Diem Sach Bien Dong Mien Trung_nhat Tu

  • July 2020
  • PDF

This document was uploaded by user and they confirmed that they have the permission to share it. If you are author or own the copyright of this book, please report to us by using this DMCA report form. Report DMCA


Overview

Download & View Diem Sach Bien Dong Mien Trung_nhat Tu as PDF for free.

More details

  • Words: 12,327
  • Pages: 17
Nho'm LTLN / Paris ki'nh chuye^?n :

Điểm Sách Biến Động Miền Trung [Nhật Tu] Mục đích của điểm sách là trả lời những câu hỏi :Tại sao cuốn sách BĐMT lại xuất hiện vào thời điểm nầy? Chủ đích chính của cuốn sách BĐMT? Vì tiền? Vì chính trị? Đánh phá Phật giáo và QLVNCH? Lý do của việc đánh phá? Phải chăng Phật giáo là một mối quan tâm và lo sợ hàng đầu cho chế độ CSVN? Tại sao có hiện tượng đánh phá Thượng Tọa Thích Trí Quang, Hòa Thượng Thích Quảng Độ? Ai là kẻ đánh phá? CSVN? TCG quá khích? Chống cộng nông cạn? Việt gian ăn tiền của CSVN? Để có sự liên tục, xin phép các chiến hữu lượng thứ về sự lập lại phần I, để ai chưa đọc phần I, có thể đọc toàn bộ Điểm Sách Biến Động Miền Trung. Ông LT qua Mỹ trên ba thập niên nay, không tai tiếng cho đến thời điểm nầy, bất ngờ ông tung ra cuốn sách BĐMT. Hậu quả là gây ra sự bất đồng trong CĐVNHN hiện nay, làm hại cho việc đoàn kết VNHN, vô tình hay cố ý làm lợi cho việc CSVN thi hành NQ36CSVN. Buồn cười là cuốn sách chỉ là một sản phẩm tiểu thuyết hóa, căn cứ vào các dữ kiện của lịch sử, trong đó LT là chứng nhân. Tiếc thay chứng nhân nầy lại không phải là kẻ đáng tin - theo nhận xét của tôi - nếu độc giả đọc và suy nghĩ một cách khách quan. Chỉ có khách quan, óc sáng suốt và lý luận vững chắc, độc giả sẽ thấy khó mà tin cuốn sách nầy. Chỉ cần đọc tài liệu vừa được giải mật của CIA độc giả sẽ thấy ngay cái láo khoét về việc vu khống PG - nói chung - và khối Ấn Quang-nói riêng - là CS, khi đọc cuốn sách BĐMT. Cám ơn ông Trần Bình Nam đã bỏ thì giờ để dịch ra Việt ngữ . www.tranbinhnam.com

Tôi xác nhận tôi là Phật tử độc lập, chưa bao giờ tiếp xúc với các vị tu hành Phật giáo bởi vì tôi là lính trận nên phải chuyên nằm rừng quanh năm. Hơn nũa tôi chưa bao giờ lạy Phật hay bất cứ vị sư sãi nào. Tôi theo đạo Phật vì Ông Bà Tổ Tiên tôi là đạo Phật. Buồn cười là tôi không bao giờ kiên nhẫn để đọc kinh điển của đạo Phật. Tôi đã phục vụ, trung thành với nhiều cấp chỉ huy theo đạo TCG; Tướng Hiếu là người đã cứu mạng tôi và giải thoát tôi cái nghiệp chướng thân bại danh liệt; Tướng Thơ cũng là ân nhân của tôi. Nói thẳng là tôi đau lòng khi thấy sụ chia rẽ tôn giáo, khuynh hướng chống cộng quá dị biệt, hay hiện tượng chụp mũ lẫn nhau trong CĐVNHN, nên bất đắc dĩ phải nhập cuộc cho đến khi cái tiểu xảo của cuốn sách phải được bạch hóa, rồi tôi sẽ câm miệng để an hưởng tuổi già. Là ngừoi lính VNCH, tôi thật đau đớn khi nghe những lời nhục mạ QLVNCH - nói chung và Đại tá Tinh trưởng Thừa Thiên Lê Văn Thân-nói riêng- khi đọc nguyên văn cảm nghĩ của LT về Đại Tá Lê Văn Thân, Tỉnh trưởng Thừa Thiên: Chống cộng củ. . . khoai. . Lý do là Đại tá Thân không đồng ý về việc LT không can thiệp vào việc tự thiêu của Đại Đức Thích Chơn

Thể, và LT bị Đ/T Thân bực mình vì hành động đó, cũng như việc LT để yên cho xác chết nằm giữa công cộng. Ông LT viện lý rằng Đại Đức Thích Chơn Thể là CS nằm vùng.Độc giả có thể nghĩ, LT thật là một ngừoi quốc gia yêu nước, chống cộng nhiệt thành. Tuy nhiên đọc đi đọc lại đôi ba lần tôi bỗng nhớ đến lời Tướng Lê Văn Thân năm 1974 khi ông là Chỉ Huy Phó/TVBQGVN. Bây giờ tôi lại càng khâm phục ông hơn nữa. Tướng Thân là một người Bắc theo đạo TCG, rất trầm lặng và có kiến thức chiến lược rất sâu rộng. Nghe chuyện kể của ông về kinh nghiệm xứ Huế lúc ông làm tỉnh trưởng Thừa Thiên, tôi bán tin bán nghi về những ý kiến của ông; chẳng hạn như TT Thích Trí Quang không phải là CS, mà lại yêu nước theo cách riêng của vị tu hành nầy; chẳng hạn như ông cho rằng tình báo mình yếu, nên bị một số ít rất ít CS xâm nhập vào tổ chức sinh viên đại học, để xách động sinh viên tham gia biểu tình, phá rối trật tự; chẳng hạn báo cáo láo để lập công hay chủ trương thà bắt lầm không bỏ sót của một số nhỏ viên chức;chẳng hạn như chiến thuật "Xử Dụng Bạo Lưc Ngu Đần" sẽ dẫn đến thất bại; chẳng hạn như chính trị và điều đình phải khởi đầu trước khi xử dụng bạo lực; chẳng hạn như bí quyết của một tỉnh trưởng TCG để được lòng dân Huế và làm tỉnh trưởng lâu nhất. Tuyệt nhiên tôi sẽ không đá động chuyệ kể của ông về LT, ngoại trừ tôi tiết lộ, ông nói với tôi" LT không phải là CS". Những chuyện khác tôi sẽ không tiết lộ vì Tướng Thân đã chết rồi, thì có ai tin khi tôi kể, lại còn gây thêm nghi vấn tôi là kẻ vô liêm sĩ vì bỏ chữ vào miệng ngừoi chết. Tôi sẽ điểm sách khách quan để kiểm chứng những gì tôi đã nghe từ Tướng Thân. Tôi khẳng định lại rằng Tướng Thân không bao giờ nói LT là cộng sản trong nhiều lần tiếp xúc với ông. Tôi không đồng ý khi ông nói về TT Trí Quang, nên tôi hỏi ông lại, thì được trả lời vắn tắt là ông đã mạn đàm với Trí Quang nhiều lần, cũng như căn cứ vào tin tức từ Mỹ. Qua Mỹ tôi mới biết Tướng Thân là một đảng viên Cần Lao Nhân Vị, một kẻ chống cộng suốt đời, một tướng lãnh trong sạch tài ba. Thế mà ông LT cho là Chống cộng củ. . . khoai. . ., . Tại sao LT phải chờ cho Tướng Thân chết, rồi viết sách? Đây không phải là cái mã thượng và tư cách quân tử của người lính VNCH hay cảnh sát chân chính. Bây giờ thì ông viết chi thì viết, có ai làm chứng đâu! Nghĩ cạn thì thấy LT chỉ muốn chứng minh rằng ông là một người chống cộng chân chính; nghĩ sâu mới thấy cái thâm độc vô tình hay cố ý trong phần 9 của cuốn sách; ném một hòn đá mà chết cả ba con chim! vừa đánh phá PG vừa bôi nhọ QLVNCH, vừa thi hành NQ36CSVN. Theo tin đồn, đây là cuốn sách viết theo đơn đặt hàng? Của ai? Cần Lao Nhân Vị hay CSVN? Giả thuyết Cần Lao Nhân Vvị khó đứng vững bởi vì họ là những kẻ chống cộng thì làm sao mà bôi nhọ QLVNCH. Giả thuyết CS thì thoạt nghe trông thật vô lý bởi vì LT đã cho việc xáo trộn xứ Huế là do CSVN liên kết với PG; giả thuyết LT chỉ viết để bán sách kiếm tiền, mà không thấy cái hậu quả không lợi cho công cuộc chống cộng hiện nay. Tôi mong độ xác suất của giả thuyết cuối thật cao, để tôi khỏi buồn vì LT là ngừoi đồng môn tại trường Quốc Học và là chiến hữu trong quá khứ, tuy nhiên độ xác suất (probability) thì bị giảm đi bởi vì LT đã phổ biến sách ông trên hệ thống điện tử. LT làm tôi cảm thấy hổ thẹn về ông khi ông diễn tả hiện tượng tự thiêu của Đại Đức Thích Chơn Thể . Hổ thẹn vì cái nhẫn tâm, hằn học, và thiếu chiều sâu nghề nghiệp tình báo của ông, khi LT thấy rõ Thích Chơn Thể chỉ là một nạn nhân trong vụ tự thiêu nầy, mà không chịu can thiệp, nhất là không ngăn cản mấy tay châm ngòi lửa hay đem xác của Đại Đức Thích Chơn Thể vào bệnh viện. Ông viện lý, ông cho rằng sư nầy là CS nằm vùng và ông sẽ bị mắc mưu

