Nh÷ng c« g¸i quan hä Phã §øc Ph¬ng Trên quê hương quan ( í ) họ ( i ) Một làn nắng ( i ) cũng mang điệu dân ca Giữa mùa lúa thơm cánh cò bay đẹp như trong mộng ( i ) Những cô tấm ngày xưa như vẫn còn đây trong mùa trẩy hội A quê hương ta biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp đảng đang ( i) Việc nước việc nhà vẹn toàn nắng mưa nhọc nhằn vẫn ( ư ) tươi duyên Yêu quê hương quan ( i ) họ ( i ) Từ đồng lúa ( i ) đến con đò ven sông Giữa mùa chiến công xóm làng xưa lại ngân câu hò ( i ) Lúa xanh mướt đồng quê ta tuếp bài ca chiêm mùa mở hội Ðây quê hương ta gái thay trai tay súng tay cầy đảm đang ( i ) Giặc đến giặc không đường về, lúa xanh mùa mùa vẫn ( ư ) tươi xanh Ai ngang qua Ðông ( ư ) Hồ ( ư ) Một chiều nắng ( ư ) rẽ thăm nàng Tố nữ Ba mùa gối nhau gái hội lim dàn quân trên đồng ( i ) Lúa năm tấn vượt lên xanh ngát màu xanh trên tầm đạn thù A quê hương ta biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp đảm đang ( i ) Việc nước việc nhà vẹn toàn, nắng mưa nhọc nhằn vẫn ( ư ) tươi duyên Trên quê hương bao ( i ) đời ( i ) Từng vngày tháng ( i ) viết nên ngàn câu thơ Sông Cầu nước xuôi đất nghìn năm dệt nên trang sử ( i ) Ðứng lên với đồng quê cô gái Việt Nam bao mùa trưởng thành Ðây quê hương ta gái thay trai tay súng tay cầy đảm đang ( i ) Giặc đến giặc không đường về lúa xanh mùa mùa vẫn ( ư ) tươi xanh
§øa bÐ
Minh Khang Trong đêm một bàn chân bước Bé xíu lang thang trên đường Ánh mắt buồn, mệt nhoài của em Em rất buồn vì em không biết đi, đi về đâu... Cuộc sống mưu sinh chỉ làm em qua cơn đói từng ngày Vì em không cha, vì em đã mất mẹ Thương đau vẫn là đau thương... Em mơ một vì sao sáng Dẫn lối em trên đường đời Dẫu biết rằng chỉ là giấc mơ Đã lâu rồi em đã không, không có tình thương... Nhìn thấy ai ai cũng đều vui bên mẹ cha Giọt lệ em tuôn rơi, hòa tan với nỗi buồn Bước đi trong chiều mưa... Hãy lau khô cuộc đời em Bằng tình thương, lòng nhân ái của con người! Và hãy lau khô giọt nước mắt trong lòng em Bằng tất cả trái tim con người Việt Nam!
T«i Ngµn n¨m §îi NguyÔn Minh TuÊn
Đêm cô đơn không còn ai lang thang Con phố lạnh thật buồn Có tình tôi mênh mang Ánh trăng tàn ngọn vàng có tình tôi mênh mang Ánh trăng tàn ngọn vàng Đêm hoang vu, yêu ngàn năm thiên thu Nơi gậm bụi đường trần Tôi là con thiêu thân, đứng trước cổng đèn vàng Em nhìn tôi trên cao, thương tình tôi lao xao Em thanh cao, tình em sáng lấp lánh, như ngàn sao trên trời ... Tôi ngây ngô, trông cây em cuối góc phố, ôm mộng mơ.. Em trăng non sáng cho đêm rằm Như mây tan giữa không gian Tôi ngàn năm đợi, dẫu tình xa vời Nỗi đau của tôi... Đêm suy tư trong tình yêu suy tư Cơn gió nào lạc loài, cuốn tình tôi qua đây Bấy như loài cỏ dại, khiến tình tôi lay hoay Dấu đêm dài miệt mài Đêm cô đơn muôn vì sao không tên Như đám bạn thật hiền, thức cùng tôi thâu đêm Nhớ thương về một người, khiến hạt mưa bay bay Đêm nằm nghe hay hay Em thanh cao, tình em sáng lấp lánh, như ngàn sao trên trời... Tôi ngây ngô, trồng cây cuối ngóc phố, ôm mộng mơ .. Em trăng non sáng cho đêm rằm Như mây tan giữa không gian Tôi ngàn năm đợi, dẩu tình xa vời Nỗi đau của tôi... Đêm suy tư, trong tình yêu suy tư Cơn gió nào lạc loài, cuốn tình tôi qua đây Bấy như loài cỏ dại Khiến tình tôi lay hoay Dẫu đêm dài miệt mài Đêm cô đơn, muôn vì sao không tên Như đám bạn thật hiền, thức cùng tôi thâu đêm Nhớ thương về một miền, khiến hạt mưa bay bay Đêm nằm ghe hay hay, nhớ hạt mưa bay bay Thương tình đầu.
