang phá phong thủy, môi sinh của nước Tàu. Nhưng Bắc kinh phải hiểu rằng cuộc "chiến tranh phong thủy", cuộc chiến tranh siêu linh hay môi sinh không thể một sớm một chiều hay không thể trong 5 hay 3 năm mà có thể phục hồi, cứu vãn được, một khi các địa thế phong thủy trọng yếu trên nước Tàu đã bị chính họ phá hỏng. Một nguồn tin mới cũng cho thấy Trung cộng tính dời các nhà máy thép ở vùng Bắc kinh và các vùng phụ cận Bắc kinh đi tới các vùng khác. Tất cả các điều ấy đều cho thấy rằng mối lo của Trung cộng như thế nào đối với cuộc "chiến tranh phong thủy". Và thật sự mà nói theo quan điểm riêng của tôi là: Nếu Triệu Tử Dương sau năm 89 (sau biến cố Thiên An Môn) vẫn còn tiếp tục nắm quyền thì chúng tôi có chút "e ngại". Nhưng sau đó Triêu Tử Dương bị thất sủng và bị giam tại gia để cho Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân và bây giờ Hồ Cẩm Đào nắm quyền sinh sát nước Trung cộng thì cả 3 người đó thật sự không làm cho chúng tôi e ngại. Nói như thế, chắc quý vị nghĩ chúng tôi đã đi quá xa nhưng sự thực là như thế. Đây là một sự suy nghĩ rất lâu của chúng tôi. Hôm nay Triệu Tử Dương đã mồ yên mả đẹp, đã nằm xuống rồi thì chúng tôi mới tiết lộ ra điều này với quý vị và hẳn nhiên khi chúng tôi nói lên điều này thì ở Bắc Kinh, Hồ Cẩm Đào cũng nghe được. Sự việc Trung cộng ngưng xây 27 cái đập trên thượng nguồn sông Cửu Long cũng là do kết quả của bài nói chuyện của chúng tôi hôm July 4 và của những người có liên hệ trong cuộc nói chuyện của chúng tôi. Nhưng đó chỉ là một phần thôi, theo chúng tôi, trong chỗ riêng tư, Trung cộng có những tính toán khác. Những tính toán này mặc dù không quá quan trọng, nhưng nó cũng là những tính toán của họ. Trước hết, Trung cộng hiểu rằng chiến tranh là không thể tránh được giữa Trung cộng với các quốc gia trong vùng và với cả Hoa kỳ. Vì thế Trung cộng cần phải chuẩn bị, cần phải tích lũy tài nguyên để có thể chuẩn bị đương đầu với một cuộc chiến tranh như thế. Ngoài ra vì đập Tam Khẩu chứa một khối lượng nước vô cùng lớn, do đó khi có chiến tranh, đập Tam Khẩu sẽ biến thành quả bom nguyên tử phá tan tành nước Tàu, giết chết cả hàng trăm triệu người Tàu ngay lập tức nếu đập này bị đối phương oanh tạc hay phá vỡ. Và điều này có thể xảy ra trước khi có tiếng súng chiến tranh hay đang khi chiến tranh hoặc xảy ra bất cứ lúc nào, chúng ta không thể nói trước được (binh bất yếm trá là vậy).
http://www.nationalistvietnameseforum.com/Nationalist%20Vietnamese%20Forum/Pages/Article%2036.htm PDF created with pdfFactory Pro trial version www.pdffactory.com
22/12/2007
DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA
Page 3 sur 9
Trung cộng tỏ ra thực tiễn hơn so với Liên Xô. Trước đây vào thời kỳ sau năm 1975 lúc Mỹ rút quân khỏi Việt Nam, khi giá xăng dầu tăng, giá vàng, thép tăng lên thì Liên Xô lúc đó nghĩ rằng họ đã quá giàu sang, cho nên họ can thiệp vào quá nhiều vùng trên thế giới. Rốt cuộc Liên Xô thấy mình không chịu đựng nổi vì phải nuôi quá nhiều chư hầu Cộng sản, để rồi đi tới phá sản và thua cuộc Chiến Tranh Lạnh. Trung cộng học được bài học đó, họ thấy rằng để Trung cộng tồn tại thì Trung cộng phải mạnh về quân sự và kinh tế, cho nên về mặt "tài nguyên" Trung cộng cần phải xây cất thật nhiều đập trên lục địa nước Tàu. Việc ngưng xây cất 27 đập ở thượng nguồn sông Cửu Long vừa qua và trên sông Dương Tử (đập Tam khẩu). Việc bất ngờ đình chỉ các công trình xây đập này có nhiều mục đích, nhưng chính yếu là họ sợ bị tàn phá về mặt phong thủy, và về lâu về dài các "Long Mạch" ngay trên nước Tàu sẽ bị hủy diệt. (Trong mấy chục năm qua nhà cầm quyền Bắc kinh đã xây đập và đào hầm mỏ bừa bãi để khai thác than đá, thép, đào sông ngòi hay xây dựng các căn cứ phòng thủ quân sự trên nước Tàu, đã tàn phá hầu hết các Long Mạch trên nước Trung Hoa. Việc này tương tự như chế độ trung ương tập quyền của tần Thủy Hoàng sau khi chiếm xong Lục Quốc. Họ Tần cho quân đào xới nhiều nơi để xây lăng tẩm, họ Tần đâu biết rằng chính các lăng tẩm ấy đã là những "đồng trụ" - cột đồng - kiên