CS nếu ông can thiệp. Xin LT viết rõ hơn về vần đề mắc mưu cho rõ hơn. Công cán miền nam là kẻ chính nghĩa, độ lượng, và mưu trí. Họ chống cộng không vì hận thù. Hãy nhìn chương trình "Chiêu Hồi " hay cách đối xử nhân đạo với tù binh của QĐVNCH và CSQGVNCH, với hồi chánh viên, hàng binh trên các báo chí hay sách vở. Đông lực của phần diễn tả nầy là chi? Chứng minh cho LT là kẻ tuyệt đối chống cộng cuồng nhiệt, và nông cạn chăng? Bôi nhọ cái nhân tâm của người lính VNCH và CSQGVN chăng? Dù muốn dù không LT là một ngừoi lính và một cảnh sát của VNCH! Độ xác suát của giả thuyết bôi nhọ QLVNCH được tăng thêm bởi LT cho rằng Tướng Thân Chống cộng củ. . . khoai. Tướng Thân là một sĩ quan nhà nghề, xuất thân từ TVBQGVN mà lại như thế, thì QLVNCH còn bao nhiêu nguòi chống cộng thật nữa? Tôi yêu cầu LT không được mạ lỵ QĐVNCH bằng cách nhân danh QLVNCH trong các vụ bán sách, căn cứ tin tôi đọc trên internet. Bây giờ tôi nói về cái thiếu nhà nghề của một ngừoi làm tình báo giỏi. Ông khẳng định rằng Thích Chơn Thể là CS nằm vùng, và bị đánh mê, nên bất tỉnh nhân sự trước khi kẻ khác châm ngòi lửa, nên ông chẳng thèm can thiệp vì sợ mắc mưu CS. Đáng ra LT đã có cơ hội bằng vàng, bằng cách can thiệp để bắt giữ các đối tượng cũng như chụp ảnh để làm bằng chứng, nếu LT là một ngừoi làm tình báo giỏi. Tôi nghĩ đó là lý do Tướng Thân bực mình vì hành động thiếu suy nghĩ sâu xa của LT. Tại sao ông không chụp ảnh cái cảnh bất tỉnh của Thích Chơn Thể, rồi can thiệp cứu ông sư bằng cách chở vào bệnh để cứu sống, lấy giấy chứng nhận của bác sĩ, rồi khai thác hệ thống tình báo CS. Căn cứ vào lối kể chuyện của LT, như chi tiết giờ ngày quá rõ ràng, LT phải lưu giữ các tài liệu khi qua Mỹ. Tuy nhiên sách không có một hình ảnh hay tư liệu nào cả... Đợi hơn ba thập niên để chờ cho các đối tượng của mình chết, rồi kể chuyện chi tiết ngày tháng như mới ngày hôm qua, mà không có tư liệu, thì cũng lạ! Chờ cho đối tượng chết đi, rôi ngồi bôi nhọ vị tướng thanh liêm và tài ba của QLVNCH là một hành vi thiếu chân chính. Tôi xin để quyền đánh giá phần 9 [ trang 167 -193] cho độc giả về phương diện xâm phạm danh dự QLVNCH và CSQGVNCH. Thật tình tôi không muốn điểm sách nầy, nên tôi khẳng định rằng nếu CĐVNHN không còn đánh phá nhau vì cuốn sách BĐMT và LT cứ bán sách, nhưng không tổ chức ồn ào việc bán sách để gây sự chia rẽ trong CĐVNHN, thì tôi sẽ ngừng việc điểm sách bất đắc dĩ nầy, để câm mồm từ nay, để an hưởng tuổi già. Nếu nguyện vọng của tôi không được đáp ứng, tôi sẽ tiếp tục điểm sách cho đến khi sư thật của lịch sử được sáng tỏ. Phải chăng ông Liên Thành viết sách vì động lực cá nhân như yêu nước, kiếm tiền hay khoe trương cái "Tôi". Ông Liên Thành đã già rồi, thì giả thuyết khoe trương cái "Tôi" thật là khó tin, tuy nhiên là một chiến sĩ hăng say trong quá khứ, nên có thể khi về già thì nhớ lại một thời oanh liệt, nên ông viết theo nguồn cảm hứng và kiến thức hạn chế theo cách riêng của ông, cũng như LT không có ý đánh phá quân đội; giả thuyết viết sách để kiếm tiền bằng cách bán sách không đứng vững vì LT đã cho phổ biến toàn bộ cuốn sách trên www.chinhnghia.com rồi; còn đông lực yêu nước " Ôn Cố Tri Tân" thì phản lý trong thời điểm khẩn cấp hiện nay. Độ xác suất của giả thuyết động lực cá nhân hơi nhỏ theo quan điểm của tôi, tuy nhiên cũng có thể đúng bời vì nhiều khi chỉ cần mua một vé số độc đắc mà lại trúng ngay ; vì thế độ xác suất của giả thuyết LT viết sách do đơn đặt hàng hơi cao. Do đó câu hỏi chính đáng "Ai Là kẻ Đặt Hàng?" Phải chăng là tổ chức Cần lao còn sót lại tại hải ngoại ? Phải chăng thủ phạm là các tố chức truyền đạo? Phải

chăng là CIA đang thi hành chính sách HK? Phải chăng là tình báo cộng sản VN? Phải chăng là tình báo cộng sản Trung Quốc? Giả thuyết Trung cộng là thủ phạm cũng có nhiều điểm hữu lý, căn cứ vào chính sách của Trung cộng hiện nay đối với VN cũng như vụ khai thác bauxite. Nhóm cần lao vẫn còn tồn tại ở hải ngoại , tuy nhiên họ đã quá già, lại có tiền đâu nhiều mà đặt hàng viết sách. Như vậy giả thuyết nhóm cần lao khó mà đứng vững. Nhóm truyền đạo có đủ quyền lực tài chánh để đặt hàng viết sách. Nhóm nầy gồm đủ mọi tôn giáo khác nhau; mục đích của nhóm nầy là đánh phá Phật giáo, để có cơ hội bành trướng tôn giáo ở trong nước cũng như hải ngoại. Độ xác suất của giả thuyết nầy cao, căn cứ vào bản chất của kinh điển, tài chánh và phương thức truyền giáo trong lịch sử và hiện nay. Độ xác suất của giả thuyết kẻ đặc hàng là nhóm CIA, để thi hành chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ đối với VN gần như số không, căn cứ vào tài liệu chính thức của BNG/HK cũng như kiến thức của nhiều chiến lược gia đang nghiên cứu chiến lược HK đối với VN hiện nay. Giả thuyết CSVN là trọng điểm cần được phân tích chi tiết, căn cứ vào phản ứng của CSVN qua các lời khai của các đảng viên CS từ trong nước, phản ứng của những cá nhân và đoàn thể HN, bằng những bài chửi bới hạ cấp hay trí thức trên hệ thống điện tử, và chủ đích của Nghị quyết 36CSVN. CSVN có tổ chức qui mô, mưu kế tiểu xảo thần sầu và khả năng tiền bạc gần như không giới hạn, còn dồi dào tài chánh hơn nhóm truyền đạo. Giả thuyết CSVN là chánh phạm trông thật nghịch lý khi mới nghĩ, bởi vì LT là kẻ chống cộng quá khích và nông cạn trong qúa khứ, cũng như mâu thuẩn bản thông cáo của tôi - cố ý hay vô tình tôi võ đoán rằng thủ phạm không phải là CSVN - Tuy nhiên giả thuyết nầy có mức độ xác suât rất cao, còn cao hơn giả thuyết về các tổ chức tôn giáo nếu giả thuyết nầy cho lên bàn mỗ xẻ chi tiết. Mặc dù LT không phải là cộng sản trong thời điểm quyền lực của ông, tuy nhiên thời gian hơn ba thập niên sau, cũng như mảnh lực đồng tiền, chủ đích của NQ36CSVN, và sự quan sát những phản ứng của phe CSVN, cũng như các bài đánh phá trên hệ thống điện tử, là những yếu tố trọng yếu cho bản phân tích, suy luận về giả thuyết CS là kẻ đặt hàng cho cuốn sách BĐMT như: - Bỗng nhiên Nguyễn Đắc Xuân cũng như các nhân chứng mà tôi đã hỏi trước đây cách đây hơn bốn tháng, lại đồng thanh lật tẩy LT. Họ chỉ trả lời vắn tắt là không nhớ rõ LT vì thời gian đã quá lâu, tuy nhiên mấy tuần nay họ lại nhớ rõ các chi tiết về LT, sau hơn một năm gây xáo trộn và chia rẽ trong CĐVNHN. Căn cứ vào bằng cấp Tú tài và ngày nhập học trường VBQGVN của tôi, Nguyễn Đắc Xuân chính là cùng học với tôi, chứ không phải là ông LT - Bản chất của Phật giáo cũng như TCG là hữu thần, trái hẳn với bản chất của cộng sản vô thần. - Sự chống đối của Hòa Thượng Thích Quảng Độ về chính sách của CSVN trong nhiều lãnh vực, bao gồm chính sách CSVN cho phép Trung cộng khai thác bauxite. - Phật giáo là mối đe dọa cho chế độ CSVN, dưới nhãn quan của các chiến lược gia, căn cứ vào dân số 90% Phật tử, bản tính truyền thống và bản chất của đạo Phật. - Một suy diễn chiến lược như sau: Cái huyền diệu của nghịch lý mà lại thành vô lý của việc tiết lộ muộn màng về lý lịch LT từ một đảng viên cộng sản trung kiên Nguyễn Đắc Xuân cũng

