Cái nhìn về bản thân (về mặt thể lý): Lý do có người không coi trọng cơ thể họ để biết yêu thương, giữ gìn, và chăm sóc nó tốt là vì: -Họ không hài lòng về nó (do có vài “trục trặc” trên cơ thể) -Nó đã lỡ bị chiếm hữu (chủ ý/ lầm lỡ/ bị hại) -Chưa có cái nhìn đúng theo Kinh Thánh về cơ thể mình. ===================================== Vài cái nhìn cần có dựa theo Kinh Thánh về hình ảnh bản thân (về mặt thể lý): -Có thể được bảo trì/ tu sửa (Chúa của hy vọng cho những ai lầm lỡ, “hỏng đời”): Thi 3:2-3 “Biết bao kẻ nói về linh hồn tôi rằng: Nơi Đức Chúa Trời chẳng có sự cứu rỗi cho nó. Nhưng, hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài là cái khiên chở che tôi; Ngài là sự vinh hiển tôi, và là Đấng làm cho tôi ngước đầu lên.” -Luôn được bảo hành (được tạo dựng rất hoàn chỉnh): Thi 139:14 “Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng. Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm.” -Bảo đảm luôn có giá trị: Ma-thi-ơ 6:26 “Hãy xem loài chim trời: chẳng có gieo, gặt cũng chẳng có thâu trử vào kho tàng, mà Cha các ngươi trên trời nuôi nó. Các ngươi há chẳng phải là quí trọng (giá trị) hơn loài chim sao?” -Luôn là sở hữu của riêng Đức Chúa Trời: Ê-sai 43:1 “Đừng sợ, vì Ta đã chuộc ngươi. Ta đã lấy tên ngươi gọi ngươi; ngươi thuộc về Ta.” -Luôn có năng lực, có tài năng/ khả năng: Ê-phê-sô 2:10 “vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo.” ================================= Những dấu hiệu cho biết bạn có cái nhìn méo mó về cơ thể mình: -Quá lo nghĩ về ngoại hình bản thân -Đánh giá thấp về ngoại hình bản thân -Suy sụp vì không giữ được cơ thể luôn thon/ thanh mảnh; không bao giờ hài lòng về cơ thể mình; thấy vô vọng về việc có được ngoại hình thon gọn
-Không thích nhìn ngắm cơ thể mình (khỏa thân) trong gương; chán ghét cơ thể hoặc phần nào đó trên cơ thể mình (do nó “nhỏ,” “không đều,” “to quá,”…). -Khăng khăng cho là mình mập hoặc không thu hút – trong khi sự thật không phải thế. -Tính khí thay đổi thấy rõ khi nói đến ngoại hình mình. -Nhìn cực đoan về cơ thể: hoặc là mập hay ốm, hoặc đẹp hay kém hấp dẫn, thay vì nên thấy nó khỏe mạnh, tự nhiên, hay bình thường. -Hay né tránh những buổi gặp mặt đông người vì không cảm thấy mình “coi được mắt,” hoặc không biết phải mặc gì để trông cho “được”. -Không tham gia các sinh hoạt nào mà mình phải mặc quần cụt, áo tay ngắn, hay đồ tắm. -Không thích sờ chạm ngực, cơ quan sinh dục của mình, dù với tính cách chăm sóc. ========================== Giải pháp cho việc có cái nhìn méo mó về ngoại hình: -Đức Chúa Trời mới chính là gương soi duy nhất của bạn để bạn biết mình đẹp/xấu. Hãy xem Đức Chúa Trời nhận định thế nào gọi là đẹp, chứ không để thời trang/ phim ảnh tạp chí cho bạn biết thế nào là đẹp. Tất cả mọi khuôn mặt, vẻ đẹp trên phương tiện truyền thông đều đã “được chỉnh sửa” rồi, chúng không có còn “jin.” -Hãy đẹp từ trong đẹp ra. Giá trị bản thân không chỉ nằm ở ngoại hình. Hãy tự do vui hưởng mọi hoạt động và các mối quan hệ ý nghĩa. Gần gũi Chúa hơn trong sự cầu nguyện và Lời Chúa. -Tránh tìm kiếm tình yêu/ tình thương/ sự quan tâm của người khác bằng cách dùng ngoại hình của mình. Người nam có thể dễ gần bạn khi họ bị thu hút bởi ngoại hình hoặc cách ăn mặc lôi cuốn của bạn, khiến bạn lầm tưởng họ quan tâm hay “thích” bạn. -Học chấp nhận hình ảnh bản thân bạn trong gương. Cứ cố giữ cơ thể khỏe mạnh, vì là điều tốt. Nhưng hãy học chấp nhận cơ thể mà Chúa đã tạo dựng, đừng ép nó phải theo khuôn mẫu gọi là “chuẩn” của xã hội. Hãy “thân thiện” hơn với cơ thể và các phần trên cơ thể bạn. -Hãy yêu cả mỹ nhân lẫn quái thú. Trên cơ thể mỗi người chúng ta đều có cái đẹp và cái không ưa nhìn. Hãy phát huy những phần trên cơ thể mà bạn thấy hài lòng, và đừng quá chú trọng vào những phần bạn không hài lòng cho lắm. -Vui thích và khám phá nữ tính của bạn.
Hãy là chính bạn, tự do và tự tin trong những sinh hoạt của giới nữ, kể cả việc ăn mặc. -Đẹp xấu là tùy mắt người nhìn. Đừng để “tiêu chuẩn của phim ảnh tạp chí và quảng cáo” cho bạn biết bạn đẹp hay xấu. Hãy nhìn thấy vẻ đẹp trong bạn và trong người khác, và đừng vội chê người khác là xấu một cách quá đáng.