cố trấm yểm các long mạch chính trên nước Tàu, vì vậy nhà Tần chỉ đứng được có 15 năm và bị tiêu diệt sau đó. Hơn 20 thế kỷ trôi qua nước Tàu luôn luôn đói khổ và loạn lạc, nhưng các nhà lãnh đạo Trung cộng đã không học được bài học này. Hiện nay nhà cầm quyền Bắc kinh cũng lại đi vào vết xe cũ của họ Tần ngày xưa là : Xây đập ngăn nước, đào hầm mỏ , khai thác các quặng kim loại, xây các căn cứ quân sự trong các rặng núi, để rồi chính các điều vừa nói sẽ làm nước Tàu loạn lạc và đói khổ, cuối cùng rồi cũng sẽ bị tiêu diệt mà thôi (điều này thật sự nói ra khi các long mạch trên nước Tàu không còn phương cứu chữa, vì người Tàu trong mấy chục năm qua mải mê thôn tính Á Châu và khống chế thế giới). Tất cả các chuyện Trung cộng đình chỉ việc xây đập, đào hầm mỏ nói trên đều do tác động của các bài phát biểu từ hôm July 4 và các bài sau đó của chúng tôi và thứ hai là họ muốn dồn nỗ lực vào một số mục tiêu quan yếu hơn để bảo vệ an ninh của Trung cộng nếu họ bị tấn công từ tầm xa. Nghĩa là họ có thể phải dùng tài nguyên đó, để làm một con kinh đào đi ngang qua Thái Lan nối biển Đông với Ấn Độ Dương, dự chi là 20 tỉ đô la với mục đích là phòng hờ eo biển Malacca, trong trường hợp bị biến loạn thì đường vận chuyển dầu hoả của Trung cộng vẫn không bị trục trặc. Chúng ta cần phải thấy điều này. Cũng như một việc khác nữa là Trung cộng đang tiếp tục tạo những ảnh hưởng nhất định từ Ấn Độ Dương kéo tới Trung đông và mở rộng quan hệ với Venezuela, Cuba cũng như một số nước ở Trung và Nam Mỹ. Cứ nhìn vào bản đồ thế giới thì ta thấy bàn tay của Trung cộng vươn ra như thế nào. Tại sao Trung cộng làm như vậy ? Xin thưa: Trong thực tế, Trung cộng rất đói về năng lượng và yếu kém về nhiều mặt khác nữa. Với 1 tỉ 3 trăm triệu dân thì không biết bao nhiêu năng lượng mới đủ cho Trung cộng xài mỗi tuần hay mỗi tháng, mà năng lượng ở đây chính là dầu hỏa. Trong 30 hay thậm chí 40 năm tới thì thế giới vẫn rất cần dầu hỏa. Mối quan tâm hàng đầu của Trung cộng là nếu đứt đường cung cấp dầu hỏa thì mộng bá chủ Á Châu của họ sẽ bị trở ngại và vĩnh viễn không bao giờ họ có thể thực hiện được. Vì vậy, Trung cộng phải bám víu vào Iran, một quốc gia có trữ lượng dầu hỏa khá lớn, nhưng Iran cũng là một quốc gia cực đoan đang chống Mỹ quyết liệt. Cũng như Trung cộng họ phải kết thân với Hugo Chavez tổng thống của Venezuela, một kẻ "chống" Mỹ, cũng là một quốc gia Nam Mỹ có một nguồn trữ lượng dầu hỏa khá cao để tìm một nguồn cung cấp dầu thứ hai . Nhưng chúng ta biết, Iran (một nước yểm trợ khủng bố và là một trở lực cho việc đem lại tự do, dân chủ cho Iraq và vùng Trung Đông) đang bị áp lực mạnh trực tiếp từ Mỹ hoặc gián tiếp từ Do thái và cuộc chiến Iran có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Sự ổn định ở Venezuela với sự nắm quyền của Hugo Chavez cũng không báo hiệu sẽ kéo dài. Bằng chứng mới đây Fidel Castro lên tiếng báo hiệu là Hugo Chavez có thể sẽ bị Mỹ ám sát. Dĩ nhiên những điều Fidel Castro nói ra không có bằng chứng rõ ràng, nhưng cách nói của Fidel Castro cũng nói lên tình trạng chính trị bấp bênh tại Venezuela. Nói chuyện xa như thế nhưng chúng ta hãy xem hành động của Trung cộng trong thời gian qua như thế nào. Trung cộng cũng nói họ có khả năng "đánh phủ đầu", nhưng Trung cộng đánh phủ đầu ra sao ? Bỏ qua chuyện Việt Nam, vì hầu như Bắc Kinh đã nắm trọn giới lãnh đạo Việt cộng trong bàn tay, ta thấy tình hình ở Nepal bất ổn qua việc đánh phá của nhóm du kích Mao-ít. Nay tình hình
http://www.nationalistvietnameseforum.com/Nationalist%20Vietnamese%20Forum/Pages/Article%2036.htm PDF created with pdfFactory Pro trial version www.pdffactory.com
22/12/2007
DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA
Page 4 sur 9
còn tệ hại hơn nữa vì quốc vương Nepal mới giải tán chính phủ và trực tiếp nắm quyền. Hẳn nhiên tình hình bất ổn của Nepal có bàn tay của Bắc kinh nhúng vào. Trung cộng dùng nhóm Mao-ít để tạo áp lực lên Nepal và tiếp xúc ngầm với vua Nepal theo một chiều hướng nào đó để ép vua Nepal chuyển hướng theo Trung cộng. Việc chuyển hướng này có thể nhìn thấy qua việc: Ngay khi nắm quyền thì vua Nepal ra lệnh đóng cửa văn phòng đại diện tại Nepal của Đức Đạt Lai Lạt Ma lưu vong, người mà Trung cộng coi là kẻ chủ mưu việc thúc đẩy dân Tây Tạng đứng lên dành độc lập khỏi Bắc Kinh. Đó cũng là một hình thức mà Trung cộng nói là "đánh phủ đầu" đấy. Quay sang Miến điện, cho dù ông thủ tướng thân Trung cộng đã bị cách chức nhưng hội đồng lãnh đạo tướng lãnh Miến điện cũng đang chịu nhiều áp lực từ Bắc Kinh. Nhìn bên Bangladesh thì trước đây chúng ta nghe tin Bangladesh đã bắt được mấy xe hàng chở 11 ngàn khẩu súng và đạn. Chúng ta chưa từng thấy một quốc gia nào có việc nhập lậu vũ khí lớn lao như thế. Ấn Độ cũng không thoát bàn tay chọc phá ngấm ngầm của Bắc kinh. Các vùng đất tại biên giới của Ấn Độ tiếp giáp với Nepal, Bangladesh, Miến Điện, Pakistan,Tàu cũng đang bị nhóm du kích Mao-ít và các nhóm đòi ly khai khác quậy phá, đặt bom khủng bố. Miền Nam Thái Lan cũng đang bị nhóm Hồi giáo đánh phá tạo bất ổn. Tình hình chính trị Campuchia cũng đang bấp bênh. Bên Phi Luật Tân thì nhóm Hồi giáo quá khích và Cộng sản cũng đang gây bất ổn liên miên. Tất cả cho thấy Trung cộng đang cố gắng xuất cảng nhiều cuộc chiến tranh du kích sang khắp nơi ở Tây Á, Nam Á và các nước Đông Nam Á. Hãy nhìn bản đồ thế giới, nếu Bangladesh và Nepal bị xáo trộn thì phần lãnh thổ Ấn độ giáp với Miến Điện có thể sẽ bị cắt đứt bằng một mũi dùi quân sự từ phía Bangladesh và một mũi dùi từ Trung cộng tấn công sang. Đây là một điểm trọng yếu trong kế hoạch phòng thủ của Ấn Độ. Vì vậy, Ấn Độ mặc dù bên ngoài thì tỏ ra kết thân với Trung cộng, nhưng bề trong vẫn không tin và luôn canh chừng Trung cộng. Cho nên Ấn Độ đã tăng cường các bộ tư lệnh nằm trong các vùng sát với Trung cộng một cách cẩn trọng, chu đáo để đề phòng trường hợp Trung cộng tấn công Ấn Độ từ nhiều phía. Trong bối cảnh đó, vụ 9 ngư dân Việt Nam ở Thanh Hóa bị Trung cộng bắn chết nằm trong một kế họach trả đũa, hù dọa của Trung cộng mà ta có thể gọi là Trung cộng đang "gây xáo trộn" trong các nước lân bang. Nhưng Trung cộng quên mất một điều là: Khi Trung cộng "đốt nhà hàng xóm thì nhà của Trung cộng cũng bị cháy" vậy. Có một điều chúng tôi thấy làm lạ là Trung cộng tỏ ra thực tiễn trong việc học các bài học từ Liên Xô cũ khi Liên Xô đối đầu với Mỹ, nhưng họ lại không thực tiễn khi nhìn vị trí của họ trong bối cảnh thế giới hiện nay. Đến nay chúng tôi mới nói điều này: Trung cộng nghĩ rằng họ có thể quay lại cuộc chiến tranh lạnh. Nhiều người nếu không quan sát tình hình một cách thận trọng thì có thể nghĩ là thế giới đang bước vào thời kỳ "chiến tranh lạnh hồi Hai" vì những lý do sau: a) Thứ nhất, mối liên hệ giữa Nga-Trung cộng ít ra cũng đang được hình thành ở một mức độ có vẻ có hệ thống và tương đối ổn định. Hôm nay chúng tôi không đi sâu vào quan hệ Nga – Tàu này, vì trước đây khi nói về quan hệ này tức là nói về hiến chương Thượng Hải thì chúng tôi đã nói rồi và ngày nay không cần phải nhắc lại nữa. Chúng ta chỉ có thể nói ngắn gọn: Thực ra Nga – Tàu chỉ tỏ ra thân thiện bề ngoài, bề trong họ luôn thủ sẳn con dao để chờ dịp mổ thịt nhau. b) Thứ hai, cuộc chiến tranh du kích đang hình thành. Nó cũng là một cách báo hiệu Trung cộng đang dùng cuộc chiến tranh du kích để thương thuyết với Mỹ hầu kéo dài sự tồn tại của mình. Nói theo thuật ngữ quân sự thì Trung cộng đang xuất cảng chiến tranh ra khỏi nước Tàu vì Trung cộng nghĩ rằng Hoa Kỳ không dám đánh thẳng vào nước Tàu. Ngoài hai yếu tố đó, Trung cộng lại nghĩ là: Nếu Mỹ không dám đánh vào Trung cộng mà nền kinh Mỹ vẫn còn "lệ thuộc" vào hàng mã Trung cộng (nhưng ngược lại nền kinh tế Trung cộng đang lệ thuộc mạnh hơn vào nền kinh tế Mỹ) thì có lẽ, không tổng thống Mỹ nào dám đường đột tấn công Trung cộng bằng hình thức này hay hình thức khác, bởi vì sẽ gây ra nguy hiểm cho ... Mỹ. Vì thế, Trung cộng hy vọng rằng cuộc "chiến tranh lạnh" sẽ kéo dài và cuối cùng Trung cộng sẽ không bị rơi vào hoàn cảnh sụp đổ nghiệt ngã như Liên Xô trước đây.