như từ các đảng viên CS khác, là một mưu kế thâm độc của CSVN. Giai đoạn một là im lặng và thuê Việt gian châm ngòi nổ, để thủ lợi và thi hành quỉ kế NQ36CSVN; giai đoạn hai là vắt chanh bỏ vỏ để ve vuốt Phật giáo , và chia rẽ tôn giáo, để làm suy yếu tiềm lục chống cộng của CĐVNHN và phong trào đấu tranh dân chủ trong nước. Trong giai đoạn số 1, Phật giáo bị đánh lầm bởi một số thiểu số TCG mù quáng và thiểu số Quân Cán VNCH thiển cận, nên làm suy giảm tiềm năng chống cộng và uy tín của Phật giáo Trong giai đoạn hai, CSVN tung tin sự thật về lý lịch LT, để nghi binh rằng CSVN không phải là thủ phạm của hiện tượng LT. Chủ đích của chiến thuật nghi binh nầy là hòa hợp với Phật giáo và cô lập hóa TCG. Tôi nghĩ rằng chính CSVN không ngờ lại sung sướng ngồi xem võ đài của kẻ cùng phe đánh nhau và chia rẽ trong hơn một năm nay, trong khi chỉ trả chút ít tiền còm cho bọn hạ cấp vô học hay trí thức nữa mùa, để châm ngòi nổ bằng các phương tiện truyền thông. CSVN phải khởi đầu giai đoạn hai vì họ biết rằng đã đến thời điểm CĐVNHN sáng mắt để thức tỉnh. Vụ án Nguyễn Chí Thiện là một bài học mà nhiều chiến hữu còn nhớ; nhờ tài liệu CIA mới giải oan cho Nguyễn Chí Thiện. Tuy nhiên hiện tượng cuốn sách BĐMT thì dễ hơn; chỉ cần chịu khó đọc thật kỹ, so sánh dữ kiện rồi đối chiếu, là thấy ngay bộ mặt thật của cuốn sách. Ngoài ra giai đoạn hai mới là "Điểm" của chiến lược của cuốn sách. Chủ đích của chiến lược nghi binh nầy là hòa hợp vói Phật giáo và cô lập hóa TCG. Phật giáo đã bị chửi bới thậm tệ hơn một năm nay, bị suy giảm kế hoạch đoàn kết toàn dân, để giải thể chế độ việt gian độc tài cộng sản, nên rất dễ bị ru ngũ khi CSVN cho đảng viên lật tẩy cái lý lịch khai man của LT, ngụ ý rằng CSVN chẳng liên hệ đến cuốn sách BĐMT. Loại bỏ được giả thuyết CSVN là thủ phạm, Phật giáo chỉ còn kết luận rằng chỉ có hội truyền giáo hay Trung cộng là thủ phạm của hiện tượng BĐMT. Thôi thì cũng chẳng đặng đừng nhắm mắt hòa giải và hợp tác với CSVN, hay phải tranh đấu đơn độc một mình. Giai đoạn hai lại gây ra sự chia rẽ trong hàng ngũ Phật giáo; các vị chân tu thì không bao giờ chịu đi với quỉ ma, còn kẻ trần thế thông thường rất dễ bị sa bẩy, mà hợp tác với ma quỉ. Tuyệt diệu thay cho cái chiến lược quỉ khóc thần sầu! Như vậy độ xác suất của giả thuyết kẻ đặt hàng là CSVN hay Trung cộng thì quá cao so sánh với giả thuyết kẻ đặt hàng là nhóm truyền đạo tôn giáo quá khích, nên quí chiến hữu có thể nhận diện kẻ Việt gian khi đọc các bài của họ. Câu hỏi là tại sao chiến hữu cần phải biết động lực và độ xác suất của mỗi giả thuyết. Câu trả lời là để có biện pháp khả thi để đánh bại thế trí vận của cuốn sách BĐMT, cũng như phương pháp vô hiệu hóa các đòn phép hỏa mù khác của CSVN trong tương lai. Tôi khẳng định rằng LT có thể chỉ là một nạn nhân của quỉ kế CS, chính ông LT cũng không biết cái hậu quả của sách ông viết, dù LT chỉ viết sách theo cảm hứng của mình hay có kẻ đứng đằng sau. Nếu ông cứ tiếp tục bán sách, không tổ chức những buổi bán sách rầm rộ cũng như phát ngôn chính xác, thì LT đã chứng minh cảm nghĩ của tôi là đúng. Làm được như thế thì tôi phải chấp nhận rằng LT là kẻ yêu nước. Tôi sẽ nói sau phần nhận diện và vô hiệu hóa âm mưu CSVN hóa mù CĐVNHN.

Kính mời chiến hữu đọc những gì LT viết trong sách BĐMT và lời của một vị CSQGVN, để cùng thấy cái sai lầm của ông LT Liên Thành viết

“Đến cuối tháng 7/66 thì an ninh, trật tự Huế đã vãn hồi tại miền Trung và Thừa thiên Huế. Tôi

và Thiếu tá Đạt nhận lệnh biệt phái sang lực lượng Cảnh sát Quốc gia và tôi phục vụ tại BCH/CSQG Thừa thiên Huế đến 30-4-75”. [ Trang 57 của sách BĐMT]: Liên Thành viết về khẩu lệnh của Trung tá Phan văn Khoa, tỉnh trưởng tỉnh Thừa thiên kiêm thị trưởng thị xã Huế:[Trang 48]: Và hôm nay là ngày 6-6-1966, trong quyền hạn của một Tỉnh Trưởng kiêm Thị Trưởng, Tôi bổ nhiệm: -Thiếu Tá Phạm Khắc Đạt làm Trưởng Ty Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên và Thị Xã Huế. -Thiếu Úy Liên Thành, Phó Trưởng Ty, phụ trách Cảnh Sát Đặc Biệt. Và chuyện kể trung thực của ông Định Nguyên, một Đại Úy CSQG/VN, trong bài Liên Thành và Biến Động Miền Trung, Hội luận Hay Minh Họa: Khi ngồi trong Nhà Hàng Nha Trang (Sacramento) tôi hỏi riêng anh: “Nguyên nhân nào có Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo”? Anh trả lời “Lúc đó tôi còn là một học sinh nên không biết gì về chuyện đó cả”! Ai tin được anh đây? Con người thông minh, có trí nhớ trên cả siêu việt như anh, chuyện BĐMT đã xảy ra gần nửa thế kỷ mà anh còn nhớ như in, kể vanh vách trong sách thì làm sao một người điạ phương như anh, lúc đó cũng đã 17 tuổi (nếu anh sinh năm 1946) hoặc 21 tuổi (nếu anh sinh năm 1942) rồi, không biết, không nhớ vụ Tranh Đấu Phật Giáo Năm 1963 chỉ cách BĐMT có ba năm?! Và LT viết ở trang 77: Nếu đúng thì quả thật ông ta đã lầm lớn, bởi vì đưa tôi đi phục kích ở Nam hoà có khác chi thả cọp về rừng, vì đầu đời binh nghiệp của tôi, tôi hoạt động tại vùng này khoảng bốn năm năm. Tôi nhớ rõ từng địa điểm, từng ngọn cây, cụm cỏ ở vùng rừng núi Nam hoà, cọp trở lại rừng xưa đâu có chi trở ngại”. Căn cứ vào lệnh bổ nhiệm của Trung tá Nguyễn Văn Khoa, các trang dẩn chứng trong sách BĐMT và lời kể chuyện của ông Định Nguyên : "...chuyện BĐMT đã xảy ra gần nửa thế kỷ mà anh còn nhớ như in, kể vanh vách trong sách thì làm sao một người điạ phương như anh, lúc đó cũng đã 17 tuổi (nếu anh sinh năm 1946) hoặc 21 tuổi (nếu anh sinh năm 1942) rồi, không biết, không nhớ vụ Tranh Đấu Phật Giáo Năm 1963 chỉ cách BĐMT có ba năm?! thì chiến hữu đã thấy cái bất tín của cuốn sách BĐMT rồi. Cứ nhìn vào ngày tháng các chiến hũu sẽ có cơ hội để giải trí đôi phút khi đọc kỷ sách BĐMT của tác giả Liên Thành. LT vẫn còn là học sinh năm 1963, thì thử hỏi năm nào LT nhập học vào trường Võ Khoa Thư Đức. Sớm nhất là đầu năm 1964 !- vì LT kể năm 1963 ông còn là học sinh- và ra trường gần cuối năm 1964, rồi phục vụ quân đội ít nhất cũng 4 năm-theo lời LT kể-, tức là ít nhất mãi đến cuối năm 1968 mới nói đến chuyện được bổ nhiệm làm Phó Trưởng Ty CSQGVN tại Huế. Tuy nhiên trong thực tế , tác giả LT lại viết sách lịch sử, là LT được bổ nhiệm làm Phó Trưởng Ty CSQGVN tại Huế vào tháng 6 năm 1966!!! Tiếu lâm hơn nữa là LT đã nhớ luôn cả ngày nữa, ngày 6/6/1966 !!! Trong thực tế LT tốt nghiệp khóa 16/TVKTĐ thì

phải tốt nghiệp khoảng giữa năm 1964, cọng thêm ít nhất 4 năm hay 5 năm trong QĐVNCH theo lời kể chuyện của LT, thì việc bổ nhiệm LT làm Phó Trưởng Ty, phụ trách Cảnh Sát Đặc Biệt phải từ giữa năm 1968 hay 1969!!! Ngoài ra, LT phải ít nhất là 17 tuổi năm 1964 để nhập

Xuất thân từ một gia đình theo đạo Phật, mà LT lại nói là chẳng biết gì vụ Tranh Đấu Phật Giáo Năm 1963 lúc LT ít nhất16 tuổi!!! [ theo lời kể chuyện của ông Định Nguyên : "“Lúc đó tôi còn là một học sinh nên học trường VKTĐ, thì LT phải ít nhất là 16 tuổi vào năm 1963.