GẶP NHAU LÀM NGƠ Trần Thiện Thanh
Nhớ khi xưa lạ nhau, chung một đường kẻ trước, người saụ Chàng lặng đi theo nàng, hát vu vơ mấy câu nhạc tình. Nàng làm như vô tình, gái đoan trang dễ đâu làm quen. Lối đi qua nhà em nghe nồng nàn mùi Dạ Lý thật thơm. Khi đêm sang đom dóm đong đưa, giờ nàng đã ngủ chưả Đi lang thang khuya lắc khuya lơ, đèn nhà ai tắt sớm. Gom suy tư thao thức đêm khuya, chàng bèn viết lá thư . Hai hôm sau mới dám đưa thư, nàng nhận nhưng làm thinh. Nhớ khi xưa còn thơ, tuy thương thầm nhìn nhau cứ lặng câm. Chuyện tình yêu ban đầu, mấy ai may mắn chung nhịp cầu . Nàng đội hoa theo chồng, nước mắt tôi rớt bên bờ sông. Đã không như là mơ, nếu tình cờ gặp xin cứ làm ngơ .
CÂU CHUYỆN NHỎ CỦA TÔI Thanh Tùng
Ai cho em mùa xuân, long lanh mùa xuân trong ánh mắt cười Ai trao em nụ hoa, cho nụ hoa đến bên tôi ngồi Tôi nghe đất trời, bỗng nhiên thênh thang hơn Tôi nghe mỗi người, bỗng nhiên như vui hơn Xin em hãy về, hát riêng cho tôi nghe Để cơn gió chiều xanh ngát những hàng me Hát với em về cuộc đời, ồ cuộc đời thật nên thơ Nói với nhau dù một lần, rồi buồn vui, hay lãng quên Ðể thâý trái tim ngập ngừng, ngập ngừng lời hát yêu em
HÁT VỀ CÂY LÚA HÔM NAY
Sáng tác: Hoàng Vân Thể hiện: Nhất Sinh Tôi hát bài ca ngợi ca cây lúa, và người trồng lúa cho quê hương. Quê hương ơi, có gì đẹp hơn thế: Đồng lúa hẹn hò những mùa gặt, Tình yêu bắt đầu từ đôi mắt, Ngày mai bắt đầu từ hôm nay Từ bàn tay xưa cấy trong gió bấc, chân lội bùn sâu dưới trời mưa phùn và đôi tay kia kéo cày thay trâu. Vì không có đất, vì nước đã mất cho đến hôm nay, những chàng trai đang lái máy cày và bao cô gái sẽ ngồi máy cấy. Chiếc cầu tre chênh vênh nhỏ bé không mang nổi người gánh thóc nặng. Đường lớn đã mở đi tới tương lai. Ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay. Ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay. Được mùa lúa thóc chớ phụ ngô khoai, ăn quả ngọt ngon nhớ người vun trồng, bàn tay quê hương vỗ về yêu thương. Bàn tay chiến đấu, bàn tay kiến thiết. Sắp xếp giang sơn, những bàn tay trung dũng kiên cường mở đường đi tới chân trời tươi sáng. Như tình yêu trao cho người yêu Trong gian khổ hạnh phúc tới rồi. Đường lớn, đã mở đi tới tương lai, Ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay. Ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay.