---------- Forwarded message ---------From: vanthang le
Date: Sun, 6 Dec 2009 14:15:02 -0600 Subject: [PhoNang] Gia Biet hay Tu Biet To: [email protected]
*Giã Biệt hay Từ Biệt *Ba ngày vừa qua tạm khá yên tỉnh, nên tôi quyết định giã biệt hay tạm biệt quí chiến hữu; tạm biệt nếu CĐVNHN vẫn còn chia rẽ, thù hận và có hành vi bạo động vì xung khắc tư tưởng hay niềm tin tôn giáo; vĩnh biệt nếu CĐVNHN không còn bị khích động bởi bất cứ một tổ chức nào dấu mặt đằng sau. Bất đồng ý kiến là một hiện tựơng thông thừơng trong các sinh hoạt dân chủ. Vì vậy bất đồng ý kiến không có nghĩa là chia rẻ hay hận thù. Trái lại bất đồng ý kiến là một hiện tượng tiến bộ và đoàn kết nếu hai phe chịu từ bỏ các thành kiến nhỏ hẹp, hay bứơng bỉnh để chấp nhận lẽ phải và thông cảm. Lẽ phải làm hai phe cùng chấp nhận một sự thật dù có đi ngược lại quyền lợi, hạnh phúc cá nhân và niềm tin tôn giáo. Thông cảm luôn luôn đem lại tình đoàn kết và thương yêu nhau giữa hai phe. Phương tiện hữu hiệu để giải quyết sự bất đồng là đối thoại, tranh luận trong tinh thần lẽ phải và thông cảm. Kẻ thù thông thường của nội tâm chúng ta là: ngu dốt, thiếu kiến thức, quá khích, thiếu khách quan, tôn giáo ngông cuồng, tổng quát hóa các sự kiện, bảo thủ định kiến, thiếu suy luận hữu lý... Chỉ cần chiến thắng kẻ thù nội tâm nêu trên, là chiến hữu không bao giờ bị lọt vào cạm bẩy của những kẻ chủ chốt ẩn danh, và vô hiệu hóa những âm mưu bá đạo của Việt Gian. Tôi xin mạn phép để đi sâu vào yếu tố thiếu suy luận hữu lý khi đánh giá một hiện tượng. Hành động xử bắn tên đặc công VC trên đường phố tại Sài Gòn năm 1968 là một đề tài thảo luận căn bản cho kẻ học chiến lược; kẻ thiển cận thì khen, kẻ thức giả có kiến thức chiến lược thì chê, và cảm thấy danh dự QĐVNCH bị xúc phạm vì hành động trên. Ai đúng, ai sai? Dù thiếu căn bản chiến lược cũng biết được cái sai bằng cách quan sát cái hậu quả truyền thông và phong trào phản chiến tại Mỹ liên hệ đến hành động xử bắn trên. Tuy nhiên tại sao chúng ta lại cần có sự xung khắc tư tưởng như thế, bởi vì chuyện đó chỉ là một sự kiện lịch sử rồi, vô tích sự để đấu láo mà quên đi kế hoạch và hành động chống cộng cấp bách hiện nay. Hiện tượng xung đột tư tưởng gây ra vì đọc sách BĐMT cũng giống như hiện tượng lịch sử nêu trên; chụp mũ cộng sản mà không có bằng cớ là thiếu căn bản pháp lý của chế độ dân chủ, một chế độ mà chúng ta mong muốn, mà
phải đã đổ máu chống đối chủ nghĩa cộng sản [ CS chủ trương thà giết lầm còn hơn bỏ sót]; bệnh tổng quát hóa vấn đề khi đọc một dữ kiện lịch sử về một số tăng ni sư sãi đón mừng khi CSVN cưỡng chiếm miền Nam năm 1975, rồi tổng quát hóa rằng Phật Giáo là Việt Gian CS! lại còn bệnh thiếu suy luận hữu lý như tại sao chúng ta lại xung khắc chỉ vì những nghi vấn lịch sử như Thượng Tọa Thích Trí Quang có phải là CS hay không? Thử hỏi vị sư nầy có quyền lực chính trị nào trong chế độ CSVN trong quá khứ và hiện nay? Thử hỏi CS đối xử với vị sư nầy trong quá khứ và hiện nay như thế nào? Ai là kẻ quá chú tâm vào giả thuyết Thượng Tọa Thích Trí Quang có phải là CS hay không ? Câu trả lời là cứ nhìn vào niềm tin tôn giáo của họ, hay một số rất ít chiến hữu dễ bị khích động, hay những Việt Gian đang châm ngòi nổ cho quả bom chia rẽ CĐVNHN. Tuy nhiên nếu có kẻ là tôn giáo quá khích, thì họ chỉ là một thiểu số nhỏ mà thôi. Kẻ có tôn giáo khác không nên tổng quát hóa vấn đề, mà lại lại vẫn kính trọng tôn giáo bạn trong tinh thần văn minh dân chủ, mà chúng ta đang được thụ hưởng. Phương thức trí vận CSVN để thi hành NQ36CSVN rất đa dạng, từ việc tung tin nghi vấn lịch