không biết gì về chuyện đó cả”] Như vậy các chiến hữu mới thấy cái trung thực của ông Định Nguyên khi được kiểm chứng. Tôi dành quyền đánh giá cái trung tín của tác giả sách BĐMT cho các chiến hữu. Điểm sách chỉ tìm các sai lầm để chỉ trích, thì không có tính cách khách quan của người điểm sách; vì vậy tôi hy vọng rằng đoạn văn của LT sau đây, có thể tìm một điểm tương đồng: Mọi tin tức liên hệ phát giác hoạt động và âm mưu của địch sẽ tấn công Huế, tôi đã làm một phúc trình đầy đủ trình ông Trưởng Ty Đoàn Công Lập, nhưng những tin tức quan trọng này đều bị ông ta ém nhẹm, không thông báo, không trình lên cấp cao hơn, để có kế hoạch đề phòng, đối phó, ngay cả đề nghị mở các cuộc hành quân Cảnh sát trong thành phố, truy bắt các thành phần cơ sở Việt cộng vừa mới từ mật khu xâm nhập thành phố cũng bị ông ta từ chối với lý do: “Không cần thiết, làm như vậy sẽ gây hoang mang, xáo trộn cho đồng bào Huế trong những ngày cận Tết” . Tại sao ông ta lại ém nhẹm tin tức, lại từ chối không cho mở các cuộc hành quân Cảnh sát? Bởi vì ông ta chính là tên nội tuyến cho Việt cộng, ông ta làm việc cho cơ quan Tình báo Việt Cộng, cho Trung Tá Hoàng Kim Loan, Thành ủy viên, thành ủy Việt Cộng Huế. (tôi sẽ nói rõ ở phần sau). Là một phó trưởng ty CSĐB, tôi không thể đi ngang, qua mặt ông Trưởng ty để trình sự việc với bản phúc trình của tôi lên Trung Tá Tỉnh Trưởng Phan văn Khoa, nhưng tôi đã gặp Trung Tá Tỉnh trưởng và trình miệng với ông ta, tôi cũng có một đề nghị với Trung tá Tỉnh trưởng - Trung Tá lên đài phát thanh Huế kêu gọi quân nhân các cấp đang nghỉ phép phải tức tốc trở về đơn vị. Rủi thay, mọi tin tức quan trọng và đề nghị của tôi không được Trung Tá Tỉnh trưởng chú ý cho lắm ! Nếu Tác giả LT trả lời những nghi vấn của tôi, thì ông LT là một tình báo gia thượng hạng và yêu nước. LT là một Quận trưởng kiêm Phó Trưởng ty CSĐB, thì việc báo tin tình báo với ông tỉnh trưởng với bản chính thức theo tư cách quận trưởng, và với ông trưởng ty theo tư cách của phó trưởng ty là đúng theo hệ thống quân giai rồi, có gì mà không đúng. Nếu ông LT báo cáo đúng cách như vậy, thì làm sao ông trưởng ty CSĐB lại ém nhẹm được. Việc liên lạc tin tức giữa Cố vấn Mỹ và cảnh sát là việc thông thường trong nhiệm vụ chống cộng, nên tôi không biết lý do ông LT không phối hợp tin tức mà ông có trong tay với cố vấn, để xử dụng với tình báo Mỹ cho việc đánh giá xác thật hơn, nếu LT tin tưởng bản báo cáo của ông là đích thật căn

cứ vào tin tức tình báo. Ông LT thừa biết rằng sự khác biệt giữa tin tức tình báo và tin tức. Có thể nếu LT báo cáo như tôi nghĩ, thì không có vụ Tấn công Tết Mậu Thân?! Trong thực tế cả VNCH và Mỹ đều ngạc nhiên về việc vi phạm thỏa hiệp ngưng bắn. Tại sao ông trung tá tỉnh trưởng không nghe lời LT? Phải chăng tin tức của LT không phải đủ tiêu chuẩn để được gọi là tin tình báo dứoi nhãn quan của vị trung tá chuyên nghiệp? Ngoài ra, theo lời kể chuyện, LT thường xưng "em", nhưng tôi không hiểu tại sao LT không trình bản cáo chính thức với ông tỉnh trưởng,để vị tỉnh trưởng có thì giờ lượng giá, mà chỉ trình miệng lại nói một câu xem như cấp chỉ huy của ông tỉnh trưởng "Trung Tá lên đài phát thanh Huế kêu gọi quân nhân các cấp đang nghỉ phép phải tức tốc trở về đơn vị." Căn cứ vào các bản tin trận liệt rất nhiều chi tiết tên tuổi, ngày tháng, LT phải giữ lại các tư liệu khi qua Mỹ, thì LT cũng phải giữ lại chứng chỉ tại ngũ của mình cũng như bản báo cáo của LT với ông trưởng ty CSĐB, như nhiều chiến hữu khác đã có. Kính xin Tác giả BĐMT có thêm các tư liệu và tài liệu của Mỹ về bán báo cáo quan trọng nầy. Nếu LT làm được như vậy, thì tôi sẽ tiếp tục điểm sách, cố tìm ra các điểm có giá trị khác, hầu mong độc giả và tôi sẽ bỏ qua những điểm tiêu cực trong mục điểm sách. Ngoài ra, nếu Tác giả LT trả lời được các câu thắc mắc nêu ở phần cuối bài dưới đây, thì tôi sẽ đánh giá cuốn sách BĐMT, là một cuốn sách có giá trị và đáng tin. Sau Đây là một phần của bài Vài Dòng Tâm Sự Với Tác Giả LT. của Đại Úy CSQG Định Nguyên: Trong buổi Hội Luận vừa qua, anh phát biểu: “Nhìn vào thành phần Ủy Ban Lãnh Đạo Quốc Gia và Nội Các Chiến Tranh, hầu như không có người của Thích Trí Quang. Phản ứng đầu tiên của Thích Trí Quang là gặp Đại Sứ Mỹ tại Sài Gòn, tỏ ý muốn Tổ Chức Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ. Đại sứ Mỹ hỏi Trí Quang: Nếu Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Kỳ thì Thượng Tọa đưa ai thay thế, “Trí Quang trả lời rằng cứ lật nó rồi cho nó làm lại”! Không những tôi mà nhiều người (tôi quen) ngồi theo dõi và nghe rõ mồn một như vậy. Nhưng khi về nhà, đọc lại BĐMT thì không phải thế. Anh đã viết rằng: “…Đại sứ Mỹ hỏi Trí Quang: Nếu Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Kỳ thì Thượng Tọa đưa ai thay thế, Trí Quang không trả lời được câu hỏi của Đại Sứ Mỹ, lẳng lặng ra về”! Từ “Trí Quang trả lời cứ lật nó rồi cho nó làm lại” đến “Trí Quang không trả lời được câu hỏi của Đại Sứ Mỹ, lẳng lặng ra về” khác biệt cả một trời một vực! Vậy đâu là sự thật, thưa anh? BĐMT là một cố gắng “Trả lại sự thật cho lịch sử” của anh hay chỉ là một “Sáng Tác Văn Nghệ” theo cảm hứng? ..... Chưa hết, anh đã tố cáo Nhà Sư Thích Trí Quang là CS trong suốt cả mấy tiếng đồng hồ, nhưng gần cuối Buổi Sinh Hoạt anh cho phân phát một tài liệu mà Mỹ đã giải mật, tiết lộ rằng ông Trí Quang đã nhận tiền từ CIA, nghĩa là ông Trí Quang là kẻ vừa là VC vừa là CIA”! Tôi hỏi tại sao lạ vậy, anh trả lời “Có thể Thích Trí Quang là một Điệp Viên Hai Mang”! .... Anh đã tuyên bố anh viết BĐMT với mục đích làm rõ một giai đoạn lịch sử. Trong lời giới thiệu BĐMT cũng nói rằng việc làm của anh là để “Trả lại sự thật cho lịch sử”.Tôi gần như “Tẩu Hỏa Nhập Ma”, hoang mang quá sức. “

Căn cứ vào buổi Hội Luận nầy , LT đã tự mâu thuẩn những gì LT viết trong sách “…Đại sứ Mỹ hỏi Trí Quang: Nếu Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Kỳ thì Thượng Tọa đưa ai thay thế, Trí Quang không trả lời được câu hỏi của Đại Sứ Mỹ, lẳng lặng ra về”!, nhưng LT lại phát biểu Phản ứng đầu tiên của Thích Trí Quang là gặp Đại Sứ Mỹ tại Sài Gòn, tỏ ý muốn Tổ Chức Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ. Đại sứ Mỹ hỏi Trí Quang: Nếu Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Kỳ

thì Thượng Tọa đưa ai thay thế, “Trí Quang trả lời rằng cứ lật nó rồi cho nó làm lại”! Tôi xin để quyền cho các chiến hữu đánh giá sự khác biết những gí LT nói và những gì LT viết. Lịch sử không co danh từ "Có Thể" hay "Nói Mò" như LT phát biểu Có thể Thích Trí Quang là một Điệp Viên Hai Mang”! Mời các chiến hữu đọc một đoạn: của tác giả Trọng Đạt trên Take2tango.com (11/9/2009) “Trên nhiều diễn đàn ngày càng có thêm những bài viết chỉ trích, than phiền về cuốn BĐMT của LT, cách đây vài tháng trên DCV Online một bài góp ý với LT được đưa lên diễn đàn nầy, ngay sau đó có hàng mấy chục rồi gần một trăm người góp ý, họ đem tác giả bài viết ra đấu tố y hệt như cải cách ruộng đất 1955 ngoài Bắc. Những người bênh vực ông LT chửi rủa, tru tréo, mạt sát tác giả bài viết và sau đó những người ủng hộ tác giả phản pháo lại dữ dội, họ làm như muốn ăn tươi nuốt sống nhau. Điều đáng sợ là trong đó vấn đề Tôn Giáo đã được hai bên đem ra làm đối tượng tranh cải, bên nầy chỉ trích nói xấu Tôn Giáo bên kia, chia rẽ Tôn Giáo đã thực sự thành vấn đề”. Kính xin Tác giả LT nghĩ sao về nhận định ông Trọng Đạt. Sau đây là một số trong trăm nghi vấn mà tôi muốn nhờ ông LT giải tỏa cho độc giả: (1) Tài liệu Anh hay Việt về tên CS Hoàng Kim Loan mà LT hiện có trong tay, hay vừa sưu tầm. Tôi đã nhận tin từ bạn Mỹ rằng họ chẳng thấy rõ tài liệu giải mật liên quan đến y.Theo lời kể chuyện của LT, điệp viên CS phải là một nhân vật nổi tiếng mà chẳng thấy tên tuổi trong các tài liệu chính thức, thì cũng lạ. (2) Theo nguồn tin của tôi từ trong nước, thì không có chuyện Hoàng Kim Loan bị đầu độc như tin của LT. Lại là chuyện lạ. Là ngừoi làm tình báo chuyên nghiệp, theo lời ông kể, thì ông không ngạc nhiên nghĩ rằng có thể CS hy sinh con cá nhỏ, để đạt một mục tiêu chiến lược nào đó, hay chính Hoàng Kim Loan đã sử dụng thế đó trong khi thất thế. (3) Kính xin LT cho độc giả biết chi tiết về số phận của ông ĐÒAN CÔNG LẬP sau khi ông hãnh diện khám phá y là CS. Xin cho biết rõ bản án, như bao nhiêu năm tù, bị giam ở quân lao nào hay y vẫn sống khơi khơi ở Đà Nẳng cho đến năm 1975? Kính xin LT cho biết tình trạng của y sau năm 1975. Y ở hải ngoại hay trong nước.Nếu y ở hải ngoại, thì y ở nước nào? (4) Kính xin ông LT cho độc giả biết huy chương hay thăng thưởng của ông sau khi khám phá ổ gián điệp Hoàng Kim Loan. Căn cứ vào những chi tiết ngày tháng, diễn biến sự việc trong cuốn sách LT phải còn giữ những tư liệu cá nhân, hồ sơ quân bạ khi ông qua Mỹ. Nếu ông không có tư liệu, thì làm sao ông LT lại nhớ rõ chi tiết như vậy sau hơn một phần ba thế kỹ?! (5) Kính xin ông LT cho biết cảm nghĩ về Vài Dòng Tâm Sự Với Tác Giả LT của ông Định Nguyên. (6) Kính xin ông LT cho độc giả biết tài liệu liên quan cô Trâm, ngừoi tình của Tướng Nguyễn Chánh Thi, từ lúc Tướng Thi ở Miên đến khi ông ở Huế và Đà Nẳng, như nhân chứng, tài liệu CIA. Tại sao CIA lại không tiết lộ chuyện nầy để áp lực tướng Nguyễn Chánh Thi rời nước mà phải dùng các tướng VN để áp buộc tướng Nguyễn Chánh Thi , lại còn tôi không thấy tướng Nguyễn Chánh Thi nói gì trong sách của vị tướng thanh liêm nầy, hay các tài liệu giải mật của CIA đã và vừa giải mật vừa đây. Tại thời điẻm nầy tôi đánh giá sách BĐMT của ông LT không phải là sách lịch sử; tuy nhiên mùa mà đọc giải trí thì không có gì hại, miễn là suy tư đừng quá nông cạn.

Một quả bom nguyên tử mà không bao giờ có ngòi nổ, thì chỉ là một vũ khí vô dụng mà thôi. Vì vậy kẻ châm ngòi nổ mới là yếu tố chủ yếu của sách lược CSVN trong âm mưu xử dụng cuốn sách BĐMT. Tuy nhiên có ngòi nổ, nhưng bị vô hiệu hóa bởi CĐVNHN thì quả bom BĐMT cũng là cuốn sách tầm thường như trăm ngán cuốn sách khác. Kẻ châm ngòi là ai? Đó là Việt gian làm tay sai cho CSVN vì tiền, tha hồ viết bài đánh phá Phật giáo một cách trắng trợn. Họ là ai? Là kẻ tự xưng có thành tích chống cộng trong quá khứ, liên tục viết bài chống cộng một cách mù quáng và quá khích hay những bài có tính cách trí thức biển lận; họ lấy danh nghĩa là ngừoi lính QLVNCH hay Công Cán VNCH, công trạng và tinh thần chống cộng cao độ. Trong thực tế, họ chỉ là kẻ láo khoát, thuộc phái bá đạo hạ cấp và vô liêm sỉ. Ngoài ra những kẻ tổ chức bán sách rầm rộ -dĩ nhiên họ có quyền thương mại bán sách- tuy nhiên câu hỏi là "Liệu họ có nghĩ đến và cân nhắc giữa quyền chính đáng đó và sự cần thiết cho việc đoàn kết CĐVNHN?". Tuy nhiên CĐVNHN có thể vô hiệu quá kẻ châm ngòi và kẻ làm thương mại, bằng cách không bị kích động để bị lọt vào mê hồn trận của địch, để tẩy chay cũng như không đọc, không thèm đối thoại với những Việt gian, và chỉ mua sách để đọc giải trí, rồi sẽ so sánh với sách có quan điểm đối nghịch với sách BĐMT. Đó là cái đẹp của chế độ dân chủ; văn hóa, tư tưởng trăm hoa đua nở. Tuy nhiên ngừoi biết đọc sách cẩn thận, thì sẽ không bao giờ thần tượng hóa và tin tưởng tuyệt đối bất cứ một tác giả nào. Tôi sẽ tạm chấm dứt điểm sách BĐMT, cũng như chưa đề nghị biện pháp chế tài trên phương diện luật pháp, liên quan đến hình luật , và luật di cư cho chúng ta ở HN cho kẻ Việt gian ở hải ngoại, nếu tôi thấy sách BĐMT không gây sự chia rẽ, đánh phá lẫn nhau nữa. Nếu ông LT làm được như vậy, tôi kính chúc ông LT bán được nhiều sách. Ngoài ra tôi đánh giá độ xác suất của ông LT chỉ viết vô tư theo nguồn cảm hứng của mình -không nghĩ đến hậu quả tiêu cực của cuốn sách-, là rất cao. Chừng nào LT không còn tổ chức bán sách ồn ào và không tuyên bố bừa bãi về tôn giáo, chừng đó độ xác suất của ông Liên Thành chỉ viết vô tư theo nguồn cảm hứng của mình -không nghĩ đến hậu quả tiêu cực của cuốn sách- là rất cao. Chừng nào còn hiện tượng đánh phá Phật giáo bằng các bài viết không có tài liệu lịch sử, mà chỉ có tính cách tuyên truyền, láo khoét, mạ lỵ , chừng đó độ xác suất của giả thuyết cần lao nhân vị TCG quá khích là kẻ đặt hàng sẽ tăng trưởng. Trân trọng kính chào, Trần Văn Thưởng ( 12/04/2009)

Tham Chiếu: Những ngừoi TCG chân chính, CSQGVN và QLVNCH phải hãnh diện khi một vị CSQGVNCH trí thức và chân chính phát biểu : Không phải chỉ có Phật Tử mới đấu tranh như anh nghĩ. Khi tham gia Lực Lượng Sinh Viên-

Học Sinh Tranh Đấu, tôi không phải là một Phật Tử (tôi chưa bao giờ là một Phật Tử cả). Tôi tranh đấu không phải để “Bảo Vệ Đạo Pháp” như giới “Con Phật”. Tôi cùng tham gia với họ để Chống Bất Công, Chống Đàn Áp, Chống Gia Đình Trị, Chống Tôn Giáo Trị... Ngoài ra, tôi có thằng bạn học thời ấy, con của một vị Phó Quận Trưởng Hương Thủy, người Thiên Chúa Giáo cùng tham gia tranh đấu với tôi. Hai thằng tôi từng bị CSDC đuổi chạy có cờ, từng có mặt và thoát chết tại Đài Phát Thanh Huế đêm 8 tháng 5 năm 1963. Người Thiên Chúa Giáo chân chính chỉ tin vào sự cao cả và thánh thiện của Đức Chúa Trời, không theo những kẻ phàm phu lợi dụng Đạo Chúa để mưu cầu quyền lợi trần tục thấp hèn. BĐMT là một bước quá đà của giới Lãnh Đạo Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo, khó chấp nhận được. Nhưng không phải sự đấu tranh nầy là do VC phát động và điều khiển. VC nội tuyến trong hàng ngũ Phật Giáo là điều khó có ai chối cãi, nhưng chỉ có người, không phải hầu hết những người tham gia đấu tranh. Anh có biết hiện nay đa số Đồng Hương Phật Tử nghĩ như thế nào về anh không? Họ nghĩ rằng, qua BĐMT, anh đang đánh phá, bôi đen Phật Giáo VN, nói chung! Anh có là Phật Tử hay không, không thành vấn đề. Xưa cũng như nay, thiếu gì kẻ phản đạo, kể cả người đã khoác áo tu hành. Tôi có đọc được một Thông Báo của Nguyễn Phước Tộc minh xác họ vô can đối với BĐMT của anh, lên án anh về việc xúc phạm đánh phá Phật Giáo, gây hoang mang chia rẽ trầm trọng trong các Cộng Đồng. Do đó, nhiều người cho rằng, BĐMT không thể được coi là một tác phẩm đọc để “Ôn Cố Tri Tân” mà, dù vô tình hay cố ý, đó là một sự hâm nóng hận thù cũ, một sự Đánh Phá Tôn Giáo rất nguy hiểm. Người Mỹ ví von hiện tượng nầy bằng câu nói: “The action of opening the worm can”, nghĩa là hành động mở nắp một thùng giòi! Không cần phải giàu tưởng tượng cũng có thể hình dung được cảnh tượng như thế nào sau khi thùng giòi được khui nắp. Anh và một số phần tử khác tin rằng ông Đôn Hậu và Trí Quang là VC, nhưng còn những người khác, nhất là đa số giới Phật Tử thì sao? Họ không tin như vậy (Niềm Tin Tôn Giáo là Niềm Tin Vô Điều Kiện mà anh). Thêm nữa, chi tiết “tìm thấy quần lót phụ nữ” trong phòng ông Trí Quang của anh đã làm cho Giới Phật Tử đau lòng và phẩn uất. Họ nói rằng chính anh đã dàn dựng chuyện nầy (khi đã có chủ tâm thì dễ quá mà, nhất là người có điều kiện như anh) và do đó anh đã tạo “Nghiệp” quá lớn. Cá nhân tôi thấy Chuyện “Quần Lót” nầy khó tin. Lý do: Hơn ai hết, ông Trí Quang biết mình là một người tu hành nổi tiếng (hay ít lắm cũng đội lốt tu hành, theo quan điểm của anh), nếu có “Ăn Vụng” như thế thì ông cũng thừa khôn ngoan để “Chùi Mép” giữ thể diện chứ. Ông không phải là người trần tục ăn nằm với phụ nữ thoải mái hằng ngày, để lại vật chứng một cách “Vô Tư” bất cần sự dòm ngó của thiên hạ như thế. Vấn đề là anh đã nêu lên những sự kiện rất khó kiểm chứng, mức thuyết phục của những sự kiện nầy tùy cảm tính, tùy trình độ kiến thức, tùy định kiến, tùy vào suy nghĩ của từng người, và không bao giờ có được sự đồng lòng về một kết luận chung. Chính sự nhận định khác biệt nầy là mầm mống gây chia rẽ trong Cộng Đồng. Không hiểu, qua BĐMT, anh gặt hái được cái gì, bao nhiêu, nhưng chắc chắn sự chia rẽ, sự Hiềm Khích Tôn Giáo trong hàng ngũ của Người Quốc Gia là có thật. Làm sao chúng ta chống cộng hữu hiệu được? Các Vị Sư mà anh tố xả láng trong BĐMT đều là Tiền Bối của Hòa thượng Thích Quảng Độ cùng những Sư Sãi trong Giáo Hội PGVN/TN bây giờ, một tổ chức đang bị VC cấm hoạt động, có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Tôi không biết Hòa Thượng Thích Quảng Độ đạo cao đức trọng đến đâu, nhưng thưa anh và quý vị, tôi hoàn toàn ngưỡng mộ và ủng hộ đường lối của Ngài cũng như của GHPGVN/TN hiện nay. Ngoài là một Tu Sỹ Phật Giáo, Ngài là một người yêu nước, rất gần gũi với mọi người dân VN yêu tự do, chuộng dân chủ và đặc biệt là chống ngoại xâm! Ngài đòi dân chủ đa nguyên, Ngài đòi tự do cho người dân, cho sinh hoạt