http://www.nationalistvietnameseforum.com/Nationalist%20Vietnamese%20Forum/Pages/Article%2036.htm PDF created with pdfFactory Pro trial version www.pdffactory.com
22/12/2007
DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA
Page 5 sur 9
Nhưng xét cho cùng thì thực tế lại không xảy ra như điều Trung cộng đã dự tính. Trước hết, thời kỳ trong chiến lạnh trước đây khác với năm 2005. Năm 1945 và 2005 hoàn toàn khác nhau. Sau thế chiến thứ II thì Hoa Kỳ và Liên Xô đều thực sự không muốn có chiến tranh nữa vì điều đó sẽ gây ra nhiều nguy hiểm khôn lường. Chúng ta nên nhớ là trong thế chiến thứ II và sau đó là cuộc bố ráp của Stalin (sau thế chiến II) thì cũng giết khoảng 30 triệu người Liên Xô chứ không phải ít. Cho nên cách đối xử của Hoa Kỳ với Liên Xô trong chiến tranh lạnh dựa theo một lý thuyết (lý thuyết đó chúng tôi đã từng nói lên trên làn sóng này) được định nghĩa rất rõ là "tuyệt đối không được gây hấn" tức là không được gây chiến theo đề nghị của ông Goerge Kennan. Học thuyết này đã tạo thành một cái sườn cho một tài liệu vốn được nổi tiếng gọi là NSC 68 (chính sách của Mỹ trong chiến tranh lạnh vừa qua). Ngoài ra chiến tranh lạnh với Liên Xô lại có thêm những yếu tố khác nữa. Trong những yếu tố đó chúng ta phải nhớ lại vào lúc đó là năm 1947, thì chỉ có hai quốc gia có nguyên tử mà thôi: Thứ nhất là Hoa Kỳ và sau đó Liên Xô. Cho nên sự đối đầu giữa Hoa Kỳ và Liên Xô tương đối có thể giải quyết được. Mặc dù vậy để đánh bại Liên Xô thì Hoa Kỳ cũng phải dùng nhiều mưu kế khác nhau nữa. Như vậy chiến lược của Hoa Kỳ trong chiến tranh lạnh là "không tạo ra chiến tranh trực tiếp", nghĩa là khi khối Cộng sản tấn công ở đâu thì Hoa Kỳ sẽ be bờ ở chỗ đó. Chuyện be bờ hay lý thuyết Domino hay thuyết Gián Chỉ thì tất cả đều đi từ tài liệu NSC 68. Ngày nay mọi chuyện đã khác hẳn. Vũ khí nguyên tử đã lan tràn khắp nơi trên thế giới, đặc biệt là các quốc gia Hồi giáo và nhóm Hồi giáo quá khích đang tìm cách có vũ khí nguyên tử, và ngày nay Liên Xô cũng không còn tồn tại nữa. Sau các ồn ào của sự chống đối của ông Chirac với cuộc chiến ở Iraq, thì ngày nay, chuyến đi của bà Rice đã tái lập lại mối quan hệ Mỹ - Âu châu. Chúng ta cũng phải hiểu rằng các nhóm Hồi giáo quá khích đe dọa an ninh của Âu châu nhiều hơn là đe dọa an ninh của Mỹ, vì Âu châu ở rất gần kề với khối Ả Rập và vùng Bắc Phi. Chúng ta thấy nhiều người Bắc Phi đã vẫn thường nhập lậu sang Âu châu qua ngõ cửa nước Ý, Tây Ban Nha v.v.v. Như vậy, nền an ninh của Âu châu bị đe dọa nhiều hơn so với Mỹ . Vì vậy Âu châu không thể đứng ngoài những hành động hay chiến lược của Hoa Kỳ. Đó chính là điều thảo luận trong chuyến đi Âu châu của bà Rice. Chúng tôi có thể khẳng định rõ như thế. Mặc dù ở chỗ này hay chỗ kia, Hoa Kỳ và Âu châu có thể có một số bất đồng. Nhưng đó chỉ là tiểu tiết còn đại thể thì chính sách của Mỹ và Tây phương về thế giới đều như nhau. Vì vậy, liên minh chúng ta thường gọi là Liên Minh Phương Tây đã được củng cố rất nhiều sau chuyến đi của bà Rice. Sự củng cố ở đây dẫn đến một hệ lụy kế tiếp với một tiền lệ là Hoa Kỳ đã đánh Iraq mà không cần một nghị quyết chánh thức của Liên Hiệp Quốc. Ngày nay, chương trình đổi dầu lấy thực phẩm của Liên Hiệp Quốc đang bị tai tiếng rất nhiều, do đó ông Kofi Annan đang bị áp lực phải từ chức. Như vậy, sự bế tắc trong hội đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc chắc hẳn sẽ xảy ra. Vì vậy trong một ngày đẹp trời nào đó nếu Hoa Kỳ trực tiếp đánh Iran hoặc gián tiếp đánh để Do thái đánh Iran rồi Hoa Kỳ sẽ đánh Iran thì Liên Hiệp Quốc cũng chẳng có hành động gì đáng kể. Quý vị đã từng xem TiVi thì thấy cả gần một năm trước đây các máy bay tự động (không người lái) của Hoa Kỳ đã thám thính mạn Bắc và Tây Iran (mà Iran không hề hay biết) từ phía Afghanistan và Pakistan để thăm dò các lò máy nguyên tử của Iran, nhưng đồng thời cũng thăm dò khả năng phòng không và hệ thống Radar của Iran ra sao khi chiến tranh xảy ra. Trong tình hình hiện nay, thái độ của Iran bây giờ vẫn tỏ ra cứng rắn. Trước đây 1, 2 năm chúng tôi từng nói phải đánh Iran, tại sao vây ? Vì chúng tôi biết rằng nếu không đánh Iran thì sẽ không thể giải quyết bất ổn Trung