sử cho đến khích động chia rẽ tôn giáo; chẳng hạn như chúng có thể tung ra Việt Gian cả hai phe, rồi để chúng đánh nhau tơi bời; chẳng hạn như chúng có thể tung ra tôn giáo vận, như kẻ truyền giáo vô liêm sĩ cũng như kẻ chống đối quá nóng giận, để khích động và gây chia rẽ tôn giáo. Phương thức vô hiệu hóa là đừng thèm mở các bài có tính cách vô liêm sĩ trên, hay chỉ phản biện với những lý luận trí thức ôn hòa. Quyền truyền giáo là một quyền chính đáng và cao cả, và dĩ nhiên chúng ta phải tôn trọng, tuy nhiên chỉ có thể tự hỏi: Bản chất của các bài truyền đạo? Phải chăng dụng ý là truyền đạo chân chính hay vô tình hoặc cố ý khích động tôn giáo bạn? Dù sao nếu chúng ta cứ bận tâm với các đòn bẩy CSVN như thế, là chúng ta đã lọt vào đòn bẩy nghi binh của CSVN, mà quên đi cái chủ đích giải thể CSVN. Tôi minh xác rằng các cảm nghĩ của tôi trong bài Điểm Sách Biến Động Miền Trung [Nhật Tu] hay Điểm Sách Biến Động Miền Trung chỉ là quan điểm của tôi tại thời điểm nầy mà thôi. Vì vậy tôi không cho phép mọi trích dẫn các bài viết của tôi sau ngày 06/12/2009; lý do là các ý kiến của tôi đã lỗi thời hay sai lạc tại các thời điểm trong tương lai, có thể bị ngộ nhận để gây ra sự chia rẽ trong CĐVNHN trong tương lai. Có thể tôi sẽ cập nhật hóa bài Điểm Sách Biến Động Miền Trung [Nhật Tu] hay Điểm Sách Biến Động Miền Trung sau ngày 06/12/2009, căn cứ vào ba biến số chủ
yếu. Đó là các tài liệu bạch hóa của Hoa Kỳ và CSVN sau khi chế độ CSVN sụp đổ, hậu quả của cuốn sách BĐMT trên phương diện đoàn kết, và nhất là phương thức hành động và phát ngôn của tác giả cuốn sách BĐMT. Tại thời điểm nầy, ông Liên Thành vẫn là một chiến hữu chống cộng của tôi, mặc dù tôi có một vài điểm bất đồng về phương thức chống cộng hiệu quả trong quá khứ; riêng phương thức chống cộng hiệu quả trong tương lai thì tôi sẽ quan sát những gì ông LT sẽ làm trong những ngay sắp tới. Tại thời điểm nầy, 06/12/2009, tôi vẫn tin rằng ông Liên Thành chỉ viết sách theo nguồn cảm hứng của ông, không có dụng tâm đánh phá Phật Giáo hay cố ý chia rẽ CĐVNHN, để làm lợi cho CSVN. Ông LT có cơ hội để minh xác niềm tin của tôi trong việc tổ chức bán sách và phát ngôn trong tương lai. Dĩ nhiên là tôi thán phục hành động tố cáo tội ác CSVN, tuy nhiên tôi chống đối việc hồ đồ chụp mũ cộng sản nếu không có các bằng chứng khả tín. Tôi cổ động việc tổ chức bán sách và đề nghị mua sách BĐMT để đọc kỹ, miễn là không có hiện tượng quá khích hay bạo động giữa hai phe cùng chiến tuyến. Hình như một cuốn sách phản biện sách BĐMT cũng sắp xuất bản. Điều chủ ý mà tôi mong muốn, là cuốn sách mới sẽ không có tính cách đánh phá hay khiêu khích tôn giáo, để các chiến hữu sẽ mua và đọc kỹ, rồi so sánh cả hai sách để đánh giá. Không có thắng bại của hai cuốn sách, còn nếu có sự lầm lỗi , thì"Nhân Vô Thập Toàn" là chuyện thường tình, đâu có gì quan trọng. Chính lẽ phải và thông cảm có thể làm hai tác giả bắt tay, và vui vẻ với nhau; đó mới là hành động đáng kính trọng. Tôi mong muốn được thấy cái trượng phu của các tác giả trong tương lai. Nếu độc giả cả hai phe, bênh hay chống cuốn sách, làm được như trên, thì CĐVNHN đã vô hiệu hóa thủ đoạn của CSVN rồi. Cuối cùng là tôi chân thành cám ơn Diễn Đàn PhoNang, đã cho tôi cơ hội để nói lên cảm nghĩ riêng tư của tôi về cuốn sách BĐMT, bằng cách cho phổ biến trên net. Tại thời điểm nầy, tôi đánh giá PhoNang là một net dân chủ đúng nghĩa, không bị mua chuộc bởi bất cứ phe đảng nào cũng như CSVN, như một số net khác mà tôi đã có kinh nghiệm. Trân trọng kính chào các chiến hữu của hai phe, Trần Văn Thưởng ( 06/12/2009)