Tôn Giáo, Ngài chống VC bán nước, Ngài lên án việc VC cho TC khai thác bô-xít ở Tây Nguyên, Ngài kêu gọi đừng dùng hàng hóa thực phẩm của kẻ xâm lăng TC v. v. Chừng đó chưa đủ để chúng ta ủng hộ Ngài sao? (Không ủng hộ chủ trương của Ngài, không lý chúng ta ủng hộ Các Sư Sãi, Linh Mục Quốc Doanh, theo phò bọn vô thần khát máu?) Có thể Ngài chưa phải là một nhà tu chuẩn mực, có người không phục Ngài. Nhưng hiện nay, nguy cơ mất nước của chúng ta rất lớn. Những người sinh hoạt chính trị trong Hàng Ngũ Quốc Gia Chống Cộng nên ý thức như thế và nên biết tự chế, có thể tạm quên những khác biệt hoặc xung khắc để cùng Ngài đấu tranh, cứu nguy Dân tộc VN thoát ách CS mới là việc cần và nên làm. Có Dư Luận cho rằng anh nhận tiền của VC và TC để Đánh Phá Phật Giáo, gây Chia Rẽ Tôn Giáo, tạo Hiềm Khích Hận Thù trong các Cộng Đồng để chúng ta đánh nhau, quên chuyện đánh TC cướp nước, quên chuyện đánh VC đang bán nước và áp bức đồng bào quốc nội. Tôi không tin anh có thể làm một điều ghê tởm như thế, nhưng Dư Luận như vậy là có thật. Trong bài của Trọng Đạt nói trên, tôi chú ý đoạn nầy: “Nói về ảnh hưởng của cuốn BĐMT thì ta khó mà chối cãi được, năm ngoái năm kia, trong khi dân oan khiếu kiện tại Sài Gòn, Hà Nội ầm ĩ, đồng bào Công giáo Thái Hà đòi đất, giáo dân đòi Tòa Khâm Sứ Hà Nội đang nóng hổi thì BĐMT cũng nổi đình đám ầm ĩ tại Hải ngoại át hẳn vụ tòa Khâm Sứ và vụ Thái Hà của giáo dân trong nước, có một nhà báo đã nói cuốn sách nầy có thể khiến người ta quên đi vụ Thái Hà, Tòa Khâm Sứ…”. Anh suy nghĩ như thế nào về những Dư Luận như thế?! Tôi chưa biết động lực nào thúc đẩy anh viết BĐMT. Tôi thật sự không hiểu nổi tại sao một số Người Chống Cộng lại ủng hộ anh nhiệt tình qua tinh thần của cuốn BĐMT?! Là “Tín Đồ Chống Cộng”, nghe “Cộng” là chống, không cần biết “Cộng Chết” hay “Cộng Sống” chăng?! Định Nguyên Sacramento, CA Hay : Vài Dòng Tâm Sự Với Tác Giả LT. Trước khi có vài chia sẻ, mong anh hiểu rằng tôi bất đồng quan điểm với anh nhưng hoàn toàn không xa lánh anh. Tuy làm việc tại Ty CSQG Thừa Thiên-Huế (hồi ấy còn gọi là Ty, chưa phải là BCH) chỉ mấy tháng, chưa gặp anh trong công việc lần nào nhưng tôi vẫn tôn trọng anh. Anh lên Sacramento tôi cũng đã tìm thăm, cũng ngồi ăn cơm với anh. Với tôi, phản bác cứ phản bác, anh em vẫn cứ là anh em. Trong tinh thần đó, tôi có vài dòng bàn thảo thêm với anh. Khi tôi hỏi câu: “Theo tôi, sự đấu tranh của Phật Giáo là một phong trào quần chúng, sự tác hại đối với VNCH phải có, nhưng ở mực độ nào đó tôi không rõ. Anh cho rằng các vị Hòa Thượng, Thượng Tọa Lãnh Đạo Phật Giáo ở Huế… như Thích Trí Quang, Thích Đôn Hậu v.v. là Cộng Sản, đã vâng lệnh Hà Nội kích động quần chúng làm rối loạn xã hội Miền Nam, đâm sau lưng chiến sĩ, và là nguyên nhân chính làm sụp đổ Miền Nam. Vậy, theo anh, về phía chính quyền, những tên Việt Cộng cao cấp chính cống như Huỳnh Văn Trọng, Nguyễn Cao Thăng, Vũ

Ngọc Nhạ, Phạm Ngọc Thảo, Nguyễn Hữu Hạnh… nội tuyến trong Quân Đội và Chính Phủ, kể cả Phủ Tổng Thống qua cả hai Nền Đệ I và Đệ II Cộng Hòa có là nguyên nhân làm sụp đổ VNCH không? Nếu có, so với Mấy Ông Sư Phật Giáo, họ nguy hiểm hơn hay chỉ đứng sau Mấy Ông Sư”? Anh đã không trả lời trực tiếp mà chỉ tập trung tố cáo dai dẳng hai Nhà Sư Đôn Hậu và Trí Quang (việc nầy anh đã làm trong phần phát biểu về tác phẩm rồi). Với đòi hỏi của tôi, sau đó Ban Tổ Chức đã phải nhắc anh trở lại câu hỏi, nhưng cũng như trước, anh vẫn không trả lời trực tiếp mà “Bổn Cũ Soạn Lại”, tố cáo hai Nhà Sư nói trên thêm một lần nữa. Hai vợ chồng tôi hết sức thắc mắc và ngạc nhiên. Cuối cùng, khi Buổi Sinh Hoạt sắp tàn, tôi gần như lên giựt micro (và anh đã tự động đưa micro cho tôi, không phải BTC, cám ơn anh) lập lại câu hỏi. Không thể tránh được nên anh đã trả lời, đại ý “chuyện Trung Ương tôi không biết”! Cũng được đi, nhưng tại sao anh không trả lời như thế ngay từ đầu mà phải vòng vo mất ít lắm là 30 phút cho hai lần tránh né câu hỏi bằng sự lặp lại thừa thải? Anh muốn lợi dụng “Khí Thế” của Buổi Sinh Hoạt để tránh trả lời thắc mắc của tôi chăng? Cũng lạ, biết anh lạc đề như thế mà nhiều người vẫn cứ hò hét, vổ tay hoan nghênh anh tưng bừng! Là Chỉ Huy Trưởng CSQG địa phương Thừa Thiên-Huế, anh không biết chuyện Trung Ương cũng phải thôi. Thế thì làm sao anh lại biết chuyện Thượng Tọa Thích Trí Quang tiếp xúc với ĐạI Sứ Hoa Kỳ tại Sài Gòn? (Sài Gòn không phải là Trung Ương sao?) Nhân đây, tôi có một thắc mắc về chuyện gặp gỡ nầy. Trong buổi Hội Luận vừa qua, anh phát biểu: “Nhìn vào thành phần Ủy Ban Lãnh Đạo Quốc Gia và Nội Các Chiến Tranh, hầu như không có người của Thích Trí Quang. Phản ứng đầu tiên của Thích Trí Quang là gặp Đại Sứ Mỹ tại Sài Gòn, tỏ ý muốn Tổ Chức Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ. Đại sứ Mỹ hỏi Trí Quang: Nếu Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Kỳ thì Thượng Tọa đưa ai thay thế, “Trí Quang trả lời rằng cứ lật nó rồi cho nó làm lại”! Không những tôi mà nhiều người (tôi quen) ngồi theo dõi và nghe rõ mồn một như vậy. Nhưng khi về nhà, đọc lại BĐMT thì không phải thế. Anh đã viết rằng: “…Đại sứ Mỹ hỏi Trí Quang: Nếu Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Kỳ thì Thượng Tọa đưa ai thay thế, Trí Quang không trả lời được câu hỏi của Đại Sứ Mỹ, lẳng lặng ra về”! Từ “Trí Quang trả lời cứ lật nó rồi cho nó làm lại” đến “Trí Quang không trả lời được câu hỏi của Đại Sứ Mỹ, lẳng lặng ra về” khác biệt cả một trời một vực! Vậy đâu là sự thật, thưa anh? BĐMT là một cố gắng “Trả lại sự thật cho lịch sử” của anh hay chỉ là một “Sáng Tác Văn Nghệ” theo cảm hứng? “Một lần bất tín, vạn lần không tin”, xin những nhà viết sử, những cựu viên chức cao cấp của VNCH, những bậc cao minh cho tôi xin ý kiến về vấn đề nầy. Tôi muốn tin những gì ông LT viết trong BĐMT lắm, nhưng chính ông là người “Tiền Hậu Bất Nhất” làm sao tin? Chưa hết, anh đã tố cáo Nhà Sư Thích Trí Quang là CS trong suốt cả mấy tiếng đồng hồ, nhưng gần cuối Buổi Sinh Hoạt anh cho phân phát một tài liệu mà Mỹ đã giải mật, tiết lộ rằng ông Trí Quang đã nhận tiền từ CIA, nghĩa là ông Trí Quang là kẻ vừa là VC vừa là CIA”! Tôi hỏi tại sao lạ vậy, anh trả lời “Có thể Thích Trí Quang là một Điệp Viên Hai Mang”! Tôi gần như “Tẩu Hỏa Nhập Ma”, hoang mang quá sức. Anh đã tuyên bố anh viết BĐMT với mục đích làm rõ một giai đoạn lịch sử. Trong lời giới thiệu BĐMT cũng nói rằng việc làm của anh là để “Trả lại sự thật cho lịch sử”. Nhưng đọc quyển sách nầy nhiều người thấy rằng, qua giọng văn tố cáo hằn học, anh muốn Cộng Sản Hóa Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo với tư cách là một Nhân Chứng Sống, hơn thế nữa, một Nhân Chứng Có Thẩm Quyền.