đông, thậm chí phải đánh cả Syria. Nhưng vấn đề đặt ra: Phải giải quyết thế nào để không xảy ra những hệ lụy như ở Iraq. Chúng tôi nghĩ bây giờ Hoa Kỳ có điều kiện đánh Iran dễ dàng.Vì tình hình hiện nay ở Iran đã chín mùi. Nhận định đó nói lên một ý nghĩa sâu xa, thâm sâu hơn , nghĩa là: Cuộc chiến khủng bố nói cho cùng ra không thể đưa thế giới quay trở lại cuộc chiến tranh lạnh. Trong các điều kiện như hiện nay, Hoa Kỳ và phương Tây ngày nay phải tấn công liên tục, không được ngưng nghỉ, vì nếu anh ngưng thì bọn dã man (Trung cộng, Hồi giáo quá khích) sẽ nổi lên quậy phá hung hăng. Đây không phải là một chính sách hiếu chiến của Hoa Kỳ như nhiều người lầm tưởng. Trong chính trị, nếu phải chết hay phải gây ra một cuộc chiến tranh mà sau khi ta đã dùng tất cả các phương tiện cần thiết để ngăn chận cuộc chiến mà không thể được, thì những
http://www.nationalistvietnameseforum.com/Nationalist%20Vietnamese%20Forum/Pages/Article%2036.htm PDF created with pdfFactory Pro trial version www.pdffactory.com
22/12/2007
DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA
Page 6 sur 9
người làm chính sách không thể "không nghĩ đến một hành động quân sự". Đó là một hành động cuối cùng phải thực hiện cho dù hành động đó có thể dẫn đến cái chết của 50 triệu, thậm chí cả 100 triệu người thì ta cũng phải chấp nhận. Nếu 100 triệu người chết để cứu vãn cả 6 tỉ người (nhân loại) này, trái đất này, thế giới này, thì cái chết của 100 triệu người kia mặc dầu thật tàn bạo, nhưng bắt buộc phải được chấp nhận. Cũng như ở Iraq, chúng ta hiểu là có rất nhiều người dân Iraq bình thường đã bị nhóm khủng bố Zarquawi giết chết hàng ngày. Chuyện này thể hiện cái mâu thuẫn, lộn xộn trong đất nước Iraq hiện nay. Nhưng chúng ta phải chấp nhận nếu việc chết người này là không thể tránh được trong tiến trình đem lại tự do, dân chủ cho nhân dân Iraq. Việc bình định này đặt nền tảng cho nước Iraq hồi sinh sau ngày 30 tháng 1 năm 2005. Nó đặt nền tảng cho một xã hội Iraq tốt đẹp, tiêu biểu gồm 3 thành phần Kurd, Sunni, Shitte. Các thành phần này sẽ phải sống hòa thuận với nhau và khi họ chịu sống hòa thuận với nhau dưới một hiến pháp chung, dưới một khuôn khổ chung của thế giới thì hạnh phúc của họ được bảo đảm, nhân quyền của họ được tôn trọng. Điều này cũng phải được ứng dụng với bất cứ nơi nào khác. Lý tưởng mà Hoa Kỳ nêu ra, đề ra là Dân Chủ, Tự Do thì ngày nay từ đại hội đảng Cộng hòa, từ bài diễn văn nhậm chức của ông tổng thống Bush, cho tới thông điệp Liên bang của ông Bush mới đây đều lấy chủ đề là Tự Do, Dân Chủ. Tại sao vậy ? Vì Tự Do, Dân Chủ là con đường duy nhất để cứu vãn thế giới, để đưa các quốc gia hung đồ trở về trật tự chung của thế giới và sau đó thì nhân loại này sẽ đi vào một nền Nhân Chủ Pháp Trị. Bất kể quốc gia nào dù rộng lớn tới đâu mà đi ngược lại chiều hướng đó thì đều bị đập tan. Vấn đề là bao giờ ? Đó là một câu hỏi mà chúng ta phải tiếp tục theo dõi và suy nghĩ. Tôi vừa thưa với quý vị "Hoa Kỳ phải tấn công liên tục" mà Iran, Syria là những mục tiêu trước mắt rõ ràng . Chúng ta nói tới một hành động chiến tranh ở đây là bao hàm tất cả những khía cạnh, những hình thức chiến tranh khác có tính cách rất bao quát: Chiến tranh kinh tế, chiến tranh truyền thông, chiến tranh phong thủy, chiến tranh trấn yểm (tâm linh), tất cả đều là hình thức chiến tranh cả. Chiến tranh quân sự là chiến tranh vạn bất đắc dĩ phải xử dụng. Nếu Hoa Kỳ không tiếp tục tấn công thì những nhóm hung đồ sẽ nổi lên. Khi nhắm vào Iran và nếu Iran thay đổi thì cục diện của vùng Trung đông sẽ đi vào ổn định. Trong tình hình đó thì câu hỏi đặt ra: "Thái độ của Trung cộng sẽ ra sao khi Iran bị tấn công" ? Đến nay thì chúng ta hiểu rằng Trung cộng nhìn thấy rất rõ ngày Hoa Kỳ tấn công Iran chỉ tính từng tuần, cho nên Trung cộng đã ra tay trước đối với những quốc gia lân bang của Trung cộng rất là mãnh liệt. Đặc biệt là Bắc kinh đánh phủ đầu Việt Nam mạnh nhất vì Việt Nam là nơi mà giới lãnh đạo Việt cộng cao cấp đã thành tay sai ngoan ngoãn nhất của Bắc kinh (hãy nhìn vụ dâng đất, nhượng biển, bán dân tộc của lãnh đạo Việt cộng cho Tàu thì rõ), kế đến, Việt Nam chiếm một vị trí chiến lược quan trọng trong