Tôi cho rằng BĐMT chưa thể, không thể “Trả lại sự thật cho lịch sử” được. Ai cũng biết BĐMT là sự kéo dài của Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo. Viết về BĐMT mà không viết, không nói đến lý do tại sao có Đấu Tranh Phật Giáo thì thật là một thiếu sót lớn lao, không nói lên được một cách khách quan toàn bộ bối cảnh của giai đoạn lịch sử đen tối đó. Tranh Đấu Phật Giáo và BĐMT chỉ là một Biến Cố Lịch Sử. Anh không thể cắt biến cố nầy ra làm hai, rồi chỉ nói phần tiêu cực mà tảng lờ nguyên nhân chính đáng của nó. “Một khúc bánh mì vẫn là bánh mì, một mẫu của sự thật không thể là toàn bộ sự thật”! Khi ngồi trong Nhà Hàng Nha Trang (Sacramento) tôi hỏi riêng anh: “Nguyên nhân nào có Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo”? Anh trả lời “Lúc đó tôi còn là một học sinh nên không biết gì về chuyện đó cả”! Ai tin được anh đây? Con người thông minh, có trí nhớ trên cả siêu việt như anh, chuyện BĐMT đã xảy ra gần nửa thế kỷ mà anh còn nhớ như in, kể vanh vách trong sách thì làm sao một người điạ phương như anh, lúc đó cũng đã 17 tuổi (nếu anh sinh năm 1946) hoặc 21 tuổi (nếu anh sinh năm 1942) rồi, không biết, không nhớ vụ Tranh Đấu Phật Giáo Năm 1963 chỉ cách BĐMT có ba năm?! Thành ra, theo tôi, không phải anh không nhớ, không biết mà anh đã cố tình bỏ qua Biến Cố 1963. Chính vì sự bỏ qua nầy của anh mà người khác có thể nghĩ rằng đây là một tránh né có chủ đích, một sự bao che vụng về của anh đối với những sai lầm của Đệ Nhất Cộng Hòa! Do đó, dù viết mạch lạc, chi tiết đến mức độ nào, BĐMT đã không có được Tính Khách Quan Cần Thiết, không nói lên được Toàn Bộ Bối Cảnh của Biến Cố ấy. Ai cũng biết các Vị Sư Lãnh Đạo và Phật Tử Các Giới đứng lên đấu tranh là để chống lại Sự Đàn Áp Phật Giáo của Chính Phủ Ngô Đình Diệm. Đây là một sự thật lịch sử mà thế giới, đặc biệt là người dân Miền Nam VN, nhất là Huế ai cũng biết. Mọi sự cố tình dấu diếm, bao che, xuyên tạc như thế đều vô ích, nó chỉ làm nổi bật một điểm duy nhất: Anh đang nhắm đến một hướng đi nào đó, không phải là tìm sự thật lịch sử. Biến Cố Phật Giáo Năm 1963 và BĐMT sau đó ít nhiều có liên quan đến hai Tôn Giáo lớn: Phật Giáo và Thiên Chúa Giáo. Sự liên quan mà tôi đề cập là sự liên quan xấu, nghĩa là sự hiềm khích, sự kình chống lẫn nhau giữa một số Tín Đồ hai Tôn Giáo nầy đã xẩy ra đâu đó trên mảnh đất Miền Nam từ 1963 trở về sau. Đã gần nửa thế kỷ qua, đặc biệt là sau khi mất nước, tất cả đã gần như chìm vào dĩ vãng. Thế mà, sau khi BĐMT của anh và những phản ứng bênh chống tiếp theo xuất hiện, sự Hận Thù Tôn Giáo ấy đã sống lại, ít nhất là trên các Diễn Đàn Báo Chí Điện Tử tại Hải Ngoại. Mời anh cùng quý vị nghe hai phát biểu sau đây tôi “lượm” được trên ĐCV Online: “Ông LT viết BĐMT và TCS, nhân đó dẫn thêm những anh CS đầu trọc đội lốt thầy tu phá làng phá xóm…Thành phần Phật giáo gồm tăng ni và tướng tá đạo Phật đa số bại hoại, mang não trạng phản quốc nên dễ mua chuộc… Đàn áp Phật giáo là điều quá rõ ràng mà còn lớn giọng chống chế… Không nên tranh luận với đám con chiên đeo thánh giá, chúng ngu si, cuồng tín bất chấp lẽ phải, nói xuôi cũng được, nói ngược cũng xong, luôn luôn lấn lướt người khác để bành trướng đạo Trời, bất kể gia đình, tổ quốc! Mong rằng những người VN theo Vati giáo nên trở về với dân tộc”. Nhiều, nhiều nữa, càng đọc càng thấy lo sợ. Nếu không có BĐMT, những kẻ quá khích của cả

hai bên đều không có cơ hội phát biểu một cách sai lệch, hận thù Tôn Giáo như thế. Mọi Tôn Giáo tại VN, đặc biệt là hai Tôn Giáo lớn là Phật Giáo và Thiên Chúa Giáo, dù đến đất nước ta vào thời điểm nào, bằng con đường nào, hiện nay họ đã là một thành phần bất khả phân của Dân Tộc VN, chúng ta phải chấp nhận nhau, tôn trọng nhau để sống hài hòa với nhau. Mọi hành động, lời nói bôi bác nhau, kình chống nhau, xúc phạm nhau kiểu như thế… chỉ làm cho dân tộc và đất nước thêm điêu linh. Anh có bao giờ suy nghĩ đến điều nầy khi viết BĐMT không? Trong tình hình hiện nay, VC trấn áp khốc liệt các Tôn Giáo, đặc biệt là Thiên Chúa Giáo và Phật Giáo thì sự “Tái Xuất Giang Hồ” Tinh Thần Kỳ Thị Tôn Giáo trong sinh hoạt của người VN là một điều rất đáng lo ngại, nó chỉ có lợi cho VC. Sau khi dự Ra Mắt Sách và Hội Luận của anh tại “Quê Tôi”, sáng hôm sau tôi đọc được bài Biến Động Miền Trung của tác giả Trọng Đạt trên Take2tango.com (11/9/2009) tôi cảm thấy rất tâm đắc. Té ra cũng có người có ý tưởng như tôi. Mời anh đọc một đoạn: “Trên nhiều diễn đàn ngày càng có thêm những bài viết chỉ trích, than phiền về cuốn BĐMT của LT, cách đây vài tháng trên DCV Online một bài góp ý với LT được đưa lên diễn đàn nầy, ngay sau đó có hàng mấy chục rồi gần một trăm người góp ý, họ đem tác giả bài viết ra đấu tố y hệt như cải cách ruộng đất 1955 ngoài Bắc. Những người bênh vực ông LT chửi rủa, tru tréo, mạt sát tác giả bài viết và sau đó những người ủng hộ tác giả phản pháo lại dữ dội, họ làm như muốn ăn tươi nuốt sống nhau. Điều đáng sợ là trong đó vấn đề Tôn Giáo đã được hai bên đem ra làm đối tượng tranh cải, bên nầy chỉ trích nói xấu Tôn Giáo bên kia, chia rẽ Tôn Giáo đã thực sự thành vấn đề”. Anh có biết BĐMT của anh đã gây mâu thuẩn sâu sắc trong các Cộng Đồng không? Anh có biết BĐMT của anh đã làm sống lại sự Kỳ Thị Tôn Giáo không? Tôi rất lo ngại ảnh hưởng của BĐMT trong những thời gian sắp đến. VC đang tàn hại Dân tộc và Đất Nước Việt Nam. BĐMT của anh có tinh thần chống cộng thật, nhưng nó chỉ kích động chống loại “Inactive Communists, cộng không còn hiện diện, cộng đã mất năng cách” mà không tạo một lợi điểm nào (nếu không nói là rất bất lợi) trong việc chống bọn “Active Communists, cộng đang bán nước hiện tại”. Với tình trạng chia rẽ trầm trọng trong sinh hoạt Cộng Đồng từ bấy lâu nay, sau khi BĐMT xuất hiện, tình trạng nầy càng trở nên tồi tệ hơn. Không có đoàn kết làm sao có sức mạnh? (Xin qúy vị cao minh, đặc biệt quý vị chống cộng qua cuốn BĐMT cho kẻ hèn nầy biết tác phẩm nầy có lợi điểm như thế nào trong sự nghiệp chống CS của chúng ta HIỆN NAY?). Khi tôi hỏi: “Là một người chống cộng như anh, xin cho biết BĐMT có lợi như thế nào trong sự nghiệp chống CS của Dân tộc VN hiện nay”? Anh đã trả lời: “Khi tôi viết những sự việc ấy, tôi không nghĩ là nó có lợi hay có hại gì cả”! Cũng lạ, những người trí thức, những giới chức cũ như anh đáng ra phải có ý thức trách nhiệm cao, phải làm sao tạo được sức mạnh đoàn kết để đấu tranh với VC chứ. Rất tiếc, vì anh vô ý thức (?) nên BĐMT có vẻ như đã đi ngược với chiều hướng đó. Trong Biến Cố Phật Giáo, bà Trần Lệ Xuân, vợ ông Ngô Đình Nhu, Đệ Nhất Phu Nhân VNCH thời ấy, khi qua Mỹ để gọi là “Giải Độc” đã phát biểu như sau: “I believe all the devils in the hell are against us” (tạm dịch: Tôi tin rằng tất cả quỷ sứ dưới địa ngục đang chống lại chúng tôi)! Khác với giọng điệu hàm hồ, thiếu lễ độ, thiếu Cung Cách Ngoại Giao của bà Trần Lệ Xuân, BĐMT được viết khá hơn nhưng cũng hàm chứa những xúc phạm nặng nề tập thể các vị Hòa Thượng Thượng Tọa Lãnh Đạo Phật Giáo và Các Giới Phật Tử, xưa cũng như nay.

Không phải chỉ có Phật Tử mới đấu tranh như anh nghĩ. Khi tham gia Lực Lượng Sinh ViênHọc Sinh Tranh Đấu, tôi không phải là một Phật Tử (tôi chưa bao giờ là một Phật Tử cả). Tôi tranh đấu không phải để “Bảo Vệ Đạo Pháp” như giới “Con Phật”. Tôi cùng tham gia với họ để Chống Bất Công, Chống Đàn Áp, Chống Gia Đình Trị, Chống Tôn Giáo Trị... Ngoài ra, tôi có thằng bạn học thời ấy, con của một vị Phó Quận Trưởng Hương Thủy, người Thiên Chúa Giáo cùng tham gia tranh đấu với tôi. Hai thằng tôi từng bị CSDC đuổi chạy có cờ, từng có mặt và thoát chết tại Đài Phát Thanh Huế đêm 8 tháng 5 năm 1963. Người Thiên Chúa Giáo chân chính chỉ tin vào sự cao cả và thánh thiện của Đức Chúa Trời, không theo những kẻ phàm phu lợi dụng Đạo Chúa để mưu cầu quyền lợi trần tục thấp hèn. BĐMT là một bước quá đà của giới Lãnh Đạo Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo, khó chấp nhận được. Nhưng không phải sự đấu tranh nầy là do VC phát động và điều khiển. VC nội tuyến trong hàng ngũ Phật Giáo là điều khó có ai chối cãi, nhưng chỉ có người, không phải hầu hết những người tham gia đấu tranh. Anh có biết hiện nay đa số Đồng Hương Phật Tử nghĩ như thế nào về anh không? Họ nghĩ rằng, qua BĐMT, anh đang đánh phá, bôi đen Phật Giáo VN, nói chung! Anh có là Phật Tử hay không, không thành vấn đề. Xưa cũng như nay, thiếu gì kẻ phản đạo, kể cả người đã khoác áo tu hành. Tôi có đọc được một Thông Báo của Nguyễn Phước Tộc minh xác họ vô can đối với BĐMT của anh, lên án anh về việc xúc phạm đánh phá Phật Giáo, gây hoang mang chia rẽ trầm trọng trong các Cộng Đồng. Do đó, nhiều người cho rằng, BĐMT không thể được coi là một tác phẩm đọc để “Ôn Cố Tri Tân” mà, dù vô tình hay cố ý, đó là một sự hâm nóng hận thù cũ, một sự Đánh Phá Tôn Giáo rất nguy hiểm. Người Mỹ ví von hiện tượng nầy bằng câu nói: “The action of opening the worm can”, nghĩa là hành động mở nắp một thùng giòi! Không cần phải giàu tưởng tượng cũng có thể hình dung được cảnh tượng như thế nào sau khi thùng giòi được khui nắp. Anh và một số phần tử khác tin rằng ông Đôn Hậu và Trí Quang là VC, nhưng còn những người khác, nhất là đa số giới Phật Tử thì sao? Họ không tin như vậy (Niềm Tin Tôn Giáo là Niềm Tin Vô Điều Kiện mà anh). Thêm nữa, chi tiết “tìm thấy quần lót phụ nữ” trong phòng ông Trí Quang của anh đã làm cho Giới Phật Tử đau lòng và phẩn uất. Họ nói rằng chính anh đã dàn dựng chuyện nầy (khi đã có chủ tâm thì dễ quá mà, nhất là người có điều kiện như anh) và do đó anh đã tạo “Nghiệp” quá lớn. Cá nhân tôi thấy Chuyện “Quần Lót” nầy khó tin. Lý do: Hơn ai hết, ông Trí Quang biết mình là một người tu hành nổi tiếng (hay ít lắm cũng đội lốt tu hành, theo quan điểm của anh), nếu có “Ăn Vụng” như thế thì ông cũng thừa khôn ngoan để “Chùi Mép” giữ thể diện chứ. Ông không phải là người trần tục ăn nằm với phụ nữ thoải mái hằng ngày, để lại vật chứng một cách “Vô Tư” bất cần sự dòm ngó của thiên hạ như thế. Vấn đề là anh đã nêu lên những sự kiện rất khó kiểm chứng, mức thuyết phục của những sự kiện nầy tùy cảm tính, tùy trình độ kiến thức, tùy định kiến, tùy vào suy nghĩ của từng người, và không bao giờ có được sự đồng lòng về một kết luận chung. Chính sự nhận định khác biệt nầy là mầm mống gây chia rẽ trong Cộng Đồng. Không hiểu, qua BĐMT, anh gặt hái được cái gì, bao nhiêu, nhưng chắc chắn sự chia rẽ, sự Hiềm Khích Tôn Giáo trong hàng ngũ của Người Quốc Gia là có thật. Làm sao chúng ta chống cộng hữu hiệu được? Các Vị Sư mà anh tố xả láng trong BĐMT đều là Tiền Bối của Hòa thượng Thích Quảng Độ cùng những Sư Sãi trong Giáo Hội PGVN/TN bây giờ, một tổ chức đang bị VC cấm hoạt động, có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Tôi không biết Hòa Thượng Thích Quảng Độ đạo cao đức trọng đến đâu, nhưng thưa anh và quý vị, tôi hoàn toàn ngưỡng mộ và ủng hộ đường lối của Ngài cũng như của GHPGVN/TN hiện nay. Ngoài là một Tu Sỹ Phật Giáo, Ngài là một

người yêu nước, rất gần gũi với mọi người dân VN yêu tự do, chuộng dân chủ và đặc biệt là chống ngoại xâm! Ngài đòi dân chủ đa nguyên, Ngài đòi tự do cho người dân, cho sinh hoạt Tôn Giáo, Ngài chống VC bán nước, Ngài lên án việc VC cho TC khai thác bô-xít ở Tây Nguyên, Ngài kêu gọi đừng dùng hàng hóa thực phẩm của kẻ xâm lăng TC v. v. Chừng đó chưa đủ để chúng ta ủng hộ Ngài sao? (Không ủng hộ chủ trương của Ngài, không lý chúng ta ủng hộ Các Sư Sãi, Linh Mục Quốc Doanh, theo phò bọn vô thần khát máu?) Có thể Ngài chưa phải là một nhà tu chuẩn mực, có người không phục Ngài. Nhưng hiện nay, nguy cơ mất nước của chúng ta rất lớn. Những người sinh hoạt chính trị trong Hàng Ngũ Quốc Gia Chống Cộng nên ý thức như thế và nên biết tự chế, có thể tạm quên những khác biệt hoặc xung khắc để cùng Ngài đấu tranh, cứu nguy Dân tộc VN thoát ách CS mới là việc cần và nên làm. Có Dư Luận cho rằng anh nhận tiền của VC và TC để Đánh Phá Phật Giáo, gây Chia Rẽ Tôn Giáo, tạo Hiềm Khích Hận Thù trong các Cộng Đồng để chúng ta đánh nhau, quên chuyện đánh TC cướp nước, quên chuyện đánh VC đang bán nước và áp bức đồng bào quốc nội. Tôi không tin anh có thể làm một điều ghê tởm như thế, nhưng Dư Luận như vậy là có thật. Trong bài của Trọng Đạt nói trên, tôi chú ý đoạn nầy: “Nói về ảnh hưởng của cuốn BĐMT thì ta khó mà chối cãi được, năm ngoái năm kia, trong khi dân oan khiếu kiện tại Sài Gòn, Hà Nội ầm ĩ, đồng bào Công giáo Thái Hà đòi đất, giáo dân đòi Tòa Khâm Sứ Hà Nội đang nóng hổi thì BĐMT cũng nổi đình đám ầm ĩ tại Hải ngoại át hẳn vụ tòa Khâm Sứ và vụ Thái Hà của giáo dân trong nước, có một nhà báo đã nói cuốn sách nầy có thể khiến người ta quên đi vụ Thái Hà, Tòa Khâm Sứ…”. Anh suy nghĩ như thế nào về những Dư Luận như thế?! Tôi chưa biết động lực nào thúc đẩy anh viết BĐMT. Tôi thật sự không hiểu nổi tại sao một số Người Chống Cộng lại ủng hộ anh nhiệt tình qua tinh thần của cuốn BĐMT?! Là “Tín Đồ Chống Cộng”, nghe “Cộng” là chống, không cần biết “Cộng Chết” hay “Cộng Sống” chăng?! Định Nguyên Sacramento, CA Mùa Cựu Chiến Binh 11/2009

Related Documents