mưu đồ thống trị Á châu của Bắc kinh và sau cùng, dân tộc Việt Nam là dân tộc có kinh nghiệm và chống Tàu mạnh nhất cho nên Bắc kinh biết là họ chỉ có thể nắm được giới lãnh đạo cao cấp Việt cộng chứ họ không thể nắm được toàn thể dân chúng Việt Nam. Và Bắc kinh cũng biết là dân tộc Việt Nam chỉ chờ đợi thời cơ vùng lên để lật đổ nhóm Việt cộng tay sai của Bắc kinh và quét sạch ảnh hưởng của Tàu ra khỏi bờ cõi Việt Nam. Vì thế ở Việt Nam mới xảy ra vụ 9 ngư dân bị Trung cộng bắn chết ở Thanh hóa khi đi vào vùng "biển cấm". Cái "vùng cấm" này có lẽ là do một mật nước giữa Việt cộng và Bắc kinh. Chúng tôi nghe nói là Bắc kinh đồng ý trả cho lãnh đạo Việt cộng một số tiền là 10 tỉ đô la trong vòng 5 năm về việc này. Điều này có nghĩa là gì ? Nghĩa là lãnh đạo Việt cộng bán chủ quyền, bán đất cho Bắc Kinh để Trung cộng thiết kế thêm những căn cứ phòng thủ ở mặt biển (chúng ta nên nhớ là Trung cộng và Việt cộng đã thiết kế xong các căn cứ phòng thủ bằng bê tông cốt thép nằm sâu trong các rừng núi Trường sơn - xin xem lại các bài viết của chúng tôi trước đây). Hành động này là một hành động bán nước phải không quý vị ? Chúng tôi chưa thấy một quốc gia có chủ quyền nào mà giới lãnh đạo dám làm chuyện bán đất, dâng biển mà không thông qua ý kiến của toàn dân, (vì vậy Bắc kinh cố tình đánh và dân chúng Việt Nam bằng chất độc như: Bỏ chất độc vào trong thực phẩm, cấy mầm bệnh vào trong các loại gia cầm gà vịt để lây sang người). Việc đó chỉ có lãnh đạo Việt cộng mới dám làm. Điều này thể hiện nguyên hình giới lãnh đạo Việt cộng hiện nay là tay sai ngoan ngoãn nhất của Bắc kinh. Mới đây vụ toàn bộ ban tham mưu quân khu 4 bị "tai nạn" chết là thêm một bằng chứng. Tai nạn chỉ là bề
http://www.nationalistvietnameseforum.com/Nationalist%20Vietnamese%20Forum/Pages/Article%2036.htm PDF created with pdfFactory Pro trial version www.pdffactory.com
22/12/2007
DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA
Page 7 sur 9
ngoài thôi, chúng ta phải hiểu là họ bị Trung cộng giết. Quân khu 4 là vùng Thanh Hóa nằm vươn ngay ra chỗ 9 ngư dân bị bắn chết. Điều này cho thấy Trung cộng muốn thị uy đối với những người Việt Nam còn có tinh thần yêu nước, kể cả với những người cộng sản Việt Nam không theo Tàu. Như vậy, Trung cộng đang đe dọa trực tiếp tính mạng của những người Việt Nam yêu nước tại Việt Nam – những người dám chống âm mưu xâm lấn Việt Nam của Trung cộng. Trung cộng đang đe dọa trực tiếp Việt Nam như vậy nhằm khống chế ý định của những người Việt Nam yêu nước thì câu hỏi được nêu ra là: Những người Việt Nam còn có tấm lòng với dân tộc tại Việt Nam có thể ngồi im để chờ Trung cộng cử tay sai của họ tới giết từng người một hay không ? Câu hỏi này là một câu hỏi thực tế. Bởi vì tướng Phạm Chuyên, giám đốc sở công sản Hà Nội đã ra lệnh phát súng cho "dân chúng" lấy lý do để chống bọn "phản động". Bên ngoài là phát súng cho dân nhưng bên trong chúng ta phải hiểu là Phạm Chuyên phát súng cho những người thân Trung cộng hay người Hoa Kiều (hay bọn Tàu giả làm du khách đang nằm vùng đầy rẫy tại Việt Nam), thậm chí còn phát súng cho cả bọn côn đồ, tội phạm nữa. Bọn côn đồ này chúng ta có thể gọi là bọn giết mướn vì họ được mướn để đi giết người. Đây là một vấn đề quan trọng đặt ra cho những anh em ở trong nước. Như quý vị đã thấy thái độ, lập trường về dân tộc của tôi từ trước tới nay rất là dứt khoát: Những người đứng bên này hay bên kia của lằn ranh Quốc – Cộng nhưng còn yêu thương dân tộc, không cam tâm làm tay sai cho Bắc Kinh để hãm hại dân tộc thì tôi coi như là anh em. Hôm nay tôi lại dùng từ anh em để nói với những ai còn có lòng với quê hương, dân tộc là: Không ai có thể bảo vệ quý anh em hơn bằng chính các anh em tự bảo vệ mình. Bằng mọi cách, anh em phải có một sự hợp nhất để chống lại Trung cộng, kẻ thù chung của đất nước. Như ông tổng thống Bush đã nói với dân Iran là: Các bạn hãy đứng lên thì chúng tôi sẽ giúp. Nhưng đó chỉ là một vế nói của ông Bush thôi. Vế khác ông Bush ngầm muốn nói với các người Việt Nam ở trong nước: "Các bạn đứng lên, chúng tôi sẽ giúp". Ở đây chúng tôi cũng cần phải thưa với các anh em trong nước: Các Cụ Việt Nam ở hải ngọai cũng có rất nhiều mối ưu tư về tình hình Việt Nam. Các Cụ biết rất nhiều chuyện và có thể thực hiện nhiều chuyện, kể cả đánh Tàu hay tung ra các cuộc chiến tranh chống bọn bành trướng Bắc kinh. Nhưng các Cụ cũng có vài băn khoăn, toan tính. Tạo ra chiến tranh với Tàu là một vấn đề không khó nhưng chuyện ở đây là phải tìm ra một phương cách nào tốt đẹp nhất, nhanh chóng nhất có lợi cho dân tộc và tiết kiệm tối đa được xương máu của dân tộc. Phương pháp tốt đẹp nhất, nhanh chóng nhất, tiết kiệm xương máu nhất thì chỉ có các anh em ở trong nước mới góp phần được thôi. Cho nên các anh em phải dứt khoát đứng lên hành động quyết liệt, không nhân nhượng thì bên ngoài mới tiếp sức được cho các anh em .Tôi xin thưa với anh em: Cánh cửa lớn của lịch sử cả hàng ngàn năm mới mở ra một lần. Và phúc cho ai biết đi vào cánh cửa lớn của lịch sử ấy. Tôi xin thưa với quý vị, với tất cả những anh em còn nặng lòng với dân tộc là: Chỉ có rất ít người có cơ hội và biết đi vào cánh cửa lớn của lịch sử thôi. Cho nên nếu các anh em không hành động quyết liệt thì Trung cộng sẽ ra tay và Trung cộng sẽ tạo những nguy hại vô cùng lớn lao cho bản thân các anh và dân tộc. Cái gương của ban tham mưu quân khu 4 bị giết là một bằng chứng rõ ràng nhất. Nó cho thấy vụ giết người như vậy sẽ xảy ra cho những người còn có lòng với dân tộc ở khắp nước Việt Nam nếu họ không quyết tâm, dứt khoát đứng lên lật đổ nhóm lãnh đạo Việt cộng chóp bu, tay sai Bắc kinh. Đó là điều hôm nay tôi phải nói rõ để quý anh hiểu. Ngoài ra, tôi cũng thấy có một điều liên quan tới Hoa Kỳ mà tôi cần phải nói rõ: Khi Hoa Kỳ (qua tổng thống Bush) tuyên bố sẽ theo đuổi mục tiêu phổ biến sâu rộng Tự Do, Dân Chủ đến toàn thế giới, đến những nơi tối tăm nhất của địa cầu, thì Hoa Kỳ nhất định sẽ thực hiện ý định này bằng mọi cách. Như quý vị đã biết, một lời nói quan trọng như vậy đâu phải ông tổng thống Mỹ nói ra để rồi không thi hành. Lịch sử nước Mỹ, chính trị nước Mỹ chứng minh rất rõ: Những gì ông tổng thống nói ra đều là những điều nhất định được thi hành theo cách này hay cách khác. Cho nên khi Hoa Kỳ cổ vũ cao trào Tự Do Dân Chủ trên quy mô toàn cầu thì nó cũng hé mở một điều. Cái điều này cũng tế nhị và hay lắm mà chỉ có những người có cái duyên nào đó (nên được hiểu việc này hay việc kia) thì mới thấy rằng có một uẩn khúc nào đó trong vụ cổ vũ Tự Do – Dân Chủ này. Đồng ý rằng lý tưởng của ông Bush và các tổ phụ Mỹ nêu ra vô cùng cao đẹp nhưng nó vẫn có một cái lấn cấn như thế này: Vì Hoa Kỳ không thể tự mình khen mình được. Nó lạ là ở chỗ đó! Tại sao tôi lại nói như vậy ? Xin thưa: Hoa Kỳ chỉ có thể nói về những đường
http://www.nationalistvietnameseforum.com/Nationalist%20Vietnamese%20Forum/Pages/Article%2036.htm PDF created with pdfFactory Pro trial version www.pdffactory.com
22/12/2007
DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA
Page 8 sur 9
lối, mục tiêu qua các phát biểu của các tổng thống Mỹ mà thôi. Đây là điều tôi suy nghĩ: Nếu ngày mai đây cụ Lý xuất hiện (và đây là điều tôi mong ước) và nói về chủ thuyết Nhân chủ, thì lời nói của cụ Lý sẽ có giá trị rất sâu rộng và tạo ảnh hưởng rất lớn trên toàn thế giới. Trong các điều kiện như hiện nay, khi Hoa Kỳ mở cuộc tấn công liên tục (tôi xin nhấn mạnh "tấn công liên tục") thì Hoa Kỳ cũng phải tiến hành các việc khác. Trong những việc khác đó, khi cụ Lý xuất hiện công khai để nói về các chuyện đó thì nó sẽ có tác động rất là lớn và tốt đẹp. Cụ Lý nói về Nhân Chủ thì ngay cả vị Giáo Hoàng ở La Mã cũng không thể công khai nói ra được, vì người Mỹ rất tôn trọng tác quyền (sản phẩm trí tuệ) của tác giả mà Cụ Lý là người đầu tiên khởi xướng chủ thuyết Nhân chủ (và các Cụ Mỹ dịch ra Nhân Chủ là Humoracy) cho nên Cụ Lý là người xứng đáng nhất để trình bày về chủ thuyết Nhân Chủ này. Nhân Chủ (Humocracy) là một bước tiến sâu rộng hơn nhiều so với Dân Chủ (Democracy). Theo ý tưởng của Cụ Lý thì: Các quốc gia nào đang sống trong dân chủ lâu rồi thì họ sẽ từng bước tiến tới Nhân chủ. Còn những quốc gia nào đang sống trong tăm tối, đàn áp, nghèo đói thì các quốc gia ấy, qua sự giúp đỡ của các nước Dân chủ lâu đời (thí dụ với sự giúp đỡ của Mỹ hay Âu Châu) sẽ tiến qua Dân chủ trước để rồi cùng với nhân loại tiến lên Nhân chủ. Chính vì Cụ Lý là người đề ra chủ thuyết Nhân Chủ, chính vì các Cụ Mỹ tôn trọng tác quyền của Cụ Lý cho nên các Cụ Mỹ không nói về Nhân chủ. Vì thế, khi theo rõi các sách vở của Mỹ thì chúng ta thấy các học giả Mỹ cũng chỉ nói lên một khía cạnh nào đó của vấn đề nhân loại mà thôi chứ chúng ta chưa thấy một học giả nào đưa ra hay nói về Humoracy (Nhân chủ) một cách có hệ thống rõ ràng. Rồi đây khi Cụ Lý công khai xuất hiện để trình bày rõ ràng về chủ thuyết Nhân Chủ, thì lúc đó các học giả trên thế giới mới nhận biết và bắt đầu suy nghĩ, bàn thảo tới. Một lời nói của Cụ Lý sẽ có giá trị rất sâu rộng trên qui mô toàn cầu là vậy. Tôi nghĩ theo tình hình hiện nay thì đã tới lúc hay gần tới lúc Cụ Lý cần phải xuất hiện để nói về chủ thuyết Nhân Chủ. Khi Cụ Lý xuất hiện thì sự thay đổi ở Việt Nam là sắp gần kề. Còn thay đổi như thế nào thì đó là việc khác, tôi không biết nhiều để nói về chuyện đó. Tuy nhiên với những diễn tiến tình hình hiện nay thì tôi có cảm tưởng là việc giải quyết chuyện Việt Nam đã sắp gần kề. Dù vậy, một lần nữa , tôi xin nhắc lại với quý vị là: Để giải quyết rốt ráo chuyện Việt Nam, đem lại hạnh phúc, tốt đẹp thực sự cho dân tộc thì có thể sẽ có sự thiệt hại ở mức độ nào đó. Các Cụ đang suy nghĩ, tính toán làm sao đó để tránh tối đa các sự thiệt hại. Nhưng nếu Trung cộng hành động một cách vô kỷ luật (tôi dùng chữ vô kỷ luật là muốn nhấn mạnh), nếu Trung cộng hành động một cách bất chấp, tức là trực tiếp xua quân sang Việt Nam như nhà Thanh đã làm hồi xưa ở Việt Nam, thì Trung cộng sẽ phải đón nhận những hậu quả thê thảm lớn lao, và không thể lường được. Trong ước tính này thì có lẽ sẽ có một số vị nói là chúng tôi chỉ quan tâm về Trung cộng thôi mà không để ý những yếu tố khác. Chúng tôi giải thích rõ: Điều suy nghĩ này của chúng tôi là đúng, vì chúng tôi coi Trung cộng là tối hậu địch nhân của Việt Nam và nhân loại. Khi giải quyết xong Trung cộng thì ta sẽ giải quyết xong toàn bộ các vấn đề còn lại của thế giới kể cả giải quyết vấn đề khủng bố Hồi giáo, ma túy Nam Mỹ ở Columbia v.v.v. Cho nên đối với chúng tôi, tôi luôn tập trung vào vấn đề Trung cộng là vậy. Vì thế, khi đánh giá vấn đề Bắc Hàn hay các vấn đề khác, chúng tôi vẫn không coi các vấn đề này là quan trọng vì khi giải quyết xong tận gốc rễ vấn đề (Trung cộng) thì mọi chuyện (cái ngọn) phụ thuộc khác đều giải quyết êm xuôi mà thôi. Vì vậy, chúng tôi luôn luôn vẫn nhắc lại với Trung cộng là: Nếu hôm nay Trung cộng vẫn hành động cực đoan tại Việt Nam thì Trung cộng sẽ phải đón nhận những hậu quả tệ hại, khốc liệt không lường. Đối với những người Việt còn có lòng với dân tộc, còn có tinh thần yêu nước thì đây là lúc phải hành động và phải hành động quyết liệt, dứt khoát không tương nhượng. Quý vị phải hành động thì Hoa Kỳ mới giúp được. Quý vị cũng nên nhớ: Chúng ta đừng ỷ lại và có ảo tưởng, cũng như đừng bao giờ suy nghĩ sai lầm là "chúng ta làm việc cho người Mỹ". Đừng bao giờ suy nghĩ sai lầm như thế ! Chúng tôi và những người Việt Nam Yêu Nước Chân Chính xác định rằng "Làm việc Với người Mỹ", chứ không "Làm việc Cho người Mỹ" bởi vì cả hai dân tộc, cả hai đất nước ở hai bên bờ Thái Bình Dương có một con đường chung để đi. Đó là một con đường dài và con đường đó Cụ Lý Đông A đã nói tới trong hơn 60 năm trước "Chúng ta làm việc với người Mỹ" . Và ngày nay, người Mỹ cũng mong rằng họ làm việc với các dân tộc khác để mang lại ổn định cho nhân loại. Còn dân tộc nào, còn đất nước nào không muốn làm việc với người Mỹ mà họ còn cố tình đưa thế giới tới bờ vực thẳm, tan rã thì đương nhiên họ phải chịu hậu quả vô cùng thê thảm cho chính dân tộc và cho đất nước của họ.
http://www.nationalistvietnameseforum.com/Nationalist%20Vietnamese%20Forum/Pages/Article%2036.htm PDF created with pdfFactory Pro trial version www.pdffactory.com
22/12/2007
DIỄN ĐÀN NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA
Page 9 sur 9
Ngày mồng 5 Tết năm Ất Dậu (2005) Lê Văn Xương
http://www.nationalistvietnameseforum.com/Nationalist%20Vietnamese%20Forum/Pages/Article%2036.htm PDF created with pdfFactory Pro trial version www.pdffactory.com
22/12/2007